Thái Cổ Thần Vương

Không ai hiểu biết

Thần Thủ sơn trang, một cổ khí tức kinh khủng càn quét thiên địa, chỉ thấy một thân ảnh bay lên trời, tức giận ngập trời. Trong một tích tắc dường như ngày tận thế tới.
- Con ta.
Đông Thánh Tiên đế hàng lâm hư không, gầm lên giận dữ, trường bào trên người hắn bay phất phới, tiên uy tuyệt thế uy áp vùng hư không này, lập tức bước ra một bước, chạy thẳng tới núi cổ.
- Oành.
Trên bầu trời Thần Thủ sơn trang có mây tím bay túa ra ngập trời, thân thể Tử đế đứng ở đó cũng có một cổ tức giận cuồng bạo càn quét phiến thiên địa này, lộ ra áp lực nghẹt thở.
Mọi người Thần Thủ sơn trang ai nấy đều mang thần sắc kinh ngạc, nhìn Tử đế và Đông Thánh Tiên đế xông vào bên trong ngọn núi cổ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Vì sao hai vị Tiên đế lại chấn nộ đến như vậy?
Vừa rồi Đông Thánh Tiên đế hô to "con ta", chẳng lẽ Đông Thánh Đình đã xảy ra chuyện. Khả năng này rất lớn, có thể nói vì sao Tử đế lại giận dữ đến như vậy.
Bọn họ rất muốn biết bên trong ngọn núi cổ kia rốt cuộc đã phát sinh ra đại sự gì, đáng tiếc chỉ có thể suy đoán mà thôi. Bọn họ nhìn thấy Đông Thánh Đình điên cuồng đánh giết vào bên kia núi cổ, âm thanh rung trời truyền ra tựa như hư không bạo động, nhưng hắn vẫn không giết được, mỗi lần đều bị núi cổ chấn rung trở về, như vậy càng khiến người ta cảm thán cự sự mạnh mẽ của Cổ Chi Đại đế Nghệ đế. Năm đó rốt cuộc Nghệ đế kinh khủng bao nhiêu.
- Ai biết người mang mặt nạ bằng đồng xanh là ai, là người của gia tộc thế lực nào. Ai có thể nói cho ta biết, tất có trọng thưởng.
Âm thanh của Tử đế rét lạnh chí cực, ánh mắt quét qua mọi người, lập tức mọi người thần sắc nhoáng lên một cái, dường như nhớ tới người mà Tử đế nói tới là ai. Người mang mặt nạ bằng đồng xanh một mực thần bí mà khiêm tốn đó, dẫn theo một con Hắc Khuyển tiến nhập vào bên trong ngọn núi cổ. Còn chuyện hắn là ai thật sự không có ai biết.
- Ta cũng thưởng rất trọng.
Đông Thánh Tiên đế đạp bước quay về, trên người vẫn mang theo sát ý kinh khủng, ánh mắt của hắn nhìn mọi người chung quanh, hai tròng mắt có màu đỏ tươi. Chính mắt hắn chứng kiến thảm trạng của con trai Đông Thánh Đình, cơ hồ bị phế bỏ, mềm nhũn nằm dưới đất, bị giết chết một cách tàn nhẫn, hắn thấy được niềm tuyệt vọng trong ánh mắt của Đông Thánh Đình, và ánh mắt cầu cứu tới hắn.
Nhưng đều vô dụng, hắn đường đường nhân vật Tiên vực Đại đế lại không cứu được con trai của mình, hắn đưa cho Đông Thánh Đình một món Tiên binh pháp bảo cường đại, khiến cho rất nhiều Tiên Đài cường giả Đông Thánh Tiên môn đi theo chính là để bảo đảm vạn vô nhất thất, bảo đảm Đông Thánh Đình sẽ không gặp bất trắc ở bên trong ngọn núi cổ. Tuy nhiên Đông Thánh Tiên đế nằm mơ cũng không nghĩ tới sẽ có kết cục như thế này, con của hắn đã bị chết trong tay một người thần bí không ai biết là người nào.
Mọi người nói không ai biết người mang mặt nạ bằng đồng xanh thần bí ấy là ai, cũng không biết hắn đến từ nơi nào, bái sư người nào, là người của thế lực nào.
Thiên Biến đế quân cũng lộ ra một chút thần sắc thú vị, xem ra Đông Thánh Đình chết rồi, không ngờ người giết hắn là người thanh niên mang mặt nạ thần bí đó.
Đúng lúc này, ánh mắt của Đông Thánh Tiên đế bỗng nhiên đổi qua, rơi vào trên người của Thiên Biến đế quân, lạnh lùng hỏi:
- Thiên Biến đế quân, người thần bí khó lường này có phải là người của Thiên Biến Tiên môn ngươi hay không?
Thiên Biến đế quân lộ ra chút thần sắc buồn cười:
- Đông Thánh, ngươi cứ thích giận người vô lý như vậy sao? Ngược lại ta còn hy vọng là người của Thiên Biến Tiên môn ta làm đấy. Xem ra ngươi bảo vệ Đông Thánh Đình không phải tầm thường, người có thể tru diệt hắn có thể nói là nhân vật phi phàm, huống chi còn có nhiều cường giả bảo vệ Đông Thánh Đình như vậy.
Thần sắc của Đông Thánh Tiên đế phát lạnh, Thiên Biến nói cũng không sai, nhiều cường giả bảo vệ Đông Thánh Đình như vậy, vì sao lại như thế, bên trong ngọn núi cổ đã xảy ra chuyện gì. Tử đế cũng không thể lý giải nổi, tiên niệm bọn họ cảm nhận được lực lượng phong ấn cường đại, đó là một phong ấn đồ phổ cực lớn, Tiên binh pháp bảo cường đại, phong ấn không gian, là ai có dạng Tiên binh pháp bảo phong ấn như thế này, hắn không thể nào ngờ được.
- Con của ta, ta nhất định sẽ báo thù cho con.
Đông Thánh Đình nắm chắc hai đấm tay với sát khí đáng sợ. Hắn nhìn thoáng qua phía Vũ đế bằng ánh mắt không thân thiện. Vũ đế vô tư không hay biết, cứ tiếp tục uống rượu và cười nói cùng người bên cạnh. Hắn đã nhắc nhở qua với tất cả mọi người muốn vào núi cổ sẽ gặp phải nguy hiểm, nếu tự mình đã chọn đi vào, chết còn có thể đến giận chó đánh mèo trên người hắn hay sao.
Chẳng qua là một người con nối dòng của Đông Thánh Tiên đế chết đi, xem ra nhìn thấy ai cũng cảm thấy khó chịu rồi.
- Đám khốn nạn kia.
Đông Thánh Tiên đế nghĩ tới đám người đi theo bảo vệ Đông Thánh Đình kia thật là một đám rác rưởi, tất cả đều đáng chết.
Bên trong cổ sơn, những cường giả bị Nam Hoàng thị và đám người Thiên Biến Tiên môn giữ lại không hề nghĩ tới Đông Thánh Tiên đế cũng động sát niệm đối với bọn họ, bảo vệ thiếu chủ bất lợi, mặc dù không có thể trách bọn họ, nhưng Đông Thánh Tiên đế giận lây sang bọn họ cũng là chuyện rất bình thường. Những chuyện như thế này có nhiều ở Tiên vực, nếu bọn họ biết Đông Thánh Đình bị giết, e rằng sợ tới mức không dám ra khỏi núi cổ rồi.
Lúc này hai người Tần Vấn Thiên và Nam Hoàng Vân Hi đã đi ra khỏi nơi mà Đông Thánh Đình và Tử Vân Vũ bỏ mình, chỗ ấy không cần hắn lo lắng tới nữa, lúc này đôi mắt đẹp của Nam Hoàng Vân Hi rơi vào gương mặt tuấn dật của Tần Vấn Thiên, hỏi:
- Huynh có biết hắn hay không?
- Muội cứ nói đi.
Tần Vấn Thiên mỉm cười với Nam Hoàng Vân Hi. Hắn biết rằng hoàn toàn không thể che giấu được Nam Hoàng Vân Hi.
- Nhìn huynh như luôn luôn đang tháo chạy, nhưng kì thực là một mực chờ đợi hắn chui vào trong hũ. Người đó có năng lực phong ấn thật mạnh, còn có pháp bảo đáng sợ. Hắn ta là bằng hữu của huynh đó sao. Là ai vậy?
Nam Hoàng Vân Hi tò mò trong lòng.
- Vân Hi, chuyện này muội biết là tốt rồi.
Tần Vấn Thiên nhoẻn miệng cười với Nam Hoàng Vân Hi, cũng không hề nói nhiều lời. Nam Hoàng Vân Hi cười tươi gật đầu, lại nói:
- Giờ này, ngay cả Đông Thánh Đình chết như thế nào Đông Thánh Tiên đế cũng không biết, là huynh cố ý a.
- Muội đoán đúng rồi.
Tần Vấn Thiên và Nam Hoàng Vân Hi nhìn nhau, đều không nói hết thảy mọi chuyện bên trong, nhưng dĩ nhiên Nam Hoàng Vân Hi hiểu rõ, chuyện này nàng sẽ không nhắc tới ở bên ngoài, dù sao nàng cũng là người tham dự vào cái chết của Đông Thánh Đình và Tử Vân Vũ.
Trong mắt Tần Vấn Thiên lóe lên từng đạo lãnh mang, hắn làm như thế chính là muốn Đông Thánh Tiên đế và Tử đế cũng không biết hậu nhân của bọn họ đã chết như thế nào, hắn không ở đó trực tiếp đánh chết Đông Thánh Đình và Tử Vân Vũ. Tuy nói hắn đã đắc tội qua với hai vị Tiên đế, thế nhưng vô luận Đông Thánh Tiên đế hay là Tử đế hắn vẫn còn lưu giữ lại một đường, ít nhất hai vị Tiên đế này sẽ không đích thân ra tay giết hắn.
Đông Thánh Tiên đế không tự tay giết hắn, chủ yếu là vì Thiên Biến Tiên môn và Đông Thánh tiên môn chiến đấu song phương, Tiên đế không thể nhúng tay, không phải Thiên Biến đế quân cũng có thể giết người của hắn, thứ yếu cũng là bận tâm một chút thân phận.
Tử đế không tự mình động thủ, căn bản là không có lý do tự tay giết hắn, Tần Vấn Thiên chỉ đánh bại Tử Đạo Dương tại thành Cổ đế, Tử đế có thể khiến cho thủ hạ yếu nhân đi, nhưng một vị đại đế bởi vì chúnày chút chuyện này mà đích thân giết chết đệ tử Tần Vấn Thiên của Thiên Biến đế quân, thì người Tiên vực sẽ nhìn Tử đế hắn như thế nào đây.
Tần Vấn Thiên cho Đông Thánh Tiên đế và Tử đế có lý do đích thân động thủ giết hắn.
Còn nếu như bọn họ chính mắt trông thấy Đông Thánh Đình và Tử Vân Vũ chết ở trong tay Tần Vấn Thiên, vậy lý do này đã đủ rồi. Cho dù thân là nhân vật đại đế cũng sẽ không tiếc thân phận ra tay giết chết Tần Vấn Thiên. Nói như vậy hắn sẽ đặt bản thân mình vào một tình cảnh vô cùng nguy hiểm, nếu không có tình cảnh này, dĩ nhiên Tần Vấn Thiên sẽ tránh khỏi cho mình rơi vào tình cảnh quá nguy hiểm.
Đây là nguyên nhân Tần Vấn Thiên để cho Đế Thiên đi tới nơi này, thời điểm Đông Thánh Đình muốn đòi mạng hắn ở bên trong ngọn núi cổ, không phải là hắn không ôm ý nghĩ giống như nhau, rằng sẽ khiến cho Đông Thánh Đình không đi ra ngoài được. Sau mọi chuyện thì Đế Thiên có thể biến mất, Đông Thánh Tiên đế và Tử đế không tìm được người, không ai biết Đế Thiên chính là hắn, người duy nhất biết được hai người có liên lạc chính là người của Hoàng cấp Thánh tông, là người đã bị diệt.
- Thánh nữ.
Lúc hai người di động tại bên trong ngọn núi cổ chợt có âm thanh truyền đến, bất ngờ chính là cường giả thủ hộ Nam Hoàng Vân Hi trước kia, nàng gặp được Nam Hoàng Vân Hi và Tần Vấn Thiên đều mạnh khỏe, lập tức đạp bước đến đây.
- Những người còn lại không đến sao.
Nam Hoàng Vân Hi hỏi.
- Chắc còn đang chiến đấu.
Người đó đáp lại, dù sao chư tiên song phương đại chiến cũng không thể kết thúc nhanh như vậy.
- Chúng ta quay về xem một chút.
Nam Hoàng Vân Hi mở miệng nói, lập tức cưỡi Phượng chu đi tới trước, quả nhiên, bọn họ đi nửa đường thì gặp một đám cường giả đại chiến.
- Không sao chứ.
Tên Thiên Phù giới đệ tử thân khoác áo giáp kim cương quang mang nhìn thấy Tần Vấn Thiên trở về liền lên tiếng hỏi.
- Đây không phải là rất tốt hay sao.
Tần Vấn Thiên nhún vai cười nói.
- Đông Thánh Đình và người Tử đế đâu, bị bỏ lại rồi sao?
Người đó lại hỏi.
- Món pháp bảo trên người Đông Thánh Đình quả thật lợi hại, hơn nữa trên thân còn có rất nhiều Tiên binh. Ta và Vân Hi bị đuổi giết một mạch, thật là thảm hại. Dù sao là cường giả mang mặt nạ cũng là nhân vật phi phàm, hắn lại có một món phong ấn pháp bảo cực kỳ lợi hại, có thể khắc chế được Đông Thánh Đình. Người đó hẳn là coi trọng bảo vật trên người Đông Thánh Đình, chặn lại Đông Thánh Đình và Tử Vân Vũ rồi, vùng không gian kia đều bị phong ấn lại, ta xem Đông Thánh Đình có thể dữ nhiều lành ít.
Tần Vấn Thiên cao giọng nói, dường như cố ý nói cho người của Đông Thánh Tiên môn và Tử đế cùng nghe.
Quả nhiên, sắc mặt của bọn họ biến đổi. Một vị Đông Thánh Tiên môn cường giả lạnh nhạt nói:
- Pháp bảo Đình điện hạ có thể là Tiên đế cố ý giao cho hắn, làm sao có thể bị khắc chế được chứ, đừng nói bậy ở chỗ này.
Tần Vấn Thiên châm chọc quét nhìn người đó một cái rồi nói:
- Ta không nói với ngươi, chen miệng vào làm gì. Về phần Đông Thánh Đình như thế nào vậy theo các ngươi nghĩ thì như thế nào, hắn thiên hạ vô song, không ai có thể địch, các ngươi an tâm chờ hắn trở về là tốt rồi.
Người đó nhìn thấy sắc mặt Tần Vấn Thiên mang nụ cười giễu cợt thì thần sắc thay đổi, lập tức mở miệng nói:
- Chúng ta đi.
Đồng thời hắn nói chuyện mọi người ở bên cạnh công phạt một cách điên cuồng, kéo dài khoảng cách, sau đó người của bọn họ toàn bộ vững bước rút lui về một hướng, tiếp đó đồng thời lập lòe ly khai. Tần Vấn Thiên cũng quay về, Đông Thánh Đình và Tử Vân Vũ chưa từng xuất hiện, chuyện này thật có chút kỳ quái.
- Tần sư huynh.
Xa xa, thân ảnh của Quân Mộng Trần và Luyện Ngục lập lòe đến đây, còn có Nam Hoàng thị cường giả.
- Vì sao bọn họ không chiến.
- Đông Thánh Đình gặp phiền toái.
Tần Vấn Thiên cười cười, Thiên Phù giới đệ tử trước đó truyền âm với Tần Vấn Thiên nói săn giết Đông Thánh Đình nhìn vào mắt Tần Vấn Thiên một cái thật sâu, chẳng qua cũng không nói gì.
- Chúng ta tiếp tục lên đường đi, rất nhiều người đã xâm nhập vào núi cổ, cứ ở đây chiến đấu làm trễ nãi không ít thời gian a.
Có người mở miệng nói, Tần Vấn Thiên nhìn thoáng qua, người của Khương gia đều không có ở đây, hiển nhiên là đi tìm Thần Chi Thủ thần vận rồi, đây mới là mục đích bọn họ đi vào núi cổ.
- Ừ, ngọn núi cổ này sâu không thấy đáy, thần bí khó lường, chư vị hãy cẩn thận một chút.
Tần Vấn Thiên lên tiếng căn dặn, trước đó hắn dụ Đông Thánh Đình xâm nhập không ít nơi trong núi cổ để giết hắn, nhưng vẫn cảm giác chỉ đến được một góc vậy, tuyệt học truyền thừa chi địa Nghệ đế lưu lại thật không phải giản như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận