Thái Cổ Thần Vương

Đại chiến với Hoàng Hữu Địch

Ánh mắt Hoàng Hữu Địch sắc bén, một khi cửu hoàng tiên quang sáu màu đã phóng ra, có rất ít cường giả cùng cảnh giới có thể chống lại, về phần người ở cảnh giới thấp hơn, lại càng không thể nghi ngờ, nhìn ảo ảnh thần quy dần dần bị cắn nát, ánh mắt Hoàng Hữu Địch vô cùng ngạo nghễ.
Hắn là Hoàng Hữu Địch, thiên hạ có địch, huynh trưởng của hắn nếu đã từng nói một câu nói như vậy, vậy thì có một số việc, vì huynh trưởng, hắn nên xử lý tốt, hắn biết rõ hoàng huynh của hắn là người kiêu ngạo đến nhường nào.
Ngay lúc Hoàng Hữu Địch chờ phòng ngự của Tần Vấn Thiên bị cắn nát hoàn toàn, Tần Vấn Thiên lại không có nghĩ nhiều, Thánh Tiên Thai hoàn mỹ của hắn phóng ra ánh sáng rực rỡ chói mắt vô song, như diễn hóa ra từng vị ảo ảnh thần quy, sau đó không ngừng khuếch tán về bốn phía xung quanh, chắn ở xung quanh hắn, bày ra một tầng phòng ngự siêu cường, tiên quang sáu màu diệt đi một vị thần quy, lại thấy ảo ảnh tái sinh, Nhân Hoàng tiên quang không ngừng sát phạt, không ngừng cắn nuốt thần quy, nhưng phòng ngự mới lại tái sinh.
Siêu cường công kích cùng với phòng ngự siêu cường, cuối cùng lại giằng co với nhau, trên không trung cổ địa, ánh sáng hủy diệt bao phủ một phạm vi cực lớn, thật khó tưởng tượng nổi, công kích cường đại đến vậy lại là do một cường giả Tiên Thai lục trọng và một cường giả Tiên Thai ngũ trọng đang giao đấu tạo thành.
- Thật không rõ ngươi có tư cách gì kiêu ngạo.
Tần Vấn Thiên bình tĩnh nhìn đối phương, mặc dù đối phương có cảnh giới cao hơn hắn, mặc dù đối phương nắm giữ Nhân Hoàng tiên quang, nhưng hắn nắm giữ Tiên Thai hoàn mỹ, nắm giữ yêu pháp mạnh mẽ, chỉ dựa vào Nhân Hoàng Tiên Thai mà lại muốn hủy diệt hắn, nếu vậy thì công sức tu hành mấy năm nay của hắn hóa thành công cốc hay sao.
- Không tệ, cũng xem như là có vài phần thực lực, nhưng nếu như ngươi cho rằng như này liền có thể cuồng ngạo ở trước mặt ta, vậy thì ngươi quá đề cao bản thân rồi.
Hoàng Hữu Địch bước chân tiến về phía trước, Nhân Hoàng tiên quang vẫn mạnh mẽ, phá hủy tất cả, nếu không phải Tần Vấn Thiên có lực lượng phòng ngự mạnh mẽ như vậy, người tầm thường làm gì có tư cách đứng đó nói chuyện với hắn.
- Xuy...
Nhân Hoàng tiên quang sáu màu hội tụ làm một, quang mang Tiên Thai cường đại phóng ra tia sáng kỳ dị, càng chói mắt hơn ánh nắng, làm đau mắt người khác, chỉ thấy Nhân Hoàng tiên quang ngưng tụ lại thành một thanh Nhân Hoàng Kiếm, dường như có thể tiêu diệt mọi loại tà ác trên thế gian, kiếm còn chưa tới, kiếm uy phóng thích ra từ Nhân Hoàng Kiếm đã trực tiếp xuyên qua ảo ảnh thần quy.
Kiếm này là Nhân Hoàng Kiếm, quang mang trên thân đều là lực lượng tinh hoa của Nhân Hoàng tiên quang, mạnh mẽ tới mức nào, Nhân Hoàng Kiếm hạ xuống không gian mà thần quy bao phủ, soi sáng tất cả tinh quang thế giới, phá hủy thần quy phòng ngự bao phủ quanh người Tần Vấn Thiên.
Hoàng Vô Địch rất mạnh, điểm ấy không thể nghi ngờ, bằng không, thiên kiêu bình thường có cảnh giới Tiên Thai lục trọng, làm sao có thể chấn động được Tần Vấn Thiên.
Một kiếm bay tới, giống như tia chớp, phá vỡ ảo ảnh thần quy, tiêu diệt mà đánh về phía Tần Vấn Thiên, một đạo kiếm quang này, cuốn theo toàn bộ không gian quanh Tần Vấn Thiên, tất cả đều bị hủy diệt, không có chỗ để trốn.
Không có chỗ để trốn, tuy nhiên Tần Vấn Thiên căn bản sẽ không trốn, hắn hóa thành thần thể, quang mang rực rỡ khắp toàn thân có thể so với thần thoại, miệng niệm chân ngôn, ngay lập tức, mỗi một chữ cổ cực lớn đều chất chứa quy tắc tiên uy, trấn áp đánh giết xuất hiện, cả tòa Tiên Thai của hắn biến đổi, thánh Tiên Thai hoàn mỹ hóa thành một chữ cổ cực kỳ khổng lồ, chữ “trấn”.
Chữ “trấn” này uy lực vô song, chất chứa lực lượng quy tắc đại đạo, có vô số chữ “trấn” từ trong đó phóng ra, bao phủ tất cả, trong thiên địa bồng bềnh vô thượng chữ cổ, trấn áp hư không, Nhân Hoàng Kiếm đáng sợ sát phạt tới, chấn động vang dội, cuối cùng lại bị vô tận chữ cổ trấn ở trước người Tần Vấn Thiên không thể nhúc nhích, tiếng vang leng keng, Nhân Hoàng tiên quang bị chữ “trấn” sinh sôi không ngừng phong kín, mặc dù ánh sáng rực rỡ hừng hực nhưng vẫn bị trấn áp, một phiến không gian này bị trấn áp.
Hoàng Hữu Địch nhíu mày, trong mắt là phong quang lập lòe, thực lực của hắn cường đại tới mức nào, mặc dù Tiên Thai so với Tần Vấn Thiên có hơi kém hơn một chút, chính là Tiên Thai ngũ giai vương phẩm, nhưng Hoàng Hữu Địch sẽ không cho rằng Tiên Thai của mình kém so với Tiên Thai của Tần Vấn Thiên, hắn tu cửu hoàng thuật, sáu quyển hoàng điển, hóa thành sáu tinh hồn thuộc tính khác nhau, phát sinh cộng hưởng, ngưng tụ thành Tiên Thai của hiện tại, Tiên Thai hoàn mỹ tới mức nào, bằng không cũng sẽ không nắm giữ uy lực cường đại như vậy.
Trên người hắn, bóng Nhân Hoàng phóng mạnh ánh sáng rực rỡ, ngón tay chỉ về phía trước, Nhân Hoàng Kiếm phóng ra ánh sáng cường đại, cuối cùng đã muốn bổ vỡ tất cả, tiêu diệt Tần Vấn Thiên, Nhân Hoàng Kiếm cũng không phải là một đạo kiếm quang, là lợi kiếm chân chính ngưng tụ mà thành, uy lực vô cùng, nhận sự khống chế của Hoàng Hữu Địch.
Nhân Hoàng Kiếm phóng đãng cũng ngạo nghễ như Hoàng Hữu Địch vậy, ánh sáng trên thân kiếm hừng hực, uy thế vô song, âm thanh phốc thử truyền ra, Nhân Hoàng Kiếm vậy mà đã phá vỡ một chữ “trấn” cổ đáng sợ, từ bên cạnh bay ra, ở trong hư không chấn động xoay tròn, lập tức biến mất, tích tắc sau đó, quang mang của Nhân Hoàng Kiếm lại phát ra dị sắc, cuối cùng lại trực tiếp hiện thân ở phía sau lưng Tần Vấn Thiên, tiêu diệt mà đánh tới phía thân thể của hắn, tốc độ của kiếm đáng sợ tới cực điểm, cho dù Tần Vấn Thiên có dùng chữ “trấn” cổ tới phòng ngự thì e rằng cũng không kịp.
- Kiếm thật nhanh, kiếm thật mạnh.
Đến cả nhân vật thiên kiêu cảnh giới Tiên Thai thất trọng cũng đều thấy run rẩy trong lòng, mơ hồ cảm thấy nếu đổi lại là bọn họ đối mặt với một kiếm này, cũng rất khó chống lại, quá cường đại.
Trước đó, Nhân Hoàng Kiếm lập lòe trong hư không, nhanh đến mức chỉ thấy vệt sáng, cứ vậy liền biến mất trong tầm mắt của đám người, có thể tưởng tượng được tốc độ kia nhanh cỡ nào.
Một kiếm này tránh cũng không thể tránh, mắt thấy đã muốn xuyên qua thân thể của Tần Vấn Thiên, ánh sáng vẫn như cũ, Nhân Hoàng Kiếm xuyên thủng Tần Vấn Thiên, nhưng mà bóng người của Tần Vấn Thiên dần dần tiêu tan, chỉ là một đạo tàn ảnh hư ảo, Tần Vấn Thiên, tránh được một kiếm kinh người này, bóng dáng của hắn xuất hiện ở trên hư không, quang hoa toàn thân lập lòe, ảo ảnh Kim Sí Đại Bằng như ẩn như hiện bao phủ lấy thân thể của hắn, một khắc trước hắn giống như đã hóa thân làm chim đại bàng, sử dụng tốc độ vô song của Đại Bằng tộc tránh đi một kiếm này.
Hoàng Hữu Địch ngưng mắt nhìn về phía trước, trong mắt phong quang lập lòe, hắn nhớ tới Già Nam Thiên năm đó ở Thông Thiên giới đánh bại hắn, Tần Vấn Thiên, vậy mà lại có thể sử dụng bảo thuật của Kim Sí Đại Bằng, phóng ra tốc độ đáng sợ như vậy, tránh đi một kiếm vô song.
Nhân Hoàng Kiếm trở về vị trí cũ, lơ lửng trên đầu Hoàng Hữu Địch, ánh sáng vẫn chói mắt vô song, thần sắc hắn như điện, nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên, ý chí chiến đấu trong đồng tử càng thêm nồng đậm.
Ánh mắt của các cường giả xung quanh phóng ra ánh sáng loá mắt, Tần Vấn Thiên, có thể đánh với Hoàng Hữu Địch đến mức độ này, Nhân Hoàng Kiếm vẫn không có cách nào đánh cho hắn bị thương, xem ra, thiên kiêu nhân vật nắm giữ thánh Tiên Thai quả thật có khả năng không tầm thường.
- Ta còn chưa bao giờ đánh lâu như vậy với người có cảnh giới thấp như ngươi, khó trách ngươi cuồng vọng như thế, xem ra thật sự có chút vốn liếng.
Hoàng Hữu Địch lơ lửng trên không, quay qua Tần Vấn Thiên nói, vẫn là điên cuồng như vậy, kiêu ngạo như vậy.
- Tất cả thế nhân tại Tiên Vực đều cho rằng tuyệt học đều thất truyền, như là cửu đại hoàng điển của Cửu Hoàng Tiên Quốc ta chẳng thua kém gì so với tuyệt học của đại đế cổ xưa, ngày hôm nay ngươi có thể nhìn thấy sáu chuôi Nhân Hoàng Kiếm này, chắc hẳn là đã đủ để cảm thấy kiêu ngạo cũng như vinh dự.
Hoàng Hữu Địch tiếp tục nói, lập tức Tiên Thai cường đại trên người hắn phóng ra hào quang, tiên quang phóng ra, lại có sáu chuôi Nhân Hoàng Kiếm lơ lửng ở trong không trung, phóng ra oai lực vô thượng.
Sáu chuôi Nhân Hoàng Kiếm, mỗi cái phát ra quang hoa riêng, điên cuồng xoay tròn, thiên địa đều phải thất sắc.
- Ta chưa từng thấy qua người nào lại ăn nói buồn nôn như ngươi.
Quân Mộng Trần tức giận đến mức khí tức trên thân thể rung động, tên Hoàng Hữu Địch này đại chiến với Tần sư huynh từ đầu đến cuối không chiếm được ưu thế, cảnh giới của hắn còn cao hơn Tần Vấn Thiên, nhưng trong những lời lẽ này của hắn giống như Tần Vấn Thiên được chiến đấu với hắn là một điều vinh quang, quả thực khiến cho hắn buồn nôn.
- Ta cũng không tài nào nghĩ ra nổi, sao Cửu Hoàng Tiên Quốc lại có thể xuất hiện loại ngu xuẩn như thế.
Thân hình Tần Vấn Thiên lóe lên, cuối cùng lại hóa thân thành một vị Kim Sí Đại Bằng thật sự, trước khi thánh viện giảng đạo, hắn ở trong thánh địa chịu đựng thử thách huyết yêu, lại cùng rất nhiều thánh thú chiến đấu, tiến bộ lớn tới mức nào, hắn tu hành tám đại yêu bảo thuật, uy lực vô cùng, hơn nữa những kinh nghiệm chiến đấu này, có thể vận dụng kết hợp các loại uy năng thần thông một cách hoàn mỹ.
Nếu hóa thân làm chim đại bàng, hắn chính là chim đại bàng chân chính, thần thủ kích phát uy năng vô tận toàn thân, nắm giữ bất diệt thần thể, kể cả so với thuần huyết Kim Sí Đại Bằng cũng sẽ không thua kém chút nào.
Một tia chớp màu vàng rạch ngang hư không, đánh giết về phía Hoàng Hữu Địch, khiến cho mọi người vô cùng kinh ngạc hoảng sở, Tần Vấn Thiên, không ngờ lại chủ động phát động công kích Hoàng Hữu Địch, lớn mật tới mức nào.
- Đâm đầu vào chỗ chết.
Hoàng Hữu Địch quát lạnh một tiếng, sáu chuôi Nhân Hoàng Kiếm đồng thời bạo sát đánh ra, quang mang vô thượng đáng sợ của Nhân Hoàng Kiếm phá hủy tất cả, đánh giết về phía Tần Vấn Thiên đang hóa thân làm chim đại bang.
- Oong...
Tốc độ của Tần Vấn Thiên hóa thành tia chớp màu vàng, quá nhanh, so với quang mang của Nhân Hoàng Kiếm còn nhanh hơn, cánh chim lóe ra dị quang loá mắt, bao vây thân thể, những quang mang của Nhân Hoàng Kiếm rơi tới trên người hắn, vậy mà lại không lay động được chút gì đến phòng ngự của hắn, có thể tưởng tượng được phòng ngự của hắn có khả năng đáng sợ tới mức nào.
Sáu chuôi Nhân Hoàng Kiếm xoay tròn phong tỏa không gian, khiến cho thân thể của Kim Sí Đại Bằng thừa nhận áp lực đáng sợ, Nhân Hoàng Kiếm sát phạt tới.
Kim Sí Đại Bằng mở rộng miệng, phun ra trấn áp và hủy diệt cổ tự chân ngôn, đồng thời móng vuốt sắc nhọn đáng sợ chụp về phía trước, trong phút chốc móng vuốt sắc bén đáng sợ vô cùng của từng vị chim đại bàng khủng khiếp chụp tới, xông về phía Nhân Hoàng lợi kiếm, những công kích này đương nhiên là được thần thủ phát động phóng ra, hư không chấn động, đáng sợ công kích có oai lực vô cùng, sáu chuôi Nhân Hoàng lợi kiếm kêu leng keng một tiếng, âm thanh phát ra mãnh liệt rung động, mỗi một âm phù đều khiến cho hư không phát ra tiếng nổ.
Lại thấy mũi nhọn lóe lên, thân thể Kim Sí Đại Bằng vậy mà lại biến mất, trong lúc trói buộc Nhân Hoàng lợi kiếm, thân thể đang sợ đó đáp xuống trước mặt Hoàng Hữu Địch, lợi trảo bắt ra ngoài, chụp sát hư không, một chữ “trấn” cổ xuất hiện tại đó, bao phủ thân thể của Hoàng Hữu Địch, hiện tại Tần Vấn Thiên đã có thể vận dụng các loại năng lực đến mức cực kỳ hoàn mỹ.
Công kích của Tần Vấn Thiên có thể nói là cực nhanh, lại có chữ “trấn” cổ trấn áp đánh giết, căn bản không cho phép phản kháng Hoàng Hữu Địch, nhưng Hoàng Hữu Địch chung quy cũng không phải nhân vật tầm thường, trong nháy mắt buông bỏ Nhân Hoàng Kiếm, Nhân Hoàng bao phủ thân thể, ngưng tụ thành sáu phương Nhân Hoàng cổ ấn, hung hãn đánh giết mà ra, thiên địa đều nổ vang.
Kim Sí Đại Bằng công kích cuồng bạo vô biên, va chạm trực tiếp với đối phương, hoàn toàn không tránh né chút nào, tốc độ của hắn kinh thiên, hết đòn này tới đòn khác công kích liên tục, thân thể Kim Sí Đại Bằng phóng ra oai lực Thần Tượng, điên cuồng trấn áp đánh xuống, thần cản sát thần, chói lòa khắp mảnh thiên địa này.
Hoàng Hữu Địch rống to một tiếng, Nhân Hoàng tiên uy phóng ra đến mức cực hạn, điên cuồng chống lại cánh thức công kích áp bức dữ dội của Tần Vấn Thiên, nhưng công kích của Tần Vấn Thiên hung bạo tới nhường nào, lần lượt công phạt đánh ra, Hoàng Hữu Địch không ngừng lui về phía sau, bị chấn động tới mức toàn thân thân rung chuyển, khí huyết quay cuồng.
- Ầm!
Cuối cùng một tiếng động rất lớn vang lên, Hoàng Hữu Địch bị đánh trúng, máu tươi phun ra, chỉ thấy một cái lợi trảo màu vàng từ trên trời hạ xuống, trực tiếp khống chế thân thể của hắn, đi về hướng khoảng không phía dưới, tiếng nổ lớn ầm ầm ầm không ngừng vang lên, cổ điện đều bị nghiền nát, từ mặt đất lại đánh vào hư không, một cảnh tượng cuồng bạo cường thế khiến cho cường giả của Cửu Hoàng Tiên Quốc kinh động mà đạp bước ra, đã thấy thân thể của Tần Vấn Thiên dừng lại, lơ lửng trong khoảng không, lợi trảo sắc bén kia trực tiếp cắm vào trong cơ thể của Hoàng Hữu Địch, dường như chỉ cần lợi trảo của hắn chụp giết xuống, liền có thể phế bỏ Tiên Thai của Hoàng Hữu Địch, cường giả của Cửu Hoàng Tiên Quốc không tự chủ được dừng lại, nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên.
- Trình độ điên rồ đến như vậy, còn tưởng rằng ngươi thật sự là thiên hạ có địch, ta rất muốn biết, thời khắc này, ngươi có tâm tình ra sao, có phải sẽ cảm thấy những lời mình nói vừa rồi rất buồn nôn hay không?
Tần Vấn Thiên nhìn Hoàng Hữu Địch cả người là máu nhàn nhạt hỏi, Hoàng Hữu Địch tức giận quát một tiếng, đã thấy lợi trảo của Tần Vấn Thiên hóa thành một bàn tay trực tiếp phất qua mặt Hoàng Hữu Địch, một tiếng vút thanh thúy thanh truyền ra, rõ ràng đến như vậy!
Bạn cần đăng nhập để bình luận