Thái Cổ Thần Vương

Thiên tuyển

- Khai chiến!
Vô số ánh mắt nhìn lên trên bầu trời, Tần Vấn Thiên, chủ động tấn công.
- Không biết tự lượng sức mình!
Tóc đen Tần Đãng Thiên bay lên, chỉ thấy hắn giơ tay lên, cũng thấy chữ cổ đánh ra, dường như đạo pháp của hai người rất giống nhau.
Bây giờ, chỉ xem ai mạnh hơn.
Hai đạo chữ cổ, ở trên không va chạm, thì thấy, chữ cổ Tần Vấn Thiên hóa thành màn sáng kiếm, chứa đựng kiếm đạo thời không, giống như cửu thiên kiếm hà, nhấn chìm tất cả, tiêu diệt tất cả, thiên uy tràn ngập, trong phút chốc toàn bộ bầu trời hóa thành thế giới kiếm, những người xem chiến chỉ thấy được như vậy, không còn là trời xanh mây trắng, mà là thời không kiếm hà, bao phủ bầu trời.
Thiên Thần giơ tay lên, chính là sức mạnh hủy thiên diệt địa, đối với rất nhiều người ở thành Tần mà nói, hôm nay, bọn họ có thể xem được một trận chiến hiếm thấy.
Thiên Thần chiến đấu, cho dù ở Thái Cổ Tiên Vực, cũng không thường gặp, chỉ có trong thời kì rối loạn, mới có thể bộc phát thần chiến, ngày bình thường, Thiên Thần rất cẩn trọng, bình thường sẽ không đụng chạm đến nhau, cho dù có đánh nhau đi nữa cũng sẽ không xảy ra ở trước mặt người đời, cơ hội như này là ngàn năm có một.
Tần Đãng Thiên cũng bộc phát chữ cổ, hóa thành một chữ cổ cực lớn, nằm giữa trời đất, muốn định trụ bầu trời, va chạm với cửu thiên kiếm hà, hai cỗ sức mạnh khác nhau giao phong.
Chỉ thấy cửu thiên kiếm hà giống như màn bạc huyền ảo, giống như kiếm thiên, xé rách tất cả, chữ cổ ở phía trước muốn định trời, lại bị kiếm hà nuốt hết, thời không kiếm uy, thẳng hướng Tần Đãng Thiên.
Rất rõ ràng, lần va chạm đầu tiên, chữ cổ của Tần Vấn Thiên mạnh hơn một bậc.
Một màn này, khiến cho ánh mắt của mọi người đều ngưng lại, hình như Tần Vấn Thiên so với trong tưởng tượng mạnh hơn nhiều, đạo pháp chữ cổ của hắn, thật sự là học theo Tần Đãng Thiên sao?
Chữ cổ sau lưng Tần Đãng Thiên xoay tròn, lập tức từng đạo hào quang chữ cổ bay ra, không ngừng đánh vào trời cao, trong khoảnh khắc, từng đạo kiếm hà kia bao phủ lại, không có cách nào đi tiếp được, bị chặn ở trên cao, lập tức dần dần tiêu tán.
Mặc dù lần thứ nhất giao phong bị rơi vào thế yếu, nhưng mà thần sắc Tần Đãng Thiên lại không có bất kỳ biến hóa nào, hắn là thiên tuyển chi tử, Thiên Thần chiến đấu, sao có thể vì một chiêu mạnh yếu mà ảnh hưởng đến tâm tình, cùng lắm, Tần Vấn Thiên chỉ khiến hắn có hơi giật mình mà thôi, xem ra nhiều năm như vậy, Tần Vấn Thiên không có uổng phí Bạch Độ Quá, nhưng cho dù như vậy, kết quả cũng sẽ không thay đổi.
Chỉ thấy sau lưng Tần Vấn Thiên, từng đạo chữ cổ bắn ra, muốn bao phủ toàn bộ không gian xung quanh Tần Đãng Thiên, lúc những chữ cổ này đang bộc phát sức mạnh, dường như khoảng không quanh thân Tần Đãng Thiên lọt vào phong cấm, sức mạnh phong ấn đáng sợ kia, lao thẳng về phía Tần Đãng Thiên, muốn phong ấn thiên đạo.
- Mấy năm nay, ngươi cũng tu hành được chút đạo pháp.
Tần Đãng Thiên hờ hững mở miệng, hắn nói xong, ánh sáng quanh thân điên cuồng đánh ra, xuyên qua tất cả, không gian không có bất kỳ sức mạnh nào có thể ngăn cản, ở giữa hắn và Tần Vấn Thiên, không hề có bất kỳ sức mạnh nào ngăn cản, về phần hắn, quanh thân uy thế đạo pháp rất đáng sợ, dường như bị hắn coi nhẹ.
- Nhưng dù vậy, nhiều nhất cũng chỉ có thể cho ngươi vùng vẫy một lúc thôi, trận chiến năm đó, ngươi trốn chạy được, hôm nay, làm sao có đường để cho ngươi trốn chạy.
Tần Đãng Thiên tiếp tục mở miệng, hắn vừa dứt lời, Thái Sơ Tinh Hồn lấp lánh xuất hiện, trong lúc nhất thời, quanh người hắn vô cùng chói mắt, thiên đạo sau lưng đều đang không ngừng diễn hóa ra sức mạnh lớn nhất.
Những năm gần đây, kiếm đạo Thái Sơ của Tần Đãng Thiên càng ngày càng trở nên cường đại hơn so với năm đó, có được năng lực quỷ thần khó lường, hủy thiên diệt địa.
Lúc Thái Sơ Tinh Hồn phóng thích đạo pháp vô hạn, cả trời đất đều là ánh sáng của Thái Sơ Tinh Hồn, bao phủ tất cả, chữ cổ xung quanh người Tần Vấn Thiên dường như cũng lạc dấu bên trong Thái Sơ Tinh Hồn, sau đó, Thái Sơ quanh hình như cũng có thể hấp thụ sức mạnh, tự diễn hóa, từ đó, Tần Vấn Thiên cảm nhận được bên trong chữ cổ của hắn ẩn chứa kiếm đạo thời không.
- Hử?
Tần Vấn Thiên nhíu mày, uy đạo Thái Sơ của Tần Đãng Thiên, hình mạnh hơn năm đó, hắn dung nhập đạo pháp Thần Tường với đạo uy Thái Sơ, có thể trực tiếp hấp thụ tất cả sức mạnh của trời đất, đồng thời tự diễn hóa, đạo pháp đáng sợ như vậy, kèm theo sự trưởng thành của Tần Đãng Thiên, càng ngày càng trở nên kinh khủng, cho đến khi thiên hạ.
- Đạo pháp thật mạnh, Thái Sơ, thiên địa bắt đầu, Tần Đãng Thiên, muốn tìm được truy tố cổ kim, ngọn nguồn đạo thiên địa, dã tâm cực lớn.
Có người thầm nghĩ trong lòng, người của các thế lực lớn đều sinh lòng cảnh giác, thiên tuyển chi tử Tần Đãng Thiên, là một nhân vật, bọn họ nhất định phải thận trọng, tương lai của hắn sẽ vô cùng đáng sợ.
- Ngươi tu hành thời không kiếm đạo, hình như không tệ, nếu ngươi bại trong tay ta, ngươi sẽ nghĩ như thế nào nhỉ?
Tần Đãng Thiên mở miệng, Tinh Hồn phía sau hắn hóa đạo, đường như giữa trời đất xuất hiện một hố đen, từ kiếm biến thành, đáng sợ vô cùng.
Tần Vấn Thiên nhìn chăm chú phía trước, thời không kiếm đạo tự diễn hóa, đạo pháp Thái Sơ của Tần Đãng Thiên quả thực lợi hại, dù thân là số mệnh chi địa, đối với điểm này, hắn vẫn phải thừa nhận.
Tần Đãng Thiên không mạnh, làm sao có tư cách xưng là thiên tuyển.
Vợ chồng Tần Chính và cường giả Tần tộc đều rất tự tin, thản nhiên vô cùng, trận chiến này, Tần Đãng Thiên tất thắng, không hề hồi hộp chút nào, Tần Vấn Thiên ở Vô Nhai Hải Vực đánh một trận xong, bành trướng đến vậy mà dám khinh thường thiên tuyển, hắn phải trả một cái giá thật thê thảm.
- Đi!
Tần Đãng Thiên một tay đánh ra, dường như thời không kiếm đạo từ bên trong ngón tay của hắn phóng ra, trong khoảnh khắc thiên hôn địa ám, giống như tận thế, thời không cuốn theo bầu trời, muốn chôn vùi Tần Vấn Thiên, chỉ trong khoảnh khắc, liền trực tiếp giáng xuống, bao phủ Tần Vấn Thiên trong đó, bỏ qua thời gian, không gian, bởi vì, cái này chính là thời không kiếm đạo.
- Dựa vào đạo pháp của Tần Vấn Thiên đối phó chính Tần Vấn Thiên, thiên tuyển chi tử, mà vô song hơn với người cùng thế hệ.
Người đời sợ hãi thán phục, ánh mắt nhìn về phía Tần Vấn Thiên bị thời không kiếm đạo chôn vùi, hắn làm sao có thể phá giải được?
- Dựa vào đạo của ta, mà dám đối phó ta?
Ánh mắt Tần Vấn Thiên nhìn cảnh tượng hủy thiên diệt địa này, thần sắc vẫn bình tĩnh như vậy, chỉ thấy hắn giơ tay, trong khoảnh khắc, lòng bàn tay hắn giống như lỗ đen, càng lúc càng lớn, lỗ đen kia nuốt hết tất cả, rất nhiều kiếm bị hút vào trong đó, lập tức bị phong bế bên trong lòng bàn tay của Tần Vấn Thiên, dường như lòng bàn tay của hắn là một không gian vô hạn.
Phía trước bàn tay Tần Vấn Thiên, có rất nhiều đạo uy đáng sợ, rất nhiều ánh sáng nuốt chửng phát sáng cả trời đất, dường như thời không đều bị nuốt vào trong đó, thiên địa vạn vật, đều không qua nổi một chưởng này.
Khi thời không kiếm tiêu tán, Tần Vấn Thiên bình tĩnh đứng tại kia, thu tay về, nhưng đám người phía dưới đã sớm trợn mắt há hốc mồm, vẻ mặt dại ra, hình như là không dám tin vào mắt mình.
Tần Đãng Thiên dùng Thái Sơ đạo uy hấp thụ thời không kiếm đạo của Tần Vấn Thiên, thời không kiếm pháp diễn hóa quá mạnh mẽ, nhưng mà Tần Vấn Thiên chỉ là tùy ý đưa tay, lòng bàn tay giống như hắn chưởng khống Thiên Quật, hàm chứa cửu thiên, trực tiếp nuốt hết sức mạnh đáng sợ đó vào lòng bàn tay.
Đạo pháp này đáng sợ đến mức nào?
Rất nhiều người tim đập, lỗ đen trong lòng bàn tay nhìn thì cực kỳ đơn giản, tất nhiên trong đó chứa đựng không gian, phong ấn, nuốt chửng rất nhiều thuộc tính sức mạnh.
Hơn nữa, lấy lộ ra hình thế thôn phệ, chuyện này ý nghĩa là Tần Vấn Thiên còn rất am hiểu thôn phệ chi lực, nhưng trong truyền thuyết, hình như hắn am hiểu phải là thời không, và kiếm thuộc tính sức mạnh, về sau phát hiện hắn còn có khả năng phong ấn, bây giờ, lại có thuộc tính thôn phệ, cảm giác có chút không bình thường.
- Một chút đạo pháp này cũng muốn đánh bại ta sao?
Tần Vấn Thiên nhìn Tần Đãng Thiên bình tĩnh mở miệng:
- Ngươi muốn dựa vào đạo pháp đối phó ta, nhưng mà nếu như ta chưởng vạn đạo thì ngươi có thể diễn hóa vô hạn được sao?
- Nói khoác mà không biết ngượng.
Tần Đãng Thiên lạnh lùng mở miệng:
- Trong thiên hạ này, ai dám xưng chưởng vạn đạo, ta có đạo uy Thái Sơ, có thể hóa tất cả đạo pháp, cái này mới là chưởng vạn đạo.
- Thật sao?
Tần Vấn Thiên cười lạnh:
- Ngươi cho rằng, đạo pháp Thái Sơ của ngươi là độc nhất vô nhị sao?
- Ngươi đoán xem, Tinh Hồn thứ chín của ta là Tinh Hồn gì?
Tần Vấn Thiên cười lạnh nói.
- Ta không có hứng thú.
Tần Đãng Thiên lạnh lùng đáp lại.
- Ngươi nhìn cho rõ.
Tần Vấn Thiên hờ hững mở miệng, sau lưng một Tinh Hồn xuất hiện, trong chốc lát, ánh mắt Tần Đãng Thiên ngưng trệ lại, không chỉ có hắn, lúc cường giả Tần tộc và vô số cường giả nhìn thấy Tinh Hồn kia, ánh mắt đều lóe lên tia dị quang.
Tinh Hồn này, giống với Tinh Hồn sau lưng Tần Đãng Thiên, ngay cả màu sắc cũng giống nhau, đều là từ Thái Sơ Tinh Hồn từ trên Cửu Trọng Thiên.
Thần sắc Tần Đãng Thiên cứng lại, nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, lập tức cười lạnh nói:
- Không chỉ bắt chước đạo pháp của ta, bây giờ ngay cả Thái Sơ Tinh Hồn cũng như thế, chẳng lẽ ngươi không có lĩnh ngộ của mình sao?
Đám người cũng đều lộ ra thần sắc cổ quái, Tần Vấn Thiên bắt chước Tần Đãng Thiên, như vậy sao có thể vượt qua Tần Đãng Thiên?
- Bắt chước ngươi?
Tần Vấn Thiên cười lạnh, lập tức từng Tinh Hồn phóng thích ra, trong khoảnh khắc, chín Tinh Hồn tỏa ra, bát đại Tinh Hồn đến từ Bát Trọng Thiên, một Tinh Hồn đến từ Cửu Trọng Thiên, chiếu sáng cả bầu trời, vô cùng sáng chói.
Người đời nhìn thấy chín Tinh Hồn kia, đều run sợ, tổ hợp Tinh Hồn như vậy, chỉ sợ là độc nhất vô nhị, cho dù Thái Cổ Tiên Vực có rất nhiều nhân vật phi phàm cuối cùng có Tinh Hồn đến từ Cửu Trọng Thiên, nhưng bát đại Tinh Hồn còn lại thì không thể nào so được với Tần Vấn Thiên, việc này giống như là chuyện không thể nào, nhưng sự thật lại bày ra trước mắt.
- Ngươi mở to mắt nhìn cho rõ.
Tần Vấn Thiên thản nhiên mở miệng, lập tức, chín Tinh Hồn đồng thời biến mất không thấy gì nữa biến mất không thấy đâu nữa.
Tuy nhiên một lát sau, lúc Tinh Hồn sau lưng Tần Vấn Thiên lần nữa sáng lên, đôi mắt rất nhiều người nhìn chằm chằm vào nơi đó, dường như là thấy được chuyện bất khả tư nghị gì đó.
- Ngươi nhanh như vậy mà đã quên thuộc tính thôn phệ.
Tần Vấn Thiên lạnh lùng mở miệng, Tinh Hồn này, chính là một viên Tinh Hồn như lỗ đen thôn phệ, đến từ Cửu Trọng Thiên, cùng với chín đại Tinh Hồn trước đó không hề giống nhau.
Đám người lúc này mới nghĩ đến, vừa rồi Tần Vấn Thiên triển lộ năng lực thôn phệ, trong chớp mắt, bởi vì khiếp sợ với tổ hợp Tinh Hồn của hắn, vậy mà không hề để ý đến.
- Tinh Hồn thứ mười, cái này làm sao có thể...
Rất nhiều người trong lòng rung động, điều này trái ngược với lẽ thường, Võ Mệnh tu sĩ, không có khả năng có được thập đại Tinh Hồn.
- Làm sao lại như vậy?
Tần Đãng Thiên thầm nghĩ trong lòng, ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm Tinh Hồn của Tần Vấn Thiên, không phải là chướng nhãn pháp?
- Giật mình sao? Còn có thứ giật mình hơn!
Tần Vấn Thiên băng lãnh mở miệng, Tinh Hồn thôn phệ biến mất, nhưng mà sau một lát, lúc một tinh hồn xuất hiện, trái tim tất cả mọi người run lên.
Lại là một Tinh Hồn khác nữa, hình như đây là Tinh Hồn thứ mười một.
- Tần Đãng Thiên, nếu ngươi là thiên tuyển, trời xanh lựa chọn, như vậy, ta là gì?
Tần Vấn Thiên bình tĩnh mở miệng, tiếng nói của hắn vang lên, trong lòng mọi người đều chấn động, thiên tuyển? Đến tột cùng, thế nào mới là thiên tuyển?
Bạn cần đăng nhập để bình luận