Thái Cổ Thần Vương

Tiên nhân bồi luyện

Đế Thiên đi từng bước một về phía trước, một đầu này của cánh cửa hư vô sơn thanh thủy tú, so với bên kia hoang vu, nơi này càng giống thế giới bình thường hơn, từng thanh âm kia tuy trực tiếp vang vọng bên tai Đế Thiên, nhưng lại là đến từ phương xa, Đế Thiên đi hồi lâu, hắn rốt cuộc thấy được bóng người.
Phía trước cách đó không xa có một lão giả tóc đỏ, tóc cùng chòm râu của lão đều cực kỳ hỗn độn, mắt rất lớn, nhìn chằm chằm Đế Thiên, trong ánh mắt lộ ra uy nghiêm đáng sợ. Đế Thiên nhìn đôi mắt đó, như là thấy được một thế giới của lửa, bao vây hắn ở trong, khiến Đế Thiên cảm giác cả người nóng rực vô cùng.
- Không tốt.
Đế Thiên giãy dụa ra, ánh mắt khôi phục thanh minh, nhìn lão giả tóc đỏ, trong lòng rung động.
Lão giả này cũng trừng mắt nhìn hắn, nhưng chưa hành động, Đế Thiên phát hiện thân thể lão giả bị trói ở trên một cái cây lớn vô cùng, cây cổ thụ này giống như lưu chuyển lực lượng hoa văn kỳ diệu, thẩm thấu vào trong cơ thể lão giả, trói cứng lão vào nơi đó, khiến lão không thể nhúc nhích.
- Tiền bối, cần vãn bối hỗ trợ sao?
Đế Thiên mở miệng hỏi.
Lão giả tóc đỏ sửng sốt, kinh ngạc nhìn Đế Thiên một cái, sau đó nhếch miệng cười:
- Tiểu gia hỏa thú vị, hỗ trợ? Ngươi tới thử xem.
Đế Thiên đi lên phía trước, kiếm khí ngập trời, trong giây lát chém tới cổ thụ trói lão giả, kiếm vô cùng sắc bén chém ở trên dây leo, trực tiếp cắt qua, mà ngay cả một chút dấu vết cũng không có.
- Thật vững chắc, khó trách tiền bối thế mà bị trói buộc ở đây.
- Trói buộc, ngươi cho rằng đây là một cái cây?
Lão giả tóc đỏ trừng mắt nhìn Đế Thiên một cái:
- Vô tri.
- Ặc...
Đế Thiên có chút xấu hổ.
- Đi phía trước xem chút đi.
Lão giả tóc đỏ quát lớn, Đế Thiên gật gật đầu, tiếp tục đi về phía trước, hắn nhìn thấy một người cách đó không xa bị trấn áp ở dưới một ngọn núi, ngọn núi đó tràn ngập linh khí, bóng người bị trấn áp ở dưới tóc dài đã che khuôn mặt, hắn ngẩng đầu nhìn Đế Thiên nhếch miệng cười, nói:
- Rất lâu chưa nhìn thấy người tới từ bên ngoài rồi, thật tịch mịch mà.
- Tiểu tử, cẩn thận một chút, người nơi này đều đã điên, bọn họ sẽ đùa chết ngươi.
Một thanh âm trực tiếp vang vọng ở trong đầu Đế Thiên, khiến Đế Thiên sửng sốt, sau đó quay đầu lại cảm kích nhìn lão giả tóc đỏ một cái.
Đế Thiên tiếp tục đi về phía trước, hắn nhìn thấy một mảng hồ, trong hồ nước có một vị nữ tử tóc dài, bề ngoài cực đẹp, mắt thâm thúy giống như một mảng biển lớn, nàng nhìn Đế Thiên một cái, ánh mắt rét lạnh, chỉ thấy nàng bước chậm ở trong hồ, hồ nước tạo nên từng mảng gợn sóng, nữ tử kia, giống như không đi ra được khỏi cái hồ đó.
- Loại khí chất này, quá hoàn mỹ rồi.
Đế Thiên nhìn nữ tử trong hồ, tuy nữ tử này dung nhan không bằng Thanh Nhi và Mạc Khuynh Thành, nhưng khí chất đó của nàng lại càng thêm nổi bật, giống như là tiên nữ thật sự, nhưng đôi mắt của nàng lại là ảm đạm không ánh sáng như vậy, giống như hoạt tử nhân, khiến trong lòng Đế Thiên chấn động, chỉ cảm thấy toàn thân cứng ngắc lạnh như băng.
Vốn là tiên, lại lưu lạc ở đây, bị nhốt tám vạn năm, loại đau đớn này, ai có thể hiểu được? Hắn mười sáu tuổi đặt chân võ đạo, theo đuổi con đường võ đạo, một đường tiến lên gian nan cỡ nào, con đường phía trước dài đằng đẵng, không có điểm cuối, nếu có chút sơ sẩy, lâm vào cục diện bực này, phải tuyệt vọng cỡ nào? Nghĩ đến đây, lòng Đế Thiên thế mà lại chịu xúc động sâu, nhìn thật sâu vào tiên tử phía trước, thấy đối phương coi hắn như không khí, ánh mắt vẫn trống rỗng như cũ.
Quay đầu lại, Đế Thiên quay về đường cũ, tới trước lão giả tóc đỏ, hỏi:
- Tiền bối, tu vi còn có thân thể của các ngươi, đều bị phong ấn sao?
- Hả?
Lão giả tóc đỏ nhìn Đế Thiên một cái, một luồng khí nóng cháy đập vào mặt:
- Đúng, phong ấn.
- Như thế nào có thể phá phong?
Đế Thiên hỏi.
- Phá phong?
Đột nhiên có tiếng cười to truyền đến, là người nọ bị đè ở dưới núi, chỉ nghe hắn cười điên cuồng nói:
- Không biết trời cao đất rộng, muốn phá phong, đánh bại toàn bộ chúng ta trước đi? Một đường đánh qua, đi đến cuối cùng, ngươi có thể tu hành được năng lực của lão tặc, đến lúc đó, ngươi hãy bàn về phá phong.
- Tiền bối, thực có thể?
Đế Thiên nhìn lão giả tóc đỏ nói.
Lão giả tóc đỏ nhìn thấy trong ánh mắt Đế Thiên lóe lên ý chân thành, mở miệng hỏi:
- Ngươi thật muốn phá phong cho chúng ta?
- Vâng.
Đế Thiên bình tĩnh gật đầu:
- Chỉ tiếc vãn bối thực lực quá yếu.
- Vì sao?
Lão giả tóc đỏ hỏi:
- Ngươi có thể đến nơi đây, chỉ cần chiếm được truyền thừa, ngươi thậm chí có thể nắm giữ chúng ta những người này, trở thành vũ khí sắc bén siêu mạnh của ngươi, nói như vậy, ngươi còn muốn phá phong không?
Đế Thiên có chút động lòng, nhưng vẫn cười lắc đầu:
- Con đường tu hành khó cỡ nào, vãn bối một đường gian khổ cầu võ, chỉ hy vọng một ngày đắc đạo thành tiên, tiêu diêu tự tại, khoái ý ân cừu, không bị người ta trói buộc, mà các vị tiền bối đã thành tiên, vốn nên tiêu dao hồng trần, tiền bối lại bị một cây cổ thụ trói buộc, vị tiền bối kia bị núi đè, không ngẩng nổi đầu, mà tiên tử trong hồ, nhẹ nhàng như tiên, ánh mắt lại trống rỗng không có thần thái, vãn bối xưa nay ân oán rõ ràng, chưa từng có ân oán với các vị tiền bối, mặc dù truyền thừa, lại há có thể khốn tiên ở đây.
- Cái này, không phải đạo ta theo đuổi.
Đế Thiên hai mắt sáng ngời, khoanh tay đứng, mười sáu tuổi cầu võ, hắn gặp được bao nhiêu xem thường, chịu bao nhiêu miệt thị, đạo hắn theo đuổi, là khoái ý ân cừu, tiêu dao hồng trần, mệnh ta do ta, thiên địa không thể gò bó sự tự do của ta, Tiên Ma không thể ép gãy lưng ta.
Lão giả tóc đỏ nhìn mắt Đế Thiên, đó là một loại theo đuổi, một loại chấp niệm, tuyệt không có nửa điểm dối trá, lão giả tóc đỏ không khỏi cười lên điên cuồng, giờ khắc này hư không chấn động, chỉ nghe hắn cười điên cuồng nói:
- Trước đây mấy trăm người vào đây, đều tâm địa độc ác, muốn giẫm lên thi cốt chúng ta thành tựu bản thân, chấp niệm cường thịnh, một lòng cầu được truyền thừa, ngươi là kẻ thứ nhất, đã vào con đường truyền thừa, lại dám chửi bới việc lão tặc làm, nếu là ngươi được truyền thừa của lão tặc, ậy sẽ thú vị bao nhiêu?
Giờ khắc này, cả mảng không gian đầy yên tĩnh, một lát sau, chỉ nghe xa xa có người quát:
- Ngươi sao biết người này không phải tâm cơ cực sâu, trước kia cũng không phải chưa từng gặp được nhân vật như vậy.
- Vậy coi như mắt ta mù đi, tám vạn năm rồi, nếu hắn có thể lừa gạt mắt của ta, ta cũng không thể nói gì hơn, hết sức thành toàn hắn lại có thể như thế nào. Huống chi, mặc dù chúng ta cố ý thành toàn cũng phải xem năng lực của bản thân hắn, nếu như hắn thật sự không thể có thành tựu, vậy ta tự tay giết hắn là được.
Lão giả tóc đỏ lớn tiếng nói, sau đó lão nhìn Đế Thiên, nói:
- Ngươi nhớ kỹ, người nơi này đều bị phong ấn, ở trong phạm vi phong ấn, bọn họ chỉ có thể phát ra lực lượng Thiên Cương đỉnh phong, nếu ngươi có thể từ ta bắt đầu, lần lượt càn quét, mới có cơ hội đạt được truyền thừa của lão tặc.
- Chúng ta cũng chưa bị phong linh trí ký ức, so với kẻ ở ngoài bị mai táng cường đại hơn nhiều, ngươi ra tay đi, trừ không giết ngươi, chúng ta sẽ không có bất cứ sự khách khí nào đối với ngươi.
Lão giả tóc đỏ nói với Đế Thiên.
- Vãn bối tự nhiên dốc hết sức.
Đế Thiên gật đầu, hắn nhìn lão giả tóc đỏ, võ đạo chân ý tràn ngập, ánh mắt nhìn chằm chằm đối phương, ngủ mơ chân ý hiện lên.
Thế giới màu lửa đỏ, giống như một mảng biển lửa, đây là trong mộng cảnh.
Trong mảng mộng cảnh này, Đế Thiên phát hiện mình bị biển lửa mai táng, hắn nhìn lão giả tóc đỏ phía trước đi từng bước về phía hắn, vẻ mặt thảm bại.
- Ngủ mơ chân ý? Ta cũng biết đó.
Xiềng xích màu lửa đỏ từ trong biển lửa xuất hiện, trói buộc Đế Thiên, sau đó chỉ thấy lão giả tóc đỏ lấy ra hỏa kích bị khắc đỏ bừng, đâm vào thân thể Đế Thiên.
- A...
Từng tiếng hét thảm từ trong miệng Đế Thiên phun ra, hắn sắc mặt trắng bệch, vẻ mặt thống khổ, bị ngủ mơ chân ý của đối phương mang vào trong luyện ngục, hơn nữa, thế mà không giãy ra được.
Hồi lâu sau, lão giả tóc đỏ giải trừ ngủ mơ chân ý, cả người Đế Thiên vô lực, mồ hôi thấm ướt toàn thân, so với đại chiến một ngày một đêm còn suy yếu hơn, nếu là lúc này có người muốn giết hắn, thật sự dễ dàng.
- Ngươi đi phía trước đi, ngươi lợi dụng đối với chân ý còn quá yếu.
Lão giả tóc đỏ nói với Đế Thiên, khiến Đế Thiên gật đầu, thực lực hắn hôm nay nếu là đặt ở trong Thiên Cương cảnh bên ngoài coi như đỉnh cao rồi, nhưng ở trước mặt lão giả tóc đỏ thì quá yếu ớt.
Nghỉ ngơi một lát, củng cố tâm thần, Đế Thiên đi tới hồ nước, nhìn tiên tử đạp sóng kia, khom người nói:
- Xin tiên tử chỉ giáo.
- Rầm rầm...
Hồ nước rít gào lên, nháy mắt cuốn về phía Đế Thiên, một khí tức rét lạnh thấu xương ăn mòn thân thể Đế Thiên, thân thể Đế Thiên bay lên, lại thấy hồ nước cuốn tới, theo thân thể hắn quấn quanh, giống như một con giao long.
- Thùng.
Lực chân ý của Đế Thiên bùng nổ, đạp bước bay lên không, dẫn tới sóng to ngập trời, nhưng trong nháy mắt này, thủy giao long giống như đọng lại, trở nên vô cùng nặng nề, cái này không chỉ có là một loại võ đạo chân ý, mà là dung hợp võ đạo chân ý.
Cả người Đế Thiên nở rộ khí tức ngập trời, không ngừng bay lên trời, lại thấy cả mảng hồ nước đều nối liền cùng một chỗ, quấn lấy thân thể hắn, sau đó ném hắn về phía bờ hồ.
Bóng người tiên tử vẫn bước chậm ở trong hồ, giống như chuyện gì cũng chưa xảy ra.
Đế Thiên lại tiếp tục đi về phía trước, tìm được một vị cường giả ngồi ở trên đài đá, đối phương tay cầm trường thương, trên trường thương tất cả đều là hào quang sấm sét, chỉ là một thương đánh ra, lực lượng sấm sét khủng bố nháy mắt khiến toàn thân Đế Thiên tê dại, tiếp theo trường thương sấm sét kia hóa thành tia chớp, từ trên đỉnh đầu Đế Thiên lướt qua, đó là tia chớp thật sự, nháy mắt xẹt qua, hơn nữa lực lượng lôi đình chân ý ngưng tụ toàn bộ cùng một chỗ, nếu như hắn muốn giết Đế Thiên, một đòn là đã đủ.
Quá mạnh rồi, Đế Thiên thật sự cảm giác được chênh lệch, nhưng hắn lại không có bất cứ sự mất mát nào cả, một vị tiên nhân nắm giữ đối với võ đạo chân ý là đáng sợ cỡ nào, đây sợ còn chỉ là bọn họ tùy ý ra tay, nếu như lấy dung hợp chân ý công kích, sẽ càng thêm đáng sợ.
Đế Thiên bắt đầu con đường bị ngược, nhưng những người này quả thật đã nương tay, chưa giết hắn, nếu không hắn sớm đã chết không ít lần.
Có tiên nhân tự mình giao phong với hắn, hơn nữa không ngừng đổi người, thực lực Đế Thiên tiến bộ cũng nhanh đến kinh người, mỗi ngày đều đang điên cuồng hấp thu kinh nghiệm, không ngừng lĩnh ngộ, một tháng sau, bản thân hắn lợi dụng đối với võ đạo chân ý cũng đáng sợ hơn rất nhiều.
Về phần một mảng không gian khác, Tần Vấn Thiên cũng đang nhắm mắt tu hành, thời điểm Đế Thiên chiến đấu hắn cảm ngộ, thời điểm Đế Thiên cảm ngộ hắn vẫn cảm ngộ, nói như vậy, thực lực mới tiến bộ càng nhanh hơn.
Hơn nữa, Tần Vấn Thiên bắt đầu thử dung hợp võ đạo chân ý, giống như giải kiếm lều tranh, một khi dung hợp thành lực lượng mới tinh, dung nhập trong thần thông bộc phát ra, uy lực sẽ càng thêm kinh người, chỉ sợ là tăng trưởng mạnh lên gấp bội.
Bạn cần đăng nhập để bình luận