Thái Cổ Thần Vương

Ước định

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
-------------------
Kết cục như vậy là điều Tần Vấn Thiên không ngờ, một vị nhân vật trưởng lão Hoàng Cực Thánh Tông ngã xuống, hắn không biết vì thế Hoàng Cực Thánh Tông sẽ ôm thái độ như thế nào xử lý việc này.
Ở trong dự tính trước đó của hắn, đánh chết Thương Đồng tất nhiên chọc giận người của hoàng triều Đại Thương, cường giả Trượng Kiếm tông, Diệp quốc, cùng với Dược Hoàng hẳn sẽ vì hắn ra tay gánh vác việc này, về phần về sau hoàng triều Đại Thương trả thù, hắn tự nhiên cũng nghĩ tới, nhưng nếu là vì sợ trả thù mà thả Thương Đồng cho chạy để đối phương về sau lại đến đối phó hắn cùng bằng hữu của hắn, Tần Vấn Thiên không làm được.
Nhưng bây giờ, liên lụy vào đã xa không chỉ một vị hoàng tử, mà là một vị nhân vật trưởng lão Hoàng Cực Thánh Tông, còn là luyện khí sư cường đại, điều này làm trên người hắn nháy mắt gánh áp lực nặng trịch.
Nhưng hắn cũng không trách lão giả, dù sao chuyện này vốn là hắn gây ra, đối phương ra tay cũng là vì Tần Vấn Thiên hắn, như vậy vô luận tương lai có thể gặp phải cái gì, hắn đều nhận.
Chỉ là trong lòng hắn có một tia tò mò, vì sao lão giả này sẽ vì việc này điên cuồng như vậy, hắn không thể hiểu được, chẳng lẽ một vị trưởng lão Hoàng Cực Thánh Tông ở trong mắt đối phương không đáng giá nhắc tới?
- Đa tạ tiền bối ra tay tương trợ.
Ánh mắt Tần Vấn Thiên nhìn về phía lão giả, hơi hạ thấp người, điều này làm ánh mắt Dược Hoàng lộ ra một mảng thưởng thức, nếu là người thường gặp chuyện như vậy phủi sạch quan hệ cũng không kịp, nhưng Tần Vấn Thiên thản nhiên nói lời cảm tạ, cũng chẳng khác nào thừa nhận vị trưởng lão Hoàng Cực Thánh Tông kia chết, có một phần của Tần Vấn Thiên hắn.
Chỉ thấy lão giả đó nhìn về phía Tần Vấn Thiên, bàn tay run lên rất khẽ, nhưng động tác rất khẽ này tự nhiên không ai chú ý, đôi mắt thâm thúy của lão thế mà lại mơ hồ có ánh mắt khiến Tần Vấn Thiên không thể nhìn thấu, có tích tắc, hắn thậm chí sinh ra một loại ảo giác, ánh mắt đối phương lại là vô cùng thân thiết nhu hòa, đương nhiên, cũng chỉ là trong tích tắc, rất nhanh đôi mắt kia lại bình tĩnh giống như nước lặng, không có bất cứ gợn sóng nào, chỉ là thản nhiên gật gật đầu.
Điều này làm Tần Vấn Thiên thầm nghĩ, đối phương ra tay, có lẽ chỉ là xem ở trên mặt mũi Dược Hoàng đi.
Lúc này, ánh mắt lão giả đó lại nhìn phía đoàn người kia của hoàng triều Đại Thương, khẽ nhíu mày, mơ hồ có một luồng sát ý lóe ra, nhất thời thân thể những người đó run mạnh lên, thế mà quyết đoán xoay người gào thét rời đi, đối phương ngay cả trưởng lão Hoàng Cực Thánh Tông cũng dám giết, nếu là muốn giết bọn hắn cũng chỉ là cái nhấc tay, chỉ là đối phương khinh thường động thủ, sao còn dám dừng lại ở đây.
Bọn họ lúc này chỉ có một ý nghĩ, mang sự tình bẩm báo Hoàng Cực Thánh Tông, một vị nhân vật trưởng lão chết, đủ khiến cao tầng Hoàng Cực Thánh Tông rung chuyển một lần đi, thân là bá chủ tuyệt đối của Hoàng Cực Thánh Vực, việc này tuyệt không thể nhịn, vị lão nhân kia, còn có Tần Vấn Thiên, đều phải đền mạng.
Ánh mắt Tần Vấn Thiên chuyển qua, nhìn về một phía, chỉ thấy nơi đó cũng có một ánh sáng lạnh lẽo phóng tới hắn, chính là Đế Thí, hắn vốn định sau khi bước ra Tiên Vũ giới giết Tần Vấn Thiên ngay tại chỗ, ngươi đứng hạng nhất Cổ Bi Tiên Vũ giới lại như thế nào, người chết, thiên phú mạnh nữa lại tính cái gì, nhưng hôm nay, Đế Thí lại biết không có khả năng giết được Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên làm sao không có ý nghĩ gạt bỏ Đế Thí, ý tưởng của hai người nhất trí kinh người, chỉ là Đế Thí này thực lực mạnh hơn Thương Đồng nhiều, Thiên Cương cảnh giới tầng tám, lĩnh ngộ thần thông vài Cổ Bi, Tần Vấn Thiên tự tin sẽ không yếu hơn đối phương, nhưng nếu nói vượt cảnh giới chém giết Đế Thí, hắn không thể xác định, dù sao hắn không biết Đế Thí bên ngoài có thể phát huy ra đầy đủ lực lượng thật sự mạnh bao nhiêu, bọn họ chưa từng giao thủ trên ý nghĩa thực sự.
Mặt khác, Tần Vấn Thiên vừa mới đánh chết Thương Đồng đã là mượn thế người khác, đắc tội hoàng triều Đại Thương nhất mạch, thậm chí Hoàng Cực Thánh Tông, không phải thực lực thuộc về bản thân hắn, hôm nay lại mượn thế Dược Hoàng đi đối phó Đế thị gia tộc, thì tỏ ra có chút quá phận, ân oán của hắn với Đế Thí, vẫn là chính bọn họ giải quyết thì tốt hơn.
- Hẹn cái thời gian như thế nào?
Ánh mắt Tần Vấn Thiên sắc bén, xuyên không gian, nhìn về phía Đế Thí.
Lời vừa nói ra, lại nhấc lên một đợt triều dâng, kẻ này, vừa giết Thương Đồng, hôm nay câu này, không thể nghi ngờ đã là chính thức khiêu chiến nhân vật thiên kiêu trấn áp thời đại Đế Thí.
Không có ai sẽ ngu xuẩn đến cho rằng Tần Vấn Thiên hẹn cái thời gian uống rượu nói chuyện phiếm với Đế Thí, một câu này, giống như một phong chiến thư.
Đế Thí, ứng chiến hay không?
- Ba tháng sau, Thánh Chiến đài, đến lúc đó, người Hoàng Cực Thánh Vực đều có thể tới, xem ta giết hạng nhất Cổ Bi Tiên Vũ giới.
Đế Thí lạnh lùng nói, trực tiếp ứng chiến.
Thời gian, ba tháng sau; địa điểm, Thánh Chiến đài Hoàng Cực Thánh Vực.
- Thánh Chiến đài đó, xem ra lại có náo nhiệt để xem rồi.
Đoàn người nghĩ. Uy danh Thánh Chiến đài vang vọng Hoàng Cực Thánh Vực, chính là đài chiến đấu đỉnh cấp nhất của Hoàng Cực Thánh Vực, muốn bước lên Thánh Chiến đài chiến đấu, đều phải có chiến tích kiêu ngạo với người cùng danh vọng không tầm thường, ở nơi đó, thường xuyên có thể nhìn thấy trận chiến quật khởi của một số người.
- Tốt.
Tần Vấn Thiên chỉ có một chữ đáp lại, đồng ý.
Ba tháng sau, vừa lúc củng cố cảnh giới cùng với mang thu hoạch lần này ở trong Tiên Vũ giới hấp thu, Thánh Chiến đài, chính là nơi Đế Thí chết.
Trong mắt Đế Thí sát ý sắc bén, chỉ thấy ánh mắt hắn nhìn chung quanh, quét về phía đám người mênh mông, khí phách mở miệng:
- Ba tháng sau, Đế Thí ta mời thiên kiêu Thiên Cương cảnh tụ tập ở Thánh Chiến đài, đến lúc đó, có thể nhìn thấy ai có thể Thiên Cương vô địch.
Thanh âm hắn quanh quẩn hư không, tỏ rõ dã tâm của hắn, muốn Thiên Cương vô địch.
Hôm nay Đế Thí tu vi Thiên Cương cảnh tầng tám, lại thêm thân là một trong tám đại thiên kiêu trấn áp thời đại, quả thực có thể tranh danh hiệu người mạnh nhất Thiên Cương cảnh một chút.
- Đế Thí, muốn tranh danh hiệu người mạnh nhất Thiên Cương; mà Tần Vấn Thiên xếp hạng nhất Cổ Bi Tiên Vũ giới, chính thức công kích thiên kiêu trấn áp thời đại, hơn nữa địa điểm còn đặt ở Thánh Chiến đài, thật sự làm người ta quá mong đợi.
Rất nhiều người thầm nghĩ, hôm nay chuyện đã xảy ra ở Tiên Vũ giới, đủ khiến Hoàng Cực Thánh Vực sinh ra một cơn sóng thật lớn.
- Ba tháng sau, chờ ngươi đi chết.
Đế Thí phẩy tay áo bỏ đi, cường giả Đế thị gia tộc nhìn quét Tần Vấn Thiên một cái, tuy muốn đánh chết Tần Vấn Thiên báo thù cho Đế Vũ, nhưng hiển nhiên bọn họ không làm được, chỉ có thể đi, ba tháng sau, hy vọng Đế Thí có thể thắng, giết chết kẻ này đi, nếu không nếu mặc kệ hắn trưởng thành, tương lai rất có thể sẽ trở thành đại địch.
- Tần sư đệ, chúng ta về Trượng Kiếm tông đi.
Chỉ thấy Đoạn Hàn đi lên, nhìn Tần Vấn Thiên mở miệng nói, hôm nay trận sóng gió này liên lụy thật lớn, tất nhiên dẫn phát một cơn sóng lớn, Tần Vấn Thiên lại sắp trở thành người ở nơi đầu sóng ngọn gió, chỉ có về Trượng Kiếm tông mới an toàn nhất.
Chỉ cần đến Trượng Kiếm tông, mặc dù sóng lớn nữa, cũng có tông môn sẽ thay Tần Vấn Thiên gánh vác, mặc dù là áp lực đến từ Hoàng Cực Thánh Tông.
Huống hồ, Trượng Kiếm tông bên kia, có thể tìm hiểu cho Tần Vấn Thiên cái nhìn của cao tầng Hoàng Cực Thánh Tông đối với chuyện này.
- Ừm.
Tần Vấn Thiên gật đầu, hắn là đệ tử Trượng Kiếm tông, tự nhiên về Trượng Kiếm tông. Ánh mắt hắn nhìn phía Mạc Khuynh Thành, Mạc Khuynh Thành đi lên trước, kéo tay Tần Vấn Thiên, sau đó quay đầu nhìn về phía Dược Hoàng, bộ dáng đáng yêu động lòng người đó khiến Dược Hoàng cũng không đành lòng mang hai người tách ra.
- Theo ta về Dược Hoàng cốc.
Chòm râu Dược Hoàng dựng lên, trừng mắt nhìn Mạc Khuynh Thành một cái, nha đầu này là có tình nhân liền quên sư tôn nha.
- Không.
Mạc Khuynh Thành quật cường nhìn Dược Hoàng, nhẹ nhàng lắc lắc đầu, nắm tay Tần Vấn Thiên hơi dùng sức, lần đầu tiên nói ra chữ không đối với Dược Hoàng, không phải là Mạc Khuynh Thành muốn ngỗ nghịch ý tứ Dược Hoàng, chỉ là nàng sau khi mất đi ký ức thật không dễ gì gặp lại Tần Vấn Thiên, tiếp theo lại là Tiên Vũ giới từ biệt, nào nỡ tách ra một lần nữa.
Huống hồ trận sóng gió này đã nổi lên, nàng tự nhiên hy vọng ở lại bên cạnh Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên có thể cảm nhận được nhiệt độ bàn tay Mạc Khuynh Thành, hơi dùng sức, cũng nắm chặt Mạc Khuynh Thành, trong lòng chảy qua từng tia ấm áp.
- Ngươi theo hắn đi Trượng Kiếm tông? Hắn hiện tại hạng nhất Cổ Bi Tiên Vũ giới, tu vi Thiên Cương tầng bảy, chính ngươi không cần tăng thực lực sao? Mặc dù ngươi sở trường luyện đan, nhưng thực lực theo không kịp mà nói, cũng sẽ hạn chế năng lực luyện đan của ngươi.
Dược Hoàng dựng râu trừng mắt, có chút buồn bực nói, tự nhiên là cố ý nhắc nhở Mạc Khuynh Thành chớ quên tu hành, nếu không sẽ bị Tần Vấn Thiên kéo giãn chênh lệch.
Đôi mắt đẹp của Mạc Khuynh Thành nheo lại, lộ ra nét mặt suy tư, nàng đương nhiên không muốn trở thành trói buộc, hy vọng mình có thể giúp được Tần Vấn Thiên, nhưng muốn nàng buông tay Tần Vấn Thiên, lại vẫn không nỡ bỏ.
- Ba tháng sau ta tự nhiên sẽ thả ngươi ra.
Dược Hoàng nhìn đồ nhi tuyệt đẹp điềm đạm đáng yêu kia, không khỏi có chút bất đắc dĩ, nha đầu này là không có thuốc nào cứu được rồi.
Đôi mắt đẹp của Mạc Khuynh Thành hiện lên một mảng ánh sáng, nhìn về phía Tần Vấn Thiên, chỉ thấy Tần Vấn Thiên kéo tay nàng gật gật đầu:
- Khuynh Thành, ba tháng tới ta cũng cần bế quan tu hành, nàng theo Dược Hoàng tiền bối về Dược Hoàng cốc đi.
- Được.
Mạc Khuynh Thành gật đầu, nhìn thấy một màn như vậy Dược Hoàng tức giận đến mức chòm râu bay loạn, hung hăng trừng mắt nhìn Tần Vấn Thiên, không có thiên lý nha, sư tôn nói không nghe, tình lang nói lại hữu dụng như vậy, quá đả kích lão nhân rồi.
- Đi thôi.
Dược Hoàng không biết nói gì nữa, Mạc Khuynh Thành lưu luyến không rời buông tay Tần Vấn Thiên, sau đó đi đến bên người Dược Hoàng, phá không mà đi, trên không Mạc Khuynh Thành vẫn quay đầu ngóng nhìn Tần Vấn Thiên, bốn mắt nhìn nhau, vẫn mang theo ý quyến luyến, đột nhiên, Mạc Khuynh Thành cười lên, khiến lòng vô số người run rẩy, lúc ly biệt, nàng vẫn muốn lưu lại một nụ cười cho Tần Vấn Thiên.
- Tần Vấn Thiên, theo ta cùng nhau trở về đi.
Viêm Sơn Kiếm Chủ đã đi tới, hắn tự nhiên muốn hộ vệ an nguy của Tần Vấn Thiên.
- Vâng.
Tần Vấn Thiên gật gật đầu, nhìn bọn Phàm Nhạc:
- Tiền bối, ta muốn mang theo bằng hữu của ta.
- Đi, đều đi Trượng Kiếm tông làm khách đi.
Viêm Sơn Kiếm Chủ tự nhiên sẽ không bất cận nhân tình như vậy, hôm nay Tần Vấn Thiên địa vị phi phàm, mang chút bằng hữu tới Trượng Kiếm tông làm khách hắn sao có thể ngăn cản.
- Vấn Thiên.
Một thanh âm mềm mại đáng yêu truyền đến, Tần Vấn Thiên nhìn về phía Lâm Tiên Nhi, chỉ thấy đôi mắt đẹp của Lâm Tiên Nhi chứa nụ cười, nói:
- Lần này từ biệt, công tử chớ quên Tiên Nhi, ba tháng sau, Thánh Chiến đài gặp lại.
Dứt lời, Lâm Tiên Nhi khẽ dời bước sen, theo người Tiên Nữ giáo rời đi, khiến vô số người ném tới ánh mắt ghen tị đối với Tần Vấn Thiên, không có thiên lý mà, Mạc Khuynh Thành không muốn xa rời đã làm người ta chịu xúc động mạnh, Lâm Tiên Nhi thế mà còn kích thích trái tim yếu ớt của bọn họ.
- Đi thôi.
Viêm Sơn Kiếm Chủ đám cường giả Trượng Kiếm tông phất tay, nhất thời kiếm khí lơ lửng, mọi người lần lượt bước lên kiếm quang, sau đó kiếm quang lóng lánh, đoàn người phá không rời đi.
Vô số ánh mắt chăm chú nhìn bóng người thanh niên kia rời đi, trong lòng lại nghĩ, Tiên Vũ giới chính là nơi Tần Vấn Thiên thành danh, tương lai Hoàng Cực Thánh Vực, hắn chắc chắn bộc lộ tài năng, câu chuyện về sau, sẽ viết như thế nào?
Từng bóng người lục tục phá không, tám đại thiên kiêu trấn áp thời đại cũng đều lần lượt rời đi, Tiên Vũ giới rốt cuộc yên tĩnh, duy chỉ có Cổ Bi thật lớn có khắc những cái tên kia vẫn đứng sừng sững ở đó, mười năm không đổi.
Theo mọi người rời khỏi, tên Tần Vấn Thiên, bắt đầu truyền khắp Hoàng Cực Thánh Vực!
Bạn cần đăng nhập để bình luận