Thái Cổ Thần Vương

Phát lệnh truy nã khắp thiên hạ

Cơ thể của Tần Vấn Thiên lơ lửng trên hư không, hắn ngỡ ngàng nhìn xung quanh nhất thời lại không biết nên đi hướng nào để tìm kiếm.
Tuy hiện tại tốc độ của hắn cực nhanh, nhưng đi tới mỗi một nơi trong thế giới căn bản này, đó chính là thắng tắp đi tới, biết được điểm đến nhưng muốn ở trong thế giới mờ mịt tìm ra một người, cảnh giới hiện tại của hắn vẫn còn chưa đủ, trừ khi là tồn tại Tiên Vương cảnh siêu cường, tiên niệm khổng lồ vô số lần hơn nhân vật Tiên Đài, đứng ở trong bầu trời có thể lấy tiên niệm bao trùm toàn bộ thế giới căn bản.
- Luyện Ngục.
Tần Vấn Thiên mở miệng nói.
- Chủ nhân.
Luyện Ngục đi lên trước, nàng giống như có thể cảm nhận được tâm trạng của Tần Vấn Thiên.
- Khuynh Thành nàng nhận biết ngươi, ngươi tới trên không trung, hóa thân thành Chu Tước phóng ra lửa luyện ngục, bay lượn trên không trung, nếu như Khuynh Thành nhìn thấy được nàng sẽ biết ta đã trở lại rồi.
Tần Vấn Thiên nói với Luyện Ngục.
- Được.
Luyện Ngục gật đầu, tiếp theo đó ngân một tiếng dài, thân thể phóng lên trời, ở trong không trung thân thể của nàng ta đột nhiên trong nháy mắt hóa thành Chu Tước Luyện Ngục, xông thẳng lên trời, ngọn lửa phun đầy trời, ở phía xa mọi người nhìn thấy cảnh tượng này trong lòng chấn động, đó là tiên yêu Chu Tước.
- Tiểu tử, ngươi hóa thân thành Kim Sí Đại Bằng, đi tìm kiếm ở Sở quốc, nếu như tìm được thì báo với ta.
Tần Vấn Thiên nói với tiểu tử đang đậu trên đầu vai hắn.
- Được.
Tiểu tử lúc này cũng rất linh lợi, thì thào một câu cơ thể liền vọt ra ngoài. Ong, cuồng phong gào thét, cơ thể của nó hóa thành Kim Sí Đại Bằng, vội vàng bay nhanh về phía Sở quốc.
- Đây…
Nhìn thấy cảnh tượng này mọi người không nói được gì, quân chủ ngày xưa của Đại Hạ Tần Vấn Thiên quay về, hai yêu thú bên cạnh hắn đều hóa thân thành đại yêu.
- Tinh Hà công hội của Đại Hạ ở nơi nào?
Tần Vấn Thiên nhìn người trong hoàng cung đang ở phía dưới hỏi.
- Cách nơi này không xa, theo hướng tây bắc.
Có người nói, Tần Vấn Thiên quay người, đạp bước ra, từng bước giống như kéo dài qua hư không, đi về phía Tây Bắc, không qua bao lâu tiên niệm của hắn bao trùm phía dưới, nhìn thấy tòa kiến trúc cao vút, còn rộng rãi khoáng đạt hơn hoàng triều Đại Hạ, đó chính là Tinh Hà công hội.
Lúc này đám người của Tinh Hà công hội hơi khẩn trương, bọn họ nhìn về phía chớp nháy bên ngoài, giống như chuẩn bị rời đi, trước đó giọng nói cuồng ngạo kia của Tần Vấn Thiên vang vọng trong đất trời, bọn họ biết Tần Vấn Thiên đã trở lại rồi, Tinh Hà công hội của Đại Hạ chẳng qua chỉ là phân hội, không ai đối phó được Tần Vấn Thiên.
Nhưng vào lúc này, một bóng dáng đột ngột hạ xuống, trực tiếp rơi xuống trên không trung của Tinh Hà công hội, ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm về phía trước.
Tần Vấn Thiên phát hiện người của Tinh Hà công hội tuy chuẩn bị rút lui, nhưng vẫn có rất nhiều cường giả ở đây, dễ nhận thấy đó là khách ở khu vực khác đến đây, Tinh Hà công hội lấy phong thái tối thượng bắt đầu càn quét toàn bộ thế giới căn bản, cường giả của các nơi đều ào ào gia nhập vào bên trong.
Tiên niệm của Tần Vấn Thiên lướt qua, hắn nhìn thấy lệnh treo giải thưởng của Tinh Hà công hội, tức giận tung bay, điên cuồng múa trên không trung, treo giải thưởng thật cao, giết nhân vật chủ yếu của hoàng thất, ít nhất cũng treo thưởng một món thần binh ngũ giới, Tinh Hà công hội không hổ danh tự có điện luyện khí của mình, thật sự quá xa xỉ.
Trong lệnh truy nã treo giải thưởng, bất ngờ lại có Dược Hoàng, Thanh Mai tiên tử và những người khác, thậm chí còn có Diệp Thanh Vân, Âu Dương Cuồng Sinh, Mạc Khuynh Thành không thiếu một người nào, toàn bộ đều được treo giải thưởng trong lệnh truy nã. Trong đó giải thưởng của Dược Hoàng và Mạc Khuynh Thành là cao nhất, cường giả Tiên Đài của Tinh Hà công hội khinh thường việc tự mình đi truy sát, chỉ cần giải thưởng này được phát ra, với loại giải thưởng khủng bố như vậy đủ khiến cho toàn bộ người của thế giới căn bản đi tìm kiếm truy sát Thanh Mai tiên tử và những người khác.
Bọn họ không còn chỗ ẩn thân, sớm muộn sẽ bị bắt chỉ có một con đường chết, thậm chí cũng không cần Tinh Hà công hội tự ra tay.
Lệnh truy nã treo giải thưởng này cũng giống như thủ đoạn lập uy của Tinh Hà công hội, chắc hẳn lúc này đã xuất hiện trong mỗi phân hội của Tinh Hà công hội ở thế giới căn bản này.
Ong.
Cơ thể Tần Vấn Thiên tiến về tiến phía trước, kiếm khí trên người cuốn sạch đất trời, những nơi nó đi qua chỉ nhìn thấy trên người những cường giả khoác trường bào của Tinh Hà công hội ngã xuống phía dưới, trực tiếp bị kiếm giết chết, vô số người ngẩng đầu nhìn cảnh tượng bên này, đôi mắt bọn họ nhìn chằm chằm vào cảnh tượng chấn động kia.
Tần Vấn Thiên đứng trên đỉnh Tinh Hà công hội, từ trên người hắn, một luồng kiếm khí cực kỳ mạnh mẽ, đáng sợ cuốn qua, bao trùm toàn bộ tòa Tinh Hà công hội cao chót vót, trước mặt mọi người trường bào của Tần Vấn Thiên không có gió thổi cũng tự động bay phấp phới trên không trung. Hắn giống như một vị sát thần.
Tinh Hà công hội phát lệnh truy nã trọng thưởng để giết chết bằng hữu thân thích của hắn, chớp mắt khi nhìn thấy được lệnh treo thưởng này, Tinh Hà công hội và Tần Vấn Thiên đã đứng ở thế đối lập tuyệt đối, có thù hận sinh tử không cách nào hóa giải.
Tinh Hà công hội muốn tính mạng của tất cả bằng hữu thân thích của hắn, bao gồm thê tử Mạc Khuynh Thành của hắn.
Kiếm khí cuồng bạo cuốn qua, âm thanh xuy xuy truyền ra, kiếm khí ngập trời kia cuốn qua kiến trúc của Tinh Hà công hội, mọi người nhìn thấy cả tòa Tinh Hà công hội đang bị xé rách, từng đường kiếm khí điên cuồng xé rách chém chết, luồng gió lốc đó càng ngày càng đáng sợ, đối với Tinh Hà công hội của Đại Hạ mà nói đây là trừng phạt diệt vong.
Dưới chân Tần Vấn Thiên, Tinh Hà công hội bị xé rách hủy diệt từng tấc một, không ngờ lại hóa thành một đống bụi, vô số hạt căn bản lay động trong hư không, tòa Tinh Hà công hội nổi lên huy hoàng chưa được bao lâu đã trở thành lịch sử, hóa thành cát bụi bay trong gió.
Thân hình Tần Vấn Thiên lóe lên, trong phút chốc liền biến mất ở nơi này, đám người ở phía xa chăm chú nhìn vào tòa Tinh Hà công hội biến mất kia, linh hồn cũng giống như đang run rẩy, Đại Hạ quân chủ quay về, ngọn lửa thù hận sẽ thiêu đốt toàn bộ thế giới sao?
- Còn may ta không gia nhập vào Tinh Hà công hội.
Có người âm thầm cảm thấy may mắn, một số người từng muốn tham gia vào Tinh Hà công hội nhưng bị từ chối kia chỉ cảm thấy toàn thân đã ướt đẫm từ lâu, chính vào thời khắc trước khi Tần Vấn Thiên đến, bọn họ còn phong Tinh Hà công hội mới nổi dậy kia thành thánh địa, thành bá chủ mới của thiên hạ, không ai có thể chống lại, vào Tinh Hà công hội là đại diện cho vinh quang tối thượng, nhưng không có ai nghĩ tới chỉ trong nháy mắt, tất cả mọi thứ đều bị nghiền nát, những người đã gia nhập Tinh Hà công hội bộ dáng cao ngạo kia trong một khắc đó sẽ tuyệt vọng như thế nào?
Tần Vấn Thiên đã sai sao? Không có ai cảm thấy như vậy, cho dù lúc nãy hắn hóa thành sát thần nhưng bọn họ cũng có thể tưởng tượng được sự căm phẫn trong lòng Tần Vấn Thiên, người đã từng là quân chủ của Đại Hạ, chính là nhân vật truyền kỳ thống nhất Đại Hạ thậm chí toàn bộ thiên hạ, lúc hắn quay trở về nhìn thấy Tinh Hà công hội phát lệnh truy nã treo giải thưởng lớn muốn giết chết tất cả bằng hữu thân thích của hắn, có thể tưởng tượng được trong lòng hắn bừng lên lửa giận như thế nào.
Những người gia nhập Tinh Hà công hội kia cũng nên hiểu rõ, một khi bọn họ lựa chọn gia nhập vào công hội thì tất nhiên sẽ đứng về phía đối lập tuyệt đối với Tần Vấn Thiên quân chủ ngày xưa của Đại Hạ.
Trên bầu trời của hoàng triều Đại Hạ, một con Chu Tước phóng ra ánh sáng đỏ ngập trời, bay lượn xung quanh cương vực bao la bát ngát của hoàng triều Đại Hạ, hai mắt lấp lánh có thần, nhìn chằm chằm phía dưới, nàng biết Tần Vấn Thiên đang lo lắng, cho dù đạp bước khắp mỗi tấc đất của hoàng triều Đại Hạ nàng cũng phải tìm ra Mạc Khuynh Thành.
Tần Vấn Thiên cũng không dừng lại, sau khi hắn rời khỏi Khâm Châu thành liền chạy thẳng về phía Yêu Châu thành, hắn muốn tiến về nơi mà Thanh Mai tiên tử từng dừng lại, như vậy sẽ có cơ hội tìm được Thanh Mai tiên tử, chỉ có điều hiện giờ Tinh Hà công hội phát lệnh truy nã Thanh Mai tiên tử, nên tất nhiên bọn họ phải trốn ở nơi không ai biết.
Bên ngoài Yên Châu thành, Tiên Trì cung năm đó Tần Vấn Thiên muốn đi xem thử.
Đây là một tòa thành ở trong dãy núi rừng cây um tùm, thậm chí có rất nhiếu yêu thú sống ở đây, lúc Tần Vấn Thiên đến Tiên Trì cung hắn lại thất vọng, không có bóng dáng của Thanh Mai tiên tử, chỉ có điều lại có dấu vết chiến đấu xung quanh đều bị phá hủy.
Ong. Cơ thể Tần Vấn Thiên trực tiếp biến mất tại chỗ này, tiếp tục đi về phía khác, lần này hắn chuẩn bị đi đến Thương Vương cung, nơi khởi nguồn của sự phục hưng, Thanh Mai tiên tử có thể dừng chân ở bất cứ nơi nào.
Ở một chỗ vô cùng bí ẩn của hoàng triều Đại Hạ, có một rừng trúc xanh biếc, nơi đây xây không ít gian phòng nhỏ, giống như một bộ lạc ẩn đời đơn giản.
Trong rừng trúc, ở một nơi có không ít bóng người đang tập trung, trong đó có một người thân hình rất béo nằm trên đất, thì thào:
- Những ngày trốn tránh như thế này tới bao giờ mới kết thúc đây?
- Chịu không nổi rồi?
Chỉ nhìn thấy một mỹ nữ trên người mặc áo màu đó, đang ở bên cạnh nhìn hắn nằm trên mặt đất mỉm cười.
- Không có, có thể ngày nào cũng nhìn thấy sư tỷ thì ta đã cảm thấy rất hạnh phúc rồi.
Tên béo nhìn thấy nụ cười của mỹ nữ kia liền rùng mình.
- Phải không? Vậy ta muốn từ từ tâm sự với Huyền Tâm.
Nữ tử cười nói.
- Tỷ, tỷ hãy tha cho ta đi.
Thân thể tên béo run rẩy.
- Hứ.
Một tiếng kêu yêu kiều truyền tới, trong rừng trúc lại có mấy người đi đến, trong đó có một người dáng vẻ phong lưu phong khoáng, bên cạnh có hai vị mỹ nhân, có một người trong đó chính là Huyền Tâm đi về phía tên béo nói:
- Phàm Lạc, mọi người chúng ta đã thương lượng xong rồi, ngày mai ngươi ra ngoài thăm dò tin tức.
- Không nên đào hố hãm hại chồng như thế chứ.
Thịt béo trên người hắn run rẩy.
- Tên béo đáng chết này, đây chính là chuyện lớn, an toàn của chúng ta đều ở trên tay ngươi đấy.
Âu Dương đi tới, cười nhìn tên béo nói.
- Bỏ đi, ta cảm thấy tạm thời bọn họ vẫn không thể tìm ra được nơi này.
- Cẩn thận vẫn tốt hơn, không ít tiền bối đã bị thương rồi, nếu như lại bị truy sát mấy lần nữa, sợ là chúng ta khó thoát khỏi kiếp nạn này.
Vẻ mặt của Âu Dương Cuồng Sinh cũng trầm xuống, thiên hạ rộng lớn, nhưng hiện giờ giống như không có chỗ nào cho bọn họ đi. Hiện tại thậm chí bọn họ đã chặt đứt tình báo bên ngoài, chính là vì không để cho người khác theo dõi, bọn họ hiểu rõ toàn bộ người trong thiên hạ đều đang nhìn chằm chằm vào mình, mỗi người đều bị phát lệnh truy nã trọng thưởng.
- Nghe nói tiểu tử kia đã từng ở chỗ này dưỡng thương, Thanh nhi ở đây chăm sóc hắn rất lâu, thế lực cũ của Thương Vương cung tập trung ở nơi này, hiện tại cũng không biết tiểu tử đó ở Tiên Vực như thế nào rồi?
Tên mập ngẩng đầu nhìn bầu trời, nói:
- Các ngươi nói, rốt cuộc Tiên Vực cách thế giới căn bản có xa không?
- Ai biết được, đều nói rằng Tiên Vực mênh mông vô tận, sợ là hắn trở về không được rồi.
Âu Dương Cuồng Sinh than thở.
- Đúng vậy, cho dù hắn đến cũng vô dụng thôi, ai ngờ được thế lực của Tinh Hà công hội mạnh như vậy, xem ra những huynh đệ này của chúng ta đời này là không gặp được.
Phàn Lạc thở dài một tiếng, hai tay lót dưới đầu, nhìn hư không đờ ra cũng không biết đang suy nghĩ gì.
- Có lẽ sẽ có kỳ tích xảy ra thì sao?
Khương Đình ở bên cạnh Âu Dương cười nói:
- Năm đó không phải xảy ra rất nhiều kỳ tích sao, không đến phút cuối cùng, ai cũng không biết được.
- Phó thác cho trời đi, ta đây làm sư tỷ bị tiểu tử hỗn đản kia hại thảm, đời này quá vất vả cũng không biết đến lúc nào có thể được hưởng hạnh phúc.
Nhược Hoan ở bên cạnh thì thào, tuy đang than phiền, nhưng nghĩ tới tên tiểu tử đó, trong ánh mắt của nàng vẫn mang theo ánh sáng khác thường dường như đang nở nụ cười vui vẻ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận