Thái Cổ Thần Vương

Bất tử trở về

Thiên Thần cổ nói không sai, thế gian này, thứ trân quý nhất, khan hiếm nhất chính là thời gian, thứ không thiếu nhất cũng là thời gian, dòng thời gian từ xưa tới nay vẫn không ngừng chảy.
Trong nháy mắt, khoảng thời gian Tần Vấn Thiên bước vào Thanh Huyền cổ lần thứ hai đã trải qua hai năm, trong hai năm qua, ở bên ngoài đã xảy ra rất nhiều chuyện, nhất là Thái Cổ Tiên Vực, mỗi một Thiên Đô đều có vô số chuyện đã diễn ra, nhưng mà chẳng qua cũng chỉ là muối bỏ biển, không quá quan trọng, duy nhất chỉ có chuyện lần này Thanh Huyền cổ lại xuất hiện phong ba, giằng co suốt hai năm, không chỉ không biến mất, trái lại càng thêm mãnh liệt.
Bởi vì có rất nhiều thế lực đặt chân vào Thanh Huyền cổ, do đó tin tức này không ngừng truyền lên giới thiên, Thái Cổ Tiên Vực ở phía dưới biết được, Thanh Huyền cổ không chỉ lại xuất hiện, còn ra hiện ý chí bất diệt mà Thiên Thần lưu lại. Trong Thiên Thần tộc vô cùng cường đại của Thái Cổ Tiên Vực, Dực Thần tộc, có một vị Thiên Thần xuất hiện ở bên trong Thanh Huyền cổ, bám vào một hậu nhân của Dực Thần tộc.
Nhưng mà, chỉ có người Dực Thần tộc biết rõ, vị thiên kiêu trong tộc bị bám vào đã ngã xuống, Vũ Phi Phàm đã chết.
Tin tức này được bảo mật với bên ngoài, nhưng bọn họ lại phái ra thêm càng nhiều cường giả xuất phát, lao thẳng đến Thanh Huyền, cần phải đem tổ tiên ý chí mang về Dực Thần tộc, đây là mệnh lệnh bắt buộc, bọn họ không tiếc bất cứ giá nào.
Đó là tổ tiên, là Thiên Thần, cho dù không phải là sinh mạng tồn tại, chỉ là một luồng ý chí, nhưng hắn biết những ký ức này đối với Dực Thần tộc mà nói, chính là thần tàng trân quý nhất.
Chuyện đã xảy ra với Dực Thần tộc, một số thế lực Thiên Thần tộc đã từng chinh chiến ở Thanh Huyền cổ đều phái ra đại quân xuất phát. Lần này, nhưng không phải là những kẻ dò đường nữa, mà chính là đại quân Siêu Phàm chân chính, Thiên Thần tộc vừa có lịch sử lâu đời, lại vừa mạnh mẽ, lực lượng sẽ mạnh đến mức nào. Thời gian mà tộc bọn họ nhận truyền thừa thậm chí còn không có cách nào thống kê được, chỉ cần vẫn tồn tại, nhiều năm như vậy, có thể phát triển đến quy mô như thế nào? Một số Thiên Thần tộc thậm chí có ngàn vạn nhân khẩu, phân tán ở khắp địa vực vô tận này, đây chỉ là người trong tộc bọn họ, có người cùng huyết thống, người ngoài gia nhập và người hầu.
Nhân vật siêu cường xuất động, tự mình hộ tống cường giả trong tộc vượt qua Tiên Vực, giáng lâm ở bên ngoài Thanh Huyền, đưa mọi người vào Thanh Huyền.
Thế là, Thanh Huyền trở nên hoàn toàn náo nhiệt, Thái Cổ Tiên Vực đã không còn là bí mật, rất nhiều người đều nghe được tin tức, người rất nhiều nơi đều nói rằng từng thấy cường giả từ trên trời đáp xuống, là người thượng giới thiên, vì vậy, một số người có chí ở Thanh Huyền đối với thượng giới thiên có ý muốn hướng tới.
Biến hóa của ngoại giới, Tần Vấn Thiên đều biết, bởi vì Đế Thiên vẫn ở trong thành Thiên Đế tu luyện, hai người tâm niệm tương thông, lĩnh ngộ cũng có thể liên hệ, không cần đều vào Thanh Huyền cổ, một người bên ngoài âm thầm bảo vệ sẽ tốt hơn, dù sao, bản tôn Tần Vấn Thiên đã dẫn các đại cường giả Thanh Huyền đi, nên không có cường giả nào trấn thủ, Đế Thiên phải lưu lại.
Cũng may những người Thái Cổ đang tới này chỉ quan tâm tới Thanh Huyền cổ, không có bất kỳ hứng thú gì với đại địa Thanh Huyền yếu ớt, tuy rằng xảy ra một ít chuyện không vui, nhưng đều là sự nhiễu loạn ở phạm vi nhỏ, đây là điều không thể tránh được, sau khi đại đa số người đã đến, lập tức đi vào cấm địa.
Hai năm sau, đoàn người Tần Vấn Thiên vẫn còn đang chạy, đương nhiên, bọn họ hiện tại cũng phải chỉ vội lên đường, có đôi khi sẽ dừng lại.
Thí dụ như lúc này, một vùng hoang vu, Tần Vấn Thiên đứng ở trên đỉnh một ngọn núi cổ, mắt nhìn về phía trước, bóng dáng xinh đẹp ngồi xếp bằng phía trước chính là Bắc Minh U Hoàng, ở trước người nàng có rất nhiều hoạt tử nhân đang hoạt động, người bảo vệ khu vực này, những hoạt tử nhân, ánh mắt vẫn trống rỗng vô thần, nhưng thỉnh thoảng vẫn sẽ hiện lên tia sáng, có vẻ cực kỳ quỷ dị.
- Vù...
Hít một hơi thật sâu, Bắc Minh U Hoàng ngừng lại, đôi mắt đẹp mở ra nhìn về phía Tần Vấn Thiên bên này.
Tần Vấn Thiên thân hình lóe lên, hắn đi tới bên cạnh Bắc Minh U Hoàng, nhẹ giọng hỏi:
-Không sao chứ?
- Vẫn ổn, chỉ có điều loại rèn luyện này tiêu hao sức lực quả thật rất lớn, với cường độ linh hồn hiện tại linh hồn của ta, tuy có thể tùy ý khống chế hoạt tử nhân, nhưng nếu như muốn khiến cho bọn họ nghe theo mệnh lệnh, nhất là chiến đấu, sẽ rất tốn sức, đặc biệt hoạt tử nhân trình độ Siêu Phàm, gánh nặng rất lớn.
Bắc Minh U Hoàng khẽ nói.
Tần Vấn Thiên gật đầu, hắn có thể hiểu đượcc, dù sao Bắc Minh U Hoàng vẫn chỉ ở cảnh giới Tiên Đế đỉnh phong, nàng tu luyện Tử Nhân Kinh có thể khống chế những hoạt tử nhân không có ý thức một cách bình thường, nhưng nếu muốn khống chế để bọn họ phát huy lực chiến đấu của bản thân, đối Bắc Minh U Hoàng là gánh nặng khá là lớn, nàng hiện tại chỉ có thể khống chế một số Siêu Phàm, một khi có quá nhiều hoạt tử nhân cấp bậc Siêu Phàm, gánh nặng sẽ tăng lên gấp bội, linh hồn nàng không chịu được.
Hơn nữa, trong quá trình khống chế, nàng không thể bị phân tâm, điều đó có nghĩa laf bản thân không có cách chiến đấu như bình thường, tốt nhất là yên tĩnh sống ở một chỗ, đây đối với bản tôn mà nói là chuyện rất nguy hiểm, chỉ có điều cũng có thể giải quyết được. Đó là khống chế hoạt tử nhân bảo vệ bên cạnh, ít nhất là không bị người khác nhìn thấu, không cho người khác biết là nàng đang khống chế.
Đây cũng là nguyên nhân mà Tần Vấn Thiên và Bắc Minh U Hoàng một mình ở chỗ này. Ngay cả cha ruột của Bắc Minh U Hoàng, là Bắc Minh Đại Đế, thì nàng cũng không nói cho hắn biết chân tướng.
Liên quan đến việc truyền thừa của Bất Diệt Thiên Chủ ở Thanh Huyền cổ, đương nhiên phải giữ bí mật, một khi có chút chuyện lọt ra ngoài, hắn và Bắc Minh U Hoàng sẽ trở thành mục tiêu của các thế lực ở Thái Cổ Tiên Vực, trong đó thậm chí bao gồm cả Thiên Thần tộc. Nếu như vậy, bọn họ sẽ chết như thế nào cũng không biết.
- Cố gắng hết sức để khống chế nhiều một chút, thuần thục cách khống chế, như vậy sức chống cự của ngừoi sẽ càng lúc càng mạnh.
Tần Vấn Thiên nói, đây cũng không phải là lời của hắn, mà là lời của ý chí vị Thiên Thần cổ trong đầu hắn muốn nói, hắn chỉ là đang nhắn nhủ lại.
- Được.
U Hoàng gật đầu:
- Tiền bối hắn đã nhắc nhở qua nhiều lần, dọc đường đi, ta đều khống chế hoạt tử nhân đi theo.
Tần Vấn Thiên thấy buồn cười, nói:
- Chúng ta trở về đi.
- Được.
U Hoàng gật đầu, sức mạnh không gian của Tần Vấn Thiên bao phủ thân thể nàng, hai người thoáng cái đã rời đi, một lát sau liền tập hợp lại với những người khác, Bắc Minh Đại Đế nhìn thấy cảnh hai người dắt tay nhau, sắc mặt thoáng lộ ra một ý vị thâm trường, hắn có đôi khi đang suy nghĩ, Thiên Đế Tần Vấn Thiên và nữ nhi của hắn Bắc Minh U Hoàng, rốt cuộc là quan hệ như thế nào? Hai người đã một mình ra ngoài nhiều lần.
Không ít người cũng cười liếc mắt nhìn Bắc Minh Đại Đế, nếu như Bắc Minh U Hoàng có thể cùng Thiên Đế gặp gỡ, địa vị của Bắc Minh Đại Đế sẽ ngang ngửa với Trường Thanh Đại Đế, chỉ có điều Trường Thanh Đại Đế và Trường Thanh Thanh Nhi đều đang ở đây, không ai ngốc đến đề cập vấn đề này.
Tần Vấn Thiên không nói thêm cái gì, đi tới bên cạnh Thanh Nhi nắm lấy tay nàng, những người khác không biết, nhưng Thanh Nhi hiểu rõ, hắn ngay trước mặt Thanh Nhi thường xuyên cùng Bắc Minh U Hoàng ra ngoài, nếu như gạt Thanh Nhi, đây tính là cái gì? Đối Thanh Nhi cũng quá không tôn trọng, giữa bọn họ không có bí mật gì cả.
Thanh Nhi thần sắc không có biểu hiện gì, sư tôn cũng ám chỉ nhắc nhở với nàng một lần, nàng có chút chống đỡ không nổi, nếu như Tần Vấn Thiên thật muốn đi cưới vợ, nàng cũng sẽ không nói cái gì, huống gì nàng biết nguyên nhân, cũng biết hai người ở Thái Cổ Tiên Vực trải qua không ít chuyện.
Đoàn người tiếp tục khởi hành, dọc đường cũng gặp phải không ít phiền phức, một ít hoạt tử nhân có chấp niệm sát phạt vô cùng mạnh, cho dù đã chết nhưng khi nhìn thấy có người tới, vẫn lao tới chém giết, chỉ có điều Tần Vấn Thiên chưa bao giờ dây dưa cùng bọn chúng, hơn nữa có ý chí của Thiên Thần cổ và U Hoàng ở cạnh, nên cũng không xảy ra vấn đề quá lớn.
Cuối cùng, lại qua nửa năm, bọn họ đã đi tới đích của chuyến đi này, Thiên Không thành.
Trung tâm Thanh Huyền cổ, là nơi phồn hoa nhất, có thể tưởng tượng được Thiên Không thành đã từng là một tòa thành hùng mạnh như thế nào, nhưng mà hiện tại, đám người Tần Vấn Thiên đi tới khoảng không phía dưới của thành trì, bọn họ ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một vùng hoang vắng mênh mông vô tận.
Thiên Không thành, tên cũng giống như ý nghĩa của nó, là tòa thành ở trên trời, đây là một tòa đất bằng phẳng dựng lên, thành trì cao tới vạn trượng, lối vào thành có cầu thang cao vạn trượng, đi hết mới có thể leo vào thành, trên chiếc cầu thang gãy nát khổng lồ này, vẫn có thể tưởng tượng ra được ra dáng về thời cổ của nó, sẽ hùng vĩ, rộng lớn đến mức nào. Nhưng bây giờ, cầu thang vạn trượng bị gãy, bị nghiền nát, cửa thành sụp đổ, một mảnh đổ nát thê lương, không gian tĩnh mịch, dưới ánh mặt trời màu đen sậm càng lộ vẻ tiêu điều, khiến mọi người thật sự cảm nhận được cảnh tượng khi xưa.
Đi từng bước một lên trên chiếc cầu thang, đi lên một chút nữa, từ trong đống đổ nát thê lương, có thể ngờ ngợ cảm thấy sự hùng vĩ cổ xưa, số lượng hoạt tử nhân trong tòa thành này càng nhiều, bọn họ dường như đều vô cùng quyến luyến, vẫn bảo vệ nơi này như lúc họ còn sống, đáng tiếc là bọn họ không có sức lực để bảo vệ nữa.
Tần Vấn Thiên nhìn thấy được một vị hoạt tử nhân đặc biệt lợi hại, hắn ôm một đứa trẻ sơ sinh, vẫn không nhúc nhích, không muốn buông, khi hắn còn sống, đã không thể bảo vệ đứa con của mình.
Hắn lại thấy một người bằng sắt, trong tay cầm thần binh vô cùng đáng sợ, bảo vệ ở một mảnh phế tích, hắn đứng ở đó giống như một vị thần linh vậy, nhưng ánh mắt của hắn lại trống rỗng, vô thần, thứ hắn đã từng bảo vệ đã sớm không còn nữa.
Từng cảnh tượng đánh thẳng vào lòng của người khác, khiến người ta không tự chủ được sinh ra cảm giác bi thương, đây là chiến tranh, tàn khốc lãnh huyết, là cuộc chiến diệt thế, những Thiên Thần đến đây chinh phạt, chúng sinh ở trong mắt bọn họ được coi là cái gì?
Lúc này, chỉ thấy một bóng người nhanh chóng lóe lên, đó là một người khổng lồ cao nghìn trượng, nhưng hắn không có đầu, bị người ta chặt đứt, cực kỳ đáng sợ, hắn đứng đối diện với mọi người, không biết từ chỗ nào phát ra âm thanh, nói:
-Các ngươi đến từ đâu?
Trong tay hắn giơ lên một cái búa to khủng khiếp, trong phút chốc, uy áp bao phủ toàn bộ mảnh thiên địa, khiến mọi người hít thở không thông, nếu hắn đập một búa xuống là đủ để hủy diệt tất cả mọi thứ.
- Là ta dẫn bọn họ đến đây.
Trong cơ thể Tần Vấn Thiên có giọng nói truyền ra.
- Ngươi là người nào?
Người khổng lồ lại cất tiếng nói.
- Thân thể, chắc là thân thể trước kia của Phục Thiên Chiến Thần, không nghĩ tới đã bị chém xuống đầu, các hạ là ý chí của Phục Thiên Chiến Thần hay là ý chí ngừoi khác?
Một đạo hư ảnh từ mi tâm của Tần Vấn Thiên bay ra, lập tức ngưng tụ thành một bóng người.
- Tư Thần Thiên Thần.
Trong giọng nói của đối phương có một luồng sóng lớn, nói:
- Không nghĩ tới, ý chí của ngươi vẫn còn tồn tại, hơn nữa, không ngờ còn rời được khỏi chốn cũ, ta chính là Phục Thiên, những người này, bọn họ đến từ phương nào, không ngờ Tư Thần Thiên Thần lại bỏ chốn cũ dẫn bọn họ đến nơi đây.
- Bởi vì, điều Thiên Chủ tiên đoán sắp thành hiện thực, cho nên ta tới đây.
Tư Thần Thiên Thần nói.
Thân thể vô cùng to lớn của Phục Thiên Chiến Thần run lên, lập tức, một giọng nói dường như tới từ viễn cổ, tràn đầy sự nghiêm túc và trang trọng truyền ra:
- Khi Bất Tử trở về, Thanh Huyền sẽ lại xuất hiện, biến loạn ba mươi ba ngày.
Bạn cần đăng nhập để bình luận