Thái Cổ Thần Vương

Tín hiệu của Tiểu Hỗn Đản

- Tam Thập Tam Thiên, Thiên mạnh nhất trong đó sao?
Trong lòng Tần Vấn Thiên tràn ngập lửa giận, từ trong một đoạn ký ức đó, phụ thân và mẫu thân đã ban tất cả cho mình, hắn có thể cảm nhận được loại tình cảm chí thân này. Từ lần đó hắn đã biết được, phụ mẫu thân sinh của hắn không phải là vứt bỏ hắn. Chỉ là bởi vì quá yêu hắn nên đành dứt ruột chia lìa hắn, cắt đứt liên hệ với hắn, cũng là để không khiến cho người ta biết về sự tồn tại của hắn.
Cho dù là có một ngày, đời thứ hai của phụ thân bị người ta đuổi giết, vẫn không ai biết về Tần Vấn Thiên hắn.
- Mẫu thân của ta đâu, bà ấy vẫn ổn chứ?
Tần Vấn Thiên hỏi.
- Ta không biết, phụ thân ngươi sau khi mẫu thân ngươi bị bắt về gia tộc thì đánh một trận. Trận chiến ấy ta tin là hắn đã biết kết cục, tuy rằng chết một lần, nhưng cuối cùng lại không chết hẳn, trọng tu đời khác, địa phương mà phụ thân ở đời thứ hai tu hành ngươi chắc có thể đoán được rồi đấy.
Hắc bá nói.
- Thế giới hạt căn bản chỗ ta à?
Tần Vấn Thiên mắt lóe sáng.
- Đúng vậy, đó chính là nơi tu hành lúc đầu của phụ thân ngươi ở đời thứ hai. Hẵn cũng giống như ngươi, trưởng thành ở đó, còn cả một số lão già đã nửa tàn phế chúng ta nữa. Cách hiện giờ cũng lâu lắm rồi.
Hắc bá cười bảo.
Tần Vấn Thiên ánh mắt lấp lánh, lập tức cười nói:
- Thì ra thế giới hạt căn bản đó không chỉ có quỹ tích trưởng thành của ta mà có cả dấu chân của phụ thân ta nữa.
Ta từng nhìn thấy Tần Thiên Thần tông, chắc cũng là phụ thân ta sáng tạo ra trong lúc tu hành ở thế giới hạt căn bản.
- Ừ, phụ thân ngươi theo tu hành càng cường đại thì tất nhiên không thể mãi ở lại thế giới hạt căn bản. Hắn đã ra ngoài xông pha, chắc cũng giống như ngươi, đi tới Thanh Huyền Tiên Vực này, lưu lại dấu chân. Về sau mẫu thân ngươi tìm được phụ thân ngươi, lúc đó là đã qua rất nhiều, rồi. Nhưng tình cảm của bọn họ lại chưa từng thay đổi, bọn họ sinh ra ngươi, hơn nữa đem tất cả cho ngươi.
Hắc bá mỉm cười bảo, khóe mắt lão không ngờ có nước mắt. Tần Vấn Thiên nhớ tới lần đầu tiên nhìn thấy ký ức thân thế. Khi đó, phụ mẫu hắn tựa hồ cũng đưa vật quý giá nhất trên người cho hắn, sau đó thì dưa mình tới thế giới hạt căn bản.
- Sau khi ngươi sinh ra, phụ mẫu ngươi bảo ta mang ngươi đi, hắn cũng tới thăm ngươi, nhưng vẫn cắt đứt liên hệ với ngươi, vĩnh viễn không cho người biết về sự tồn tại của ngươi. Cho dù là có một ngày hắn bị người ta đuổi giết, mà ngươi thì cũng như phụ thân ngươi, tới nơi mà phụ thân ngươi trưởng thành ở đời thứ hai. Nơi đó có dấu chân của phụ thân ngươi, đám lão già bị phế bỏ chúng ta cũng hy vọng ngươi có thể quật khởi từ nơi đó, tiến tới huy hoàng, chiến với chư thiên Thần Ma.
Trong mắt Hắc bá mang theo vẻ chờ mong, vẻ chờ mong mãnh liệt.
- Hắc bá, ta sẽ như vậy.
Tần Vấn Thiên nhẹ giọng nói, mắt hắn vô cùng kiên định.
- Ừ, ta cũng tin ngươi sẽ như vậy. Ở thế giới hạt căn bản, bất kể ngươi gặp nguy cơ gì thì chúng ta cũng đều giả như không biết, coi như không thấy. Chúng ta không hy vọng ngươi có ngoại lực hỗ trợ, bởi vì ngươi nếu muốn đạt tới thành tựu của phụ thân ngươi thì cũng chỉ có thể dựa vào chính mình mà thôi.
- Nhưng Hắc bá, các ngươi cuối cùng vẫn không thể nhìn ta chết. Năm đó ở Đan Vương điện, ta đi vào tuyệt lộ, các ngươi không phải vẫn xuất hiện sao?
Tần Vấn Thiên cười nói, Hắc bá thì cười cười không nói gì.
- Ngươi đã có cảnh giới hiện giờ thì sau này đám già tàn phế chúng ta càng không thể giúp gì được ngươi. Con đường của ngươi ngươi tự đi cho tốt. Ngươi phải nhớ rõ, ngươi phải tới Thiên mạnh nhất đó, nơi đó cường đại đến mức mà ngươi khó có thể tưởng tượng. Thanh Huyền Tiên Vực này là một giới ở vùng ven nhất của Tam Thập Tam Thiên, bởi vậy phụ thân ngươi mới lựa chọn nơi này, bởi vì nơi này cách cừu nhân của ngươi xa nhất.
- Hắc bá, các ngươi cũng phải cố gắng bảo trọng.
Tần Vấn Thiên mỉm cười nói. Tam Thập Tam Thiên, Thiên mạnh nhất đó sao, hắn sẽ tới đó. Hắc bá nói, khi hắn đi đến một bước đó, tất nhiên sẽ minh bạch cừu nhân của mình là ai. Có thể hiểu được cừu nhân này, cũng chính là gia tộc phụ thân đứng ở trên độ cao nào.
- Yên tâm đi, những lão già chúng ta vẫn đứng ở một góc nào đó của thế giới, nhìn ngươi đứng sừng sững trên đỉnh phong, đi lên Thiên cao nhất, nói với những người đó là năm đó bọn họ sai rồi, cũng vì sai lầm của họ mà phải trả giá đắt.
Hắc bá nói rất nghiêm túc. Lão từ nhỏ đã nhìn Tần Vấn Thiên trưởng thành, bất kể là ai, tu hành đều phải bắt đầu từ căn bản, không ai có thể vòng qua quy luật này, lão giúp Tần Vấn Thiên gây dựng tốt cơ sở thôi, còn tất cả về phần thì Tần Vấn Thiên phải tự làm một mình.
Kỳ vọng của lão đối với Tần Vấn Thiên rất cao, kỳ vọng không cao thì không thể rửa được nhục.
- Món nợ này ta nhất định sẽ đến đòi.
Tần Vấn Thiên lạnh lùng nói.
- Ta đi đây, con đường tương lai ngươi tự đi cho tốt. Phụ mẫu ngươi nếu vẫn dòn thì bọn họ tất nhiên đang ở một góc nào đó của thế giới chờ ngươi. Chờ có một ngày ngươi đi lên đỉnh phong, chiến với Tiên Ma thần tộc của chư thiên.
Hắc bá mỉm cười nhìn Tần Vấn Thiên, sau đó thân ảnh của lão dần dần trở nên hư ảo, biến mất không thấy đâu, giống như chưa bao giờ xuất hiện.
Tần Vấn Thiên mở mắt, trong mắt lấp lánh sáng, hai tay hắn vẫn nắm chặt, ngẩng đầu nhìn trời. Tam Thập Tam Thiên, Thiên cao nhất của các Tiên Vực sao.
Gia tộc vô cùng cổ xưa cường đại, thái cổ chi tộc sao, hắn cuối cùng sẽ đi đến bước đó, đứng ở trước mặt bọn họ.
Tần Vấn Thiên lập tức lại nhắm mắt lại, ý thức bắt đầu ăn mòn tinh thần tiểu nhân, tinh thần chi lực khổng lồ ùa vào trong đó, hắn muốn nhìn thấy tất cả ký ức phân tán, hắn mở ra vô số mảng vỡ, không ngừng có từng mảnh ký ức còn sót lại tiến vào trong đầu mình. Tần Vấn Thiên sau khi năm đó mở ký ức hạch tâm biết được phụ thân bị một gia tộc cổ xưa giết hại thì cũng rất khi xem lại những ký ức này. Bởi vì hắn cảm thấy thế là đủ rồi, nhưng hiện giờ hắn muốn nhìn thấy nhiều hơn.
Khi những mảnh vỡ ký ức này hiện ra trong óc, Tần Vấn Thiên đã trải qua càng nhiều những ký ức trưởng thành của phụ thân hơn, hắn cũng dần dần có thể phân chia con đường tu hành của phụ thân ở đời thứ nhất và đời thứ hai.
Ở đời thứ nhất, y phóng đãng bất kham. Ở đời thứ hai, y chín chắn nội liễm. Tuy rằng ký ức sau khi hắn sinh ra chỉ có một đoạn duy nhất mà hắn đã từng nhìn thấy, nhưng Tần Vấn Thiên vẫn mơ hồ có thể cảm nhận được tình cảm của phụ mẫu đối với hắn. Hắn cũng biết, sau khi hắn theo Hắc bá tới thế giới hạt căn bản thì phụ thân nhất định từng lén tới thăm hắn.
Hai tay Tần Vấn Thiên đột nhiên nắm chặt lại. Hiện giờ, trong tinh thần tiểu nhân một số tinh thần tinh thể hạch tâm nhất còn sót lại không thể mở ra được, khí thế trên người hắn dũng động, lập tức lại dần dần tiêu tán, hít sâu, cất bước đi về tẩm cung.
- Vấn Thiên, sao vậy.
Khuynh Thành thấy Tần Vấn Thiên ánh mắt dường như có chút ảm đạm hao tổn tinh thần thì đi lên, mắt đẹp ôn nhu như là có thể hòa tan người nhìn.
- Khuynh Thành.
Tần Vấn Thiên đi lên trước ôm Khuynh Thành vào lòng. Người Khuynh Thành run lên, trong lòng dậy sóng.
Tuy rằng đây chỉ là một động tác nhỏ nhặt, nhưng nàng ta từ nhỏ đã đi cùng Tần Vấn Thiên, bọn họ đã trải qua rất nhiều, nàng cũng nhìn Tần Vấn Thiên trải qua rất nhiều, cho dù là tuyệt vọng khi kiếm trảm Đan Vương điện thì hai mắt hắn vẫn luôn kiên cường. Nàng ta hiểu rõ Tần Vấn Thiên là một người như thế nào, mà lúc này hắn không ngờ lại thương tâm đau khổ.
Nghĩ vậy, lòng Mạc Khuynh Thành giống như muốn tan chảy, im lặng muốn lấy Tần Vấn Thiên, để hắn có thể cảm nhận được sự ấm áp của mình.
- Tất cả rồi sẽ tốt thôi, ta vĩnh viễn ở bên cạnh chàng mà.
Mạc Khuynh Thành thẽ thọt nói. Nàng ta tựa đầu lên vai Tần Vấn Thiên, trên mặt mang theo nụ cười sáng lạn, trong nụ cười này lại mang theo một tia chua xót, nàng ta biết Vấn Thiên có Thiên áp lực quá lớn, tất cả của mọi người đều đặt lên người hắn.
Năng lực càng lớn thì trách nhiệm càng lớn, hắn phải bảo vệ mọi người ở bên cạnh, hắn phải đối mặt với đối thủ cường đại, giống như người sắt.
Nhưng mà là con người thì chung quy vẫn biết mệt. Nàng ta cảm thấy có chút đau lòng, hận mình vô năng, không thể phân ưu cho hắn.
- Khuynh Thành, cám ơn nàng.
Tần Vấn Thiên cảm nhận được sự ấm áp thân thể mềm mại trong lòng truyền tới cho mình. Khuynh Thành nàng ta không oán không hối đi theo mình, bên nhau thì ít mà xa nhau thì nhiều, trước giờ không bao giờ oán thán, vẫn ngày ngày mỏi mắt chông trờ, nhớ thương hắn.
- Đồ ngốc.
Mạc Khuynh Thành cười duyên. Tần Vấn Thiên trong lòng run lên, lập tức cũng mỉm cười.
Sau khi biết rõ hơn về chuyện của phụ mẫu, hắn lửa giận ngập trời, nhưng cũng cảm nhận được một cách sâu sắc áp lực trách nhiệm mình phải gánh trên lưng. Cho dù là cấp bậc Đại Đế Cổ có lẽ vẫn còn xa xa mới đủ, ở trước mặt quái vật khổng lồ đó, căn bản vẫn không thể lay động được nó.
Đúng lúc này, Tần Vấn Thiên thần sắc thay đổi, trong mắt hiện lên một tia sáng sắc bén.
- Khuynh Thành, Tiểu Hỗn Đản hình như có chuyện.
Hai người tách ra, Tần Vấn Thiên nói với Mạc Khuynh Thành.
- Lại xảy ra gì à?
Mạc Khuynh Thành hỏi.
- Cụ thể thì không rõ, nhưng tựa hồ rất gấp, có chút kích động, không biết là xảy ra gì rồi.
Tần Vấn Thiên thấp giọng nói, theo cảnh giới mạnh hơn, cảm giác giữa hắn và Tiểu Hỗn Đản cũng càng mãnh liệt hơn. Lúc này, Tiểu Hỗn Đản đang lịch lãm ở Man Hoang Thập Vạn Đại Sơn xa xôi không ngờ phát tín hiệu cho hắn.
- Vậy phải làm sao, chàng định đi à?
Mạc Khuynh Thành hỏi.
- Chuẩn bị đi xem thế nào, ta lo tiểu tử đó gặp nguy hiểm.
Tần Vấn Thiên nói, tuy nói đưa Tiểu Hỗn Đản và Luyện Ngục tới Man Hoang Thập Vạn Đại Sơn là để lịch lãm, nhưng nếu thực sự nguy hiểm, Tần Vấn Thiên làm sao mặc kệ được.
- Ừ.
Mạc Khuynh Thành nhẹ nhàng gật đầu, cười nói:
- Chàng đi đi, ta chờ chàng.
- Ừ, ta đi hỏi Đế Quân đã.
Tần Vấn Thiên lên tiếng, cất bước rời đi, tới Đế cung của Thiên Biến Đế Quân.
- Vấn Thiên, đến chỗ ta.
Tần Vấn Thiên còn chưa tới chỗ Thiên Biến Đế Quân thì liền có thanh âm trực tiếp rót vào tai. Hắn đổi hướng, rất nhanh đến cung điện của Bạch Vô Nhai.
- Sư huynh.
Tần Vấn Thiên đi vào gọi.
- Man Hoang Thập Vạn Đại Sơn phát sinh thú triều, có đại sự xảy ra rồi.
Bạch Vô Nhai mở miệng nói.
Tần Vấn Thiên mắt lóe sáng, yêu thú của Tiên Vực rất nhiều đều là yêu thú tu hành, có thể hóa thành hình người, có tư duy, vậy mà không ngờ còn có thể có thú triều?
- Thiên Phù giới truyền đến tin tức, nơi giáp giới giữa Man Hoang Thập Vạn Đại Sơn và phía bắc Tiên Vực có đại thú triều, vô cùng khủng bố, có thể sâu trong Thập Vạn Đại Sơn có yêu thú cường đại đi.
Bạch Vô Nhai Nhai mở miệng nói:
- Các thế lực lớn ở phía bắc Tiên Vực đã trận địa sẵn sàng đón quân địch, rất nhanh toàn bộ Tiên Vực sẽ nhận được tin tức.
Tần Vấn Thiên mắt lóe sáng, tiểu tử kia phát tín hiệu cho hắn, chẳng lẽ cũng bởi vì lần đại thú triều này?
Bạn cần đăng nhập để bình luận