Thái Cổ Thần Vương

Kinh sợ thối lui

Lúc đó, toàn bộ chiến trận trong hư không đều dừng lại, ánh mắt tất cả mọi người ánh đều nhìn về Tần Vấn Thiên, nội tâm rung động kịch liệt.
Cường giả Thiên Tượng của Trích Tinh Phủ bị một kiếm tru sát, đạo công kích vừa rồi mạnh tới mức nào?
Ánh mắt Tần Vấn Thiên đảo qua đám người. Trên người hắn dù không có uy thế cường hoành ngập trời nhưng lại có lực lượng kỳ diệu làm người ta cảm thấy uy hiếp.
Tần Vấn Thiên cầm yêu kiếm trong tay, từ trong hư không chậm rãi tiến bước. Trên thân kiếm, hào quang điểm xuyết, ấy vậy mà lưu lại từng đạo kiếm ngân trong hư không. Những nơi Tần Vấn Thiên đi qua, kiếm ngân khắc vào hư không, lực lượng hủy diệt khuếch tán khắp bốn phương tám hướng. Dường như chỉ cần ai chạm vào cỗ lực lượng này thì lập tức bị hủy diệt, giống như cường giả Thiên Tượng Trích Tinh Phủ kia.
- Chân ý dung hợp lực lượng, hơn nữa là lực lượng công kích tuyệt đối.
Sắc mặt các cường giả Thiên Tượng khó coi, người mạnh nhất trong số bọn họ cũng chỉ mới dung hợp hai loại chân ý để ngưng tụ Thiên Tượng, đại đa số cũng chỉ dung nhập một chân ý duy nhất vào Vũ Hồn để hóa thân thành Thiên Tượng tinh thần. Đó là cường giả Thiên Tượng yếu nhất. Tần Vấn Thiên trước khi bước vào Thiên Tượng Cảnh đã bắt đầu dung hợp chân ý, một khi thành tựu Thiên Tượng tinh thần, lực công kích Thiên Tượng của hắn sẽ siêu cấp đáng sợ.
Yêu kiếm ngâm vang, không ngừng gầm thét. Kiếm ngân trong hư không càng ngày càng dài, Tần Vấn Thiên chậm rãi tiến vào trong chiến trường, ánh mắt của hắn nhìn sang đám người:
- Muốn nhân lúc ta bị thương giết ta, hay lắm, hiện tại ta cho các ngươi hai lựa chọn. Một là tiếp tục giết ta, hai là lập tức cút đi. Ngày đại hôn của ta, các ngươi đến đây dự lễ, khi đó ta sẽ tuyên bố xử trí các ngươi như thế nào.
Thanh âm Tần Vấn Thiên trước sau vẫn cường thế như một, cường thế đến mức khiến làm các bá chủ rung động.
Bọn họ thực sự sợ hãi Tần Vấn Thiên. Từ khi Tần Vấn Thiên trở về Đại Hạ, hắn đã làm quá nhiều chuyện đáng sợ. Chuyện thứ nhất, đến Âu Dương thế gia, diệt ba vị Thiên Tượng của Âu Dương thế gia, tiếp đó trọng chỉnh Thương Vương cung. Các cường giả tới áp bách, hắn vẫn như cũ di chuyển Thương Vương cung tới Đại Hạ Cổ Hoàng cung, có ý thôn tính Đại Hạ. Bởi vậy mới có chuyện Ám Ảnh tôn chủ tới ám sát hắn.
Tuy nhiên, Ám Ảnh tôn chủ đã thất bại, thụ thương rời đi, thậm chí không tham dự nữa, dường như rất kiêng kị Tần Vấn Thiên.
Điều này khiến cho bọn họ kiêng kị Tần Vấn Thiên, dù hắn đã thụ thương nằm tại đó. Thật ra rất nhiều người đều có thể tới giết Tần Vấn Thiên, nhưng có không ít người cũng có tâm cơ cực kỳ thâm trầm, bọn họ không có đánh giết tới, mà lựa chọn đối thủ khác, tùy ý đối phương dây dưa với mình, để người khác đi dò xét át chủ bài của Tần Vấn Thiên.
Quả nhiên, bọn họ thấy cường giả Thiên Tượng Trích Tinh Phủ chết đi. Cái chết này càng làm cho nỗi sợ hãi của bọn họ đối với Tần Vấn Thiên sâu thêm.
Thanh niên cầm yêu kiếm trong tay, hắn đứng đó trấn áp tất cả mọi người trên chiến trường.
- Ta không tin hắn còn có năng lực đối phó chúng ta. Đừng nghe hắn phô trương thanh thế, chỉ sợ hắn đang hù dọa chúng ta thôi.
Có giọng nói vang lên, Thanh Vân chí tôn nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên, ánh mắt cực kỳ lạnh lẽo.
Tần Vấn Thiên nhìn sang hắn. Ánh mắt lạnh như băng, châm chọc nói:
- Ngươi đứng xa như vậy làm gì? Tới giết ta đi chứ.
Cả đám người đều nhìn Thanh Vân chí tôn, chỉ nghe có người nói:
- Ngươi tới giết hắn. Chúng ta hộ pháp cho ngươi.
Thanh Vân chí tôn nhíu mày, hắn nhìn sang người đang nói. Hắn mới không có ngu xuẩn như vậy. Tự mình đánh tới? Vạn nhất Tần Vấn Thiên dốc sức liều mạng thì sao. Mặc dù hắn đã là nỏ mạnh hết đà nhưng nếu dốc sức liều mạng cũng có thể giết chết một vài người đấy.
- Ngươi không tới, ta tới.
Tần Vấn Thiên bước ra, hắn đi từng bước về phía Thanh Vân chí tôn. Từng bước để lại vết tích trên hư không, khí lưu hủy diệt bao phủ thân thể hắn, đôi mắt vô cùng sắc bén nhìn chằm chằm vào Thanh Vân chí tôn, làm cho Thanh Vân chí tôn cảm thấy sợ hãi.
Thanh Vân chí tôn sắc mặt tái nhợt, nói:
- Các vị cùng xông lên, hắn tuyệt đối không chịu nổi.
Không một ai để ý hắn. Những người này chẳng hề để ý đến sự sống chết của Thanh Vân chí tôn, càng muốn Thanh Vân chí tôn tới thăm dò thực lực của Tần Vấn Thiên mới là hợp lý.
Thấy không ai để ý tới mình, sắc mặt Thanh Vân chí tôn cực kỳ khó coi:
- Các ngươi thật vô mưu, nếu đã như vậy, các ngươi chờ bị hủy diệt đi.
Dứt lời, hắn bỗng nhiên quay người trực tiếp bỏ chạy, trong chớp mắt đã biến mất khỏi đây.
Mắt thấy Thanh Vân chí tôn biến mất, Tần Vấn Thiên cũng không đuổi theo. Ánh mắt của hắn nhìn sang những người khác, những nhân vật bá chủ kia lại bị Tần Vấn Thiên dọa sợ tới mức không có người nào dám ra tay. Phải nói rằng đây chính là một sự châm chọc.
Là người thì đều có tư tâm, không có ai nguyện ý làm người đầu tiên xuất thủ. Cái chết vừa rồi của cường giả Trích Tinh Phủ, tất cả đám người đều đã thấy rõ ràng.
- Không dám giết ta, cũng không chịu cút?
Tần Vấn Thiên liếc nhìn đám người đang im lặng, lại đi đến phía người thứ hai. Lần này, người hắn chọn là một vị cường giả của Bát Phương Phong Lôi tông. Sắc mặt người nọ tái nhợt, nhìn về phía những người khác. Hiện tại, tất cả mọi người vẫn đang do dự, do dự xem hôm nay có cá chết lưới rách, lưỡng bại câu thương hay không.
- Được, ta xuất thủ trước.
Cường giả Bát Phương Phong Lôi tông giận dữ gầm lên một tiếng, Thiên Tượng tinh thần xuất hiện, phong lôi tàn sát bừa bãi, càn quét thiên địa, cũng tru sát Tần Vấn Thiên.
Trong nháy mắt, toàn thân Tần Vấn Thiên nổi lên hủy diệt khí lưu, chỉ cần lại gần người Tần Vấn Thiên sẽ ngay lập tức trực tiếp bị hủy diệt. Tần Vấn Thiên kéo lấy yêu kiếm, trên thân yêu kiếm sặc sỡ loá mắt, phóng thích ra lưu quang đáng sợ.
- Thiên Tượng tinh thần công kích không thể đến gần thân thể hắn.
Nội tâm đám người run sợ. Con mắt trên mi tâm của Tần Vấn Thiên mở ra lần nữa, công kích khủng bố giống như xâm lấn ý chí của đối phương. Ánh mắt hắn hơi mê hoặc, dường như đang qua lại giữa hai mảnh không gian khác nhau. Cường giả Phong Lôi tông cắn răng, không để cho bản thân sa vào phiến không gian mộng cảnh kia.
Một đạo bạch quang chiếu qua, tiếp đó giống như biến thành khổng lồ, ẩn ẩn hiện ra kim sắc đáng sợ sáng bóng, răng nanh vô cùng sắc bén như muốn cắn xé cường giả Thiên Tượng của Phong Lôi tông.
- Nghiệt súc.
Cường giả Bát Phương Phong Lôi tông đưa tay đánh tới, trên chưởng ấn có đồ đằng phong lôi khủng bố. Luồng bạch quang kia chính là một yêu thú vô cùng hung ác, từng tiếng nổ ấm ấm sinh ra, Phong Lôi chưởng bị cắn nát, răng nanh sắc bén tiếp tục cắn vào cổ họng của hắn.
- Ông!
Cũng trong giây phút đó, yêu kiếm của Tần Vấn Thiên xẹt qua hư không, hướng phía hắn ám sát mà tới, tất cả những nơi kiếm đi qua đều bị diệt sạch.
Sắc mặt cường giả Bát phương Phong Lôi tông biến hóa, thân thể của hắn phóng lên trời, giống như một đạo tia chớp phong lôi. Tuy nhiên, lúc này, thân thể Tần Vấn Thiên huyễn hóa ra rất nhiều thân ảnh, hắn gầm lên giận dữ, vô số chưởng ấn ập tới, trực tiếp bao trùm toàn bộ không gian khổng lồ, càn quét tất cả.
Từng đạo chưởng ấn đó hóa thành cối xay hủy diệt, giống như tận thế ập đến, phong bạo xoắn nát không gian, đập nát tất cả. Vị cường giả bát phương Phong Lôi tông đang đứng giữa phong bạo hủy diệt kia, sắc mặt của hắn kinh hãi. Hắn cảm giác lực công kích có thể hủy diệt thân thể của hắn.
- Sát!
Tần Vấn Thiên vung tay đánh ra một chưởng, một tiếng nổ mạnh vang lên, từng tia sáng bắn ra tung tóe, không gian bị hủy diệt, chỉ còn thấy ánh sáng hủy diệt đang lưu động.
- Ực!
Có người nuốt xuống từng ngụm nước miếng, run như cầy sấy.
Quá mạnh mẽ, giống như sát thần, hắn tiến tới gần ai, người đó sẽ chết.
Con yêu thú kia đáp xuống vai Tần Vấn Thiên, tiểu yêu xinh xắn như vậy nhưng khi lộ ra nanh vuốt lại cực kỳ đáng sợ.
Yêu kiếm trở về, ánh mắt Tần Vấn Thiên lại nhìn sang đám người, không một ai dám đối mặt với hắn.
- Xem ra các ngươi vẫn còn muốn tiếp tục giết ta.
Tần Vấn Thiên lại lựa chọn người khác, bỗng nhiên người nọ quay người hô:
- Tần Vấn Thiên, ân oán giữa ta và ngươi không trước, lần trước mời Ám Ảnh tôn chủ là ý của mọi người, ta không thể chỉ lo thân mình, từ nay về sau, chuyện của ngươi, ta không can dự.
Dứt lời, vị cường giả này liền quay người trực tiếp rời đi, hắn biến mất thật nhanh.
Thạch lão tổ thấy cảnh này, sắc mặt hắn cực kỳ khó coi. Vừa rồi, thời điểm Tần Vấn Thiên đối phó với cường giả Thiên Tượng của Bát Phương Phong Lôi tông, đáng lẽ ra hắn và mọi người nên đồng loạt ra tay. Chỉ có điều bọn họ đều ích kỷ, muốn nhìn rõ Tần Vấn Thiên còn có bao nhiêu sức chiến đấu. Bọn họ không dám mạo hiểm, thế nhưng lại phát hiện ra rằng, vẫn không nhìn rõ thực lực của Tần Vấn Thiên. Thực lực của bọn họ đang suy yếu không ngừng.
Liếc mắt nhìn đội hình song phương, hắn phát hiện hiện tại muốn giết Tần Vấn Thiên là rất khó.
- Nếu đã như vầy, lúc ngươi đại hôn, chúng ta sẽ tới lắng nghe ngươi ‘chỉ giáo’.
Thạch lão tổ thở sâu, nhân tâm đã tán, hiện tại chỉ có nước từ bỏ mà thôi.
Lời này làm tất cả mọi người thở ra, không hiểu sao mà trong lòng lại cảm thấy nhẹ nhõm. Bọn họ đã an nhàn quá lâu, thân là nhân vật bá chủ cũng ít khi phải tự mình động thủ chiến đấu, đã quen với an nhàn. Tần Vấn Thiên đã làm bọn họ cảm nhận được nguy cơ tử vong, lực áp bách lợi hại, làm cho bọn họ có cảm giác hít thở không thông.
Tiếng gió thổi qua, Thạch lão tổ dẫn đầu rời đi. Trường bào hắn bay trong gió, nội tâm thở dài thật lâu. Bỏ qua cơ hội lần này, còn muốn giết Tần Vấn Thiên, chỉ sợ khó như lên trời.
Đợi đến lúc Tần Vấn Thiên đại hôn, huy động toàn bộ cường giả Thiên Tượng tại Đại Hạ đồng loạt xuất động?
Thạch lão tổ rời đi, đám người còn lại lục tục rời đi, rất nhanh, những vị cường giả xâm lấn kia đã đi hết.
Trên mặt cường giả Thiên Tượng của Khương gia và Thiên Tuyệt Minh đang nở nụ cười. Bọn họ đã thành công. Nhìn thanh niên cầm kiếm đứng một mình ngạo nghễ giữa hư không, bọn họ cảm thấy mình già rồi, thực sự đã già rồi. Đại Hạ sau này là của hắn.
Không đúng, tương lai của hắn không chỉ dừng chân tại Đại Hạ.
Người Mạc gia liên tục trở về. Bọn họ vẫn đứng từ xa quan sát tất cả, mặc dù đã rất sùng bái Tần Vấn Thiên nhưng lại phát hiện ra rằng trước kia bọn họ đã đánh giá thấp Tần Vấn Thiên.
Những người kia đều là Đại Hạ bá chủ đó, Thanh Vân chí tôn cũng là nhân vật bá chủ Cửu Châu thành xa xôi kia.
Mặc dù đối mặt với những người này, Tần Vấn Thiên vẫn là mạnh như vậy, bá đạo như vậy.
Tần Vấn Thiên khẽ gật đầu với cường giả Khương gia và Thiên Tuyệt Minh, nói:
- Ngày ta cử hành đại hôn, Khương gia cùng Thiên Tuyệt Minh sẽ là khách quý.
- Tần tông chủ bình yên là được.
Trên mặt bốn người đều nở nụ cười. Đại Hạ nhất thống xem ra là chuyện tất thành, nhưng sau khi nhất thống thì ai sẽ là người chấp chưởng quyền lực Đại Hạ, đây lại là một chuyện khác.
- Ta đi tu dưỡng.
Tần Vấn Thiên bình tĩnh nói ra, hắn lại đáp xuống lần nữa, hắn quay lại chỗ nằm lần nữa. Một Cảnh này làm cho cường giả Khương gia và Thiên Tuyệt Minh sinh ra một ý nghĩ, nếu như vừa rồi, những cường giả kia thực không tiếc cá chết lưới rách cũng muốn khai chiến, toàn bộ công kích Tần Vấn Thiên, kết cục cuối cùng sẽ như thế nào?
Có lẽ đáp án cũng chỉ có mình Tần Vấn Thiên biết rõ. Không ai biết thương thế của hắn nặng hay nhẹ. Đám người chỉ có thể thấy một mình hắn cường thế tru sát hai vị Thiên Tượng mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận