Thái Cổ Thần Vương

Thì Quang Chi Thành

Thái Cổ Tiên Vực sừng sững trên đỉnh Tam Thập Tam Thiên Tiên Vực, chia ra tám vực thiên địa huyền huyễn vũ trụ hồng hoang. Phân chia tám vực đều có ý nghĩa riêng, đất mỗi vực thống ngự Hạ Giới Thiên hầu như ngang nhau.
Tam Thập Tam Thiên Tiên Vực trừ Thái Cổ Tiên Vực ra còn có ba mươi hai Hạ Giới Thiên, tám vực trừ Hoang Vực ra thế lực đỉnh của mỗi vực quản lý số lượng Hạ Giới Thiên đều là bốn Giới Thiên, Hoang Vực chỉ có ba cái, vì Thanh Huyền không thuộc về thế lực nào. Nếu không ba mươi hai thiên vừa lúc mỗi vực khống chế bốn Tiên Vực.
Đương nhiên đây là con số lý tưởng, nếu Thanh Huyền không bị phong cấm thì không biết sẽ nằm trong tay trùm vực nào.
Huyền Vực có ba thế lực hàng đầu, trong tay họ nắm giữ bốn Giới Thiên, có thể tưởng tượng cường thịnh cỡ nào. Ba thế lực hàng đầu có nhiều lực lượng phụ thuộc đều mạnh kinh khủng.
Theo như Tần Vấn Thiên hiểu biết cách cục Thái Cổ Tiên Vực thì trùm Huyền Vực không muốn mạnh nhất, hắn từng nghe Lão Biến Thái nói Thái Cổ Tiên Vực có thế lực Phật Môn chấp chưởng bốn Giới Thiên, thống ngự bốn phương Tiên Vực, cường đại biết bao. Một thế lực đã đại biểu một vực.
Nên dù ở trong Huyền Vực không khó biết thế lực này là trùm vực nào, nằm ở Vũ Vực phương tây Thái Cổ Tiên Vực, còn được gọi là Cực Lạc Tịnh Thổ.
Địa điểm tổ chức Đại Hội Vạn Giới luôn cố định, nhưng vì Thanh Thành Giới xa xôi nên nhiều người chưa từng nghe về nó, nếu chịu khó tìm hiểu sẽ biết. Vạn năm Đại Hội Vạn Giới mở một lần, địa điểm luôn là thành cổ có tính tượng trưng trong Huyền Vực, nơi thần khởi. Thời viễn cổ lúc tám vực phân chia, Thiên Thần đời đầu ra từ tòa thành trì này, đó là một nhân vật trong truyền thuyết, được gọi là Chủ Thì Quang Chi Thành, có người gọi là Thì Quang Thần Vương.
Vì kỷ niệm nơi nhân vật này sinh ra nên tòa thành trì được đặt tên là Thì Quang Chi Thành.
Tần Vấn Thiên đang đi trong hùng thành hoành vĩ vô cùng cổ xưa, đã hơn hai năm từ khi hắn nhận thiệp mời, vài tháng nữa Đại Hội Vạn Giới sẽ tổ chức trong tòa thành này. Tần Vấn Thiên đến nơi trước vài tháng, vượt qua nhiều biên giới, mất một lúc lâu mới tới.
Không chỉ mình Tần Vấn Thiên đi, có nhiều người đi cùng hắn như Thanh Nhi, Khuynh Thành, Bắc Minh U Hoàng, Trường Thanh Đại Đế, Nam Hoàng Yêu Nguyệt. Cả đám đi theo Tần Vấn Thiên đến kiến thức Đại Hội Vạn Giới một phen, hơn nữa mọi người đã có thực lực không tầm thuồng, có thể đi ra ngoài xông xáo. Cộng thêm Tần Vấn Thiên đã là Giới Chủ một phương, không cần dè dặt như trước kia.
Thanh Thành Giới đã vô cùng vững chắc, chín Giới Cung thống ngự một trăm năm khống chế nó chặt chẽ, sẽ không xảy ra rắc rối gì.
Tiểu Hỗn Đản biến thành đại bàng cánh vàng từ không trung đáp xuống mặt đất. Các tòa kiến trúc hùng vĩ cao vút đâm mây, bay giữa hư không phải chú ý. Thỉnh thoảng có đại yêu siêu mạnh lướt qua hư không, có rồng, phượng, kỳ lân, những thánh thú điềm lành, có mãnh thú đáng sợ như Thao Thiết, Cùng Kỳ, đương nhiên có cả yêu thú biến dị hiếm hoi cũng đầy khắp nơi.
Quân Mộng Trần nhìn cường giả bốn phía và bên dưới, lên tiếng:
- Ta cảm giác nhân vật Siêu Phàm rất hiếm thấy trong Thanh Thành Giới nhưng không đáng gì tại đây.
Tần Vấn Thiên nhẹ gật đầu. Trước kia thế lực như Trường Sinh Điện khống chế chủ thành rất nghiêm khắc, nhân vật tầm thường không có tư cách định cư trong Trường Sinh thành, càng huống chi đây là thành trì trong truyền thuyết, Thì Quang Chi Thành.
Quân Mộng Trần hỏi Tần Vấn Thiên:
- Sư huynh có thấy Giới Chủ không?
Đến bây giờ Quân Mộng Trần vẫn thói quen gọi Tần Vấn Thiên là sư huynh.
Tần Vấn Thiên gật đầu nói:
- Ừ, có không ít.
Mắt Quân Mộng Trần hưng phấn hỏi:
- Ở đâu có Giới Chủ?
Quân Mộng Trần không thấy nhiều Giới Chủ, chỉ có vài vị, giờ đến Thì Quang Chi Thành càng muốn xem Giới Chủ nơi này mạnh cỡ nào.
Tần Vấn Thiên nói nhỏ với Quân Mộng Trần:
- Vị tiền bối tóc bạc trước mặt ngươi.
Quân Mộng Trần sửng sốt nhìn đằng trước, thấy một lão nhân tóc bạc đang khom lưng đi, trông già lọm khọm, ăn mặc đơn giản, một bồ đồ mộc mạc nhất, tầm thường không thể tả.
Quân Mộng Trần chớp mắt hỏi:
- Sư huynh không lừa ta đi?
Lão nhân đi đằng trước dừng bước lại, quay đầu liếc hướng Quân Mộng Trần. Lão híp mắt thành khe hở hẹp, cười tủm tỉm, nhìn như già nua nhưng đôi mắt chứa ý cười bắn ra ánh sáng cực kỳ đáng sợ. Khoảnh khắc Quân Mộng Trần cảm giác linh hồn của mình bị giam cầm đứng cứng ngắc tại chỗ.
Tần Vấn Thiên cười nói:
- Ai kêu nói linh tinh, không mau xin lỗi tiền bối!
Khi nói chuyện Tần Vấn Thiên toát ra lực lượng vô hình. Quân Mộng Trần cảm giác nhẹ người hơn. Lão nhân ánh mắt chứa ý cười liếc qua Tần Vấn Thiên.
Quân Mộng Trần run run cười nói, giờ phút này không dám nghi ngờ gì nữa:
- Vãn bối thất lễ, tiền bối đừng trách.
Lão nhân cười cười hỏi Tần Vấn Thiên:
- Không sao, các hạ đến tham gia Đại Hội Vạn Giới?
Tần Vấn Thiên mỉm cười gật đầu nói:
- Đúng, lão tiên sinh cũng vậy?
Lão nhân gật đầu:
- Đúng rồi, mang theo gia quyến cùng đi, hậu sinh nhà ngươi thật thú vị.
Tần Vấn Thiên nói:
- Chưa ra xa nhà, hiếm khi có cơ hội đương nhiên dẫn theo để mở mang tầm mắt.
Lão nhân gật đầu nói:
- Cũng đúng.
Lão nhân xoay người, một thoáng biến mất. Quân Mộng Trần tưởng mình nhìn lầm, nhưng trước mặt trống rỗng, tiên niệm cũng không tìm thấy đối phương.
Quân Mộng Trần kinh thán:
- Mau quá!
Tần Vấn Thiên cười nhìn Quân Mộng Trần:
- Cho ngươi nói lung tung. Nơi này là Thì Quang Chi Thành, ngọa hổ tàng long. Trừ lão nhân vừa rồi ra có một nam nhân trông rất trẻ đứng bên tay trái chúng ta, lúc nãy ngươi có chú ý đến không?
- Có, trông bằng tuổi ta.
Tần Vấn Thiên nhỏ giọng nói:
- Hắn cũng là Giới Chủ.
Quân Mộng Trần trợn trắng mắt, không biết nên nói cái gì, cảm thấy buồn bực. Gã bây giờ còn chưa bước vào cảnh giới Giới Chủ.
Tần Vấn Thiên nói:
- Chúng ta tìm khách điếm ở lại đi, sẽ ở lại Thì Quang Chi Thành một thời gian, kiếm chỗ đặt chân đã.
Mọi người gật đầu đồng ý, lặn lội đường xa rốt cuộc đi tới Thì Quang Chi Thành, đúng là nên nghỉ chân một chút. Mấy ngày qua bọn họ không ăn cơm, vừa lúc nếm thử rượu và thức ăn ngon trong Thì Quang Chi Thành có mùi vị thế nào.
Tuy tu sĩ võ mệnh không ăn cơm cũng không sao, nhưng con người luôn muốn nếm ăn ngon. Huống chi thức ăn trong Thái Cổ Tiên Vực không đơn giản là thức ăn, đều là thiên tài địa bảo, hưởng thụ bữa ăn ngon vừa cải tạo thân thể, tuy cải tạo rất nhỏ.
Không lâu sau nhóm người tìm một khách điếm ở lại, trong khách điếm bao gồm tửu lâu. Ở đình đài lầu các hưởng thụ cao lương mỹ vị vừa được ngắm cảnh phương xa.
Tiểu Hỗn Đản biến hình dạng cún con, dạ dày rất to, nhai ngồm ngoàm tiêu diệt thức ăn siêu mau, trông rất hưởng thụ. Quân Mộng Trần không tốt hơn bao nhiêu. Mấy mỹ nhân động tác ưu nhã.
Mạc Khuynh Thành không kiềm được than thở:
- Tài liệu thức ăn này sợ rằng đều là báu vật ta chưa từng nghe qua, sau khi vào bụng lực lượng trong người tự động vận chuyển, toàn thân đặc biệt thoải mái.
Mạc Khuynh Thành mới đến cảnh giới Tiên Đế nên cảm giác rất mãnh liệt, dù là Siêu Phàm cũng có cảm giác hơi sung sướng.
Quân Mộng Trần câm nín nói:
- Tẩu tử không nhìn xem giá cả bữa ăn này, lấy giới thạch làm đơn vị, rất xa xỉ, sư huynh cần gì chọn mớ thức ăn này?
Đó là giới thạch! Một khối giá trị liên thành.
Tâm tình của Tần Vấn Thiên rất tốt đáp:
- Khó được đi ra một chuyến, đương nhiên phải hưởng thụ sinh hoạt.
Mọi người hiếm khi tụ tập với nhau nhàn nhã hưởng thụ rượu và thức ăn ngon, tốn tiền chút không sao. Tần Vấn Thiên làm Thanh Thành Giới Chủ, tài nguyên một giới đều là của hắn, giới thạch tuy quý giá nhưng hắn không thiếu. Huống chi Tần Vấn Thiên mang ra nhiều đồ tốt trong kho báu thần ở Chiến Trường Diệt Thế.
Một mỹ nhân bưng thức ăn lên mỉm cười hỏi Quân Mộng Trần:
- Công tử từ xa đến Thì Quang Chi Thành phải không?
Mỹ nhân thuộc loại xinh đẹp nhìn thoải mái, thanh xuân tươi mát, nhoẻn miệng cười rất có sức hấp dẫn thân thiện. Mỹ nhân như vậy mà chỉ là thị nữ bưng thức ăn, đãi ngộ như vậy phải nói là xa xỉ.
Quân Mộng Trần ngoác miệng cười nói:
- Bị nàng nhìn ra rồi.
Thị nữ mỉm cười nói, dịu dàng nhưng không cho người cảm giác bị giễu cợt:
- Ưm, trong Thì Quang Chi Thành hưởng thụ một bữa ăn ngon là bình thường, không tính là xa xỉ. Nếu công tử có rảnh đi những giao dịch thần binh, trang sức mới gọi là xa xỉ. Công tử mua một bộ đồ hoặc mua món trang sức cho mấy vị tiên tử tuyệt sắc phải tiêu phí giới thạch tính bằng con số ngàn vạn, hơn nữa phẩm cấp giới thạch không thể quá kém.
Quân Mộng Trần trợn to mắt hỏi:
- Đó là loại quần áo trang sức kiểu gì?
Thị nữ mỉm cười nói:
- Đương nhiên là giới thần binh do đại sư lợi hại luyện chế ra, một món trang sức quần áo nhìn không bắt mắt nhưng là pháp bảo cực kỳ lợi hại, có loại công kích, loại phòng ngự, vừa đẹp mắt vừa thực dụng.
Mắt Tần Vấn Thiên lóe tia sáng liếc qua thị nữ, câu này nghe như nói cho Mạc Khuynh Thành và Thanh Nhi nghe. Thị nữ xinh đẹp này rất thông minh, dùng cách này giới thiệu cho hắn.
Tần Vấn Thiên cười nói:
- Ta muốn đi xem thử, nàng có đồng ý làm người hướng dẫn không? Đương nhiên ta sẽ trả thù lao nhất định.
Tần Vấn Thiên đang cần một hướng dẫn viên để hiểu biết Thì Quang Chi Thành và Đại Hội Vạn Giới.
Thị nữ hơi khom người nói:
- Nếu công tử có cần đương nhiên ta nghe theo, nhưng công tử cũng thấy ta đang làm việc, chờ ngày mai mới được.
Tần Vấn Thiên gật đầu nói:
- Được.
Thị nữ khom người chào Tần Vấn Thiên rồi lui ra:
- Vậy ngày mai Diệp Tử chờ công tử tại đây.
Quân Mộng Trần chớp mắt hỏi:
- Sư huynh muốn mua trang sức cho tẩu tử sao? Ta cảm giác nữ nhân kia cố ý nói cho tẩu tử nghe.
Tần Vấn Thiên cười nói:
- Đương nhiên cố ý, nhưng vừa lúc chúng ta muốn đi dạo mở mang tầm mắt, dù không mua trang sức chẳng lẽ không được đi dạo Thì Quang Chi Thành? Không thể thiếu người hướng dẫn được.
Quân Mộng Trần gật gù. Đám người Nam Hoàng Yêu Nguyệt cười liếc Tần Vấn Thiên một cái, tên này yêu thương Thanh Nhi và Mạc Khuynh Thành nhiều vậy chắc sẽ không tiếc bỏ hầu bao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận