Thái Cổ Thần Vương

Uy Của Thần Phượng

Long Uyên Hạo Vũ biết Thập Lý Xuân Phong, lão bản của Thập Lý khách điếm khá nổi tiếng trong đám Giới Chủ ở Thì Quang Chi Thành, một vị Phi Phàm Giới Chủ.
Tào Thiên, người của Xích Dương Thiên Tào gia, làm sao Long Uyên Hạo Vũ không biết được. Long Uyên Phủ phải quen thuộc tử đệ của siêu thế lực.
Long Uyên Hạo Vũ biết cả Lão Quỷ, Phượng Hoàng. hai người này không phải người trong Thì Quang Chi Thành nhưng có biểu hiện phi phàm ở Đại Hội Vạn Giới. Bốn người đều là nhân vật Phi Phàm Giới Chủ, khoảnh khắc Tần Vấn Thiên rời đi họ cũng đi theo, nếu bỏ qua Bắc Minh U Hoàng . . .
Có tia chớp xẹt qua óc Long Uyên Hạo Vũ, một suy đoán rất to gan hiện ra, gã híp mắt lại.
Năm người này là năm Giới Chủ cường đại, nếu không thấy cảnh vừa rồi Long Uyên Hạo Vũ sẽ không chú ý chi tiết này. Dù sao hôm nay có nhiều thế lực siêu nhiên đến, năm Giới Chủ không hiếm hoi. Long Uyên Hạo Vũ luôn chú ý Tần Vấn Thiên vì gã phái người mang nữ nhân của hắn đi, nên gã cũng chú ý thấy cảnh đó.
Long Uyên Hạo Vũ sẽ trả thù Tần Vấn Thiên, phải chăng Tần Vấn Thiên cũng trả thù gã?
Nếu hắn có năng lực thì đánh cướp Thiên Tiên Lâu rất có thể xảy ra.
Đương nhiên đây chỉ là suy đoán, không có chứng cứ, không thể chứng thực. Mắt Long Uyên Hạo Vũ lóe tia sáng cực kỳ sắc bén.
Một nơi khác, Mạc Khuynh Thành bị nhân vật Giới Chủ cường đại bắt cóc, với cảnh giới tu vi của nàng không có năng lực đánh trả, bị giam cầm. Gió rít đánh vào mặt nàng, tóc đen dài bay theo gió.
Mạc Khuynh Thành hét to:
- Dừng lại!
Đối phương quay đầu liếc Mạc Khuynh Thành một cái, lạnh lùng quát:
- Một mỹ nhân hiếm thấy, đáng tiếc.
Long Uyên Hạo Vũ muốn bắt nữ nhân, e rằng nàng không có kết cục tốt.
Mạc Khuynh Thành nhắm mắt, tim đập nhanh, người nàng chợt tỏa ánh sáng rực rỡ. Khoảnh khắc này Mạc Khuynh Thành trở nên vô cùng thần thánh.
Đồ án dây chuyền ẩn hiện trên cổ Mạc Khuynh Thành, nàng phát ra ánh sáng chói lòa, trường bào phượng hoàng lấp lánh xuất hiện, hơi thở thần thánh phát ra từ người nàng. Giới Chủ thấy kinh biến này mắt lóe tia sáng. Một ảo ảnh phượng hoàng cổ xưa giáng xuống bao phủ người Mạc Khuynh Thành, nàng không bị giam cầm nữa.
Cổ phượng mắt lạnh băng nhìn Giới Chủ, gã nhíu chặt mày.
Yêu thú? Nó đến từ đâu? Còn là thần phượng.
Khoảnh khắc này, bên Thiên Tâm Cảnh. Một nữ nhân đẹp tuyệt đến từ bên ngoài Huyền Vực bỗng biến sắc mặt nhìn hướng có Mạc Khuynh Thành, nàng nhanh như tia chớp lao đi. Mạc Khuynh Thành không biết có một nữ nhân xinh đẹp cảm ứng được cổ phượng.
Mạc Khuynh Thành nhìn chằm chằm Giới Chủ, mặt lạnh lùng hỏi:
- Tại sao làm như vậy?
Chỉ đơn giản vì họ không nhường cung điện?
Cường giả tham gia Đại Hội Vạn Giới có đủ loại cấp bậc, rất có thể gặp phải người hùng hổ giành cung điện của người khác, nhưng nơi họ ở không phải khu vực trung tâm, đối phương làm như vậy tức là có mục đích riêng. Mạc Khuynh Thành biết người ta bắt cóc nàng có lẽ vì nhằm vào Tần Vấn Thiên.
Giới Chủ nhìn chằm chằm ảo ảnh phượng hoàng, cảm giác hơi thở cường đại từ phượng hoàng, sắc mặt của gã liên tục thay đổi, không dự đoán được sẽ xảy ra biến cố như vậy.
Trong đầu Mạc Khuynh Thành vang lên giọng Tần Vấn Thiên sốt ruột hỏi:
- Khuynh Thành, nàng sao rồi?
Mạc Khuynh Thành lấy thủy tinh truyền tin ra trả lời:
- Ta không sao, triệu hoán ra cổ phượng.
Tần Vấn Thiên nói:
- Tốt! Ta rất nhanh sẽ đến, hãy bám chân đối phương!
Mạc Khuynh Thành gật đầu, Tần Vấn Thiên giống như nàng phỏng đoán cũng cho rằng có câu chuyện đằng sau hành động này, lo nàng trực tiếp đánh chết đối phương.
Chuyện này nhằm vào nàng nên Tần Vấn Thiên muốn biết gốc gác ngọn nguồn, nếu không hắn sẽ không yên lòng.
Đối phương thấy Mạc Khuynh Thành lấy thủy tinh truyền tin ra biết nàng đang làm gì, gã suy nghĩ có nên chạy không. Cổ phượng bảo vệ Mạc Khuynh Thành có khí thế rất đáng sợ, nhưng thực lực của nó ở cấp bậc nào?
Mạc Khuynh Thành hét to:
- Tiền bối có thể giam cầm hắn không?
Thần phượng lên tiếng:
- Được!
Thần phượng phun ra tiếng phượng hót vô cùng lảnh lót, cả thiên địa mất màu, xuất hiện lĩnh vực hóa thành thực thể. Lĩnh lực biến thành thân hình yêu siêu khổng lồ, nhìn kỹ sẽ xuất hiện là phượng hoàng.
Giới Chủ bị ảo ảnh bao phủ.
Ong ong ong ong ong!
Giới Chủ cảm nhận uy thế kinh người thì không do dự nữa, muốn rút lui.
Mắt thần phượng đổi màu đỏ:
- Tro tàn!
Tia sáng đỏ thẫm bắn vào cánh tay Giới Chủ, có tiếng hét thảm, lực lượng cường đại không nhìn phòng ngự của đối thủ. Một cánh tay của Giới Chủ cường đại hóa thành hư vô, không thể thấy rõ nó biến mất như thế nào, một chốc liền không còn.
Từng tia sáng đỏ thẫm chuyển động trong lĩnh vực, mặt Giới Chủ trắng như tờ giấy. Sao có thể như vậy? Nữ nhân chỉ có cảnh giới Tiên Đế thế nhưng triệu hoán ra thần phượng cường đại như vậy, có thể giây giết gã.
Mạc Khuynh Thành lạnh lùng hỏi:
- Tại sao làm như vậy?
Rốt cuộc là ai muốn đối phó nàng? Hoặc nên nói là đối phó Tần Vấn Thiên.
Mặt Giới Chủ tái nhợt nhìn Mạc Khuynh Thành, nói:
- Lúc trước bị từ chối thấy mất mặt nên muốn trượng phu của nàng chịu thua, ta xin lỗi việc đã làm, có thể thả ta không? Ta sẽ không đến nữa.
Mạc Khuynh Thành nhìn đối phương chằm chằm, nàng cảm giác đối phương không nói thật.
Mạc Khuynh Thành lạnh lùng nói:
- Nếu vậy thì . . . ngươi muốn gặp hắn đúng không, chờ ở đây đi.
Sao Mạc Khuynh Thành có thể để đối phương rời đi được.
Chốc lát sau lực lượng không gian lấp lánh, một bóng người đến từ hư vô, mặt lạnh băng, người toát ra túc sát mãnh liệt, người này là Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên đến nơi, mấy bóng người khác nhanh như tia chớp giáng xuống. Nhóm Thập Lý Xuân Phong nhìn tình hình trước mắt thì sửng sốt sau đó hiểu chuyện gì xảy ra, đây là có người xuống tay với thê tử của Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên lao ngay đến gần Mạc Khuynh Thành, thấy nàng bình yên khỏe mạnh mới yên dạ:
- Khuynh Thành.
Tần Vấn Thiên cảm ơn thần phượng:
- Đa tạ tiền bối.
Thần phượng nói:
- Nghe theo linh chủ triệu hoán là việc ta nên làm.
Tần Vấn Thiên không nói nhiều, nhìn hướng Giới Chủ, mắt hắn bắn ra sát niệm lạnh băng.
Tần Vấn Thiên lạnh lùng hỏi:
- Ngươi là ai?
Đối phương nhìn Tần Vấn Thiên, vẫn không chịu nói thật:
- Các hạ, chuyện này ta nhận sai. Ta không có ý muốn tổn thương thê tử của các hạ, chẳng qua muốn lấy lại siĩ diện bị các hạ từ chối.
Tần Vấn Thiên nhìn hướng nhóm Thập Lý Xuân Phong:
- Mấy vị thấy sao?
Lão Quỷ âm trầm lạnh lùng nói:
- Đụng vào nữ nhân của ngươi thì sao có thể tha cho, phế một cánh tay khác của hắn và hai chân đi, sau đó phế tu vi rồi từ từ hỏi.
Giọng Lão Quỷ lạnh lùng làm mặt Giới Chủ không còn chút máu.
Giới Chủ hốt hoảng nói:
- Ta đã nhận sai và nói không phải muốn đối phó nàng, các vị cần gì làm tàn nhẫn vậy?
Tào Thiên ngắt lời:
- Nếu là ta, có kẻ dám đụng vào nữ nhân của ta thì sẽ phế bỏ ‘chân thứ ba’, cho người đó sống không bằng chết!
Giới Chủ sợ hãi giật bắn người.
Tần Vấn Thiên gật đầu, nhìn hướng đối phương:
- Tốt, ta chỉ cho ngươi một cơ hội mở miệng, đừng nói mấy câu ngu ngốc như ngươi không có ác ý nữa. Ngươi hiểu ta muốn biết cái gì, nhớ kỹ, chỉ có một cơ hội nói, đừng bàn điều kiện, càng không cần nói lời vớ vẩn.
Sắc mặt Giới Chủ liên tục thay đổi. Tần Vấn Thiên chỉ cho gã một cơ hội nói chuyện, nếu lời gã nói không khiến đối phương vừa lòng e rằng sẽ gặp phải đả kích đáng sợ nhất, tuyệt đối là sống không bằng chết.
Tần Vấn Thiên bổ sung thêm:
- Sự kiên nhẫn của ta có hạn.
Giới Chủ nói:
- Là Long Uyên Hạo Vũ kêu ta làm, ta chỉ nghe theo hắn, chuyện này không liên quan gì ta. Ta không muốn tham dự nhưng không cách nào từ chối mệnh lệnh của Long Uyên Hạo Vũ.
Giới Chủ biết nếu không nói ra sự thật thì hậu quả sẽ rất thảm.
Mắt Tần Vấn Thiên bắn ra sát khí cực kỳ mãnh liệt:
- Long Uyên Hạo Vũ!
Long Uyên Hạo Vũ chắc là thanh niên Giới Chủ Long Uyên Phủ muốn hắn chủ động đưa người về Thiên Tiên Lâu để giảng hòa. Hèn gì lúc trước thanh niên này cứ nhìn hắn chằm chằm, hóa ra là vì vậy.
Tần Vấn Thiên hỏi:
- Khuynh Thành, nàng có ra cung điện không?
Mạc Khuynh Thành đáp:
- Không có, hắn trực tiếp đi vào bắt ta.
Tần Vấn Thiên nhìn Thập Lý Xuân Phong, hỏi:
- Quy định của Đại Hội Vạn Giới Thì Quang Giới chẳng phải là an toàn khi ở trong cung điện?
Thập Lý Xuân Phong đã nói chuyện này cho hắn rồi.
Thập Lý Xuân Phong lạnh lùng nói:
- Có người không giữ quy tắc.
Mắt Thập Lý Xuân Phong lóe sát niệm, nếu mọi người đều không giữ quy tắc như Long Uyên Hạo Vũ thì Thì Quang Giới lộn xộn, còn ai dám mang người nhà đi theo?
Tào Thiên chỉ hướng Giới Chủ, nói:
- Đi, đi tìm Long Uyên Hạo Vũ, mang theo hắn. Phế bỏ trước rồi đi.
Mặt Giới Chủ không chút máu la lên:
- Sao các ngươi có thể như vậy!?
Tào Thiên lắc người nhanh như tia chớp áp sát Giới Chủ, vỗ chưởng vào người gã. Giới Chủ hét thảm phun ra búng máu, hơi thở suy yếu, khoảnh khắc già nua.
Tào Thiên bá đạo nói:
- Không phế chân thứ ba của ngươi là đã khai ân, làm con chó của người ta thì phải có giác ngộ bị làm thịt.
Tào Thiên ghét nhất loại người xuống tay với người nhà của người khác, còn là với nữ nhân. Tào Thiên từng làm nhiều chuyện sai, cực kỳ bá đạo không nói lý, nhưng gã không bao giờ xúc phạm quy tắc này, đó là điểm giới hạn của gã.
Mặt Giới Chủ xám như tro, cảm thấy sống không bằng chết.
Long Uyên Hạo Vũ hại thảm gã!
Bạn cần đăng nhập để bình luận