Thái Cổ Thần Vương

An bình

Tề Vũ ngẩng đầu, mắt chăm chú nhìn Tần Vấn Thiên, trong lòng rất không bình tĩnh, chỉ thấy hắn hít sâu, nhớ rõ năm đó lần đầu tiên khi nhìn thấy Tần Vấn Thiên ở Thần Thủ sơn trang. Khi đó, Tần Vấn Thiên còn chỉ là một hậu bối cảnh giới Tiên Thai, hộ tống bọn Nam Hoàng Vân Hi tới Thần Thủ sơn trang tìm kiếm di tích của Nghệ Đế, rồi sau đó trở thành thánh chủ của Đấu Chiến Thánh tộc. Sau này hắn rất nhiều lần âm thầm thủ hộ vị thánh chủ trẻ tuổi này.
Nhưng mà, đó chỉ là hắn đang hoàn thành sứ mệnh của mình. Hắn khi đó chưa từng nghĩ đến sẽ có giây phút này, người thanh niên đó đã trưởng thành tới mức này, hơn nữa tương lai còn có thể mạnh hơn, hắn đoạt lại Đấu Chiến Thánh cốt rồi chuẩn bị ban lại cho mình.
- Thánh chủ.
Tề Vũ không biết nên nói gì, chỉ thấy Tần Vấn Thiên cười nói:
- Vũ thúc, hiện giờ, Đấu Chiến Thánh cốt này cuối cùngcũng vật quy nguyên chủ, trong cơ thể ngươi đang chảy huyết mạch của Đấu Chiến Thánh tộc, chắc sẽ rất dễ dung hợp.
Ngày xưa, Thời Quang Thần Vương truyền thụ Thời Quang đạo cốt cho mình, cũng có thể phù hợp nhập thể, càng đừng nói tới lúc Đấu Chiến Thánh cốt vừa xuất hiện đã sinh ra cộng hưởng với người của Đấu Chiến Thánh tộc, giống như là huyết mạch tương liên vậy.
Tần Vấn Thiên phất tay, đạo cốt bay về phía Vũ Đế. Tề Vũ nghe thấy Tần Vấn Thiên gọi mình là Vũ thúc thì trong lòng nóng lên, trịnh trọng gật đầu. Ánh mắt hắn chăm chú nhìn về phía trước, lập tức trong cơ thể từng luồng sáng chiếu ra, huyết mạch sôi sục, giống như có một đường máu từ trong thân thể hắn bắn ra, từ từ bao bọc lấy đạo cốt, đạo cốt đó giống như cảm nhận được gì đó, trực tiếp hóa thành một luồng sáng chui vào trong thân thể Tề Vũ.
Ngay sau đó, huyết mạch trong cơ thể Tề Vũ điên cuồng sôi trào, giống như dời sông lấp biển. Huyết mạch của hắn giống như đang phẫn nộ rít gào trùng kích thân thể hắn, tẩy rửa huyết nhục của hắn, trên người hắn phát sinh biến hóa kỳ diệu, huyết mạch giống như được nhào nặn lại, xương cốt cả người giống như muốn lột xác. Một cỗ chiến ý kinh người từ trong thân thể hắn tỏa ra, trong miệng Tề Vũ phát ra tiếng hô, giống như đang phải chịu đựng cơn đau kịch liệt. Hắn nhắm mắt lại, song quyền nắm chặt, cả người lộ gân xanh, đang phát sinh lột xác kinh người.
Tần Vấn Thiên mắt chăm chú nhìn Tề Vũ, cường giả của Đấu Chiến Thánh tộc cũng đều nhìn chằm chằm Tề Vũ, đây là uy thế của thánh cốt à, thánh cốt thuộc về Đấu Chiến Thánh tộc của bọn họ sau khi trở về chốn cũ thì bộc phát ra uy thế không gì sánh kịp.
Thời gian biến hóa từng chút một, thân thể của Tề Vũ cũng theo đó mà phát sinh biến hóa. Tóc dài của hắn đen hơn, da thịt giống như trùng sinh, không ngờ tỏa ra ánh sáng bạch ngọc, đường nét trên mặt hắn cũng rõ ràng hơn, dung nhan của hắn đã biến thành trẻ hơn, khí chất cả người cũng đều đang phát sinh lột xác.
Đúng lúc này, một đạo quang huy chói mắt bạo phát, chỉ thấy trong cơ thể Tề Vũ không ngờ xuất hiện một tự phù, là chữ "Đấu", tự phù này vô cùng rực rỡ, giống như cất chứa uy thế đạo pháp, biến thành rất to, trùng khít với thân thể của Tề Vũ, tự phù chữ Đấu bồng bềnh bay ra, một cỗ ý chí chiến đấu bắn thẳng lên trời, bắn ra khu vực cả vạn dặm. Tần Vấn Thiên cùng với cường giả của Đấu Chiến Thánh tộc ở chung quanh chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng đáng sợ giáng xuống người họ, thân thể bọn họ bất giác bị cỗ lực lượng đó đẩy ra sau.
Tần Vấn Thiên mắt lóe sáng, trên người hắn cũng tỏa ra lực lượng cường đại, chống cự lực đẩy đó thì mới có thể đứng vững. Tề Vũ ngẩng đầu, mắt hắn mở ra, trong nháy mắt này, tự phù chữ Đấu bắn thẳng lên trời, giống như muốn đấu với trời.
Tề Vũ há miệng phát ra một tiếng hô to, tầng mây trên trời giống như bị tiếng hô này khiến cho tan đi. Không gian run rẩy, rất nhiều cường giả của Đấu Chiến Thánh tộc trực tiếp ngã xuống đất, khí huyết trong cơ thể quay cuồng, dao động không ngừng. Nhưng trong mắt bọn họ không hề có vẻ oán hận, chỉ có cuồng nhiệt, đây là uy thế của thánh cốt à, thánh cốt của Đấu Chiến Thánh tộc bọn họ.
Cuối cùng, cỗ khí thế đó dần dần bình ổn, quang huy vô tận quay trở về trong cơ thể Tề Vũ. Ánh mắt hắn như điện, so với trước kia thì sắc bén hơn không biết bao nhiêu lần. Hắn đó, giống như Đấu Chiến chi thần, không ai bì nổi.
- Thánh chủ.
Trong ánh mắt Tề Vũ lấp lánh vẻ kích động cuồng nhiệt, hô một tiếng với Tần Vấn Thiên. Cho dù hắn phát sinh lột xác, nhưng thái độ đối với Tần Vấn Thiên vẫn không hề thay đổi. Thánh chủ đã cho hắn tất cả những thứ này, thánh cốt nhập thể, hắn cuối cùng đã biết thánh cốt của Đấu Chiến Thánh tộc bọn họ mạnh tới cỡ nào. Thứ này sinh ra là thuộc về tộc của họ, cho dù Ngưu Thần tộc cướp đi thì cũng vẫn xuất hiện di truyền của hậu nhân bọn họ, nhưng chỉ có quay trở về mới có thể thật sự phóng thích ra vẻ rực rỡ này.
- Vũ thúc, cảm giác thế nào?
Tần Vấn Thiên cười. Tề Vũ thật sự đã lột xác, tài năng lộ rõ, nếu không phải tận mắt nhìn thấy biến hóa trên người hắn, mà là lâu ngày gặp lại thì e là không dám bước đến nhận.
Trong mắt Tề Vũ lộ ra nét cười, cười rất sáng lạn:
- Ta cuối cùng cũng biết vì sao Đấu Chiến Thánh tộc sau khi mất đi Đấu Chiến Thánh cốt thì trở nên suy yếu. Thánh cốt mới có thể chịu tải đấu chiến thánh pháp chân chính. Đây không chỉ là một cây đạo cốt mà thôi.
Tần Vấn Thiên mắt lóe sáng. Xem ra, trên Đấu Chiến Thánh cốt còn có chỗ kỳ diệu, có điều những cái này hắn cũng không muốn hỏi đến làm gì, chỉ cần Tề Vũ có thể mạnh hơn là được rồi. Hy vọng Đấu Chiến Thánh tộc có thể trở lại huy hoàng như xưa.
Cường giả của Đấu Chiến Thánh tộc đều lộ ra vẻ kích động cuồng nhiệt. Xem ra Tề Vũ hiện giờ đã không còn là Tề Vũ trước kia, đã thật sự thoát thai hoán cốt rồi.
- Thánh chủ, người tộc ta đi theo thánh chủ, nhưng mà trong tộc ta vẫn chưa lập tộc trưởng của Đấu Chiến Thánh tộc, chúng ta có thể tôn Tề Vũ là tộc trưởng không.
Có cường giả của Đấu Chiến Thánh tộc đề nghị.
- Được, nếu Vũ thúc không có ý kiến.
Tần Vấn Thiên cười nói.
Tề Vũ nhìn tộc nhân của mình, trong những ánh mắt đó đều lộ ra vẻ chờ mong. Hiện giờ hắn là hy vọng của Đấu Chiến Thánh tộc trong tương lai.
- Được.
Tề Vũ gật đầu. Hắn nguyện trở thành tộc trưởng của Đấu Chiến Thánh tộc, hy vọng Đấu Chiến Thánh tộc ở trong tay hắn có thể tái hiện vinh quang ngày xưa, hắn sau khi lột xác đột nhiên có lòng tự tin rất mạnh, huống chi còn có thánh chủ ở đây.
- Được rồi, các ngươi nói chuyện đi, ta đi trước.
Tần Vấn Thiên mỉm cười nhìn người của Đấu Chiến Thánh tộc, lập tức thân hình chợt lóe rồi lập tức rời khỏi đây, giúp Đấu Chiến Thánh tộc đoạt lại thánh cốt, coi như là đã giải quyết xong một tâm nguyện. Sau này phải xem Tề Vũ có thể bước theo con đường nào.
Tần Vấn Thiên sau khi rời khỏi thì đến chỗ Thanh nhi và Khuynh Thành, Mạc Khuynh Thành mắt đẹp nhìn Tần Vấn Thiên với vẻ quái lạ, khiến cho Tần Vấn Thiên chớp chớp mắt, nói:
- Khuynh Thành, sao lại nhìn ta như vậy?
- Vừa trở về dã triệu tập Đấu Chiến Thánh tộc. Ở Hoang vực có phải đã xảy ra rất nhiều chuyện phải không?
Mạc Khuynh Thành nhìn Tần Vấn Thiên, hắn truyền âm nói với nàng ta rằng mọi việc đều ổn. Nhưng nàng ta nào có tin, cho dù gặp phải nguy hiểm, Tần Vấn Thiên cũng sẽ không chịu nói với nàng ta.
- Nha đầu ngốc.
Tần Vấn Thiên nhìn ánh mắt của Mạc Khuynh Thành, trong mắt hiện lên vẻ ôn nhu, vỗ nhẹ hai má nàng ta rồi nói:
- Lần này tới Hoang vực đích xác đã xảy ra một số chuyện. Ta đã gặp được ngoại công, ông ta rất khỏe, tuy rằng lời nói không thân thiện, nhưng ta vẫn có thể cảm nhận được ông ta rất để ý tới ta, còn cả cữu cữu và Lệ nhi nữa, đều khỏe cả. Về phần triệu tập Đấu Chiến Thánh tộc là vì ta đã giúp bọn họ tìm lại một món bảo vật vốn thuộc về Đấu Chiến Thánh tộc.
- Chỉ thế thôi à, chàng đừng tưởng rằng ta ở đây thì không biết chuyện xảy ra ở thái cổ rồi cố ý lừa gạt ta.
Mạc Khuynh Thành lườm Tần Vấn Thiên nói.
- Ta sao dám lừa gạt Khuynh Thành của ta chứ.
Tần Vấn Thiên cười nói, Mạc Khuynh Thành nhìn hắn với vẻ hoài nghi, thấy bộ dạng đáng yêu của Mạc Khuynh Thành, Tần Vấn Thiên nâng cằm nàng ta lên, lập tức trao một nụ hôn. Mạc Khuynh Thành mắt trợn tròn, sắc mặt đỏ bừng, liếc sang Thanh nhi đang đứng phía sau.
- Ta chẳng thấy gì cả.
Thanh nhi khúc khích nói rồi xoay người. Tần Vấn Thiên ngạc nhiên nhìn một màn này, lập tức phá lên cười, Thanh nhi từ lúc nào trở nên đáng yêu như vậy chứ?
- Sư huynh, ngươi đã trở lại.
Bên ngoài có một đạo thanh âm rất không đúng lúc truyền đến, là Quân Mộng Trần. Tần Vấn Thiên trợn mắt, tên này thật biết chọn thời gian, hắn bước ra khỏi cửa, nhìn Quân Mộng Trần đang hưng phấn đi đến, nói:
- Mộng Trần, có chuyện gì mà cao hứng thế?
- Sư huynh, nghe nói ngươi đã trở lại. Trong khoảng thời gian này ta dưới sự chỉ dạy của thiên thần thực lực đã tiến bộ hơn rất nhiều, lĩnh ngộ đạo pháp cũng sâu hơn. Lĩnh ngộ của sư huynh thì cao hơn ta, vừa hay có thể nghiên cứu thảo luận.
Quân Mộng Trần nói.
- Được.
Tần Vấn Thiên gật đầu. Vừa hay hắn cũng có không ít lĩnh ngộ, muốn chia xẻ với bọn Quân Mộng Trần, hắn mở miệng nói:
- Thanh nhi, nàng đi gọi, U Hoàng, Tình nha đầu đi. Chúng ta hôm nay luận đạo Thanh Huyền cổ.
- Ý tưởng hay.
Mắt Quân Mộng Trần sáng lên, có chút hưng phấn. Sau đó, bọn Tần Vấn Thiên triệu tập các bằng hữu đến, chia sẻ cảm ngộ của mình. Đương nhiên, phần lớn là Tần Vấn Thiên chia xẻ với bọn họ.
Thái cổ Tiên Vực phong vân biến chuyển, Thanh Huyền cổ, chiến trường diệt thế trước kia lại là một mảng tường hòa, giống như nơi thế ngoại.
Dòng sông năm tháng vẫn không ngừng chảy, Thanh Huyền cổ trôi qua trong an bình. Tần Vấn Thiên lại bế quan tu hành, theo tu vi cảm ngộ sâu thêm, thời gian hắn cần dùng cho cảm ngộ cũng càng lúc càng nhiều hơn. Lần trước đánh một trận với Tần Chung, hắn có được rất nhiều lợi ích, cần cảm ngộ cẩn thận, xem có cơ hội xem xét con đường truyền thuyết, con đường thiên thần hay không.
Trong nháy mắt rất nhiều năm đã trôi qua, thái cổ Tiên Vực đã xảy ra rất nhiều đại sự. Trừ tranh phong ở Hoang vực ra, bên Huyền Vực Tử Vi Thần đình cùng với Đại Ma Thần cung cũng không được hòa bình, không ít lần phát sinh xung đột.
Bên Tần tộc, nghe nói thiên tuyển chi tử Tần Đãng Thiên đã vượt qua được sỉ nhục ở Thiên Đạo Thánh viện, sau khi bế quan tu hành nhiều năm cuối cùng cũng xuất quan, thực lực trở nên đáng sợ hơn trước kia rất nhiều. Hiện giờ, cho dù là nhân vật thiên thần lợi hại thành danh đã lâu gặp phải hắn e là cũng khó đối phó được, đây chính là nhân vật thiên tuyển vừa bước vào cảnh giới thiên thần đã đánh bại Lạc Thần Dụ, khiến tam đại thiên thần của Thiên Đạo Thánh viện cũng tự nhận là không bằng.
Trừ thiên tuyển chi tử Tần Đãng Thiên ra, trong thái cổ cũng có một số người đặc biệt khiến người ta chú ý, mà trong đó chói mắt nhất không nghi ngờ gì nữa là Thất Giới đại sư của Cực Nhạc Tịnh Thổ. Không lâu trước hắn đã chứng đạo Thần cảnh, bước vào cảnh giới truyền thuyết khiến vô số người phải ngước nhìn. Hơn nữa ngoại giới có lời đồn hắn dã vào thần đạo, năng lực lĩnh ngộ rất không tầm thường.
Có người nói, ở thế giới luân hồi của Thiên Đạo Thánh viện năm đó, người bước vào chốn truyền thuyết chính là Thất Giới đại sư.
Nhưng mà sau đó không lâu, Thất Giới đại sư vừa đặt chân vào Thần cảnh không ngờ tự mình lên tiếng phủ nhận, nói với thế nhân rằng hắn không bước vào được nơi truyền thuyết đó, mà là một người khác. Rất nhiều người khiếp sợ, chuyện Thất Giới đại sư cũng không làm được, rốt cuộc rốt cuộc làm được?
Chẳng lẽ là Tần Vấn Thiên?
Trong Thái cổ cũng có một số lời đồn, nói là Tần Chung năm đó ở Hoang vực đuổi giết Tần Vấn Thiên, cái chét của hắn không liên quan tới thiên thần mà là bị Tần Vấn Thiên một mình giết chết. Tần Vấn Thiên là nhân vật tuyệt thế chân chính, đã bước vào nơi truyền thuyết của thế giới luân hồi, chỉ có điều, cách nói này vừa được truyền ra thì bị vô số người chê cười. Thiên phú của Tần Vấn Thiên rất cao, rất nhiều người công nhận điều đó. Nhưng giới chủ giết thiên thần? Nói đùa à!
Bạn cần đăng nhập để bình luận