Thái Cổ Thần Vương

Vương tộc Bạch Mâu

Cường giả Bạch Hổ tộc bị Tần Vấn Thiên đánh bị thương bò dậy, thân thể hắn hóa thành bản thể, một con bạch hổ vô cùng to lớn, liên tục gào thấp, khóe miệng có máu tươi tràn ra, bộ dạng rất là thê thảm. Sức mạnh trong một kích kia của Tần Vấn Thiên, đã tạo thành thương tổn nặng nề cho hắn.
- Đánh không thắng thì chuẩn bị quần dấu? Vương tộc trong yêu tộc?
Tần Vấn Thiên thấy cường giả Bạch Hổ tộc chung quanh sát khí ngất trời, dậm chân, thì vẻ châm chọc trên mặt vô cùng rõ ràng.
Rất nhiều đại yêu chung quanh cũng có chút kinh ngạc với một quyền kia của Tần Vấn Thiên. Tiên Đài thánh phẩm trong truyền thuyền quả nhiên tích chứa uy lực mạnh mẽ, sau khi tẩy tủy thân xác, công kích đó lại có thể lập tức nghiền ép cường giả Bạch Hổ tộc.
- Bạch Hổ tộc lại bị nhân loại hèn mọn làm nhục.
Một giọng nói chế giễu truyền tới, lại là cường giả Thiên Bằng tộc.
- Im miệng.
Một tiếng quát trầm thấp vang lên, chỉ thấy trong Bạch Hổ tộc có một bóng thanh niên yêu dị chí cực đi ra. Hắn đứng chính giữa nhóm cường giả Bạch Hổ tộc, lúc hắn đi ra phía trước, những tộc nhân khác của Bạch Hổ tộc đều đứng vâ xung quanh, tựa như vua trong vua.
Hắn đảo mắt nhìn về phía cường giả Thiên Bằng tộc lạnh nhạt nói:
- Nếu Thiên Bằng tộc các ngươi muốn lãnh giáo, ta có thể vui đùa với các ngươi một chút.
- Bạch Mâu, ngươi là thuộc vương tộc trong Bạch Hổ tộc, nếu ngươi muốn chiến, Thiên Bằng tộc ta đương nhiên có người chiến với ngươi. Nhưng hiện giờ là loài người làm nhục Bạch Hổ tộc ngươi, không phải Thiên Bằng tộc ta.
Giọng nói sắc bén của cường giả Thiên Bằng tộc vang lên, hiển nhiên biết thanh niên vừa nói chuyện không dễ chọc.
Thiên Bằng tộc và Bạch Hổ tộc đều là yêu tộc mạnh mẽ ở tây bộ Tiên Vực, thực lực kinh người. Bạch Hổ tộc có danh xưng là vua trong yêu, nhưng cho dù là vậy, trong Bạch Hổ tộc cũng có vương tộc, được gọi là vua trong vua. Chuyện này thì giống như Nam Hoàng thị có rất nhiều thánh nữ, nhưng trong thánh nữ lại có thánh nữ truyền thừa vậy.
Vương tộc của Bạch Hổ tộc có thuần huyết vương phẩm.
Yêu tộc khác với nhân loại, bọn họ vô cùng coi trọng chuyện huyết mạch. Huyết mạch càng thuần, tiềm lực lại càng kinh khủng.
Trong yêu tộc, bọn họ phân chia huyết mạch giống như Tiên Đài, có phàm phẩm, vương phẩm và thánh phẩm, có sáu cấp. Mặc dù yêu tộc có thể sinh ra rất nhiều tộc nhân, nhưng thực ra là pha loãng huyết mạch tổ tiên thuần huyết chân chính thời kỳ viễn cổ. Người tộc Bạch Hổ, cũng có bạch hổ huyết mạch thuần chính, nhưng độ thuần huyết là khác nhau, người vương tộc có độ thuần huyết cao nhất, có huyết mạch vương phẩm.
Đương nhiên, thân là vương tộc trong yêu tộc, cường giả Bạch Hổ tộc co ai là vật phàm? Huyết mạch thuần khiết, cũng tuyệt không phải thứ mà người phàm có thể so sánh. Huyết mạch của bọn họ vốn là huyết mạch vương tộc, trân quý hơn rất nhiều so với võ tu nhân loại Tiên Đài vương phẩm. Độ trân quý còn gần bằng Tiên Đài thánh phẩm hoàn mỹ của nhân loại.
Còn vương tộc yêu tộc có huyết mạch thánh phẩm, thì cho tới giờ vẫn chưa từng nghe nói tộc nào có. Nếu có ra đời, thì sinh ra đã là vương, trời sinh là lãnh tụ tuyệt đối của yêu tộc.
Bạch Mâu kia chính là vương tộc trong Bạch Hổ tộc, có huyết mạch thuần khiết vương phẩm, tu vi Tiên Đài tầng sáu, Tiên Đài được đúc cũng là Tiên Đài vương phẩm, hơn nữa còn là Tiên Đài vương phẩm cấp năm, gần được hoàn mỹ.
- Vậy thì im miệng đi.
Bạch Mâu lạnh nhạt nhìn vị cường giả của Thiên Bằng tộc, trong giọng nói lãnh đạm lại tràn đầy sát khí. Lúc hắn bước chân về phía trước, mấy vị tộc nhân của Bạch Hổ tộc đều lui ra phía sau, đứng ở hai bên.
Bạch Mâu cũng không nhìn Tần Vấn Thiên, mà nhìn về phía hai chiến trường còn lại. Chiến trường của Nam Hoàng Vân Hi và Nam Hoàng Sanh Ca.
Nam Hoàng Vân Hi không hổ là thánh nữ truyền thừa, đã hoàn toàn đánh đối thủ bị thương, ngọn lửa kinh khủng trên người nàng, là tích chứa huyết mạch vô cùng thuần khiết của lão tổ phương hoàng trong tổ địa Nam Hoàng thị. Tổ Phương kia chắc đã giao cho Nam Hoàng Vân Hi huyết phượng bất phàm, đôi cánh của nàng giống như cánh phượng chân chính, thần thông đánh ra có thuật phượng kích, uy lực vô cùng, nghiền ép đối thủ từ đầu tới cuối, cho đến khi đánh đối phương bị thương nặng lui về.
Cho dù là mỹ nhân như tranh vẽ - Nam Hoàng Sanh Ca chiến đấu cũng vô cùng lợi hại, đại chiến cuồng bạo với đối phương không chút yếu thế. Dù sao lúc trước Nam Hoàng Sanh Ca cũng là người tranh giành vị trí thánh nữ truyền thừa với Nam Hoàng Vân Hi, ngộ tính không thề nào kém hơn Nam Hoàng Vân Hi, nên cho dù đối phó với cường giả Bạch Hổ tộc, vẫn không lép vế.
- Lui về.
Bạch Mâu lạnh lùng ra lệnh, thanh niên Bạch Hổ tộc kia lập tức phát ra một tiếng rống to, thân thể lui ra phía sau, trên khuôn mặt dữ tợn đều là sát khí.
Ba trận chiến đấu, hai trận chiến bại, một trận chưa phân thắng bại.
Bạch Hổ tộc lúc trước cuồng ngạo như vậy, không để ai vào mắt, xem thường võ tu loài người, muốn Tần Vấn Thiên trở thành nô bộc tọa kỵ, muốn Nam Hoàng Vân Hi và Nam Hoàng Sanh Ca sinh nhóc con cho Bạch Hổ tộc bọn họ. Hiện giờ xem ra, Bạch Hổ tộc này hình như có chút cuồng vọng quá mức, đánh cũng đánh không lại, còn muốn lớn mồm lớn iệng gọi đối phương là nhân loại đê tiện.
- Ai, mất thể diện à?
Tiểu hỗn đản nhảy lên trên vai Luyện Nhục, giọng nói non nớt truyền ra, Luyện Ngục liếc nhìn nó, không nói gì.
- Không có gì mất mặt cả. Ba nhân loại này không có ai là người phàm, người đầu tiên tinh hồn và Tiên Đài đều là vô song, trong đám võ tu nhân loại Tiên Vực cũng không ai so sánh được, tộc nhân tầm thường của Bạch Hổ tộc thua hắn thì không có gì mất thể diện cả. Nam Hoàng Vân Hi cũng là thánh nữ truyền thừa của Nam Hoàng thị, là nhân vật vô cùng lợi hại trong nhân loại Tiên Vực, tương đương với vương giả của nhân loại, cho dù đối chiến là Thiên Bằng tộc hay những yêu tộc khác, thì kết cục cũng chả khác gì cả.
Bạch Mâu lãnh ngạo nói, sắc mặt tộc nhân Bạch Hổ tộc mới dễ nhìn hơn một chút. Bạch Mâu nói cũng không sai, chỉ là lúc trước bọn họ khinh địch, coi mấy người đứng đầu trong võ tu nhân loại trở nên quá kém, trong khi thực tế mấy nhân loại này đều có thân phậm bất phàm.
Ánh mắt kiêu ngạo của Bạch Mâu nhìn khắp bát phương, ngay cả người bên phía yêu tộc cũng có chút không dám đối diện với ánh mắt của hắn. Trong đôi con ngươi đáng sợ kia, tựa như tích chứa sát khí kinh người, một cái nhìn có thể ảnh hưởng tới tâm thần của người đối diện.
Sau đó, ánh mắt Bạch Mâu nhìn về phía Tần Vấn Thiên, nói:
- Ngươi bất kính đối với Bạch Hổ tộc ta, ta phải tru diệt ngươi. Nhưng tu vi của ngươi quá yếu, nếu ta trực tiếp giết ngươi, dùng lời nói của nhân loại các ngươi thì sẽ là ta ỷ thế hiếp ngươi. Ngươi tiếp một kích của ta, nếu có thể còn sống, coi như ngươi mạng lớn.
- Hèn hạ.
Nam Hoàng Vân Hi mắng:
- Ngươi thân là vương tộc Bạch Hổ tộc, có huyết mạch thuần khiết vương phẩm, tu vi Tiên Đài tầng sáu, cảnh giới cấp mười hai, đó là chênh lệch đáng sợ bực nào. Ngươi còn không biết xấu hổ mà nói lên yêu cầu kiểu đó. Thật là đáng xấu hổ.
Tu hành Tiên Đài cảnh, nếu hai người thiên phú như nhau, thì chênh lệch giữa mỗi một cảnh giới đều là ranh giới không thể bù đắp. Đó mới chỉ là một cảnh giới, chứ đừng nói đến việc chênh nhau cả ba cảnh giới, đó quả thực là ranh giới giữa trời và đất.
Huống chi, Bạch Mâu là vương tộc trong Bạch Hổ tộc, nàng thân là thánh nữ truyền thừa của Nam Hoàng thị, có máu cổ phượng, nên biết rõ vương tộc trong yêu tộc có bao nhiêu đáng sợ.
Nói không khoa trương, thì nếu Bạch Mâu này cùng cảnh giới với nàng, thì còn đáng sợ hơn cả thánh nữ truyền thừa như nàng.
Grao...
Nam Hoàng Vân Hi vừa dứt lời, thì đã nghe thấy một tiếng rống to của Bạch Mâu, hư ảnh bạch hổ yêu xuất hiện, sát khí cuốn sạch thiên địa. Cỗ sức mạnh yêu sát khí kia quét sạch bát phương, Nam Hoàng Vân Hi phải dùng cánh bọc lấy thân thể. Tiếng vang ùng ùng truyền ra, thân thể nàng bị đẩy lui liên tục, không chỉ phía bên này, tất cả những người đứng xunh quanh Bạch Mâu cũng bị đẩy lui. Cơn cuồng phong sát khí kia bao phủ cả một khu vực rộng lớn.
Sắc mặt tiểu hỗn đản và Luyện Ngục cũng tát mét, thân thể lui về phía sau, mà mục tiêu của sát khí này lại là Tần Vấn Thiên. Có thể tưởng tượng được giờ phút này Tần Vấn Thiên chịu đựng áp lực mạnh bao nhiêu.
- Đùng.
Bạch Mâu dậm chân ra, chà đạp đất đai, thân thể hắn tựa như trở nên khôi ngô vô cùng, sau lưng xuất hiện một bạch hổ to lớn, chữ vương nơi mi tâm hắn lóe lên uy thế ngút trời, bao phủ cả mảnh không gian này. Một khoảnh khắc này, Tần Vấn Thiên cảm giác có rất nhiều sát khí đánh vào cơ thể, như muốn phá hủy hoàn toàn thân thể của hắn.
Chỉ thấy toàn thân Tần Vấn Thiên nở rộ thần quang vô tận, giống như thần thể, pho tượng trang nghiêm, sau lưng hắn lại có một hư ảnh vô thượng hiện lên, giống hắn như đúc. Đó là pháp thân bản ngã hắn ngưng tụ ra. Quang mang trên pháp thân đó bao phủ cả thân thể bản tôn, ánh sáng lưu động qua lại, vô cùng chới mắt.
Trong gió lốc sát khí vô biên, Tần Vấn Thiên thấy được Bạch Mâu ngưng tụ chân thân bạch hổ đạp chân bước tới, giống như một sát thần chân chính, có thể giết hại tất cả tồn tại.
Yêu vương trong vương tộc Bạch Hổ tộc, vua trong vua.
Đùng.
Lại thêm một tiếng vang lớn truyền ra, Bạch Mâu nâng quyền đánh ra, trong phút chốc, vô số vết lợi trảo đáng sợ cuốn tới, bọc lấy hư không, hoàn toàn không có chỗ trốn, chỉ có thể cứng rắn chống đỡ.
Tần Vấn Thiên thả ra Tiên Đài thánh phẩm hoàn mỹ, diễn hóa ra vô số hình vẽ, hóa thành hư ảnh chân sói, trên thần thủ, ánh sáng chói lòa, Tần Vấn Thiên hoàn toàn không chọn lựa tư thế phòng ngự, cũng không có ý định sử dụng tiên binh, mà lựa chọn đối công với Bạch mâu.
Mọi chuyện đều xảy ra trong điện quang hỏa thạch, thần thủ va chạm với sức mạnh công phạt của đối phương. Bạch Hổ đối đầu với chân sói, mảnh hư không này trở nên vô cùng bạo loạn, cát bay đá chạy, trên mặt đất không ngừng có đá lớn bị nổ tung, tách ra từ vách núi, thậm chí hóa thành bột.
Ầm.
Công kích của Tần Vấn Thiên bị phá, yêu uy trong công kích của Bạch Mâu có sức mạnh vô cùng, sát khí chạy vào cơ thể khiến Tần Vấn Thiên rên lên một tiếng, thân thể lui lien tục, đụng lên đá lớn phía sau, khiến cho nó nổ tung. Lúc dừng lại, Tần Vấn Thiên chỉ cảm thấy khí huyết quay cuồng, sát khí vẫn còn đang tàn phá trong cơ thể.
- Tần Vấn Thiên.
Nam Hoàng Vân Hi lúc này mới phản ứng lại. Cỗ sát khí mới vừa rồi quá đáng sợ, tựa như nếu nàng bước vào trong chiến trường đó cũng sẽ bị sát khí xóa bỏ. Nàng vọt tới bên cạnh Tần Vấn Thiên, trong con ngươi xinh đẹp có một tia lo âu.
- Không sao.
Tần Vấn Thiên nhỏ giọng nói, hắn đưa mắt nhìn về phía Bạch Mâu, nhàn nhạt nói:
- Yêu vương Bạch Hổ, cũng chỉ như vậy.
Ánh mắt Bạch Mâu vô cùng đáng sợ, vẫn gồng người nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, tộc nhân Bạch Hổ tộc bên người hắn dậm chân, mặt mũi dữ tợn, tựa như muốn xé nát thân thể Tần Vấn Thiên.
- Đứng lại.
Bạch Mâu quát lạnh nói, những cường giả Bạch Hổ tộc kia đều dừng chân lại, còn hắn vẫn nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, nói:
- Gan ngươi không nhỏ đâu, thực lực cũng mạnh, hiếm có võ tu nhân loại lợi hại như vậy, ta tha chết cho ngươi. Nhưng nếu lần sau xúc phạm tới uy nghiêm Bạch Hổ tộc ta nữa, ta sẽ khiến cho ngươi trả giá thật lớn.
- Nói khoác mà không biết ngượng.
Tần Vấn Thiên lạnh lùng nói:
- Tiên Đài ngươi tầng sáu, yêu vương của Bạch Hổ tộc, cũng chỉ như vậy mà thôi. Nếu ta là ngươi, ta cũng có thể diệt cả tộc ngươi.
Bạch Mâu nghe được giọng điệu vô cùng bất kính của Tần Vấn Thiên, ánh mắt nheo lại, hung quang lộ ra ngoài, sát khí lại được thả ra lần nữa, đáng sợ vô cùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận