Thái Cổ Thần Vương

Hòa thượng Vấn Tâm tự

Không gian trước Thạch Chung Bích có vẻ rất áp lực, cường giả khắp nơi lần lượt đi tới giằng co, cường giả đứng ngoài xem càng nhiều, lúc này bọn họ cũng nghe rõ, hình như phía đông Tiên Vực từng đưa ra yêu cầu tài quyết trong Tiên Vực, có rất nhiều thế lực liên thủ đối phó nhằm vào Trường Thanh Tiên Quốc, mà Tần Vấn Thiên từng vì chuyện này kết thù oán với không ít thế lực.
- Không ít kẻ thù, cảnh giới có chút không đủ nhìn.
Mọi người cười nhìn Tần Vấn Thiên, bước ra Thạch Chung Bích tám mươi mốt bước, bọn họ đều bội phục Tần Vấn Thiên, nhưng vẫn che giấu không được sự thực về cảnh giới Tần Vấn Thiên hơi thấp, tuyệt đại đa số người ở trong Thiên Đạo Thánh Viện gần như đều có tiến bộ, tuy rằng Tiên Thai ngũ trọng không thể gọi là yếu, nhưng cũng không được coi là mạnh mẽ.
- Quả thật phiền toái,
muốn trở thành nhân vật vô song chói mắt thì nhất định phải đối mặt với cục diện dòm ngó của cường địch, đừng nói Tần Vấn Thiên, trước đây Hoàng Sát Thiên đột phá tám mươi mốt bước đều thu hút vô số đối thủ, Hoàng Sát Thiên thật sự dựa vào thực lực siêu cường giết tới mức không người nào dám khiêu chiến hắn, chọc phải rất nhiều đối thủ, nhưng vẫn không có người dám động, hoặc không lay động được.
Trong lòng bọn họ thầm nghĩ, bất kỳ một người nào muốn đứng ở đỉnh phong đều phải chấp nhận khiêu chiến mạnh nhất.
Mỗi thời đại khó xuất hiện Đại Đế, những nhân vật Đại Đế trong lịch sử có ai không đạp lên vô số thi thể xương cốt của cường giả đi về phía trước, một đường xông lên bảo tọa chí cao vô thượng của Tiên Vực, cuối cùng thiên hạ vô song, lịch trình trưởng thành của mỗi một vị Đại Đế đều có thể viết thành một bài thơ về lịch sử chiến đấu.
Tần Vấn Thiên, người bên cạnh hắn đều lấy hắn làm trung tâm, nhưng đối thủ của hắn lại coi hắn là địch, muốn hủy diệt hắn.
- Thú vị, hòa thượng ta lần đầu tiên nhìn thấy chuyện thú vị như thế.
Lúc này, lại có âm thanh truyền đến, trong đám người, ba vị tăng nhân đi ra, nhưng trong đó ngoại trừ một người là đầu trọc, hai người khác đều để tóc tu hành, nhất là người bên trái kia, tuy mặc tăng bào nhưng khuôn mặt lại tuấn dật phi phàm, phong độ phiêu dật
Hòa thượng mở miệng kia là tăng nhân ở giữa, hắn đi tới bên này, cười nhẹ nói:
- Tiên Vực, bây giờ thời đại nào rồi, không ngờ lại còn cướp mỹ nữ.
Tần Vấn Thiên nghe được lời này thì nhìn sang, người đi tới này lại là hòa thượng Bất Giới, đứng cách bọn họ không xa còn có một hàng mỹ nữ giống tiên tử, chính là Dao Đài tiên tử.
- Thời đại nào rồi, hòa thượng cũng thích xen vào việc của người khác.
Đệ tử của Tử Đế quát một tiếng, thần sắc không thiện cảm.
- Sư huynh, hắn dám kỳ thị hòa thượng.
Bất Giới trốn ở phía sau hòa thượng bên trái, hòa thượng này tuấn dật phi phàm, chỉ vào đệ tử của Tử Đế và nói.
- Các ngươi có thể xen vào chuyện của người khác, hòa thượng vì sao không thể xen vào việc của người khác?
Tăng nhân tuấn dật này vô cùng anh khí, hắn quát đệ tử Tử Đế một tiếng, không ngờ lại ẩn ẩn tỏa ra uy thế kinh người, bao phủ đệ tử Tử Đế kia.
- Hòa thượng đương nhiên không thể xen vào việc của người khác.
Đệ tử của Tử Đế nói.
- Ngươi nói thừa, ta muốn nhúng tay vào, ngươi làm gì được ta?
Tăng nhân tuấn dật cường thế nói, làm cho khí thế của đệ tử Tử Đế bộc phát mạnh hơn, hắn cực kỳ không thiện cảm, lạnh nhạt nói:
- Ngươi thử xem sao?
- Sư huynh, hắn sỉ nhục ngươi.
Tăng nhân Bất Giới chỉ vào đệ tử Tử Đế và nói, lúc này áo cà sa trên người tăng nhân tuấn tú trôi nổi bồng bềnh, khí thế kinh người như cuồng phong.
- Quát!
Hét lớn một tiếng, hình như có lực lượng phật môn kinh người phát ra, trong nháy mắt sắc mặt của đệ tử Tử Đế kia đỏ lên, hắn cực kỳ khó chịu, lập tức chỉ thấy thân thể hắn liên tục lui về phía sau, hắn rên rỉ một tiếng, miệng phun ra một ngụm máu tươi, bàn tay của hắn che tim mình, đôi mắt cực kỳ khó coi.
Một số đệ tử Tử Đế đều lần lượt bước ra, khí thế sôi trào mãnh liệt, một cơn gió hung bạo đáng sợ bộc phát, sắc mặt bọn họ tái xanh, hòa thượng này quá mạnh, một tiếng quát đã làm một vị đồng của môn bọn họ chấn thương, đây là năng lực gì?
- Ngươi làm càn.
Một người trong đó lạnh lùng nói, đột nhiên xuất hiện hòa thượng cường thế làm cho mọi người sinh ra vẻ mặt kinh ngạc khác thường, thật sự bá đạo, không ngờ có hòa thượng bá đạo như vậy trong Tiên Vực, có vài người đã nghĩ đến bọn họ xuất thân từ chỗ nào, đương nhiên, một số người có thể lực ở Tiên Vực trung bộ, thí dụ như Cửu Hoàng Tiên Quốc, bọn họ sớm đã biết thân phận của mấy người này.
- Hòa thượng vô lý như vậy, e rằng chỉ có hòa thượng Vấn Tâm tự.
Sắc mặt của Hoàng Vô Địch không vui, tuy không quen với đệ tử Tử Đế, nhưng dù sao cũng là đứng cùng một trận tuyến.
- Cái gì là đạo lý?
Tăng nhân tuấn dật nhìn về phía Hoàng Vô Địch hỏi.
- Sư huynh, ý hắn là bọn họ cướp người chính là đạo lý, bởi vì bọn họ mạnh, chúng ta là kẻ không nói đạo lý, có lẽ hắn cảm thấy chúng ta hơi yếu.
Hòa thượng Bất Giới trốn ở phía sau sư huynh nói thầm.
- Sư đệ, ta biết, chỉ là muốn hỏi hắn một chút.
Tăng nhân tuấn tú kia ôn hòa nói, hoàn toàn không có một chút bá đạo như trước kia, mọi người nhìn tới không biết nói gì, tăng nhân đi ra từ Vấn Tâm tự trước đến nay nổi danh không nói lý lẽ, nhưng mà rất nhiều người lần đầu tiên gặp được, một người cường thế bá đạo, một người hèn mọn vô sỉ, còn có một người dứt khoát không nói lời nào.
- Lần này Vấn Tâm tự chỉ có ba vị tăng nhân bước vào Thiên Đạo Thánh Viện, Bất Ngữ, Bất Sân, Bất Giới, đại sư Bất Ngữ từ trước đến nay không nói, Bất Giới người cũng giống như pháp hiệu, duy nhất chỉ có Bất Sân, tính tình lại rất nóng nảy, chắc chắn chính là ngươi rồi, nhưng mà, Cửu Hoàng Tiên Quốc ta và Vấn Tâm tự từ trước đến nay chưa từng có mâu thuẫn, chuyện nơi đây, là chuyện của Cửu Hoàng Tiên Quốc ta, vì sao Vấn Tâm tự lại nhúng tay vào?
Hoàng Vô Địch mở miệng nói, không ít người lộ ra vẻ mặt kinh ngạc khác thường, không ngờ Hoàng Vô Địch này lại khách khí với ba vị tăng nhân Vấn Tâm tự, chuyện này không giống phong cách của hắn, nếu như thực lực có thể nghiền ép đối thủ, từ trước đến nay Hoàng Vô Địch hắn cũng cho rằng nắm đấm chính là đạo lý.
- Sư đệ, vì sao chúng ta phải nhúng tay?
Bất Sân nhìn hòa thượng Bất Giới hỏi.
- Sư huynh, chúng ta thân là tu sĩ phật môn, chú trọng tâm cảnh bình thản, ngày xưa vị Tần huynh này giúp qua sư đệ, sư đệ ta đương nhiên phải trả ơn, sư huynh ngươi là sư huynh của ta, chuyện của ta dĩ nhiên chính là chuyện của sư huynh.
Hòa thượng Bất Giới nói nghiêm túc, mọi người không nói gì, hai hòa thượng này có tâm cảnh bình thản?
- Sư đệ nói có lý.
Bất Sân suy nghĩ sâu xa rồi gật đầu, nhìn Hoàng Vô Địch:
- Ngươi cũng nghe được rồi, chuyện của Tần huynh chính là chuyện của ta.
- Các ngươi đủ chưa?
Người của Thiên lam Tiên Quốc có chút không vui.
- Không đủ, làm sao bây giờ?
Bất Sân nhìn người nói chuyện, không có hỏa khí.
Đông.
Một vị cường giả Thiên Lam Tiên Quốc bước ra, nếu không đủ, vậy chỉ có chiến, tu vi của người đi ra cường đại, Tiên Thai bát trọng, uy thế đáng sợ, quát lạnh:
- Lăn ra đây.
- Sư huynh, hắn...
Hòa thượng Bất Giới hai mắt mở rất lớn, không nhịn được rùng mình một cái, trong lòng lặng lẽ cầu khẩn cho người này, thật sự có người không sợ chết.
Bất Sân lại rất bình tĩnh, trên mặt hoàn toàn không có một chút biểu tình, chỉ là lông mày hắn nhíu lại, người quen đều biết đây là tín hiệu nguy hiểm tới mức nào
- Đã quen đi bằng chân, làm sao biết lăn.
Bất Sân đi ra ngoài, uy thế hai người mạnh lên, chỉ thấy cường giả Thiên Lam Tiên Quốc giơ tay công phạt, có thần tượng siêu cường nghiền ép tới, đập về phía hòa thượng Bất Sân.
- Ai, tại sao khổ như thế chứ...
Tăng nhân Bất Giới thở dài một tiếng, hắn vừa dứt lời, trên người hòa thượng Bất Sân đột nhiên phóng ra phật quang vô thượng, giống như một vị Phật Đà, có hàng vạn hàng nghìn chưởng ấn xuất hiện, trực tiếp kéo thần tượng kia tới, đồng thời có rất nhiều chưởng ấn bộc phát và tấn công tên cường giả của Thiên Lam Tiên Quốc.
Sắc mặt người kia thay đổi, hắn không ngừng đánh ra lực lượng cuồng bạo, phá hủy lực lượng trấn áp mạnh mẽ, nhưng lại thấy từng bàn tay ập tới, hư không không ngừng chấn động, đánh nát nó, đồng thời chưởng ấn đáng sợ bộc phát liên tục và bao phủ khắp hư không, thân thể của cường giả Thiên Lam Tiên Quốc lui lại, những cánh tay đó cũng kéo ra thật nhanh, trực tiếp bao phủ đối phương, cánh tay hóa thành không gian khép kín, thậm chí mọi người không nhìn thấy bóng người của cường giả Thiên Lam Tiên Quốc, sau đó là những tiếng nổ ầm ầm không ngừng phát ra, chỉ có âm thanh đáng sợ lưu lại.
- Ai...
Hòa thượng Bất Giới không ngừng thở dài, hình như có chút không nhẫn tâm, những sắc mặt của cường giả Thiên Lam Tiên Quốc cũng thay đổi, tất cả kết thúc cũng khá nhanh, khi hàng vạn hàng nghìn cánh tay thu hồi, mọi người nhìn thấy tên cường giả cường đại của Thiên Lam Tiên Quốc nằm trên mặt đất không ngừng co quắp, toàn thân sưng lên, miệng phun ra máu tươi và bọt trắng, tin rằng trận chiến đấu này sẽ trở thành một cơn ác mộng của hắn.
- Tính cách sư huynh của ta tương đối khiêm tốn, tính tình cũng tốt, nhưng các người cũng không thể sỉ nhục huynh ấy.
Hòa thượng Bất Giới có phần đau lòng, Tần Vấn Thiên cảm thấy xấu hổ, quả nhiên hết sức khiêm tốn, tính tình rất tốt...
Nhưng hắn cũng không nghĩ tới hòa thượng hèn mọn lại xuất hiện vào lúc này, lại giúp mình, dù sao ở trên cấp bậc cường giả, bên của hắn đang yếu thế.
Vị sư huynh của Bất Giới này chắc hẳn rất mạnh, Hoàng Vô Địch cũng có chút kiêng kỵ, hiển nhiên không phải nhân vật tầm thường, có lẽ bình thường không lộ ra năng lực mà thôi.
- Tần huynh, ngươi xem hòa thượng ta rất có nghĩa khí, không giống ngươi, nhìn thấy mỹ nữ lại phủ nhận quan hệ với ta, không hậu đạo chút nào.
Hòa thượng Bất Giới hình như biết công chúa Xạ Nhật Tiên Quốc tìm được Tần Vấn Thiên, bảo Tần Vấn Thiên thay đổi lập trường, hòa thượng này thật sự có thần thông quảng đại.
- Cám ơn.
Tần Vấn Thiên cười cười, cũng không có từ chối sự hỗ trợ của hòa thượng Bất Giới, chuyện này vốn không phải là chiến đấu công bằng gì, mà là tranh đấu, đương nhiên càng mạnh càng tốt.
- Tần Vấn Thiên, chuyện này chung quy là chiến đấu của bản thân ngươi, trốn ở phía sau người khác cũng tránh không được.
Các cường giả Cửu Hoàng Tiên Quốc vẫn chặn ở giữa, ngăn cản con đường gặp mặt của Tần Vấn Thiên và Thanh Nhi.
- Cách nói chuyện của ngươi không vô vị, nếu nói đây là chiến đấu của hắn, Hoàng Hữu Địch của Cửu Hoàng Tiên Quốc không phải đã chiến bại, sau khi bị sỉ nhục lại còn đến bao vây nơi này, chẳng lẽ muốn Tần Vấn Thiên một người đối mặt với các ngươi sao?
Hòa thượng Bất Giới buồn bực nói.
- Quả thật rất vô vị, thánh viện lại không thể giết người, ngươi đánh người của ta, ta đánh trở lại, không thú vị.
Bất Sân lắc đầu than thở:
- Muốn khai chiến thì nhanh chút.
- Bất Sân, ngươi gấp gáp khai chiến như vậy là sợ nhìn thấy ta sao?
Một giọng nói vang lên, làm cho đám người phía sau xao động, sau đó liền nhìn thấy một nhóm cường giả bước đi trong hư không, người ở giữa nhìn sang, người này có uy thế không gì sánh được.
Ánh mắt Tần Vấn Thiên nhìn về phía hắn, tự nhiên nghĩ đến thân phận của đối phương, vị hoàng huynh trong miệng Hoàng Hữu Địch thường nhắc tới chắc chắn là kẻ này.
Người tới chính là Hoàng Sát Thiên Cửu Hoàng Tiên Quốc!
Hắn cũng nhìn thấy Tần Vấn Thiên, có chút bất ngờ nói:
- Thật không ngờ tới lại có người bước ra tám mươi mốt bước ở Thạch Chung Bích, Hữu Địch hắn bại trong tay ngươi cũng bình thường, nhưng ngươi không nên sỉ nhục hắn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận