Thái Cổ Thần Vương

Tiên Đế trở về

Bắc Minh Lộng Nguyệt và Lý Dục Phong cùng tới, còn có một vài hộ vệ cường giả Tiên Vương. Nhìn thấy Tần Vấn Thiên và Tri Âm đứng cùng nhau, Lý Dục Phong cười khen:
- Hai người các ngươi thoạt nhìn cũng xứng đôi lắm.
- Xem ra chuyện tốt của ngươi sắp tới rồi, lại trêu chọc cả ta và Tri Âm.
Tần Vấn Thiên cười nói. Bắc Minh Lộng Nguyệt đánh giá Tần Vấn Thiên, thoạt nhìn hình như là vẫn như cũ, nhưng nếu cảm nhận kĩ càng thì lại mơ hồ cảm thấy khí chất của Tần Vấn Thiên có vẻ đã thay đổi vài phần, thế nhưng lại nói không rõ là chỗ nào đã thay đổi.
Người này không ngờ lại thật sự ra khỏi được cấm địa, quả nhiên là một kỳ tích.
- Đã phá cảnh chưa?
Lý Dục Phong lười suy đoán, trực tiếp quay sang hỏi Tần Vấn Thiên.
- Ngươi đoán xem?
Tần Vấn Thiên cười nói.
Ánh mắt Lý Dục Phong lóe lên, thoáng lộ ra một tia giật mình. Bắc Minh Lộng Nguyệt cũng hít một hơi thật sâu, không ngờ hắn lại thật sự phá cảnh.
- Ngươi mới bao nhiêu tuổi vậy?
Bắc Minh Lộng Nguyệt hiếu kỳ hỏi. Võ tu Tiên Vực không thể nhìn mặt mà đoán tuổi được. Những người ở cấp bậc Tiên Thai đỉnh phong tu hành đã mấy ngàn năm nhưng thoạt nhìn đều là dáng vẻ thanh niên, huống gì là Tiên Vương. Nhân vật cấp bậc Tiên Vương cho dù có tu hành cả mấy vạn năm thì thoạt nhìn vẫn là vô cùng trẻ tuổi.
Nếu như Tần Vấn Thiên và Tri Âm đã đặt chân tới cảnh giới Tiên Vương thì dù cho thoạt nhìn bọn họ chỉ mới hơn hai mươi tuổi, nhưng tuổi thật thì lại khó có thể biết được, phạm vi dao động cực lớn.
- Quên rồi.
Tần Vấn Thiên nhún vai cười nói. Loại chuyện tu hành này vốn chính là đặc biệt tiêu hao thời gian, có rất ít người lại để ý tuổi tác, thứ cần để ý chỉ có cảnh giới có cường đại hay không.
Sở dĩ Bắc Minh Lộng Nguyệt hỏi thăm tuổi tác của Tần Vấn Thiên chủ yếu là bởi nàng cảm thấy hắn có lẽ vẫn còn trẻ lắm. Nếu như hắn thật sự rất trẻ mà lại có khả năng phá được các loại kỉ lục thì thành tựu sau này cũng sẽ có thể càng thêm khủng khiếp.
Bắc Minh Lộng Nguyệt đảo mắt nhìn Tần Vấn Thiên, nói:
- Đi thôi, tới hoàng cung một chuyến. Từ lúc ngươi tới Bắc Minh tiên triều, còn chưa có thật sự mở tiệc chiêu đãi ngươi.
- Được.
Tần Vấn Thiên gật đầu, đoàn người lập tức lóe lên. Tần Vấn Thiên hỏi:
- Phía đông Tiên Vực vẫn ổn chưa?
- Hẳn là không có động tĩnh gì quá lớn, bằng không hoàng cung sẽ nhận được một vài tin tức. Ta cũng tận lực chú ý, có lẽ sóng ngầm đang điên cuồng phun trào, tuy nhiên siêu cấp tiên chiến còn chưa thật sự bạo phát.
Bắc Minh Lộng Nguyệt khẽ nói, Tần Vấn Thiên khẽ gật đầu. Trận chiến giữa các thhế lực đỉnh cấp tại Tiên Vực quả nhiên không phải chỉ cần tám năm mười năm là có thể bạo phát.
Tần Vấn Thiên yên lòng. Nếu siêu cấp tiên chiến không bạo phát thì đương nhiên Thanh Nhi các nàng sẽ không có chuyện gì, chắc hẳn là cũng đang an tâm tu hành. Nếu không, hắn sẽ ngay lập tức rời đi.
Hoàng cung Bắc Minh tiên triều hùng vĩ mênh mông, lần trước khi hộ tống người của Vạn Gia, Tần Vấn Thiên đã liếc mắt thoáng nhìn từ bên ngoài. Hiện tại, hắn lại theo Bắc Minh Lộng Nguyệt bước vào trong hoàng cung, không ngừng thâm nhập tòa hoàng cung rộng lớn này, chỉ cảm thấy có một cỗ khí thế dồi dào cuồn cuộn nhào tới.
Trong hoàng cung, cường giả như mây, tùy ý liền có thể gặp được nhân vật cảnh giới Tiên Vương. Có thể nói, tòa hoàng cung này là nơi tập trung của cường giả trên khắp Bắc Minh tiên triều mênh mông vô tận, đại biểu cho lực lượng cao cấp nhất của hoàng triều.
- Bái kiến công chúa điện hạ.
Dọc đường đi, không ít người gặp Bắc Minh Lộng Nguyệt đều sẽ khom người bái lạy, tỏ vẻ tôn kính.
Bắc Minh Lộng Nguyệt cũng khẽ gật đầu. Nàng một đường đi về phía trước, đưa Tần Vấn Thiên đến một nơi nào đó.
- Đang...
Đúng lúc này, một tiếng chuông chấn động vang lên, khiến cho Bắc Minh Lộng Nguyệt dừng bước, trong ánh mắt lóe lên một vẻ kinh ngạc khác thường.
- Đang...
Âm thanh ấy lại truyền ra, liên tục vang lên mấy lần. Hoàng cung chấn động kinh ngạc, mọi cường giả đều đánh ánh mắt cùng nhìn về một phía.
Tiếng chuông này truyền ra từ Đế Cung. Đại Đế triệu kiến, hẳn là có chuyện lớn phát sinh.
Trong con ngươi xinh đẹp của Bắc Minh Lộng Nguyệt hiện lên một vẻ kinh ngạc khác thường, mở miệng nói:
- Khi tiếng chuông Bắc Minh tấu vang, tất cả các vương hầu đều phải tụ họp lại trước Đế Cung. Đã xảy ra chuyện gì vậy?
- Bệ hạ thiết yến, hoàng cung cùng vui, vương hầu tới Đế Cung nghênh đón U Hoàng công chúa trở về.
Một giọng nói lan truyền theo tiếng chuông, vang vọng khắp cả hoàng cung.
Ánh mắt Tần Vấn Thiên lóe lên, phong quang lập lòe. Bắc Minh U Hoàng đã trở về, hắn đương nhiên biết việc này có ý nghĩa như nào.
Cường giả Tiên Vương trong Thiên Đạo Thánh Viện cũng đã ra rồi.
Nếu như Bắc Minh U Hoàng đã ra thì Bạch Vô Nhai sư huynh tất nhiên cũng sẽ trở về. Tất cả các nhân vật Tiên Vương có thiên phú mạnh nhất của các thế lực lớn đều sắp về về, xem ra Tiên Vực sắp không được bình yên.
Lúc bọn họ đi ra thì chỉ đạt tới cảnh giới Tiên Thai, không dấy lên sóng gió gì quá lớn tại Tiên Vực. Thế nhưng người ở cấp bậc Tiên Vương thì lại khác, nhất là đỉnh cấp Tiên Vương thiên phú kiệt xuất của các thế lực lớn. Bọn họ hẳn là đã đạt được bước tiến cực lớn trong lần tu luyện tại Thiên Đạo Thánh Viện này.
Ban đầu Bắc Minh Lộng Nguyệt rất chấn động kinh ngạc, trong đôi con ngươi xinh đẹp lập tức lộ ra ý cười, khẽ nói:
- Tỷ tỷ của ta cõ lẽ đã vào Tiên Đế.
Thân hình của Tần Vấn Thiên và Lý Dục Phong run lên, chỉ nghe Bắc Minh Lộng Nguyệt hít một hơi thật sâu, nói:
- Tiên Đế trẻ tuổi nhất từ trước tới nay của Bắc Minh tiên triều đản sinh, không còn là Bùi Thanh nữa mà đã là người của hoàng thất Bắc Minh tiên triều ta, Bắc Minh U Hoàng.
- Lợi hại.
Lý Dục Phong khen một tiếng. Hắn vẫn hay được nghe kể rằng nữ nhân Bắc Minh U Hoàng này rất lợi hại, hiện tại lại phá cảnh để tiến vào đế cảnh, trở thành Tiên Đế trẻ tuổi nhất từ trước tới nay của Bắc Minh tiên triều. Thân là nữ tử, nàng quả thật khiến cho người ta kính nể.
- Phụ thân cực ít dùng tới tiếng chuông Bắc Minh. Nếu như chỉ là tỷ tỷ trở về, người nhất định không có khả năng làm ra động tĩnh lớn như vậy, chắc hẳn tỷ đã vào Tiên Đế.
Bắc Minh Lộng Nguyệt thoáng cười nói:
- Tỷ tỷ quả thật lợi hại, đệ nhất mỹ nữ của Bắc Minh tiên triều, hiện tại lại là Tiên Đế trẻ tuổi nhất từ trước tới nay. Xem ra ta vĩnh viễn cũng chỉ có thể ngước mắt nhìn theo tỷ tỷ.
- Không thể nói như vậy được. Chí ít thì nàng vẫn có chút xuất chúng hơn tỷ nàng.
Lý Dục Phong nói.
- A? Ở điểm nào cơ?
Bắc Minh Lộng Nguyệt hiếu kỳ nói.
- Nàng đã tìm được một nam nhân ưu tú giống như ta vậy.
Lý Dục Phong kiêu ngạo nói, Bắc Minh Lộng Nguyệt len lén liếc mắt nhìn Tần Vấn Thiên và Tri Âm, không biết nói gì. Tần Vấn Thiên nín cười, không nghĩ tới thánh tử của Bách Luyện Thánh Giáo cũng vô sỉ như vậy.
- Chỉ có điều, thật đúng là khó tìm được một ai có thể xứng đôi với tỷ ta. Bởi vậy nên chẳng nam nhân nào lọt vào mắt xanh của tỷ ấy, hiện tại đến cả Bùi Thanh cũng không đủ tư cách.
Bắc Minh Lộng Nguyệt có chút kiêu ngạo nói.
- Đi thôi, nếu là tiệc mừng thì đương nhiên có thể dẫn các ngươi cùng tới. Tần Vấn Thiên, ngày khác sẽ thiết yến khoản đãi một mình ngươi, ngươi sẽ không để tâm chứ?
Bắc Minh Lộng Nguyệt nói.
- Làm sao có thể, tiếng chuông Bắc Minh đã vang lên, Đại Đế thiết yến, vương hầu tập trung, một yến tiệc hoan nghênh ta tới Bắc Minh tiên triều làm khách lớn như vậy, ta sao lại để tâm gì.
Tần Vấn Thiên thấp giọng cười nói, nhất thời Bắc Minh Lộng Nguyệt lại một lần nữa cạn lời... Lý Dục Phong phá lên cười, nói:
- Không nghĩ tới ngươi còn vô sỉ hơn ta.
- Các ngươi vui vẻ là được rồi.
Bắc Minh Lộng Nguyệt bị hai tên gia hỏa vô sỉ này nói cho á khẩu không trả lời được, xoay người tiếp tục đi về phía trước. Nàng thay đổi phương hướng, đi về phía Bắc Minh Đế Cung chứ không tới công chúa phủ như lúc trước muốn đi nữa.
- Lý Dục Phong, ngươi đã từng gặp qua Bắc Minh Đại Đế hay chưa?
Tần Vấn Thiên hiếu kỳ hỏi.
- Chưa hề.
Lý Dục Phong lắc đầu.
- Như vậy thì lần này có khẩn trương hay không?
Tần Vấn Thiên mỉm cười, đây tương đương với lần đầu tiên hắn gặp mặt Trường Thanh Đại Đế.
- Ta đây ngọc thụ lâm phong thiên phú vô song, có gì mà khẩn trương.
Lý Dục Phong lớn lối khoa trương.
- Ân, hi vọng sau khi ngươi gặp Bắc Minh Đại Đế vẫn là tự tin như vậy.
Tần Vấn Thiên lần này rất phối hợp gật đầu, nói:
- Còn có thêm một tỷ tỷ lợi hại như vậy nữa, ngươi thảm chắc rồi.
Lý Dục Phong liếc mắt trừng Tần Vấn Thiên, vỗ đầu một cái. Đúng vậy, Bắc Minh Lộng Nguyệt còn có một tỷ tỷ lợi hại như vậy, không tốt rồi. Hi vọng người nhà Bắc Minh Lộng Nguyệt đừng so sánh hắn với Bắc Minh U Hoàng, nếu không thì thật sự thảm.
Lúc này, các nhân vật lớn tại Bắc Minh tiên triều đều đang đi về phía Đế Cung. Hoàng cung thiết yến tập thể nhưng chỉ có vương hầu thân phận cao quý mới có tư cách tiến vào Đế Cung. Những người này đều đặc biệt cường đại, rất nhiều người nhìn thấy Bắc Minh Lộng Nguyệt cũng không cần hành lễ, chỉ là nhàn nhạt gật đầu hô một tiếng công chúa điện hạ, thậm chí còn có người là trưởng bối ruột của Bắc Minh Lộng Nguyệt, nàng còn phải lấy lễ đối đãi.
