Thái Cổ Thần Vương

Nhàn Vân Tiên Vương luận thiên kiêu

Chiến Đài Vân Thiên tại Vân Châu chọn lựa một ngàn cường giả, đi tới thánh địa Đông Châu để tham gia hội võ của Đông Thánh Tiên Môn.
Lần tuyển chọn này có thời gian là tám mươi mốt ngày, hiện tại đã qua hơn bốn mươi ngày rồi.
Những thiên kiêu và yêu nghiệt trên Vân Châu đã tới gần hết, qua bốn mươi ngày chiến đấu thì một vài yêu nghiệt cao cấp nhất đã dần dần lộ ra, để cho mọi người biết rõ.
Những người này đều chưa bại một lần nào, mọi người đều cho họ là hạt giống của Vân Châu, là một lực lượng mạnh mẽ để có cơ hội cạnh tranh một vé vào Đông Thánh Tiên Môn, nếu có thể giành được ba hạng đầu của toàn bộ mười ba châu của Đông Thánh thì có thể bái Đông Thánh Tiên Đế làm sư phụ, nhưng vẫn không có ai nghĩ tới vấn đề này.
Ít nhất, trong những trận chiến đấu ở Vân Châu này thì phải vượt qua tất cả mọi người thì mới có cơ hội như vậy, vì trừ Vân Châu ra còn có mười hai châu nữa, còn không biết có bao nhiêu thiên kiêu sẽ xuất hiện.
Hơn nữa, khi tất cả thiên kiêu của Vân Châu đều tập trung tại nơi này thì tốc độ chiến đấu càng lúc càng nhanh, tám mươi mốt tòa Vân Thiên Chiến Đài hầu như đều kín người, từng trận chiến diễn ra không ngừng không nghỉ. Có một vài thiên kiêu không mạnh lắm thì muốn nhờ vào chiến đấu để rèn luyện bản thân, cho nên giao đấu không ngừng, có khi thắng có khi bại, mọi người chiến đấu lâu đều sẽ sinh ra lửa giận, khi đã chiến thắng thì sẽ không thu tay lại mà là trực tiếp giết người, nếu không thì cũng không còn ý nghĩa khi cướp hào quang một trượng chiến khí nữa.
Hiện tại thì có rất nhiều người có hào quang vạn trượng chiến khí, một vài người tiếp tục ở trên chiến đài, giống như không biết mệt mỏi mà chiến đấu, cũng có người thì lại giống thợ săn, chỉ chọn những người có nhiều hào quang chiến khí để cướp đoạt, sau đó lại xuống phía dưới nghỉ ngơi, chuẩn bị lần đi săn tiếp theo, cứ như vậy lặp đi lặp lại, tốc độ cướp đoạt cũng rất nhanh.
Vậy nên, mặc dù có rất nhiều người có trăm trượng, nghìn trượng hoặc vài nghìn trượng hào quang cũng thấy sợ hãi, bởi vì họ không dám chắc họ có thể vào được một ngàn ghế đầu tiên hay không nên họ vẫn cần chiến đấu để cướp đoạt, nhưng mà những ánh mắt của những thợ săn bên dưới làm cho họ rất sợ hãi, sợ có kẻ mạnh hơn đi lên cướp chiến khí của họ, trường hợp như vậy đã diễn ra rất nhiều lần rồi.
Nhưng mặc kệ xuất hiện bao nhiêu nhân vật yêu nghiệt thì ba người Tần Vấn Thiên đều thuộc về một trong những thiên kiêu sáng chói nhất.
Từ đầu tới giờ, các trận chiến đấu của ba người đều chưa bại một lần nào, để cho những người cực kỳ mạnh mẽ cũng không muốn khiêu khích họ một cách đơn giản, nếu không khi bại thì chiến khí của họ sẽ bị cướp sạch, cho nên mọi người đều rất cẩn thận.
Một vấn đề khác cũng càng ngày càng rõ ràng, muốn cướp những thiên kiêu có được hào quang vạn trượng thì càng ngày càng khó cho nên người mạnh càng mạnh, người sau muốn đánh bại họ có độ khó càng lớn.
Nhàn Vân Tiên Vương ngồi trên vương tọa, cũng khá hài lòng với thí sinh của khóa này. Ông cũng không quan tâm tới những ân oán của những thế lực lớn, nói cho cùng tới được tầng thứ này thì Thiên Tượng cảnh đối với ông chỉ như một đứa bé, cách nhau quá xa. Từ xưa tới nay có thể bước vào Tiên Vương trong vòng vạn năm thì cũng thuộc loại tuyệt thế yêu nghiệt rồi, đường đi của những người trẻ tuổi này còn rất dài a.
Lúc đầu, ai không phải là người trẻ tuổi, hết sức lông bông mà đi lại trong thiên hạ?
- Những thiên kiêu chân chính đã lộ ra góc cạnh sắc bén của mình qua những trận chiến đấu rồi, Nhàn Vân Tiên Vương, ngài xem người nào có thể đi Đông Thánh Tiên Môn tham gia cuộc tranh tài của thiêu kiêu của mười ba châu?
Có người mỉm cười hỏi Nhàn Vân Tiên Vương, thực tế là muốn hỏi Tiên Vương coi trọng người nào nhất.
- Ha ha, ta cũng muốn biết nhận xét của Nhàn Vân Tiên Vương, Chu Vũ của Chiến Thiên Tiên Phủ bọn ta, có lá gan chiến thiên địa, vì chiến mà sinh, hắn có thể làm cho Nhàn Vân Tiên Vương để ý sao?
Chu Chiến của Chiến Thiên Tiên Phủ vừa cười vừa nói, lúc trước mặc dù bị Tần Vấn Thiên kích bác, nhưng khí độ Tiên Vương của hắn vẫn có, không thể đánh chết ba người kia ở trên Vân Thiên Chiến Đài thì cũng có thể đặt xuống, về sau xử lý tiếp.
- Chu Vũ là hậu nhân trực hệ của ngươi sao? Hắn tu luyện rất nhiều tiên pháp của Chiến Thiên Tiên Phủ, lĩnh ngộ cũng đã rất sâu, hơn nữa Tinh Hồn chiến đấu của hắn cực kỳ sáng chói, có thể nói là một trong những thiên kiêu chói mắt nhất lần này rồi.
Lời bình của Nhàn Vân Tiên Vương làm cho Chu Chiến hài lòng mỉm cười, thân phận như Tiên Vương căn bản không cần nịnh hót, mạnh chính là mạnh, yếu chính là yếu, Tiên Vương sẽ không nói lung tung.
- Tên nhóc Mục Vân này cũng rất tốt, góc cạnh sắc bén từ từ lộ ra, sẽ là nhân vật đứng trong top 10 lần này.
Nhàn Vân Tiên Vương vừa cười vừa nhìn tới một tòa Vân Thiên Chiến Đài, nơi đó có Mục Vân, Thiên Tượng thất trọng cảnh giới.
- Tên nhóc Mục Vân này đúng là xuất sắc, sẽ có cơ hội đi vào Thánh Tiên Môn.
Mọi người bên cạnh thi nhau gật đầu.
- Vạn Thánh Thư Viện có hai người cũng rất tốt là Nghệ Trường Phong và Tề Phàm, bọn họ nên là đệ tử của Vạn Thánh Thư Viện.
Nhàn Vân Tiên Vương cười nói tiếp. Nghệ Trường Phong có cảnh giới là Thiên Tượng lục trọng, còn Tề Phàm là Thiên Tượng ngũ trọng.
- Sức quan sát của Nhàn Vân Tiên Vương rất tốt, hai người này đều là đệ tử của Vạn Thánh Thư Viện chúng ta, rất là xuất sắc.
Người của Vạn Thánh Thư Viện gật đầu nói.
- Hạ Hàn Giang của Vân Lâu Thánh Môn cũng tốt.
Hạ Hàn Giang này có tu vi Thiên Tượng lục trọng.
- Bàng Sơn Nhạc của Trấn Tiên Giáo có sức chiến đấu rất mạnh.
- Trích Tiên Cư dạy dỗ được hai cái thiên kiêu cũng rất lợi hại đó là Gia Cát Nghị và Gia Cát Nguyệt. Trích Tiên Cư là nhà giàu nhất trong Vân Châu cũng phải cho đôi huynh muội này rất nhiều tài bảo đi.
Nhàn Vân Tiên Vương nhìn về một thế lực lớn, đó là siêu cấp sòng bạc Trích Tiên Cư.
- Ha ha, là do bản lãnh của hai người đó mà thôi.
Người của Trích Tiên Cư cười nói.
- Còn Cô Thần thì sao? Hắn cũng rất mạnh đó chứ?
- Cô Thần mặc dù cũng tốt nhưng đứng trước mặt những người này thì vẫn thua kém một chút, ở phía kia còn có ba người, lôi bất kỳ một người nào ra đều xuất sắc hơn Cô Thần, thiên phú của hắn có thể tương đương với Mộ Nham của Tử Vong Đao Khách.
Nhàn Vân Tiên Vương chỉ về phía ba người Tần Vấn Thiên cười nói.
- Đương nhiên, ngoại trừ những người này thì Cổ Chiến Thiên mặc dù không biết do ai dạy dỗ nhưng cũng cực kỳ mạnh, tính cách bá đạo, ta đoán hắn là đời sau của người điên họ Cổ ở nhiều năm trước.
Ánh mắt mọi người sáng lên, nhìn tới một bóng người của một người thanh niên, trên người người này có chiến khí rất khủng bố, mặc dù đứng tại phía dưới nhưng vẫn chói mắt vô cùng, xung quanh hắn đều không có ai, nhìn thấy hắn đều đi đường vòng.
- Nghe Nhàn Vân Tiên Vương nói như vậy mới phát hiện là khá giống.
Ở bên có một cường giả Tiên cảnh thế hệ trước đáp, tên điên họ Cổ ở những năm đó là một truyền kỳ, tại Vân Châu có cực cao danh tiếng, hắn một mình một người đối kháng rất nhiều thế lực, thế gia, nhổ sạch rất nhiều thế lực, diệt môn, nhưng sau đó cũng bị chết khi bị vây giết.
Nếu như Cổ Chiến Thiên này là đời sau của hắn thì cũng là một nhân vật cực kỳ nguy hiểm.
- Còn có Tiêu Hồng, Tô Diệp Thanh kia, mặc dù cũng không biết tới từ đâu, nhưng mà thực lực cực kỳ mạnh, tư chất tuyệt đỉnh.
Nhàn Vân Tiên Vương bình luận.
- Tại sao không có người tu vi Thiên Tượng nhất trọng và Thiên Tượng cửu trọng?
- Tạm thời còn chưa thấy có nhân vật mạnh mẽ ở hai cảnh giới này, bởi vì cuộc tuyển chọn ở ngoài thành không thể cho bọn hắn lên trên đài, cho nên nhân số cực đông, mặc dù Thiên Tượng nhất trọng cảnh giới tham chiến cũng nhiều, cũng có nhiều người đạt tới vạn trượng chiến khí nhưng vẫn chưa xuất hiện một người nào để ta cảm thấy kinh ngạc cả, hi vọng sẽ xuất hiện ở phía sau đi.
Nhàn Vân Tiên Vương chậm rãi nói.
- Cơ bản ta đồng ý cách nói của Nhàn Vân Tiên Vương, lực quan sát rất mạnh, những người đã được chỉ ra đều là những người có thiên tư xuất sắc, nhưng cũng không biết bài danh của Nhàn Vân Tiên Vương đối với bọn họ như thế nào?
Có cường giả hiếu kì hỏi.
- Thật sự khó khăn a, ta vừa ý ba người nhất đó là Cổ Chiến Thiên, Quân Mộng Trần và Mục Vân. Cổ Chiến Thiên cho ta cảm giác là rất mạnh, Quân Mộng Trần thì trẻ tuổi, tương lai hắn sẽ rất sáng lạn, hắn và người bình thường cũng khác nhau, là vương giả trời sinh, còn Mục Vân thì là đời sau của ta cho nên ta coi trọng hắn.
Nhàn Vân Tiên Vương nở nụ cười:
- Sau đó là Chu Vũ, Gia Cát huynh muội, Tề Phàm, Tử Tình Hiên, Tiêu Hồng.
- Cuối cùng là Nghệ Trường Phong, Hạ Hàn Giang, Bàng Sơn Nhạc, Tô Diệp Thanh và Tần Vấn Thiên.
Nhàn Vân Tiên Vương chậm rãi nói:
- Đương nhiên, những người này đều cực kỳ mạnh mẽ, thực lực cũng không dùng toàn bộ, ta chỉ nhìn thấy bề ngoài và suy đoán một chút, rất có thể là sai lầm, ví dụ như Tần Vấn Thiên, có đôi khi ta thấy hắn rất bình thường, nhưng trong loại bình thường này lại ẩn chứa cực kỳ kinh người năng lượng, chí ít, hiện tại không có người nào có thể đánh bại hắn, nhưng hắn không có cho ta cảm giác kinh diễm như sư đệ Quân Mộng Trần của hắn. Tin đồn tại thành Phiêu Tuyết của hắn ta đã nghe qua, ta đang rất mong chờ hắn cũng làm được như vậy tại đây, để nói cho ta biết là ta đã lầm.
- Có lẽ hắn chỉ có trình độ này a.
Bên cạnh có cường giả của Cửu Nhạc Tiên Viện mở miệng, không có một người nào của Viện này được Nhàn Vân Tiên Vương coi trọng, bọn hắn cũng không thể nói gì hơn, ánh mắt của Nhàn Vân Tiên Vương rất tốt, đệ tử của bọn hắn cũng khó có thể đứng ngang hàng những người này, chỉ có thể khiêu chiến một chút mà thôi.
Chiến đấu vẫn tiếp tục diễn ra, tám mươi mốt ngày tuyển chọn đã qua hơn nửa, đã được sáu mươi ba ngày rồi, còn thừa mười tám ngày nữa thôi.
Mấy ngày này, mọi người đều biết ánh mắt của Nhàn Vân Tiên Vương sắc bén như thế nào, ngoại trừ mấy vị tuyệt đại thiên kiêu về sau mới xuất hiện thì những người được ông coi trọng đều chiến thắng, một đường đi thẳng không bại trận nào, hào quang chiến khí của người yếu nhất cũng có năm vạn trượng, cực kỳ đáng sợ.
Người mạnh càng mạnh, bằng vào thực lực của họ và chiến khí tăng thêm thì rất khó có thể đánh bại bọn họ, trừ khi những người này chiến đấu với nhau.
- Tần sư huynh, huynh phải cố gắng hơn nha, đệ và Tình Hiên sư tỷ đều đã đạt được chiến khí mười vạn trượng rồi.
Lúc này, Quân Mộng Trần cười cười nói với Tần Vấn Thiên, hắn đương nhiên sẽ không hỏi thực lực của Tần Vấn Thiên, chỉ nghĩ là Tần sư huynh không muốn người chú ý quá nên hiện tại mới có sáu vạn trượng chiến khí, người phía sau đuổi theo còn không ít.
- Tốt.
Tần Vấn Thiên gật đầu, ánh mắt nhìn quanh Vân Thiên Chiến Đài. Một lát sau, ánh mắt hắn nhìn thẳng vào một vị thiên kiêu cũng có sáu vạn trượng chiến khí, cùng một cảnh giới với hắn – Tiêu Hồng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận