Thái Cổ Thần Vương

Quân Mộng Trần Gặp Nguy Hiểm.

Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: Truyện YY
Những trận chiến này khác với trước đó. Trước là loạn chiến, cường giả của các cảnh giới đều nhảy vào chiến đấu với nhau, duy chỉ có khoảng thời gian này là nội chiến của cảnh giới Thiên Tượng ngũ trọng.
Tần Vấn Thiên dấy lên sóng gió, sau đó đến Tô Phong cường đại cũng muốn lấy lại danh dự cho mình, cuối cùng là nữ thiên kiêu xinh đẹp Tử Tình Hiên, bách chiến bách thắng. Ở trong cảnh giới này, chỉ có Tần Vấn Thiên và Tử Tình Hiên là toàn thắng, chưa có trận chiến bại nào.
Bởi hai người Tần Vấn Thiên và Tử Tình Hiên hai không hề va chạm nhau nên quan hệ của bọn họ dường như rất tốt, thậm chí còn giống như nhân vật Tiên Vương từng nói vậy, có lẽ hai người này lại là tình lữ của nhau cũng nên.
Danh sách người thăng cấp của cảnh giới Thiên Tượng ngũ trọng này gần như có thể dự kiến, Tần Vấn Thiên và Tử Tình Hiên chắc chắn có tên, Tô Phong vẫn còn một chút cơ hội, nhưng cơ hội này còn phải xem các người của các cảnh giới khác sẽ biểu hiện như thế nào. Ngoài ba người này, không ai ở cảnh giới Thiên Tượng ngũ trọng có thể lọt vào top hai mươi cường giả.
Bọn họ đã chú định chỉ có thể trở thành đệ tử nòng cốt bình thường, mất đi cơ hội tranh đoạt thân phận thánh tử, đương nhiên ngay cả top hai mươi cũng không bước vào được thì những nhân vật Tiên Vương cao cao tại thượng kia chắc chắn cũng sẽ không thèm coi trọng bọn họ.
Nếu cường giả Tiên Vương, đại năng trong Đông Thánh Tiên môn phải lựa chọn đệ tử thì chắc chắn họ sẽ lựa chọn từ top hai mươi thậm chí là chỉ chọn lựa người nằm trong top mười.
Sau khi Tử Tình Hiên chấm dứt chiến đấu thì lập tức trở về chỗ ngồi, ánh mắt mọi người đều nhìn về phía nàng, thấy nàng ngồi ở bên cạnh Tần Vấn Thiên, có cường giả cười nói:
- Quả thật bọn họ rất xứng đôi.
Thậm chí ngay cả Nhàn Vân Tiên Vương cũng quay đầu lại liếc mắt nhìn lướt qua hai người Tử Tình Hiên và Tần Vấn Thiên, thoáng lộ ra nụ cười ý vị thâm trường, nói:
- Các ngươi phải thật bền lâu nha. Ha ha.
Sắc mặt của Tử Tình Hiên hiếm thấy đỏ lên, khí chất lạnh băng của nàng dường như cũng biến mất. Giờ phút này, nàng khiến người ta cảm thấy kinh diễm, Tần Vấn Thiên cũng lúng túng lộ ra dáng vẻ tươi cười. Thật ra hắn không giao tiếp nhiều với Tử Tình Hiên, càng đừng nói đến chuyện yêu đương, hắn căn bản không có ý nghĩ như vậy, nhưng võ tu tu hành cường đại đến đâu vẫn là con người, quả nhiên vẫn có tính nhiều chuyện.
- Ngươi đừng để ý đến bọn họ.
Tần Vấn Thiên thấy Tử Tình Hiên thẹn thùng cười cho nên lập tức nói.
Tử Tình Hiên ngẩng đầu, liếc mắt nhìn Tần Vấn Thiên, thấy ánh mắt của đối phương trong suốt, khuôn mặt tuấn tú với nụ cười mỉm vô cùng chói lọi. Người này thật sự là một nam tử hiếm có, nhưng dường như hắn cũng không nghĩ đến phương diện kia.
- Không sao, bọn họ chỉ là vui đùa thôi mà.
Tử Tình Hiên nhỏ giọng nói, lập tức dời ánh mắt ra chỗ khác.
- Ha ha. Chuyện vui đùa cũng có thể trở thành sự thật.
Quân Mộng Trần ở bên cạnh nở nụ cười. Tần Vấn Thiên liếc mắt, hung hăng nhìn chằm chằm hắn, Quân Mộng Trần làm mặt quỷ, nghiêm túc không nói nữa.
Tiếp theo, cường giả khác cũng lần lượt lên cổ đài chiến đấu, các cảnh giới lớn đều xuất hiện, không ít người có biểu hiện kiệt xuất cũng dần hiện ra, nhưng Tần Vấn Thiên phát hiện người có cảnh giới càng cao càng dễ dàng có biểu hiện kinh diễm, khiến người ta cảm giác được sự cường đại của bọn họ, điều này chắc có liên quan đến võ mạng mà tu sĩ tu hành.
Khi vừa bước vào Thiên Tượng cảnh, còn chưa thuần thục vơi cảnh giới mới, thủ đoạn tu hành cũng không nhiều, thực lực không đủ mạnh khiến hiệu quả cũng yếu hơn rất nhiều, cùng là nhân vật thiên kiêu tuyệt đại, chênh lệch với người không có cảnh giới cao sẽ được thể hiện ra rất rõ ràng.
Tu hành chính là như vậy, càng về sau các loại thủ đoạn cũng càng nhiều, lĩnh ngộ của mỗi người lại khác nhau, khác biệt mạnh yếu cực lớn, chênh lệch sẽ càng lúc càng rõ ràng, người ở trình độ thiên tài cũng sẽ thể hiện ra rất rõ ràng.
Bởi vậy không chỉ Tần Vấn Thiên mà ngay cả những nhân vật Tiên Vương kia cũng có thể cảm nhận được điều này. Bọn họ càng hiểu rõ tình hình này hơn bất cứ ai, trong mười ba châu của Đông Thánh, người nằm trong vị trí top ba phần lớn đều lấy người có cảnh giới Thiên Tượng ngũ trọng trở lên. Điều này có nghĩa là hai mươi cường giả cuối cùng được thăng cấp, tuy nói chia trung bình thì mỗi một cảnh giới có thể có hai người được vào, nhưng thật ra người ở cảnh giới cao sẽ xuất hiện nhiều hơn một chút.
Tần Vấn Thiên và Tử Tình Hiên đều có cảnh giới Thiên Tượng ngũ trọng, hai người đều đánh bại thiên kiêu đệ nhất Lôi Châu, bởi vậy bọn họ gần như không cần lo lắng về chuyện thăng cấp lần này.
- Sư huynh, ngươi nói thử xem người nằm trong top ba rốt cuộc sẽ nhận được phần thưởng gì?
Trên Tiên yến, Quân Mộng Trần trò chuyện với Tần Vấn Thiên.
- Ta cũng không rõ, nhưng ít nhất chắc cũng nhận được bảo vật cấp Tiên Đài trở lên, nếu không cũng không xứng với trận chiến này.
Tần Vấn Thiên uống rượu cười nói.
- Đúng vậy. Đông Thánh Tiên môn chính là môn hạ đứng đầu mười ba châu của Đông Thánh, yến tiệc trăm năm mới có một lần, rượu ngon món ngon ở đây đều tiên phẩm, phần thưởng giành cho top ba cuối cùng, đương nhiên sẽ khiến người ta kích động. Tần sư huynh, chúng ta nhất định phải cố gắng tranh thủ giành được phần thưởng này vào tay mình, thêm cả Tình Hiên sư tỷ nữa, chúng ta sẽ cố gắng đi đến cuối cùng cùng nhau.
Quân Mộng Trần rất thích quan sát. Hắn chiến đấu vô cùng điên cuồng, nhưng nói thật ra thì khi Tần Vấn Thiên ở cùng với Tử Tình Hiên đều giống như một nam hài to xác vậy, sạch sẽ thông suốt, không có tâm cơ, rất đơn thuần.
- Ngươi tự tin đến vậy sao?
Tần Vấn Thiên thấy Quân Mộng Trần lạc quan như vậy cho nên lập tức cười to nói.
- Đương nhiên rồi. Tần sư huynh, tới bây giờ, vẫn chưa có người nào có thể khiến ta thật sự bạo phát ra toàn lực để chiến đấu. Ta tin huynh cũng vậy, chúng ta nhất định sẽ nằm trong top ba.
Quân Mộng Trần tràn đầy tự tin, nhưng hắn lại nghe được tiếng hừ lạnh:
- Thực là người cuồng vọng, không biết trời cao, các ngươi đều nằm trong top ba sao? Đám người Cô Tô Thiên Kỳ, Vũ Vương, Thương Ngạo Ly, người nào cũng có thiên phú cao hơn các ngươi, với cảnh giới như các ngươi ở trước mặt người khác, người ta cũng không thèm nhìn.
Người nói chuyện chính là Chu Vũ của Chiến Thiên Tiên Phủ, hắn và Cổ Chiến Thiên ngồi chung một chỗ.
- Chúng ta nói chuyện thì liên quan gì đến ngươi, đồ nhiều chuyện.
Quân Mộng Trần không khách khí nói.
- Cổ Chiến Thiên là thiên kiêu đứng đầu Vân Châu cũng không điên cuồng ngạo mạn như các ngươi, thấy chỉ còn lại một vài trận đấu thì đã tự cao tự đại, đúng là nực cười.
Chu Vũ tiếp tục châm chọc:
- Có khi đến cuối cùng ngươi lại chết trên Chiến Đài cổ cũng nên.
Ánh mắt của Tần Vấn Thiên chuyển qua, đôi mắt lạnh lùng liếc nhìn Chu Vũ, ánh mắt hắn lợi hại giống như kiếm. Quân Mộng Trần là sư đệ của hắn đương nhiên có thể tùy ý nói chuyện, nhưng Chu Vũ này cuối cùng lại nói lời nguyền rủa.
- Ta thật muốn xem thử ngươi có thể đi đến đâu.
Tần Vấn Thiên lạnh lùng nói.
- Ta cũng muốn nhìn xem ngươi có thể đi tới đâu.
Cổ Chiến Thiên nói xen vào, ánh mắt quét tới:
- Lúc trước chiến đấu ở Vân Thiên không thể giết ngươi, thực sự đáng tiếc, hiện tại cảnh giới khác nhau, lại càng không có cách nào ra tay với ngươi, bằng không ta nhất định sẽ tìm ngươi tính sổ, sao có thể để ngươi ngông cuồng như bây giờ.
- Người ta mới đạt được thành tựu không tồi, cứ để cho họ vui vẻ một chút đã.
Bên cạnh thậm chí có cường giả Vân Châu có thế lực lớn trên Tiên Đài châm chọc nói, là người của Chiến Thiên Tiên Phủ.
- Các ngươi...
Quân Mộng Trần nổi giận, trên người phóng ra khí tức.
- Mộng Trần, đấu võ mồm với bọn họ làm gì, bọn họ tự sẽ thấy kết cục.
Tần Vấn Thiên thấy Quân Mộng Trần lại bắt đầu nóng nảy cho nên mới trấn an. Quân Mộng Trần lúc này mới hừ lạnh một tiếng, thấy lúc này trên cỗ chiến đài đúng lúc không người, thân hình hắn đã lập lòe, giống như tia chớp, trực tiếp đi lên trên chiến đài.
- Ai dám tới đánh một trận với ta.
Quân Mộng Trần quát, lệnh bài trước ngực hắn ghi thứ hai Vân Châu, vẫn có chút lực chấn áp.
Chỉ thấy có bóng thiên kiêu chậm rãi bước ra. Đó là một vị nhân vật thiên kiêu xếp thứ sáu của Minh Ngục Châu, trên thân người này lộ ra một hàn khí đáng sợ, mắt hắn nhìn chằm chằm Quân Mộng Trần nói:
- Đứng thứ hai Vân Châu sao, không biết có phải là danh hiệu tương xứng với người thực hay không.
- Ngươi sẽ nhanh chóng biết được điều này.
Quân Mộng Trần hét lớn một tiếng, thiên địa thổi lên chiến uy ngập trời, cuốn lên vô vàn gió bão, toàn thân hắn phủ thêm một tầng chiến giáp vương giả, giống như tuyệt thế quân vương vậy. Một ảo ảnh đáng sợ xuất hiện phía sau hắn, Quân Mộng Trần đi từng bước về phía trước, mỗi bước đi của hắn khiến luồng khí chất vương giả này dường như mạnh hơn vài phần.
- Chiến.
Quân Mộng Trần tức giận quát một tiếng. Trong phút chốc, toàn bộ trời đất chìm trong gió bão hủy diệt, mọi người chỉ càm thấy tất cả không trung này dường như bị phá nát, tiếng rống to này giống như có yêu thú đang tàn sát bừa bãi, có chiến xa chuyển động khắp trời, có hàng vạn hàng nghìn quân sĩ chiến đấu vì hắn, Quân Mộng Trần giống như vương, có thể gọi ra vô vàn chiến sĩ.
- Đây là tiên pháp chiến đấu gì vậy?
Có cường giả Tiên Vương khẽ nói, loại tiên pháp này dường như hơi hiếm thấy.
- Hắn giống như Chiến Vương trời sinh, vừa ra tay đã bộc lộ sự cường đại mạnh mẽ.
Có người đáp, các Tiên Vương cũng nghiêm túc lên, quan sát Quân Mộng Trần chiến đấu.
Chỉ thấy Quân Mộng Trần không ngừng điên cuồng hét lớn, đối thủ của hắn cũng không phải nhân vật thiên kiêu tầm thường, nhưng cuối cùng lại bị áp chế đến chết, bị vô vàn chiến xa nghiền ép, đánh vào trên người, đánh rơi khỏi đài chiến đấu.
Quân Mộng Trần toàn thắng.
- Còn ai muốn lên đây?
Quân Mộng Trần đứng trên Chiến Đài cổ, thân hắn choàng khôi giáp,vô cùng chói mắt. Mắt hắn quét nhìn những thiên kiêu của Vân Châu, như mang theo vài phần ý nổi giận, nhất định phải khiến bọn họ mở to hai mắt nhìn. Ba người hắn, Tần Vấn Thiên sư huynh và Tử Tình Hiên sư tỷ, dù không thể vào top ba, cũng phải bước vào top mười, đây đã là yêu cầu thấp nhất.
- Quân Mộng Trần vẫn phải tiếp tục chiến đấu, rất nhiều người lúc trước đều đánh một trận đã bị đá xuống, lần lượt tạo nên khoảng cách chiến đấu, hiện tại cũng đã đến lúc bắt đầu chiến đấu liên tiếp rồi.
Những nhân vật thiên kiêu có năng lực không hề tầm thường ở cảnh giới Thiên Tượng tứ trọng, đều tiến lên cổ đài chiến đấu, chiến khí trùng thiên, cuồng bạo tranh phong với Quân Mộng Trần, nhưng dưới luồng khí thế vương giả của Quân Mộng Trần, cuối cùng lại không có ai có thể chiến thắng hắn.
Quân Mộng Trần thanh tú tuấn dật, nhưng khi chiến đấu chỉ có hai chữ cuồng bạo.
Trên đài cao của Tiên yến, chỉ thấy Diễm Uyên Tiên Vương thoáng liếc mắt nhìn về phía nào đó. Ở nơi đó có một nhân vật Tiên Vương, hắn có đôi mắt màu đen, mặc hắc bào bao trùm toàn thân, thân phận địa vị của người này tương đương với Diễm Uyên. Lúc này, người thanh niên đứng bên cạnh hắn đang chậm rãi bước ra.
Tần Vấn Thiên chú ý tới cảnh này lập tức nhíu mày. Lại là đệ tử thân truyền của Tiên Vương sao, người này ra thi đấu đặc biệt giấu mình, Quân Mộng Trần còn đang đại chiến, gần như không có người nào chú ý tới hắn. Rất nhanh, khi Quân Mộng Trần lại chiến thắng một đối thủ, người thanh niên này đi lên Chiến Đài cổ.
- Người này có chút nguy hiểm.
Tần Vấn Thiên nhìn về phía Cổ Chiến Thiên, chiến lực của Mộng Trần siêu phàm, dù người này thật sự vô cùng yêu nghiệt, chắc là cũng có thể đánh một trận, hơn nữa Mộng Trần cũng nói bản thân hắn vẫn chưa dốc hết toàn lực.
Nhưng lúc này, mấy
vị nhân vật Tiên Vương ở xung quanh lão nhân mặc áo bào màu đen lại quay ra nhìn chằm chằm lão rồi liếc mắt nhìn Diễm Uyên Tiên Vương. Bọn họ híp mắt nhìn chằm chằm Quân Mộng Trần trên chiến đài, tiểu tử này, e rằng đã đến trận cuối rồi.
Quân Mộng Trần nhìn thấy người này đã không chút khách khí mà gào lớn lên, đánh ra hai quyền đáng sợ, chỉ thấy người kia vung bàn tay lên, có một thần nguyên biển máu đáng sợ cắn nuốt lực lượng vừa đánh tới.
Thần sắc Quân Mộng Trần lóe lên, hắn biết rằng bản thân đã gặp phải thiên kiêu không tầm thường, bước chân hắn giẫm xuống, hai tay dẫn theo uy năng vô cùng cuồng bạo, trực tiếp đánh về phía người thanh niên kia, nắm đấm trực tiếp mang theo sát ý.
- Ầm!
Hai tay của Quân Mộng Trần trực tiếp đánh vào thân thể của đối phương, thân thể của đối phương lập tức chảy ra Huyết Hà, trực tiếp bao trùm trên khôi giáp của Quân Mộng Trần, đồng thời, bên cạnh bóng dáng kia dần ngưng tụ ra một chân thân khác.
- Huyết phân thân, Quân Mộng Trần thảm rồi. Tấ cả phân thân này đều là máu độc.
Có nhân vật Tiên Vương nhìn thấy cảnh tượng như vậy đã cảm thấy có chút không đành lòng. Quả nhiên lúc này, sắc mặt của Quân Mộng Trần đã thay đổi, một khí độc đáng sợ lập tức ăn mòn vào trong thân thể hắn, mặt hắn lập tức biến thành màu đen, thậm chí khôi giáp khoác bên ngoài cũng hóa thành màu đen.
Bạn cần đăng nhập để bình luận