Thái Cổ Thần Vương

Cầu thân

Hào quang phượng hoàng xinh đẹp rung động lòng người, ánh sáng bảy sắc từ hư không, khi rơi xuống một tiếng phượng hót thanh thúy rõ ràng truyền ra, khiến cho lòng người cũng theo đó run lên.
Đó là một con thần phượng, vô tận phượng hoàng lửa, hai cánh mở ra rực rỡ, nó lơ lửng ở trên bầu trời, ở trên thần phượng có một bóng người phong hoa tuyệt đại, cao quý, thánh khiết, xinh đẹp, dường như thế gian bất kỳ từ ngữ đều nào cũng không đủ để hình dung nàng trong thời khắc này, Nam Hoàng Nữ Đế.
- Nam Hoàng Nữ Đế, không ngờ đem thần phượng đến.
Các cường giả trong lòng khẽ run, kinh hãi không thôi.
- Hắn đến rồi.
Mọi người lại thấy bống người người thanh niên bên cạnh Nam Hoàng Nữ Đế, tuấn dật vô song, trang phục màu trắng theo gió tung bay, tắm rửa trong hào quang Phượng hoàng, hắn còn có phong thái tuyệt thế.
Nhất là khi hắn và Nam Hoàng Nữ Đế đứng sóng lại càng chói mắt, khiến cho người ta thán phục, Tiên Vực không ngờ ra đời một người thanh niên như vậy.
Nước mắt Thanh Nhi giống như diều đứt giây không cách nào ngừng, giọt nước mắt trong suốt như bảo thạch không ngừng chảy xuống theo gương mặt ôn nhu rơi trên quần áo.
Hắn tới, cho dù là biết rõ là tới chịu chết, hắn vẫn tới.
Cho dù nàng sớm đã biết hắn trở về, nhưng thời khắc khi thật sự khi thấy hắn, Thanh Nhi vẫn không cách nào nhịn được nỗi đau tê tâm liệt phổi, chính vì hắn tới, cho nên mới đau, cho dù là không đến, nàng có thể cũng không sẽ đau lòng.
- Huynh tại sao lại tới, ai cho huynh tới...
Âm thanh của Thanh Nhi vẫn thanh thúy, lại mang theo vài phần tư vị tan nát cõi lòng, nàng giương mắt nhìn bóng dáng mỹ lệ phía trong hư không, đau lòng đến khó có thể hít thở.
Vì sao, phải đi tìm cái chết.
Lẽ nào hắn không biết hắn có thiên phú, tương lai sẽ có thành tựu lớn tới mức nào sao, lẽ nào hắn không biết, chỉ cần hắn bước vào Hoàng Cung Trường Thanh Tiên Quốc, những người này sẽ giết hắn, sẽ không để cho hắn trốn.
- Bởi vì, ta muốn đi gặp nàng cầu thân.
Tần Vấn Thiên ôn nhu cười nói, khiến cho thân thể Thanh Nhi run rẩy, tâm cũng theo theo đó run lên, nàng ngơ ngác nhìn bóng người cất bước xuống từ trong hư không, hai bên trái phải, tất cả đều là thánh nữ Nam Hoàng Thị, tay đang cầm lễ quý trọng, rực rỡ vô song, đi từng bước một về phía Thanh Nhi.
- Người này, ngươi muốn làm gì?
Ánh mắt các cường giả lóe lên, hắn chẳng lẽ không biết hắn là hẳn phải chết không thể nghi ngờ sao, lại muốn cưới Trường Thanh Thanh Nhi?
Ngay cả người bên phía Tần Vấn Thiên cũng ngây người, Trường Thanh Đại Đế nhìn bóng người từng bước một đi xuống, bên cạnh hắn còn có Nam Hoàng Thị thánh nữ, hoàn toàn không giống như là đang nói đùa.
Rất nhanh, Trường Thanh Đại Đế giống như là hiểu rõ chuyện gì, trong tròng mắt hiện lên một đạo ánh sáng cực kỳ sắc bén, ánh mắt nhìn Tần Vấn Thiên có vài phần nhu hòa trong lòng thở dài một tiếng
Xem ra, trước khi hắn tới, đã nghĩ xong.
Hắn không đến thông qua đại trận truyền tống của Nam Hoàng Thị đến mà xuất hiện với phong thái rực rỡ như vậy, tuyệt vời tuyệt luân, Nam Hoàng Thị thánh nữ tay nâng lễ vật, không hề nghi ngờ hắn hiểu rõ đây là ý gì, đây là sính lễ, Tần Vấn Thiên, hắn đang sắp xếp chuyện sau này.
- Thực sự không biết sống chết, người sắp chết vẫn còn có tâm tình như vậy.
Tử Đế lạnh như băng nói, lúc Tử Đạo Long chết, hắn tiên niệm thấy được đao kiếm tiên vương, nhưng khi đó hắn vẫn không có nghĩ tới, Đao Kiếm Tiên Vương, chính là Tần Vấn Thiên.
- Cầu thân, sợ là ngươi không có cơ hội như vậy.
Đông Thánh Tiên Đế cũng lạnh giá nói, sát ý hung bạo mạnh mẽ đập về phía Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên lại như không thấy, chỉ từng bước một đi về phía Thanh Nhi, mặt mỉm cười, dường như hôm nay không phải tới liều chết, mà là đi cầu hôn.
Một khí thế cuồng bạo từ trên người Sâm La Đại Đế bạo phát ra, sát ý hung bạo mạnh mẽ cuồn cuộn, lao thẳng đến Tần Vấn Thiên, gần như cùng lúc đó, một tiếng phượng hót lại truyền ra, bóng người Phượng Hoàng vắt ngang trời, chắn tất cả mọi người, Nữ Đế lạnh lùng nói:
- Hôm nay bất kể các vị và hắn có ân oán gì, đều xin để sau hãy nói.
- Nam Hoàng Thị muốn bảo vệ Tần Vấn Thiên?
Cường giả trong tộc Doanh Thị cười lạnh nói.
Ánh mắt Nữ Đế quét qua đối phương thoáng lộ ra một sự khinh miệt, lập tức nhìn về phía mọi người nói:
- Ta, Nam Hoàng Nữ Đế, đồng ý sẽ bảo vệ hắn cầu thân thuận lợi, nếu có người quấy rối, chính là đối địch với ta, ra tay đi.
Vừa dứt lời, trên người Nữ Đế cuộn ra khí tức ngập trời, nàng dưới thân thần phượng cũng phóng ra uy áp không gì sánh kịp, khí tức điên cuồng dũng mãnh tràn đến trên người Nam Hoàng Nữ Đế, trên bầu trời, hỏa diễm vô tận thần hoa rũ xuống xuống, các vì sao, nhật nguyệt thất sắc, giờ phút này, quanh người Nữ Đế tất cả đều là phượng ảnh xa hoa.
Ánh mắt nàng lóe lên, trong con ngươi lập lòe sắc bén khác thường, lúc này Nam Hoàng Nữ Đế dường như hợp thể với Thần Phượng, chiến lực tuyệt đối là siêu cấp đáng sợ, không biết rất mạnh, nếu như mạnh mẽ ra tay với nàng, sợ rằng cần phải trả giá không nhỏ
Hơn nữa, Nam Hoàng Nữ Đế cũng không có nói muốn bảo vệ Tần Vấn Thiên, hình như nàng cũng hiểu rõ ngày hôm nay không có người có thể giữ được Tần Vấn Thiên, nàng chỉ nói là, đồng ý bảo vệ Tần Vấn Thiên cầu thân thuận lợi
- Phô trương thanh thế, Nam Hoàng Nữ Đế ngươi chẳng lẽ muốn đối địch toàn bộ Tiên Vực
Thiên Lam Đại Đế mở miệng nói, chân hắn đạp thần giống, cực kỳ uy vũ, bên cạnh có mấy vị Tiên Đế, là lực lượng tàn dư của Thiên Lam Tiên Quốc, nếu hỏi hiện tại ai có hận thù sâu nhất với Trường Thanh Tiên Quốc, Thiên Lam Tiên Quốc tuyệt đối xếp hạng nhất.
- Ngươi còn chưa có tư cách nói chuyện với ta, muốn xuất thủ, mấy người các ngươi còn chưa đủ
Nam Hoàng Nữ Đế không chút khách khí sỉ nhục nói, Thiên Lam Đại Đế trong nháy mắt sắc mặt khó coi tới cực hạn, sự sỉ nhục đơn giản thô bạo, cũng không có lực phản bác.
- Được, một lát mà thôi, ta lại chờ một chút, hi vọng Nam Hoàng Thị sẽ không quyết định sai lầm.
Sâm La Đại Đế lạnh lùng nói.
Lúc này Tần Vấn Thiên chạy tới trước người Thanh Nhi, nhìn khuôn mặt thánh khiết đẫm nước mắt, hắn mỉm cười, vươn tay, ôn nhu thay nàng lau nước mắt, nhẹ giọng nói:
- Thanh Nhi, nhìn thấy ta khóc thành như vậy, nàng ghét ta thế sao.
Thanh Nhi nghe Tần Vấn Thiên nói dễ dàng như vậy lại càng đau lòng, nước mắt căn bản không có cách nào ngừng, nàng chưa bao giờ chảy nhiều nước mắt như hôm nay
- Được rồi, như vậy, nếu nàng ghét ta như vậy, có đồng ý gả cho ta không?
Tần Vấn Thiên ôn nhu nói, Thanh Nhi cẩn thận ngắm nhìn khuôn mặtTần Vấn Thiên, dường như muốn đem gương mặt của hắn khắc vào trong đầu, vĩnh viễn nhớ kỹ.
- Ta đồng ý.
Đột nhiên, nàng nhoẻn miệng cười, tuy có nước mắt, vẫn cười đến đẹp như vậy, rực rỡ như vậy, động lòng người tới cực hạn.
Cho dù là rất nhiều kẻ địch nhìn thấy cảnh tượng cảm động này đều ám thầm có chút bội phục tình cảm của hai người, được một đôi thần tiên quyến lữ.
Trường Thanh Thanh Nhi vì Tần Vấn Thiên, muốn một mình đến đây chịu chết, sau Tần Vấn Thiên biết, Tiên Quốc bị bao vây, Tần Vấn Thiên biết rõ là hẳn phải chết, vẫn vì việc nghĩa không hề chùn bước tới, không chỉ có tới, hắn lại còn cầu hôn.
Tần Vấn Thiên ôn nhu ôm lấy Thanh Nhi, nàng để tùy ý hắn ôm, nước mắt không ngừng chảy ướt quần áo Tần Vấn Thiên.
Mạc Khuynh Thành ở phía dưới nhìn,nàng cũng khóc, chỉ có điều cũng rất yên tĩnh không có đi quấy rầy Tần Vấn Thiên và Thanh Nhi, nguyện ý để dành phút này cho bọn họ, cho dù nàng cũng muốn tới ôm Tần Vấn Thiên như vậy
Cái ôm này như cực kỳ lâu, Tần Vấn Thiên buông ra, ánh mắt nhìn Trường Thanh Đại Đế, mỉm cười nói:
- Đại đế, không có quá nhiều chuẩn bị, sính lễ có chút đơn sơ, huống hồ người cũng từng tự mình đem Thanh Nhi gả cho ta, ngày hôm nay ta đi cầu hôn, người sẽ không có ý kiến chứ
- Nếu đem Thanh Nhi gả cho ngươi, tất nhiên là không có ý kiến
Trường Thanh đại đế gật đầu nói.
- Như vậy, sau đó giao Thanh Nhi lại cho người, hãy giúp ta chăm sóc nàng thật tốt
Tần Vấn Thiên nhìn Đại Đế nói, giống như là đang giao phó hậu sự vậy.
- Ta sẽ làm vậy
Trường Thanh đại đế không nói gì thêm, hắn là phụ thân của Thanh Nhi, đây là việc phải làm, Đại Đế trịnh trọng gật đầu, tiếp nhận Tần Vấn Thiên giao phó.
Hắn làm sao có thể không rõ, Tần Vấn Thiên lần này cầu thân, là lo lắng Thanh Nhi và hắn cùng nhau chịu chết.
Tần Vấn Thiên có lòng.
Thanh Nhi làm sao có thể không rõ ý tứ Tần Vấn Thiên, nàng nhẹ nhàng lắc đầu, muốn nói điều gì, đã thấy Tần Vấn Thiên hai tay ôn nhu đặt trên khuôn mặt hoàn mỹ của nàng nhẹ giọng nói:
- Thanh Nhi, ta đã cầu thân với nàng, nàng phải chờ ta, chờ ta tới cưới nàng, trước lúc đó ta không cho phép nàng có chuyện
Rất nhiều người lộ ra vẻ không hiểu, nếu trước đó nói Tần Vấn Thiên là vì giao phó hậu sự, như vậy, lúc này hắn nói chờ hắn tới cưới Trường Thanh Thanh Nhi, cũng không nghi ngờ là lời nói vô căn cứ, có chút chẳng biết tại sao.
Nhưng mà, Thanh Nhi lại nhìnTần Vấn Thiên lắc đầu.
- Thanh Nhi, nàng biết ta sẽ không chết, nàng nhất định phải chờ ta.
Tần Vấn Thiên nhìn vào mắt Thanh Nhi, Thanh Nhi hình như hiểu rõ ý tứ của hắn, trong con ngươi xinh đẹp thoáng lộ ra một ý thống khổ , Tần Vấn Thiên là muốn một mình đối mặt tất cả sao?
Nhìn Tần Vấn Thiên ánh mắt ôn nhu lại tràn ngập vẻ mong đợi, nàng thống khổ nhắm mắt lại, chung quy vẫn gật đầu.
Tần Vấn Thiên thấy Thanh Nhi gật đầu cuối cùng thở phào nhẹ nhõm, hắn ôn nhu nhìn nữ tử trước mắt, nhẹ giọng nói:
- Thanh Nhi, nhất định phải chờ ta trở lại, giúp ta chăm sóc cô ấy, nhất định.
Thanh Nhi đương nhiên biết Tần Vấn Thiên là chỉ ai, xem ra, hắn thậm chí không định nói lời từ biệt Mạc Khuynh Thành, chuyện này đối với Mạc Khuynh Thành mà nói khó tránh khỏi có chút tàn nhẫn.
- Ta sẽ làm vậy
Thanh Nhi nghiêm túc gật đầu, nàng đương nhiên hiểu rõ hàm nghĩa hai chữ chăm sóc này , nàng tuyệt đối không để choMạc Khuynh Thành có gì bất trắc.
Tần Vấn Thiên thậm chí không đi nói với Mạc Khuynh Thành một lời, không phải không yêu mà vì quá yêu.
Cho dù là hắn thật sự ngã xuống, cho dù những cường giả này đều tản đi, nhưng, ai có thể bảo đảm không có người bụng dạ hẹp hòi muốn liên lụy đến người đứng bên cạnh hắn, ở trường hợp như vậy, hắn không muốn khiến người ta nhìn thấy tình cảm của hắn và Mạc Khuynh Thành, hắn phải bảo vệ nàng.
- Khuynh Thành, bảo trọng, ta sẽ trở lại, chờ ta.
Tần Vấn Thiên quay qua Mạc Khuynh Thành truyền âm, lập tức dứt khoát xoay người đi về phía những cường giả kia , hắn quay lưng về phía Thanh Nhi, đưa lưng về phía Mạc Khuynh Thành, Thanh Nhi không có tiếp tục khóc, ánh mắt nàng lúc này kiên định, Mạc Khuynh Thành lại ngồi bệt xuống khóc thút thít.
Hắn phải một mình nhận tất cả những điều này sao!
Bạn cần đăng nhập để bình luận