Thái Cổ Thần Vương

Tề Tụ

Cổ Đế thành bắt đầu nổi sóng, cường giả đều xuất hiện.
Nhưng đoạn thời gian này Tần Vấn Thiên lại rất nhàn nhã, nơi này cũng chỉ có hắn và Quân Mộng Trần ở cùng người của Cơ Đế Môn và Nam Hoàng Thị, có thể nói là mỹ nữ vờn quanh, vô cùng sung sướng.
Bọn họ cũng không có nóng lòng tu hành, thời gian ước chiến sắp tới, mọi người đều biết Tần Vấn Thiên muốn đến chỗ hẹn, không ít người âm thầm lo lắng cho hắn.
Giờ phút này, Tần Vấn Thiên nằm trên một tảng đá lớn trên núi cổ, nhìn hư không phía xa không ngừng có ánh sáng truyền thừa chiếu xuống, đôi mắt vô cùng thâm thúy, giống như một ngôi sao sáng chói.
Tiếng bước chân truyền tới, một bóng người lả lướt nhảy tới trên tảng đá, ngồi cạnh Tần Vấn Thiên, dung mạo vui vẻ, mái tóc dài rủ xuống trước mặt Tần Vấn Thiên có thể ngửi được hương thơm nhàn nhạt.
Nữ tử này chính là Quân Di Tiên Vương, mấy ngày nay dễ nhận thấy nàng luôn cố gắng làm quen với Tần Vấn Thiên, hiện giờ ai ai đều biết rõ tâm ý của nàng.
- Sư muội Quân Di thất thủ rồi.
Xa xa, người của Cơ Đế Môn ngồi chung một chỗ mỉm cười nhìn về phía này.
- Nhưng Đao Kiếm Tiên Vương vẫn không tỏ thái độ, mặc dù khách khí nhưng lại cho người ta cảm thấy xa cách, dường như cố ý không quan tâm. Ta có chút lo lắng...
Một vị nữ tử nhẹ giọng thở dài nói.
- Ánh mắt Đao Kiếm Tiên Vương này nhìn sư muội Thanh Nhi khác với mọi người. Haizz, sư muội Quân Di sợ là không có hy vọng gì rồi.
Có người nhìn về phía Thanh Nhi. Nàng hơi cúi đầu nhưng lại không thể nói ra thân phận của Tần Vấn Thiên. Không phải nàng không tín nhiệm sư tỷ muội, chỉ là nếu nàng nói ra thì toàn bộ người của Cơ Đế Môn sẽ biết hết, vạn nhất lộ ra ngoài, nàng biết sẽ có hậu quả vô cùng nghiêm trọng. Tần Vấn Thiên lấy thân phận của Đao Kiếm Tiên Vương đắc tội quá nhiều người.
Mà lần này sư tỷ Quân Di dường như đã thật sự động tâm, luôn chủ động muốn đến gần Tần Vấn Thiên, cho dù là ai cũng nhìn ra tâm ý của nàng.
Tần Vấn Thiên cũng buồn rầu không ngờ sẽ gặp phải cô gái như Quân Di, không nhịn được truyền âm cho Thanh Nhi:
- Thanh Nhi, làm sao bây giờ?
- Tự ngươi chọc ra chuyện, hỏi ta làm gì.
Thanh Nhi đáp lại mang theo một tia oán niệm, Tần Vấn Thiên cảm giác oan uổng buồn bực nói:
- Thanh Nhi, ta đâu có cố ý.
Đôi mắt Thanh Nhi lảng tránh, nàng cũng biết đây không phải là lỗi của ai cả, không thể làm gì khác bèn nói:
- Sư tỷ tính cách thoải mái, lần này tỷ ấy là thật lòng đấy, nếu không cũng không chủ động như vậy. Ta không hy vọng sư tỷ bị tổn thương.
- Ừ, chắc qua một thời gian nàng ấy sẽ tự nhiên biết thái độ của ta. Nếu không cũng chỉ có thể đợi tới khi rời khỏi Đế Thành, Đao Kiếm Tiên Vương từ đây biến mất.
Tần Vấn Thiên buông tiếng thở dài. Hắn cảm giác được từng ánh mắt lạnh lùng nhìn qua đây, hắn chỉ có thể cười khổ trong lòng.
- Có phải ngươi ghét ta hay không, cảm thấy ta quá tùy tiện rồi.
Hai tay Quân Di ôm đầu gối, đôi mắt đẹp ngắm nhìn phong cảnh trước mặt, nhẹ giọng nói.
- Sao có thể chứ, Quân Di Tiên Vương xinh đẹp như vậy, ta đương nhiên là thích rồi.
Tần Vấn Thiên thầm giật mình, bình tĩnh nói.
- Các Bọn sư tỷ muội chắc đều đang chê cười ta nhỉ.
Quân Di Tiên Vương giống như không nghe thấy, tự mình lẩm bẩm:
- Chuyện này cũng không tính là gì. Tu hành nhiều năm như vậy, tuy có các tỷ muội bên cạnh, nhưng vẫn có lúc cảm thấy cô đơn, chỉ là không cách nào tìm được đạo lữ thích hợp. Ngươi xuất hiện cho ta một cảm giác khác thường, nhưng ta biết mình mặc dù dáng vẻ đẹp, nhưng vẫn còn thua kém sư muội Thanh Nhi. Huống chi, nhân vật giống như ngươi, tất nhiêu là phải sánh đôi với mỹ nhân tuyệt đỉnh.
- Ách...
Tần Vấn Thiên xấu hổ. Không ngờ Quân Di Tiên Vương cũng nhìn ra hắn thích Thanh Nhi rồi.
Đám người Cơ Đế Môn và Nam Hoàng Thị ở xa xa cũng ngẩng đầu nhìn về phía này, Quân Di không che giấu âm thanh của mình, bọn họ đương nhiên nghe được.
- Sư muội.
Có người Cơ Đế Môn đứng dậy hô.
- Sư tỷ.
Thanh Nhi cũng lo lắng gọi.
- Không sao đâu, ta chỉ muốn nói mấy lời trong lòng, không cần lo lắng cho ta.
Quân Di quay đầu cười một cái với đám sư tỷ muội, rồi nói với Tần Vấn Thiên bên cạnh:
- Sư muội Thanh Nhi xuất thân tốt, thiên phú cũng tốt, người cũng đẹp, cho dù là ai cũng sẽ thích nàng ấy. Chỉ là nàng ấy đã có người trong lòng rồi, vì sao ánh mắt ngươi nhìn nàng ấy vẫn đặc biệt như vậy, nhưng đối với ta lại có phần tránh né chứ?
- Quân Di Tiên Vương, có một số việc không thể giải thích được, cho dù biết rõ không có kết quả, nhưng lại vẫn ôm một tia hy vọng.
Tần Vấn Thiên nhẹ giọng nói, Quân Di sửng sốt rồi gật đầu cười:
- Đúng vậy, biết rõ không có hy vọng, giống như ta sao. Nếu sau này ngươi thay đổi ý định, thì nhớ nói cho ta biết.
Nói xong, nàng vui vẻ cười rồi nhảy khỏi tảng đá lớn, đi tới đỉnh núi bên cạnh.
- Sư tỷ.
Thanh Nhi đi lên gọi một tiếng.
- Sư muội Thanh Nhi, ta không có chuyện gì, chuyện này không liên quan gì tới muội.
Quân Di quay lại mỉm cười gật đầu với Thanh Nhi. Nhìn nụ cười của nàng, Thanh Nhi lại có cảm giác đau lòng, ngay sau đó lạnh lùng trợn mắt nhìn Tần Vấn Thiên, Tần Vấn Thiên chỉ có thể cười khổ.
Quân Di Tiên Vương đi tới đỉnh núi bên cạnh, chìm trong biển mây nhìn về phía xa. Nhìn bóng lưng của nàng, mọi người có thể cảm giác được sự ưu thương. Một vị sư tỷ bên cạnh Thanh Nhi vỗ bả vai nàng một cái.
Nam Hoàng Vân Hi của Nam Hoàng Thị u oán nhìn Tần Vấn Thiên, lại nhìn bóng lưng cô độc kia, trong lòng yên lặng than thở một tiếng.
- Từ xưa hồng nhan xánh với thiên kiêu, phong hoa vô song, nhân vật cái thế tranh phong thiên hạ có ai mà không thích. Chỉ là hoa rơi cố ý nước chảy vô tình, lưu lại là bi thương.
Thánh nữ Nam Hoàng Minh Nguyệt của Nam Hoàng thị than nhẹ.
Ánh mắt của Quân Mộng Trần vẫn luôn nhìn quanh, khi nhìn về phía Tần Vấn Thiên lại không nhịn được mà cảm khái. Sư huynh đúng là sư huynh không bội phục không được.
...
Rốt cuộc ngày ước chiến đỉnh phong tại Cổ Đế thành đã tới. Ngày này, khu vực trung ương Cổ Đế thành có một bãi đất rộng lớn, tụ tập rất nhiều cường giả, cơ hồ hơn nửa Tiên Vương của Cổ Đế thành đều tụ tập tới đây.
Vị kia của Thái Dương Hoàng Kim tộc hẹn các nhân vật đỉnh phong tụ họp tại Cổ Đế thành, đúng là một trận tỷ thí đỉnh phong đúng nghĩa từ sau khi Cổ Đế thành lột xác. Có thể thấy phong thái đại nhân vật siêu phàm tương lai của Tiên Vực, nếu bọn họ có thể sống rồi tiếp tục tu hành tất sẽ thành nhân vật cao cấp ở Tiên Vực. Thời đại hiện giờ, người tu hành thay đổi nhanh chóng, tương lai là thời đại của cổ Đại Đế, tất cả mọi người đều tin tưởng, đến lúc đó, sẽ ra đời không ít Tiên Đế cao cấp.
Cường giả chung quanh đông nghìn nghịt, chiếm cứ cả một vùng đất, duy chỉ có mảnh đất mênh mông ở chính giữa được chừa lại, nơi đó không có một bóng người, chỉ có từng tòa cổ điện đổ nát ngổn ngang.
- Tới.
Lúc này, có một vị Tiên Vương cao cấp nhỏ giọng hô, khiến cho không ít người xung quanh rối rít hỏi:
- Chỗ nào?
Vừa dứt lời thì có một luồng yêu khí siêu cấp kinh khủng cuốn tới, nhiệt độ bầu trời tăng cao, ánh nắng màu đỏ rực chiếu xuống đỏ thẫm cả bầu trời, sau đó trong hư không có một bóng người vô cùng cường đại đáp xuống. Tuy hắn mang hình người, nhưng yêu khí ngất trời, đôi mắt nhìn quanh, không ai dám đối mặt với hắn.
- Đao Kiếm Tiên Vương ở chỗ nào?
Trong âm thanh của hắn lộ ra sát cơ mãnh liệt, toàn thân lưu chuyển ánh sáng rực rỡ vô cùng chói mắt.
Người này, là nhân vật cao cấp của Bằng Hoàng tộc. Già Hoàng Thiên.
- Đến rồi, lúc trước đánh một trận, ba tộc bị Đao Kiếm Tiên Vương diệt thì có Bằng Hoàng tộc, trong đó có cả một nhân vật cực kỳ lợi hại. Già Hoàng Thiên này đã tìm kiếm tung tích Đao Kiếm Tiên Vương tìm khắp nơi nhưng không tìm được. Hôm nay, hắn chắc chắn phải giết Đao Kiếm Tiên Vương.
Rất nhiều người cảm nhận được sát ý kia thì thầm run rẩy. Sự mạnh mẽ của Già Hoàng Thiên là không cần phải nghi ngờ, hắn có huyết thống vô cùng cao quý, thực lực kinh thiên.
- Graooo.
Một âm thanh kinh thiên truyền tới, trên hư không trời đất biến ảo, sấm chớp rền vang, trong phút chốc thiên địa đại biến, một chân long vô cùng to lớn từ bầu trời đáp xuống, uy thế bao trùm cả trời đất, vô số người cảm thấy nghẹt thở. Thân thể to lớn kia của hắn thật sự không biết lớn cỡ nào, nhìn không thấy điểm cuối.
Một đôi mắt vô cùng đáng sợ nhìn lướt qua, sau đó hắn hóa thành hình người toàn thân lộ ra uy thế bá đạo kinh thiên. Sau khi hắn xuống, mọi người mới phát hiện ra sau lưng hắn có vô số yêu long kinh khủng hạ xuống theo, lấy hắn làm chủ.
Ngay sau đó, trong hư không bắn ra một đạo ánh sáng mạnh, bầu trời tựa như xuất hiện một vầng mặt trời, chiến xa Thái Dương ào ào tới, chính là nhân vật cao cấp của Thái Dương Hoàng Kim tộc đã phát động lần ước chiến này. Hắn trực tiếp lơ lửng giữa trời, sau lưng cũng có tộc nhân của hắn đi theo.
- Uy thế ai ai cũng mạnh cả.
Mọi người không nhịn được thán phục. CHo dù là đế vận xông thẳng lên trời, hay là uy thế trên người, đều khiến người ta phải kính phục.
- Cường giả yêu tộc man hoang quả nhiên nóng vội hơn, chưa gì đã có ba đại yêu tới.
Mọi người nhỏ giọng bàn tán. Sau đó có một cường giả tướng mạo vô cùng uy nghiêm cực kỳ lạnh lùng xuất hiện. Hắn giống như tới từ địa ngục, khí tức toàn thân khiến cho không ai dám tới gần.
- Là vị kia của U Minh tộc.
- Nghe đồn hắn lĩnh ngộ sức mạnh luân hồi chính thống của địa ngục, vô cùng mạnh mẽ.
Trong trời đất đột nhiên có quang hoa thần thánh chiếu xuống, cường giả của Cửu Vĩ Yêu Hồ tộc xuất hiện, trong nháy mắt hấp dẫn vô số ánh mắt, nhất là Thần Hồ Nữ dẫn dầu. Nàng tươi đẹp giống như thần nữ chân chính mà không phải yêu, vẻ đẹp của nàng giống như lễ vật trời ban.
Cường giả yêu tộc lần lượt xuất hiện, rất nhiều nhân vật đại yêu siêu phàm, nhưng mà nhân vật cao cấp cũng chỉ có mấy người bọn ho. Không phải bởi vì các tộc khác yếu hơn, chỉ bởi vì tộc có thể xuất hiện ở Cổ Đế thành hôm nay, trong tộc bọn họ đều có hậu bối là nhân vật tuyệt thế, nếu trưởng thành vẫn có cơ hội, ví dụ như Thôn Thiên Thú, ai nói nó trưởng thành sẽ không phải đại yêu cao cấp.
Một cường giả áo bào đen đáp xuống, hắn là nhân loại nhưng lại lộ ra khí tức yêu thú vô cùng cuồng dã, thần bí khó lường.
- Người nọ là Thú Thần giáo, vô cùng thần bí nhưng cực kỳ nguy hiểm, có rất nhiều đại yêu man hoang chết trong tay hắn.
Rồi sau đó, một cổ phật xuất hiện, là một phật tu của Vấn Tâm tự nhập thế tu hành, thực lực cực mạnh.
Khương Tử Hoa cũng xuất hiện, hắn liếc nhìn vị cường giả của Vấn Tâm tự, hai người đều được truyền thừa phật đạo chính thống, nhất định có tranh đấu, không thể tránh khỏi.
- Chư vị tới sớm thật.
Một giọng nói bình tình vang lên, xa xa có một bóng người quần áo trắng bước tới phía này. Người này vô cùng trẻ tuổi, mặt mũi tuấn tú, nhìn dường như vô hại với cả người và vật, trên người cũng không có thả ra một tia hào khí nào, nhưng người biết hắn thì không ai dám có chút coi thường nào. Nếu chỉ nhìn bề ngoài, ai dám tưởng tượng, thanh niên quần áo trắng này là một tên ma tu?
Nếu Tần Vấn Thiên có mặt ở đây tất nhiên sẽ nhận ra hắn ta. Hắn và người này có duyên gặp mặt một lần, cũng chính là người này để hắn đi Ma Sơn.
Trên Ma Sơn, Sử Đồ hành giả của Sử Đồ Ma điện.
Sau khi hắn ta đến có vô số ma tu hạ xuống, chia làm một trận doanh khác. Một ma tu khác như được bao phủ trong bóng tối đi ra, giống như một bóng mờ, hắn đến từ Hắc Ám Ma điện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận