Thái Cổ Thần Vương

Khí thành

Đuổi khách, mặc dù Tần Vấn Thiên khách khí nói ra từ mời, nhưng mà kì thực lại là đuổi khách.
Hắn biết được bí mật của Cửu Tiên Chung, luyện khí thông tiên, tru sát cường giả Tiên Thai, đánh bại Chiến Thiên tiên phủ mạnh nhất, cường thế đuổi bọn họ rời đi, hôm nay, Tần Vấn Thiên mời mọi người rời khỏi khu vực Cửu Tiên Chung.
- Người này, tự coi mình là chủ nhân Cửu Tiên Chung sao?
Trong thần sắc mọi người hiện ra phong mang, Cửu Tiên Chung là của Phiêu Tuyết thành, vậy mà Tần Vấn Thiên mời bọn họ rời đi.
Ánh mắt rất nhiều người nhìn sang Bùi Thiên Nguyên và Phiêu Tuyết thành chủ, nơi này chính là Vân Châu đại địa Giang Lăng quận Phiêu Tuyết thành.
Bùi Thiên Nguyên và Phiêu Tuyết thành chủ đều ở đây, Tần Vấn Thiên lại mời bọn họ rời đi sao?
- Quận Vương, thành chủ, người này không khách khí chút nào, đã tự mình coi mình là chủ nhân ở đây.
Lúc này, Khương Yển mở miệng nói ra, hình như cố ý khơi mào mâu thuẫn.
Ánh mắt Tần Vấn Thiên sáng lên, hắn nhìn về phía Khương Yển đang nói chuyện, ngay sau đó tiên quang đáng sợ bộc phát, chỉ thấy hư ảnh khổng lồ cầm trường thương đâm tới, sát cơ bộc phát và đâm thẳng về phía Khương Yển.
Bên cạnh Khương Yển có rất nhiều cường giả Khương Thị nhất mạch, chỉ thấy một người trong đó vận dụng thần binh tiên giai, tiên quang sáng ngời như mặt trời chiếu rọi mặt đất, dường như có hỏa diễm hừng hực muốn hủy thiên diệt địa, một tiếng nổ mạnh vang lên, hai đạo công kích đụng vào nhau, khí lưu hủy diệt quét qua chung quanh, càn quét khoảng không gian này, thân thể Khương Yển được che chở trong tiên quang, sắc mặt tái nhợt.
- Ngươi không có tư cách nói chuyện ở đây, nếu không phải có trưởng bối của ngươi che chở, giết ngươi như giết chết con sâu cái kiến, dễ như trở bàn tay.
Tần Vấn Thiên cầm trường thương chỉ sang hướng Khương Yển, những ngày qua Khương Yển bị mất hết mặt mũi, giờ phút này lại bị Tần Vấn Thiên sỉ nhục, hắn tức giận đến nỗi toàn thân run rẩy, nhưng Tần Vấn Thiên nói cũng là sự thật, dùng sức chiến đấu Tần Vấn Thiên phát ra hôm nay, mượn Cửu Tiên Chung có thể thí tiên, Khương Yển căn bản không chịu nổi một kích.
Nếu không có cường giả bảo hộ, Tần Vấn Thiên chỉ đánh một kích cũng đủ để giết chết Khương Yển.
Bởi vậy, Khương Yển vô cùng phẫn nộ nhưng cũng chỉ có thể im lặng không nói lời nào, hắn không cách nào phản bác lời Tần Vấn Thiên nói.
- Các hạ, đất của Cửu Tiên Chung thuộc về Phiêu Tuyết thành, mọi người đều có thể lĩnh hội, ngươi bảo chúng ta rời đi, hình như có chút không thỏa đáng.
Phiêu Tuyết thành chủ mở miệng, hắn là chủ nhân tòa thành, thực lực cũng cực kỳ mạnh mẽ, nhưng năng lực mà Tần Vấn Thiên biểu hiện ra ngoài lại làm thành chủ như hắn không dám xem thường.
Chỉ là Tần Vấn Thiên ‘ mời ’ bọn họ rời đi, làm cho Phiêu Tuyết thành chủ hắn không vui.
Đất của Cửu Tiên Chung, có ai có tư cách mời thành chủ như hắn rời đi? Huống hồ, Giang Lăng quận Quận Vương Bùi Thiên Nguyên, ở bên cạnh hắn, bởi vậy hắn phải lên tiếng nói chuyện.
- Cửu Tiên Chung, thậm chí cả Phiêu Tuyết thành đều là Phiêu Tuyết lâu chủ năm đó lưu lại, chưa từng từng có chủ nhân? Nó nằm trong Phiêu Tuyết thành, truyền lưu muôn đời, trải qua bao nhiêu năm tháng, nó là kỳ cảnh, cho nên người có năng lực sẽ đạt được, hôm nay, ta đã nhìn thấu bí mật của Cửu Tiên Chung, đạt được di mệnh của Phiêu Tuyết lâu chủ, thay hắn thủ hộ nơi đây, tất cả những gì ta làm đều chính đáng, có gì không ổn.
Tần Vấn Thiên ngẩng đầu nhìn Phiêu Tuyết thành chủ hiện tại, đúng mực, ăn nói mạnh mẽ,có khí phách, hắn nói lời này đường đường chính chính, Phiêu Tuyết lâu chủ không chỉ bảo hắn thủ hộ Cửu Tiên Chung, còn bảo hắn bảo vệ Phiêu Tuyết thành không bị quấy nhiễu.
Phiêu Tuyết lâu chủ cùng với Quỳnh Tiên dùng tính mạng luyện tòa thành này, đến giờ xem như truyền vào trong tay của hắn.
- Ngươi có được di mệnh của Phiêu Tuyết lâu chủ?
Ánh mắt Phiêu Tuyết thành chủ lóe sáng, hắn nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên nói.
- Đúng vậy.
Tần Vấn Thiên đáp:
- Ta đạt được di mệnh Phiêu Tuyết lâu chủ lưu lại trong Cửu Tiên Chung, có thể mượn lực lượng của Phiêu Tuyết lâu chủ, có thể thông tiên, thí giết Tiên cảnh, vì hắn thủ hộ Cửu Tiên Chung, nếu còn có người ngấp nghé bí mật Cửu Tiên Chung, muốn lục soát trí nhớ của ta, ta sẽ không tiếc tất cả, dẫn động thủ đoạn sát phạt mạnh nhất.
Giọng Tần Vấn Thiên nghiêm túc và trang trọng, tất cả người ở đây đều sợ hãi, trong lòng thầm than, quả nhiên đúng vậy, hắn đã được bí mật của Cửu Tiên Chung, có được di mệnh của Phiêu Tuyết lâu chủ, khó trách có sức chiến đấu mạnh mẽ như thế.
Đây là việc bình thường, từ xưa đã có đồn đãi, nếu như có người có thể luyện khí thông tiên, sẽ có cơ hội một bước thành tiên, trôi qua bao nhiêu năm lại không ai làm được, một kẻ bị nhân vật thiên kiêu như Khuyên Yển của Khương thị nhất mạch đuổi giết tới nơi này, hắn lại thể hiện thiên phú siêu nhiên, hắn lại có thể luyện khí thông tiên, từ đó luyện ra thần binh trước tiên giai trước Cửu Tiên Chung, hắn đạt được huyền bí của Cửu Tiên Chung cũng hợp tình lý.
Lời hắn nói cũng không cách nào phản bác.
Cửu Tiên Chung và Phiêu Tuyết thành ngày xưa do Phiêu Tuyết lâu chủ tạo ra, Tần Vấn Thiên kế thừa tất cả, đương nhiên là có tư cách đuổi khách, đuổi người ngấp nghé bí mật Cửu Tiên Chung rời khỏi đây.
- Ngươi làm thế nào để chứng minh ngươi có được di mệnh của Phiêu Tuyết lâu chủ?
Lúc này, Cửu Nhạc tiên phủ Hàn Đông Giang chất vấn, tiệc rượu lần trước, cuối cùng hắn nói với Bùi vũVũ Tần Vấn Thiên không có tư cách chống lại bọn họ, nếu không đó là một con đường chết, hiển nhiên trong tình hình lúc ấy, bọn họ và rất nhiều nhân vật thiên kiêu của Vân Châu đều cùng cấp độ với nhau, hắn lại nói Tần Vấn Thiên không có tư cách nói chuyện cùng bọn họ là xem thường Tần Vấn Thiên.
Nhưng từ tình hình hôm nay, lời hắn nói lúc trước lại là cuồng ngôn, hắn nhìn thấy người mà hắn xem thường cách đây không lâu mượn nhờ uy thế của Cửu Tiên Chung để trở nên cường đại như thế, trong lòng có một chút không cam lòng, đương nhiên hắn cũng có lòng ganh tỵ.
- Chiến đấu vừa rồi không đủ chứng minh, ngươi muốn thử xem sao?
Tần Vấn Thiên liếc mắt nhìn sang, hắn lạnh lung nói, Hàn Đông Giang hừ một tiếng, nhưng miệng lại câm nín không trả lời được.
Tần Vấn Thiên cảnh giới Thiên Tượng tam trọng, luyện thần binh tiên giai, thí giết cường giả Tiên Thai, tất cả đều hiện ra trước mắt, còn cần chứng minh cái gì sao?
Mắt Bùi Thiên Nguyên sáng lên, trầm mặc một lát, sau đó mở miệng nói:
- Ngươi đã được Phiêu Tuyết lâu chủ lưu lại di mệnh, coi như là một hồi tạo hóa, nếu ngươi đã hiểu bí mật của Cửu Tiên Chung, như vậy, hi vọng ngươi không sỉ nhục danh tiếng của Phiêu Tuyết lâu chủ.
Vừa dứt lời, Bùi Thiên Nguyên liền quay người bước đi.
Tuy lần này rất nhiều cường giả thế lực lớn đến Vân Châu đại địa, nhưng trên thực tế, Bùi Thiên Nguyên thân là Quận Vương Giang Lăng quận, thực lực của hắn vẫn là cường giả đỉnh cấp ở nơi này, mà hôm nay, hắn lại nguyện ý rời đi.
Tiết Không liếc nhìn Tần Vấn Thiên một cái thật sâu, sau đó cũng xoay người bước đi, tiếp đó, Phiêu Tuyết thành chủ đuổi theo hắn.
Ba người này đều rời đi, cường giả còn lại đến từ bên ngoài Vân Châu đại địa không có lý do lưu lại.
Chỉ thấy cường giả Khương thị nhất mạch lạnh lùng nhìn Tần Vấn Thiên một cái, cường giả Tiên Thai vung tay áo một cái, nói:
- Đi.
Vừa rứt lời, một đoàn người lũ lượt cuồn cuộn rời đi.
Tiếp đó, Vạn Thánh Viện, Cửu Nhạc viện, Thất Kiếm Tông và nhiều cường giả rời đi, không bao lâu, trong hư không, những cường giả thế lực lớn khắp Vân Châu đại địa đều rút lui, còn bọn họ có rời khỏi Phiêu Tuyết thành hay không thì không biết, nhưng nghĩ lại, bọn họ sẽ không dễ dàng rời đi như thế.
Xa xa vẫn có đám người ở lại, Tần Vấn Thiên cũng không có khả năng đuổi tất cả mọi người rời đi, nhìn bóng dáng Tần Vấn Thiên, bọn họ hít thở sâu một cái, giống như không thể bình tĩnh nổi nữa.
Lần này tranh chấp tiên linh Cửu Tiên Chung, rất nhiều thế lực tới Vân Châu đại, nhưng không ai ngờ tới, cuối cùng lại có kết cục rung động như vậy, một thanh niên cảnh giới Thiên Tượng tam trọng giải được bí mật của Cửu Tiên Chung, được Phiêu Tuyết lâu chủ di mệnh, luyện khí thông tiên, thí giết cường giả Tiên cảnh, đuổi tất cả người thế lực lớn rời đi, cảnh này như mộng như ảo.
Nhìn thì có vẻ đây là việc không có khả năng, hiện tại bị thanh niên kia hoàn thành, hắn cuồng ngạo, hắn bá đạo, hắn dùng sức một mình độc chiến các cường giả khắp Vân Châu đại địa, cũng khắc sâu hình bóng của hắn vào tim người ở nơi đây, nếu người này không chết, hắn tất phi phàm, thậm chí có người nghĩ, người này sinh ra như thế nào? Hắn thuộc thế lực hay gia tộc nào, là thế lực thế nào mới có thể bồi dưỡng được nhân vật như thế.
Trừ mọi người ở xa ra, đám người Xa Viên cùng với Bùi Vũ chưa rời đi, bọn họ bước tới gần Tần Vấn Thiên, chỉ thấy Xa Viên mở miệng nói:
- Thiên Vấn huynh, ngươi quá đả kích người khác, ta vẫn muốn thử câu thông Cửu Tiên Chung, có thể làm tiếng chuông vang lên đã kiêu ngạo không gì sánh bằng, ngươi thì tốt rồi, trực tiếp luyện khí thông tiên, hiểu ra bí mật của Cửu Tiên Chung, thậm chí chính thức đạt được di mệnh của Phiêu Tuyết lâu chủ.
- Vận khí tốt chút.
Tần Vấn Thiên tùy ý cười nói, khí chất sắc bén và lạnh lùng trên người biến mất không còn sót lại thứ gì.
- Vận khí, bao nhiêu năm qua không ai có vận khí như thế.
Mộ Nham đứng bên cạnh cũng nói:
- Ngươi đừng khiêm nhường nữa, thiên phú chính là thiên phú, ngươi đã hiểu ra bí mật của Cửu Tiên Chung, thứ ngươi nên có sẽ thuộc về ngươi.
- Ừm, quả thực còn rất nhiều chuyện không rõ ràng, cần có thời gian lĩnh ngộ.
Tần Vấn Thiên gật gật đầu.
- Được, chúng ta không quấy rầy ngươi nữa, sẽ ở bên cạnh hộ pháp cho ngươi, cần gì cứ việc nói.
Mộ Nham cũng thoải mái, hai người bên cạnh cũng gật đầu, Bùi Vũ có chuyện muốn hỏi nhưng lại nén xuống, ba người trực tiếp cáo từ và rời khỏi nơi này, chỉ đến chào hỏi Tần Vấn Thiên.
Sau khi bọn họ rời đi, Tần Vấn Thiên hít thở sâu một hơi, thu lại thần binh trường thương vừa luyện chế thành, hắn nhìn về phía Cửu Tiên Chung, hắn nhắm mắt lại, có phù quang bao phủ toàn thân của hắn.
- Cửu Tiên Chung, luyện khí thông tiên, được Phiêu Tuyết thành.
Ý thức của Tần Vấn Thiên xâm nhập vào trong Cửu Tiên Chung, trong chốc lát, tòa thành trì kia lại hiện ra, một tòa thành trì thực sự, có thể thông qua ý chí Cửu Tiên Chung khống chế.
- Tuy có thể cảm nhận được tòa thành, nhưng nếu muốn hoàn toàn khống chế, e rằng ta phải luyện hóa Cửu Tiên Chung, Cửu Tiên Chung là hồn của tòa thành, ngày xưa Phiêu Tuyết lâu chủ dùng hồn dung nhập vào Cửu Tiên Chung.
Tần Vấn Thiên thầm nghĩ trong lòng, hắn biết Phiêu Tuyết thành vô cùng to lớn, Phiêu Tuyết lâu chủ và Quỳnh Tiên dùng tính mạng của mình luyện chế thành khí thành.
Không gian hư ảo, bóng hình Tần Vấn Thiên xuất hiện trên không của một tòa thành cổ mênh mông, tòa thành cổ này tỏa ra tiên quang ngập trời.
Tần Vấn Thiên liếc nhìn chung quanh, chỉ thấy mỗi kiến trúc đều dùng thủ đoạn kỳ diệu luyện thành, ẩn chứa phù văn vô cùng thâm ảo.
- Tòa thành này giống như có hình thái đặc biệt.
Sắc mặt Tần Vấn Thiên hơi ngưng trọng, ý thức của hắn không ngừng bay đi, hắn bay đến nơi cực cao, lại nhìn xuống lần nữa, trong lòng hắn rung động rất mạnh.
Giờ phút này Tần Vấn Thiên kinh hãi phát hiện, tòa thành cổ mênh mông vô tận giống như thân thể một người, thân thể cao mười vạn trượng như Phiêu Tuyết lâu chủ, Phiêu Tuyết lâu chủ dùng thân luyện thành, tòa thành này có bóng dáng của hắn.
- Đó là…-
Sắc mặt Tần Vấn Thiên đầy rung động, chỉ thấy hình thể vô cùng khổng lồ kia đang hộ vệ thân thể mảnh mai khác, thủ hộ rất vững chắc, thân hình này chính là bóng dáng của Quỳnh Tiên!
Bạn cần đăng nhập để bình luận