Vì vậy, Tần Vấn Thiên và Lý Dục Phong đi bên cạnh Bắc Minh Lộng Nguyệt đều phải nghênh đón ánh mắt dò xét của các cường giả. Hiển nhiên, những người này đều hiếu kỳ, nam nhân mà Bắc Minh Lộng Nguyệt yêu mến rốt cuộc là một người như thế nào, hiện tại nàng lại muốn dẫn hắn tới Đế Cung dự tiệc hay sao, ý nghĩa chính là không tầm thường.
Bên trong Đế Cung, trước một tòa cung điện rộng lớn, tiên yến đã được chuẩn bị xong xuôi, cường giả tập hợp.
Phía đầu có vài vị hoàng tử tự mình tới đón chào, sau khi nhìn thấy mấy người bên cạnh cùng tiến vào theo Bắc Minh Lộng Nguyệt thì ánh mắt lại lộ ra một vẻ kinh ngạc khác thường.
- Lộng Nguyệt, mấy vị này là ai?
Có người cười hỏi.
- Vài bằng hữu tốt của ta.
Bắc Minh Lộng Nguyệt không ngại cười cười, nhưng kì thực rất nhiều người đều biết đến sự tồn tại của thánh tử Lý Dục Phong của Bách Luyện Thánh Giáo, dù sao hắn tới Bắc Minh tiên triều đã hơn mười năm.
- Lộng Nguyệt, tỷ tỷ ngươi đã vào đế cảnh, ngươi cũng phải cố gắng cho thật tốt, không nên xao lãng việc tu hành.
Một người thanh niên mở miệng. Hắn một thân khí chất trác tuyệt, anh khí ép người, chính là hoàng tử của Bắc Minh tiên triều, cường giả Tiên Vương.
- Hoàng huynh cũng vậy, tỷ tỷ còn chưa lớn bằng ngươi mà hiện tại đã vào Tiên Đế, Hoàng huynh còn phải cố gắng.
Bắc Minh Lộng Nguyệt cười đáp lại, khiến cho ánh mắt của người thanh niên đông lại, liếc mắt trừng Bắc Minh Lộng Nguyệt. Hắn cảm thấy có chút mất thể diện. Quả thật, tư chất của Bắc Minh U Hoàng làm rạng danh Bắc Minh tiên triều, nhưng đối với những hoàng tử công chúa khác mà nói, bọn họ lại đều bị ép tới ảm đạm không có chút ánh sáng.
- Tỷ tỷ của ngươi cũng sẽ không vì nhi nữ tình trường mà làm lỡ dở việc tu hành, ngươi bây giờ mới có tu vi gì mà đã bị trói buộc như vậy. Đợi tỷ ngươi trở về, nàng tất sẽ giáo huấn ngươi.
Hoàng tử này tiếp tục nói.
- Ngươi vẫn là quản bản thân cho thật tốt đi.
Bắc Minh Lộng Nguyệt bĩu môi, người thanh niên kia quét ánh mắt sắc bén về phía Tần Vấn Thiên và Lý Dục Phong.
Tần Vấn Thiên hắc tuyến đầy mặt, chỉ cảm thấy rất phiền muộn. Hắn thấy như hôm nay đến đây sẽ bị Lý Dục Phong liên lụy.
Lý Dục Phong muốn gặp Đại Đế nhạc phụ, còn có rất nhiều Tiên Vương hoàng tử, lại còn thêm một vị Tiên Đế công chúa, có thể tưởng tượng được áp lực lớn tới đâu, tất nhiên sẽ phải nghênh đón các loại ánh mắt. Mà hắn lúc này lại đang ở bên cạnh Lý Dục Phong, đơn giản là... Tần Vấn Thiên thầm mắng chính mình không nghĩ chu toàn, sớm biết thì đã không nên dính vào chỗ nước đục này.
- U Hoàng công chúa quả thật là tiên triều vô song, làm rạng danh tiên triều ta. Chưa từng có ai trẻ tuổi như vậy đã tiến vào Tiên Đế, sau này cũng khó có người làm được. Tương lai nếu như...
Một người mở miệng cười nói, chỉ có điều chợt ngừng lại, dường như kiêng kỵ ai đó. Quả nhiên có hoàng tử sắc mặt thoáng đổi.
- U Hoàng công chúa quả thật lợi hại, ta đây tự thấy không bằng…
- Đệ nhất mỹ nữ của Bắc Minh tiên triều ta cuối cùng vẫn là đệ nhất thiên kiêu.
- Cảnh giới Tiên Thai lại dám vào cấm địa, rồi lại bình an đi ra, khi đó ta đã cảm thấy U Hoàng công chúa có tiền đồ vô lượng rồi.
Mọi người đều đang khen ngợi Bắc Minh U Hoàng, có hoàng tử sắc mặt ảm đạm đi. Theo xu thế phát triển cường thế của Bắc Minh U Hoàng, e rằng Bắc Minh tiên triều sau này sẽ thật sự do nữ tử này thống trị!
Bạn cần đăng nhập để bình luận