Thái Cổ Thần Vương

Vạn phu không địch lại

- Ầm ầm ầm...
Mặt đất run rẩy, Tần Vấn Thiên giẫm chận tại chỗ làm cho mặt đất không ngừng sinh ra vết nứt. Thân thể trăm trượng phóng ra thần quang, tay hắn giơ lên đánh ra một chưởng ấn mang theo rất nhiều chữ cổ trấn hạ xuống. Thân thể trăm trượng của hắn che khuất bầu trời, công kích phóng ra giống như lực lượng thần uy vô thượng từ trên trời hạ xuống vậy.
- Tất cả tập trung công kích thân thể khổng lồ của hắn, phải lấy mạng hắn.
Một vị cường giả vương tộc Bạch Hổ có cảnh giới Tiên Thai bát trọng rống to, phóng ra sát khí phóng vạn trượng. Hắn hóa thân thành một Bạch Hổ cực kỳ khổng lồ, giống như một ngọn núi to lớn. Thân thể của hắn so với Tần Vấn Thiên càng thêm lợi hại đáng sợ.
Nghe được giọng nói của hắn, rất nhiều cường giả đồng thời phát ra công kích đáng sợ. Trên bầu trời, chữ cổ sát phạt dần dần hạ xuống chống lại những công kích đó. Nhưng cường giả phía Bạch Hổ tộc muốn giết chết Tần Vấn Thiên nên đã phát ra vô tận công kích. Thân thể hắn lại khổng lồ như vậy, cho dù nhắm mắt vẫn có thể đánh trúng, Tần Vấn Thiên cũng chỉ có cứng rắn chống lại.
Chỉ có điều vào lúc này, trước người Tần Vấn Thiên xuất hiện rất nhiều cường giả. Phía sau cường giả Đấu Chiến Thánh tộc xuất hiện thần vượn đang gầm thét giận dữ, xương cốt toàn thân đều phát ra ánh sáng rực rỡ. Bọ họ giơ cánh tay giống như thần vượn đánh vào trong thiên địa.
Thánh nữ Nam Hoàng thị dùng lửa Phượng Hoàng đốt cháy thiên địa. Người của Cơ Đế môn am hiểu lực lượng không gian, các nàng có thể cắt đứt thần thông công kích của đối phương, đồng thời chế tạo ra vách ngăn không gian.
Trong phút chốc, xung quanh Tần Vấn Thiên đã bạo phát chiến đấu chỉ còn lại mấy vị cường giả Bạch Hổ tộc chưa động thủ. Nhưng trên thực tế, bên cạnh vương tộc Bạch Hổ còn có mấy vị nhân vật lợi hại, chỉ có điều bọn họ đều cẩn thận, không giống yêu tộc trực tiếp tiến hành chiến đấu hung bạo. Nếu Tần Vấn Thiên đã dám phản kích, thì bọn họ đương nhiên muốn xem hiện tại lực chiến của Tần Vấn Thiên đã mạnh tới mức nào. Hắn có thể mang rất nhiều cường giả tụ tập nướng thịt Bạch Hổ ở chỗ này để chờ bọn họ thì tất nhiên sẽ không sợ bất kỳ ai trong bọn họ. Cho nên không tận mắt nhìn lực chiến đấu của Tần Vấn Thiên, bọn họ rất lo lắng. Chính vì thế mới để đầu Bạch Hổ này đối mặt Tần Vấn Thiên.
Vừa lúc Tần Vấn Thiên nướng thịt Bạch Hổ khiến cho Bạch Hổ tộc tràn đầy lửa giận.
Hai bóng dáng khổng lồ chiến đấu trong thiên địa là Tần Vấn Thiên và vương tộc Bạch Hổ. Mặc dù xung quanh có rất nhiều cường giả chiến đấu làm cho thiên địa rung chuyển nhưng chỉ có Tần Vấn Thiên và vị vương tộc Bạch Hổ kia là rõ ràng nhất.
Rất nhiều dư âm công kích rơi trên người Tần Vấn Thiên. Thậm chí có một số công kích đã vượt qua phòng ngự vẫn không thể làm gì được Tần Vấn Thiên. Sợ rằng thân thể Chân Thần cũng chỉ có như vậy.
Hắn vẫn tiến về phía trước. Mạc Khuynh Thành đứng ở trên vai hắn, tóc dài tung bay, trông vô cùng an tĩnh. Nàng giống như có lòng tin tuyệt đối với Tần Vấn Thiên. Nàng hiểu Tần Vấn Thiên, bởi vì hắn sẽ tự nhiên mạo hiểm để bản thân vướng vào hiểm cảnh. Nhưng hắn cũng tuyệt đối không muốn nhìn thấy nàng phải chịu bất cứ ủy khuất gì, cho dù chỉ một chút. Nếu Tần Vấn Thiên dám đem nàng đặt ở trên vai thì chứng tỏ nam nhân của nàng có tự tin tuyệt đối.
Vị Vương tộc Bạch Hổ này đánh ra một quyền mang theo sự sát phạt đáng sợ, giống như có vô vàn Bạch Hổ đang rít gào. Trong phút chốc, diệt hết tấ cả mọi thứ trong thiên địa, nghiền nát từng hư không.
Tần Vấn Thiên giơ tay đánh ra một chưởng đáp lại. Chưởng ấn này vừa hạ xuống liền phát ra tiếng rồng ngâm kinh thiên, làm cho hư không chấn động không ngừng, khí lưu xung quanh lập tức trở nên cuồng bạo.
Trên người vị Vương tộc Bạch Hổ có ánh sáng vương giả rực rỡ, mi tâm của hắn xuất hiện một chữ Vương cổ cực lớn. Chữ Vương này mang theo sát khí bao phủ toàn thân hắn, hơn nữa công kích của hắn làm cho thiên địa giống như là đang run rẩy. Hắn phát ra một đạo yêu thuật vô cùng uy lực vạn hổ gầm, thiên địa nứt ra, sát khí kinh thiên.
Tần Vấn Thiên cảm nhận được lực lượng khủng khiếp, thân thể hắn mơ hồ rung động, trên người xuất hiện vô tận phù sáng lưu chuyển. Phía trên Tiên Thai của hắn xuất hiện hàng vạn hàng nghìn chữ cổ lơ lửng, mỗi chữ cổ đều có thần hoa chuyển động trong thiên địa, trực tiếp trấn áp tiếng hổ gầm, đánh tan sát khí chém giết xông đến.
Tần Vấn Thiên ở không gian bên trong Thông Thiên Tiên Thạch tu hành mấy năm. Thời gian này hắn không có tận lực nâng cao cảnh giới, mà dùng tất cả tinh lực để tu luyện pháp thuật thần thông. Hơn nữa, ở tầng không gian thứu hai, hắn nắm giữ cách tu hành trong gương, có thể diễn hóa hoàn mỹ tất cả các loại thần thông. Mặc dù Tần Vấn Thiên không tu hành thần thông tới cực điểm nhưng cũng không thể đánh đồng với lúc trước. Hắn đã mang tất cả các loại pháp thuật thần thông lợi hại dung hợp làm một thể, sau đó lại diễn sinh ra nhiều nhiều lực lượng công phạt lớn.
Vì vậy mới có một Tần Vấn Thiên như hiện tại.
Quanh người hắn phát ra khí thế uy nghiêm, vạn trượng ánh sáng không ngừng chuyển động quanh thân thể Chân Thần. Bàn tay to lớn đánh ra Phật ấn, phía trên có khắc rất nhiều chữ cổ, ép về hướng phía vị vương tộc Bạch Hổ.
Giờ phút này, không chỉ có vị vương tộc Bạch Hổ, mà còn rất nhiều cường giả chiến đấu phía dưới đều ngẩng đầu nhìn về phía hư không. Từ trên trời hạ xuống một bàn tay to lớn giống như bàn tay của Phật ép xuống thiên địa, mang theo vô vàn chữ cổ trấn áp giết xuống. Về phần vị vương tộc Bạch Hổ này, mặc dù là một trong số ít cường giả cảnh giới Tiên Thai cửu trọng cực kỳ lợi hại, lúc này lại cảm nhận được uy áp đáng sợ, trong lòng liền chấn động không ngừng. Đây quả thực quá cường đại.
Tần Vấn Thiên đánh ra một đòn này có thể nói là kinh thiên động địa.
Tiếng vạn hổ rít gào, xung quanh thân thể vị Vương tộc Bạch Hổ này không ngừng bị nghiền nát. Hắn rống to liên tục, ánh sáng vương đạo điền cuồng phóng ra, thân thể to lớn mơ hồ cảm giác nhận được một tia sợ hãi. Bàn tay to lớn úp xuống, hủy diệt tất cả công kích của vị vương tộc Bạch Hổ. Mặc dù bàn tay to lớn phá hủy uy năng nhưng vẫn hung hăng trấn áp thân thể khổng lồ của Bạch Hổ.
Những tiếng động cực lớn ầm ầm vang lên, thân thể khổng lồ của Bạch Hổ bị dép sát dưới đất. Tần Vấn Thiên không cho đối phương có cơ hội thở dốc, trực tiếp đánh ra một đạo đạo kiếm pháp mang theo vô vàn chữ cổ nhảy vào thân thể đối phương thân. Vị vương tộc Bạch Hổ phát ra tiếng gào thê thảm, trong tròng mắt hắn xuất hiện vẻ không cam lòng. Nhưng hắn thấy được ánh mắt đạm nhiên của Tần Vấn Thiên, trong lòng liền xuất hiện một tia bi ai.
Hắn là vương giả Bạch Hổ tộc, trước nay đều hoành hành ngang ngược, xưng vương xưng bá ở phía Tây Tiên Vực. Trong cương vực, hắn khống chế rất nhiều yêu thú, nhân loại, mỹ nữ không ngừng cung phụng, trở thành trò chơi cho hắn. Cũng có người lại cam tâm tình nguyện làm người hầu, cầu bọn họ ban ân, càng làm cho vương tộc Bạch Hổ cao cao tại thượng không ai sánh kịp. Tiên Vực tập trung tất cả thiên kiêu đưa vào bên trong Thiên Đạo Thánh Viện, bọn họ cho rằng Bạch Hổ tộc bộc sẽ lộ tài năng. Nhưng mà hiện tại, khắp nơi đều bị trấn áp, gặp phải không ít thua trận, thậm chí bị người ta nướng thịt Bạch Hổ ăn, vô cùng nhục nhã. Hiện tại, bản thân hắn cũng bị hủy diệt, thậm chí chuẩn bị trở thành bữa cơm trưa trong miệng đối thủ.
Nghĩ đến đây, vị vương tộc Bạch Hổ này càng cảm thấy bi thương. Nếu Bạch Hổ tộc giấu mình nội liễm, không hoành hành ngang ngược ở bên ngoài, có thể sẽ không gặp phải kiếp nạn này. Trong tròng mắt to lớn của hắn hắn lại có lệ ngân chảy xuống xuống. Nhưng khi hắn nhìn vào Tần Vấn Thiên trong hư không, ánh mắt vẫn lộ ra ý oán độc vô tận.
Những tiếng động ầm ầm cực lớn vang lên. Vị vương tộc Bạch Hổ đã bị Tần Vấn Thiên giết chết khiến toàn bộ chiến trường đều kinh ngạc.
- Làm sao hắn có thể cường đại như vậy?
Rất nhiều người kinh hãi, chấn động nhìn Tần Vấn Thiên. Sắc mặt bọn họ thật sự khó coi, so với trận chiến cùng Lôi Phách năm đó, Tần Vấn Thiên đã mạnh hơn rất nhiều. Thần thông này quả thực đã ép sụp vòm trời,vô cùng uy năng, quá mức đáng sợ.
Nhưng mà bọn họ không rảnh để suy nghĩ nhiều, đều quay trở với đối thủ của mình trên chiến tường. Ánh mắt Tần Vấn Thiên đảo qua các cường giả phía dưới, nhìn thấy trong đó có một nơi có yếu thế, hắn liền mở miệng nói:
- Lui, ta tới.
Vừa dứt lời, hắn trực tiếp đánh ra chưởng ấn. Nhận lời truyền âm của hắn, vị cường giả Đấu Chiến Thánh tộc này lập tức lui về phía sau. Lực lượng cuồng bạo của Tần Vấn Thiên bạo phát, một đòn hạ xuống, đánh nát Tiên Thai của tên cường giả Thiên Lam Tiên Quốc, làm cho hắn trực tiếp ngã xuống mặt đất.
- Ai có thể ngăn cản hắn.
Có người hét lớn.
Bọn họ tập trung lực lượng cường đại đến đây đã chiếm thế thượng phong, thậm chí khi Tần Vấn Thiến chiến đấu, ở bên ngoài chiến trường bọn họ đã đả thương được mấy người, lấy được ưu thế lớn. Nhưng nếu như không ai ngăn cản được Tần Vấn Thiên thì lại giống như khi trước Hoàng Sát Thiên tham gia dự vào cuộc chiến này vậy. Cục diện chiến đấu sẽ thay đổi.
Không ai lên tiếng. Dù là cường giả cảnh giới Tiên Thai cửu trọng tiến lên cũng sẽ bị giết chết, cho nên trong lòng tất cả đều sợ hãi, mất đi niềm tin chiến đấu.
Không một ai tiến lên ứng chiến Tần Vấn Thiên. Đồng nghĩa với việc Tần Vấn Thiên sẽ hoàn toàn tự do công kích. Những người đang chiến đấu với đối thủ của mình lại bất chợt phải nghênh đón công kích mạnh mẽ từ Tần Vấn Thiên, trực tiếp bị tiêu diệt. Trong phút chốc, đã có ba đại cường giả ngã xuống.
Oong.
Có người rời khỏi chiến trường.
- Đi.
Có người nhỏ giọng quát, bọn họ vừa đánh vừa lui lại. Trận chiến vừa mới chỉ bắt đầu thì đối phương lại chuẩn bị rút lui. Điều này đã phá vỡ nhận thức của đại đa số thiên kiêu cho rằng sẽ có một cuộc chiến kinh thiên diễn ra, khiến cho ai nấy đều thoáng lộ vẻ kinh ngạc khác thường.
Quả nhiên tu hành võ đạo chính là như vậy. Từ trước đến nay không thể phụ thuộc vào số lượng quần chiến để quyết định thắng lợi mà là bên nào có cường giả cấp bậc đỉnh phong mạnh mẽ hơn sẽ chiếm ưu thế tuyệt đối.
Ở chỗ này, Tần Vấn Thiên chính là cường giả vô địch, không ai dám ứng chiến. Hắn chính là nguyên nhâ khiến cục diễn chiến đấu trong nháy mắt tan vỡ.
Liên minh cường giả Đấu Chiến Thánh tộc và Nam Hoàng thị nhìn thấy đối phương lui về phía sau thì sao có thể buông tha. Bọn họ điên cuồng đuổi giết, vây khốn đối phương.
- Tập trung lực lượng bao vây tấn công một bộ phận, lấy Bạch Hổ tộc làm mục tiêu chính.
Giọng nói lạnh lùng của Tần Vấn Thiên truyền khắp hư không khiến cho người Bạch Hổ tộc phẫn nộ rống to.
Mọi người dựa theo lời Tần Vấn Thiên, bắt đầu bao vây tiêu diệt những đại yêu Bạch Hổ tộc đang chạy thoát thân, bởi vì bọn họ biết không khả năng vây giết được tất cả. Về phía Tần Vấn Thiên, hắn tiếp tục giẫm chân tiến về phía trước. Cánh tay hắn vươn ra đánh một chưởng về một cường giả có cảnh giới thấp, bàn tay ấn từ trên trời hạ xuống mang người kia trực tiếp đập chết. Tất cả đều chỉ sử dụng một đòn.
- Đáng sợ.
Mọi người nhìn thấy Tần Vấn Thiên giống như thiên thần, đều là tồn tại vô địch.
- Không nghĩ tới Lý Dục Phong nói không sai. Tần Vấn Thiên dám dẫn đầu đám người này quay lại quả nhiên không hề lo lắng. Hơn nữa, đây có thể không phải trạng thái mạnh nhất của hắn. Nếu như đem cực hạn lực lượng phát huy ra, có lẽ cũng chỉ có Hoàng Sát Thiên mới có thể giết hắn. Đáng tiếc, Hoàng Sát Thiên hiện tại đã bị kìm chế.
Các cường giả âm thầm nghĩ trong lòng. Lúc này, đã có vô số đầu đại yêu Bạch Hổ bị nhốt lại, chỉ sợ Bạch Hổ tộc thật sự sẽ trở thành cơm trưa của Tần Vấn Thiên.
Trong nháy mắt Tần Vấn Thiên đã truy sát tới phía xa, chỉ có điều chưa được bao lâu mọi người liền thấy hắn đi quay lại. Hiển nhiên hắn không muốn lãng phí thời gian ở việc truy sát mà trước tiên muốn mang những người bị nhốt tiêu diệt.
Những cường giả bị nhốt đều biến sắc. Bọn họ truy sát liên minh Nam Hoàng thị lâu như vậy, hiện tại, trong lòng bọn họ cũng bắt đầu xuất hiện sự khủng hoảng.
Đây chính là sự khủng hoảng khi đối mặt với tử vong!
Bạn cần đăng nhập để bình luận