Thái Cổ Thần Vương

Xuyên qua thời gian để đến

Mỗi người đều có số mệnh của riêng mình, Viện trưởng Thiên Đạo Thánh Viện, ông ta có thể chi phối vận mệnh của người khác hay sao?
Đạo pháp như vậy quả thật cực kì đáng sợ, có thể đi trên con đường vô thượng.
Chư vị thần tiên có mặt ở đây, cũng có người là cường giả năm đó đi vào thế giới Luân Hồi ở Thiên Đạo Thánh Viện, bọn họ bỗng nhiên nhớ đến bên trong thế giới Luân Hồi, dường như số mệnh của bọn họ cũng giống như thế giới bên ngoài, chẳng lẽ, tất cả những điều này đều đã được định trước? Tại thời điểm mà bọn học bước chân vào thế giới Luân Hồi, số mệnh của bọn họ đã bị thế giới Luân Hồi nhìn thấu hay sao.
Vẻ mặt của Tần Đỉnh cũng có chút khó coi, Càn Khôn giáo và Cửu Thiên Huyền Nữ cung nhúng tay vào chuyện này thì coi như cũng được đi, sau đó lại có thêm mấy người Yêu Thần Sơn và Lạc Thần Xuyên, bây giờ lại xuất hiện Thiên Đạo Thánh Viện, đối với thực lực hiện tại của Viện trưởng Thiên Đạo Thánh Viện, mọi người bên ngoài cũng không có ai biết rõ, dù sao Thiên Đạo Thánh Viện cũng chưa bao giờ hỏi chuyện bên ngoài, nhưng bây giờ khi ông ta ra tay thì trong hoàn cảnh này mới biết được tu vi của ông ta mạnh đến mức nào.
Xa tộc trưởng giơ thần trượng lên, thần trận giữa đất trời điên cuồng biến hóa, hắn bước về phía trước, đột nhiên, Tần Vấn Thiên nhận thấy cảm giác nguy hiểm gần kề, sau một khắc, thần trận trước người hắn động đậy, Xa tộc trưởng bước ra từ bên trong, thần trượng trong tay đánh về phía Tần Vấn Thiên.
Cũng trong cùng thời điểm đó, bốn phương tám hướng xung quang, thần trận cũng biến hóa điên cuồng, xuất hiện rất nhiều người giống nhau như đúc, đều là Xa tộc trưởng, cũng đều cầm thần trượng trong tay, đánh về phía Tần Vấn Thiên, bên dưới nơi bị thần trận bao phủ, không thể phân rõ được thật giả, hay nói cách khác, tất cả đều rất chân thật.
Côn chủ gào lên một tiếng, thân thể to lớn đong đưa, đôi cánh Vô Song lóe lên, lập tức bay ngang qua hư không, công kích về phía một bóng người, chỉ thấy vị xa tộc trưởng cầm thần trượng trong tay kia bỗng hóa thành Hỗn Độn cổ kính, nếu tiến vào bên trong, sợ rằng sẽ bị thôn phệ trong đó.
- Cẩn thận.
Long chủ lên tiếng nhắc nhở, Xa tộc, thế gia luyện khí đệ nhất Thái Cổ, thần binh trong tay lại có ngàn vạn biến hóa, có năng lực quỷ thần khó đoán.
Ở một bên khác, rất nhiều thần tiên một lần nữa nhào đến bên này, vây giết Tần Vấn Thiên, đối với trận chiến bên phía Viện trưởng Diệp, bọn họ cũng không muốn quan tâm, người bọn họ muốn bắt là Tần Vấn Thiên, không ai lại muốn chủ động đi nghênh chiến với một vị Viện trưởng Thiên Đạo Thánh Viện.
Ánh mắt Tần Vấn Thiên lạnh lùng, xem ra, những người này chắc là sẽ không tiếc giá nào để giữ mình lại đây.
Hắn bước về phía trước, đi xuống khỏi lưng của côn chủ, chuẩn bị nghênh chiến.
Nhưng vào ngay lúc này, chính giữa chân mày của hắn, bên trong tinh hồn kia là một mảnh trời sao mênh mông vô ngần, tựa như có một luồng sáng chạy ra khỏi đó, sau đó hóa thành một bóng người, vào lúc hắn xuất hiện, bàn tay đưa về phía trước, năm ngón tay nắm chặt thành nắm đấm, đột nhiên đánh về phía trước, trong khoảnh khắc đó, Xa tộc truworng đang đứng phía trước Tần Vấn Thiên chỉ cảm thấy không gian xung quanh giống như đều bị nắm lây, lập tức đổ nát tạo thành một tiếng vang thật lớn, Xa tộc trưởng phía bên kia bị đánh tan, hóa thành hư vô.
Thần sắc của những các bóng dáng Xa tộc trưởng ở phương hướng khác đều động cứng lại, nhìn chằm chằm bóng người xuất hiện ở trước mặt, tại sao lại có thêm một cường giả xuất hiện.
Lúc Tần Vấn Thiên nhìn thấy bóng người đó, cũng rất ngạc nhiên, gần như không thể tin vào mắt mình, tại sao có thể có chuyện này được?
Bóng dáng kia cực kì uy thế, ánh mắt hắn quét qua không gian xung quanh, uy áp khủng bố dường như bao phủ đến tận trời xanh, nhìn những thần tiên không ngừng chiến đấu, hắn há miệng, trong giây lát phát ra một tiếng rống to, chỉ trong phút chốc, thời không sụp đổ, trời long đất lở, vô số đạo pháp nổ tung tan tành, mọi sự chiến đấu đều ngừng lại trong khoảnh khắc đó, rất nhiều ánh mắt nhìn về phía hắn.
Trong tiếng rống to này, Lôi Thần phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, hắn là nhân vật đỉnh cấp vậy mà lúc này thân thể đều run lên, cũng không phải bởi vì tiếng rống này, mà là người vừa mới thoát được ra khỏi bàn tay vận mệnh, một tay kia của Viện trưởng Thiên Đạo Thánh Viện, bây giờ mới thoát ra được.
Tiếng rống đánh vỡ bầu trời, rất nhiều người cảm thấy màng nhĩ mình rung lên, một ít nhân vật thần tiên bình thường run rẩy, bốn phía xung quang dường như cũng run lên không bình thường, trong lòng bọn họ sóng to gió lớn rít gào, đại nhân vật kinh khủng này từ nơi nào đến vậy?
Một số ít người thuộc thế hệ trước của Tần tộc khi nhìn thấy nhân vật kia xuất hiện, cơ thể không nhịn được rung động, rất nhiều người sắc mặt thậm chí trở nên tái nhợt, các đường nét trên khuôn mặt cũng trở nên vặn vẹo.
Sao có thể có chuyện này được? Hắn làm sao có khả năng xuất hiện ở đây.
Tiếng rống dần dần lắng lại, nhưng dư âm vẫn rung động đất trời, vang vọng trời cao, một tiếng rống này, làm cho các cường giả Thái Cổ đều kinh hãi, cuộc chiến thần tiên cũng dừng lại.
Bóng người kia xoay lại, ánh mắt nhìn về phía mấy người Tần tộc, Tần tộc nguy nga kia hình như vấn sừng sững đứng ở đó như năm ấy, vẫn hùng vĩ như vậy, nhưng mà ánh mắt của hắn khi nhìn về phía Tần tộc đã không còn sự yêu quý giống như năm đó nữa mà lại lộ ra ánh lửa giận dữ.
Lão Giáo Chủ Càn Khôn giáo nhìn thấy bóng người uy nghiêm đứng đó thì cũng lộ ra vẻ kinh ngạc, sau đó trên khuôn mặt lộ ra một nụ cười nhàn nhạt, hắn ta lại xuất hiện, lúc này đây, Tần tộc nên lúng túng rồi.
Tần Đỉnh nhìn thấy người đó, ánh mắt như ngưng lại tại chỗ, hắn ta, tại sao lại xuất hiện ở đây?
- Gia gia.
Tần Vấn Thiên lên tiếng, giọng nói có chút run rẩy, năm đó, ở bên trong thiên quật, hắn hấp thụ sức mạnh Chư Thiên Tinh Thần, Thần Tuyệt Lộ biến mất, đó là ý niệm của Thần Vương Hi hóa thành, gia gia cũng thuận thei tự nhiên mà biến mất trong lúc đó, vì sao, hôm nay lại xuất hiện ở đây?
Gia gia từng nói với hắn, ông ấy đã biến mất, không còn tồn tại nữa, vậy thì bây giờ chuyện gì đang xảy ra?
- Hài nhi, không trở về Tần tộc, ta không cam lòng.
Tần Thiên Cương mở miệng nói, ánh mắt của hắn quét qua các vị cường giả đang đứng xung quanh, lạnh lùng nói:
- Hôm nay, ai muốn động đến tôn nhi của ta?
Chuyện này, mọi người làm sao có thể không biết đến thân phận của người này.
Ông ta là nhân vật trong truyền thuyết đã chết sớm, là một trong hai tuyệt thế song kiêu của Tần tộc năm đó, tồn tại giống như một tượng đài, nổi danh cùng với Tần Đỉnh, chiến thần của Tần tộc Tần Thiên Cương.
Ông ta phải trở về, không trở về Tần tộc, ông ta không cam tâm.
Không cam lòng này, đương nhiên không phải là tại quyến luyến đối với Tần tộc, mà là bởi vì sự phản bội của Tần tộc.
Tần tộc lại có thể đối xử với đời sau của ông ta như vậy.
Tần Thiên Cương nói xong lời ấu, ông ta đi về phía trước, mỗi một bước châm đều giống như đạp vào trong lòng của mấy người Tần tộc.
Những nhân vật hậu bối kia cũng biết đến thân phận của người nọ, người từng là chiến thần của Tần tộc bọn họ.
Mấy người Tần tộc, khi bọn họ nhìn thấy Tần Vấn Thiên đã nhận định hắn là đứa con phản bội, bọn họ không áy náy trong lòng, thế nhưng đối với Tần Thiên Cương thì không giống như vậy, rất nhiều hậu bối, cho dù bây giờ có là thần tiên của Tần tộc, cũng đều trưởng thành trong truyền kì của ông ta, nhưng mà Tần tộc, đây là thứ Tần tộc đã từng kiêu ngạo, đã từng là chiến thần, nhưng Tần tộc, lại đối xử với đời sau của ông ta như thế nào, bởi vậy, Tần Thiên Cương xuất hiện, rất nhiều người không tụ chủ được cúi đầu, không dám đối diện với ánh mắt của ông ta.
- Tần Quân, bây giờ ngươi cũng đã trở thành thiên thầ, năm đó khi người bị mọi người trong nhà vây nhốt, ai là người đã cứu ngươi?
Tần Thiên Cương nhìn vào trên người một vị thần tiên được cho là người Tần tộc, vẻ mặt vị thần tiên đó rung động, cúi đầu, không dám đối diện với Tần Thiên Cương.
- Tần Vọng, năm đó ngươi tư tưởng thông minh, lại hiếu học, thường xuyên đến thỉnh giáo ta, ta đối xử với ngươi như thế nào?
Tần Thiên Cương nhìn về một người khác, mở miêng nói, người kia cũng là một vị thần tiên.
- Mộc thúc, năm đó, ta đã vì Tần tộc làm bao nhiêu chuyện? Trong lòng người cũng phải hiểu rõ hơn so với vãn bối chứ.
Tần Thiên Cương nhìn về phía một vị thần tiên cực kì lớn tuổi, bối phận của lão còn lớn hơn cả Tần Thiên Cương.
Rất nhiều người Tần tộc đều cúi đầu, rất nhiều nhân vật hậu bối của Tần tộc, hiển nhiên cũng cảm nhận được bầu không khí quỷ dị này, gia gia của Tần Vấn Thiên dĩ nhiên lại có uy vọng như vậy.
- Tần tộc như vậy tại sao lại đối xử với đời sau của ta như vậy?
Giọng nói Tần Thiên Cương đột nhiên trở nên lạnh lẽo, đè nén sự giận dữ.
- Tần Viễn Phong phản bội Tần tộc, chết cũng không hết tội, gia tộc có làm gì sai đâu?
Một tiếng nói lạnh băng truyền ra, là một thần tiên tâm phúc của Tần Đỉnh.
- Ta chiếm được bảo vậy, truyền lại cho con trai của ta, chính vì vậy mà Tần tộc giết con trai Tần Viễn Phong của ta, đoạt lấy tất cả mọi thứ trên người nó, rồi bây giờ lại đối phó với Vấn Thiên, tôn nhi của ta, Tần tộc không sai sao?
Tần Thiên Cương cười lạnh, đột nhiên, bàn tay ông ta đưa về phía trước rồi nắm lại.
- Cẩn thận.
Tần Đỉnh lên tiếng nhắc nhở, nhưng đã chậm hơn bàn tay của Tần Thiên Cương, không gian xung quanh đều giống như bị ông ta nắm chặt, những thần tiên cường giả kia, bị một bàn tay vô hình nắm giữ ở đó, tùy ý ông ta phóng thích đạo pháp, không thể tránh thoát.
- Không sai sao?
Tần Thiên Cương nhẹ giọng nói, vừa dứt lời, thân thể ông ta bay ngang qua không gian hư vô, đánh xuống một quyền, đánh vào ngực thần tiên kia, thân thể của thần tiên kia chịu phải một chưởng mày bị đánh rơi xuống dưới, một tiếng nổ vang lên, Tần tộc đứng đó sững sờ nhìn bầu trời bị đánh vỡ sụp xuống, vùi thây vị thần tiên Tần tộc trong đó.
Tiếng nổ ầm ầm vang lên, mãnh vỡ rơi xuống trên người Tần Thiên Cương, những cũng không thể mảy may lay chuyển thân hình của ông ta, ông ta đứng bên trên đống đổ nát nhìn sắc mặt tái nhợt của mấy người Tần tộc, nói:
- Nếu không sai, Tần tộc giết con trai ta, hôm nay ta giết người, cũng sẽ không xin lỗi tổ tông.
Thần tiên, không đỡ nổi một chưởng.
Các cường giả hoàn toàn run sợ, tất cả những chuyện phát sinh ngày hôm nay, mọi thứ đã hoàn toàn mất khống chế, không ai có thể biết trước được.
Chiến thần Tần Thiên Cương của Tần tộc, lại có thể trở về.
- Thiên Cương.
Tần Đỉnh lúc này đi về phía trước, bước đến gần Tần Thiên Cương, mở miệng nói chuyện:
- Chuyện năm đó, là lệnh của ta, Tần tộc là gia tộc của ngươi, ngươi không nên làm liên lụy.
- Gia tộc của ta?
Tần Thiên Cương nhìn Tần Đỉnh đnag đi đến, cười lạnh nói:
- Gia tộc của ta sẽ không giết con trai ta, cũng như sẽ không muốn mạng tôn nhi của ta.
- Tất cả cũng đều vì muốn gia tộc cường đại.
Tần Đỉnh mở miệng, hắn nhìn Tần Thiên Cương nói:
- Thiên Cương, năm đó ngươi đã an biến đi tất cả, vì sao còn có thể trở về?
- Ngươi muốn hỏi ta cuối cùng là còn sống hay đã chết sao?
Tần Thiên Cương cười lạnh:
- Tần Đỉnh, ngươi vẫn dối trá giống như vậy, ta cũng không gạt ngươi, từ lâu ta đã đến cuối đường, nói vậy ngươi cũng biết, ta ở cuối đường gặp được Vấn Thiên, biết được tất cả mọi chuyện sau khi ta ra đi, không cam lòng, ta muốn đến Tần tộc, muốn hỏi Tần tộc một câu, vì sao lại táng tận lương tâm như vậy.
- Ta vẫn không hiểu, nếu như đã chết, vì sao còn có thể trở về?
Tần Đỉnh hỏi lại.
- Cực hạn của đạo pháp, có thể xuyên đến tương lai, ta đến từ quá khứ, mang theo sự không cam lòng mà tới.
Tần Thiên Cương không hề che giấu sự thật chuyện chính mình đã chết đi, ông ta vừa dứt lời, đôi mắt của Tần Đỉnh như cứng lại ở đó, các cường giả cũng vì thế mà run sợ, mang theo không cam lòng, đến từ quá khứ.
Quá khứ hắn chưa chết, chấp niệm của quá khứ, xuyên qua đến tương lai, ở bên trong cơ thể của Tần Vấn Thiên.
Ông ta muốn đến Tần tộc, nhìn một chút, hỏi vài người Tần tộc vài câu!
Đạo pháp của ông ta, đã đạt đến cảnh giới kia, rất nhiều thần tiên đều mơ ước tha thiết đến cảnh giới đó, nhưng mà, ông ta cũng đã chết!
Bạn cần đăng nhập để bình luận