Thái Cổ Thần Vương

Tiên hàng thiên khung

- Khốn nạn.
Thần sắc của Tể Hiên có vẻ rất khó coi. Tần Vấn Thiên xuất hành không ngờ lại mang theo nhiều khôi lỗi bên cạnh như vậy.
Những khôi lỗi này đều là khôi lỗi đỉnh cấp bậc năm, cần nhiều cường giả thiên tượng đỉnh cấp vây đánh mới có thể đối kháng. Người hắn dẫn theo làm sao có thể chống lại?
Chỉ thấy đầu Kim Long khôi lỗi vươn móng vuốt sắc nhọn chụp giết tới hư không, bao phủ ánh sáng không gian vô tận vùng hư không này, như muốn ngăn cách nơi này với thế giới bên ngoài.
Những người khách đến từ ngoại vực đều thay đổi thần sắc. Huyết Lệ phẫn nộ quát:
-Thổ dân, ngươi dám đối phó với chúng ta sao?
-Giết hắn đi.
Tần Vấn Thiên quét đôi mắt qua, nhìn Huyết Lệ chằm chằm. Trong tròng mắt lộ ra hàn mang khiến người ta cảm thấy lạnh phá lệ.
Tần Vấn Thiên vừa ra mệnh lệnh. Một Đại Bằng khôi lỗi mở ra hai cánh, chém giết tới hư không. Huyết Lệ cấp tốc né tránh thân thể. Tuy hắn thực lực mạnh mẽ, nhưng làm sao có thể so được sự mạnh mẽ cùng khôi lỗi. Nơi không gian hắn đang đứng dường như bị xé rách. Thân thể Huyết Lệ bị chém thành nhiều đoạn. Hắn chết cực thảm.
Những cường giả đi theo hộ vệ cho hắn thấy thế, tháo chạy cũng không kịp, không thể nào phản kháng được, chưa nói gì đến cứu Huyết Lệ.
-Ngươi dám giết chúng ta.
Một người bạn tốt của Huyết Lệ sắc mặt trắng bạch, điên cuồng hướng thoát ra ngoài. Nhưng vùng ánh sáng không gian màu vàng mặc dù chỉ là một cú đánh tùy ý, vẫn như cũ không dễ dàng phá vỡ được. Một Mãng Giao (thuồng luồng) khôi lỗi trực tiếp xông lên, há miệng cắn chết hắn. Không lưu tình chút nào.
-Thật thống khoái.
Người trong quán rượu hưng phấn nói to. Giết chết những vị khách đến từ ngoại vực này đi. Bọn họ quá kiêu ngạo rồi.
Hoàng cấp Thánh tông trợ giúp làm điều xấu. Không ngờ lại trợ giúp những vị khách ngoại vực tà ác kia bắt mỹ nữ Thánh Hoàng thành. Thật đáng ghét. Tần Vấn Thiên nguyện giết chết những vị khách ngoại vực, ra mặt thay cho người của Thánh Hoàng thành. Đương nhiên là bọn họ cao hứng.
Oàng…
Một tiếng động thật lớn. Cường giả Hoàng cấp Thánh tông phá mở không gian, hộ vệ bốn phía cho Tể Hiên, dẫn hắn thoát ra bên ngoài, vọt thẳng về phương xa.
Ấy thanh niên tà dị cũng muốn đi, nhưng mấy lần công kích đều trốn không thoát.
-Ngươi còn muốn sống sao?
Tần Vấn Thiên truyền ra âm thanh. Thanh niên tà dị đổi ánh mắt qua, nhìn Tần Vấn Thiên, lập tức một Tinh Thần Thiên Tượng lóng lánh chói mắt lướt qua. Lập tức hắn cảm thấy đưa thân thể ở trong một thế giới khác. Chính là Mộng Giới Tinh Tượng của Tần Vấn Thiên, trực tiếp dẫn thanh niên tà dị đi vào trong thế giới tinh tượng.
Mộng Giới Tinh Tượng, chính là một lĩnh vực tinh tượng.
Thanh niên tà dị hơi biến đổi thần sắc, nhìn thoáng qua mảnh không gian này. Ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, nói:
-Công pháp ta tu hành có thể nói là vô cùng kỳ diệu, có ngự nữ chi thuật, hưởng thụ nhân gian vui vẻ, còn có thể tăng cao tu vi. Ngươi có muốn tu hành hay không?
Tần Vấn Thiên giơ tay lên. Một bàn tay ấn bay thẳng đến đối phương chụp xuống mà giết. Thanh niên tà dị khẽ biến sắc, ngón tay chỉ lên hư không. Một đoàn huyết quang lượn lờ, đánh trên dấu bàn tay, không ngờ lại khiến cho dấu bàn tay oanh sát của Tần Vấn Thiên hóa thành màu máu, lập tức nứt ra.
-Công pháp này có thể làm cho bất kỳ mỹ nữ nào cũng trở thành nữ đày tớ của ngươi. Ví như vị mỹ nữ bên cạnh ngươi, chỉ cần ngươi dùng công pháp tu hành của ta ngự nàng. Nàng yêu cầu gì ngươi đều thỏa mãn. Ngươi thật không động lòng ư?
Thanh niên tà dị tiếp tục nói, đồng thời có Tinh Thần Thiên Tượng phun trào. Từng luồng tà quang vương vãi xuống, dường như mang dẫn một cổ khí tức kỳ diệu, đi tới Tần Vấn Thiên.
-Hạng người yêu tà. Giết!
Tần Vấn Thiên lên tiếng lạnh như băng. Lúc này đã không còn sự che chở của Tể Hiên. Thanh niên yêu tà không còn chỗ dựa, sắc mặt trong nháy mắt khó coi, lạnh lùng nói:
-Ta chính là đệ tử Tà Dục giáo Tiên vực. Nếu ngươi giết ta, Tà Dục giáo sẽ khiến ngươi rất thảm, biến nữ nhân của ngươi thành nữ nô, ngươi nghĩ thông suốt hay không.
-Ngươi dọa ta à? Nếu Tà Dục giáo cho ngươi tới đánh, bên cạnh ngươi cũng sẽ không có ngay cả một tên hộ vệ nào. Ngươi bị áp chế tại Tiên vực, đến Hoàng cấp Thánh vực ta giương oai. Giết.
Thần sắc của Tần Vấn Thiên trước sau như một. Đều rét lạnh. Một hoàng kim lợi trảo vô cùng to lớn xé rách tới. Thanh niên tà dị lộ vẻ sợ hãi, lập tức tiếng phốc thử truyền ra. Đầu của hắn bị cào rách, chân chính chết không có chỗ chôn.
-Thật là quyết đoán a.
Người chung quanh tửu lâu nhìn Tần Vấn Thiên trực tiếp hạ lệnh giết chết. Không chừa một mống. Không hổ là tuyệt đại thiên kiêu kiệt xuất nhất Hoàng cấp Thánh vực. Mặc dù là khách đến từ ngoại vực, làm nhiều chuyện bất nghĩa như vậy giết cũng không tha.
Lâm Tiên Nhi đứng bên cạnh Tần Vấn Thiên cười cười. Xem như trước đây nàng coi như nhìn lầm rồi, không ngờ cho rằng Tần Vấn Thiên không ưu tú hơn tám đại thiên kiêu trấn áp thời đại. Hiện giờ xem ra, tám người kia vẫn không so sánh nổi với Tần Vấn Thiên. Người này sẽ trở thành tượng trưng cho một thời đại. Ở thời đại này, không ai có năng lực sánh vai cùng hắn, trở thành truyền kỳ của Hoàng cấp Thánh vực.
Tần Vấn Thiên ngẩng đầu nhìn Tể Hiên trong hư không. Tể Hiên chính là Thánh Hoàng tử Hoàng cấp Thánh tông. Hoàng cấp Thánh tông bảo vệ cho hắn có thể nói là phí hết tâm tư, đội hình cường đại. Hộ vệ bên cạnh hắn đều là các thực lực siêu cường. Khôi lỗi nhất thời không thể bắt giữ được đối phương.
Dĩ nhiên do hiện nay đang là thời kỳ chiến tranh giữa Hoàng cấp Thánh tông và Dược Hoàng cốc. Nếu là trước đây, người Hoàng cấp Thánh tông ai dám động đến? Tể Hiên xuất hành không hề cần đến hộ vệ.
-Tể Hiên, ngươi tự xưng là người Tiên vực, gọi ta là thổ dân. Ngươi Thiên Tượng tam trọng cảnh giới, có dám đánh một trận không?
Tần Vấn Thiên nhìn Tể Hiên nói. Hai tròng mắt Tể Hiên như hàn băng, cái mũi nhọn sắc bén như lưỡi dao bắn ra, như muốn cắt Tần Vấn Thiên thành ngàn mảnh.
-Ngươi cảnh giới Thiên Tượng nhất trọng, ta không muốn khi thường ngươi.
Tể Hiên lạnh lùng đáp lại.
Tần Vấn Thiên nghe nói lời ấy mắt liền lộ vẻ trào phúng, nhìn Tể Hiên chằm chằm, lại nói:
-Ngươi thật đáng buồn, còn gọi ta là thổ dân.
Dứt lời Tần Vấn Thiên đưa mắt quét qua hư không, mở miệng nói:
-Chư vị khách từ Tiên vực, người Hoàng cấp Thánh vực ta mặc dù trong mắt các ngươi là thế giới thổ dân, nhưng đều là vũ tu, theo đuổi võ đạo, bất kể cao sang thấp kém nhu thế nào, hy vọng chư vị chớ lạm sát kẻ người vô tội tại Hoàng cấp Thánh vực. Ngày hôm nay Tần mỗ xin đa tạ.
-Lời của ngươi nói không sai. Đều là vũ tu, theo đuổi võ đạo. Nếu đã như vậy ngươi cũng nên hiểu rõ, vô luận là Tiên vực hay là Hoàng cấp Thánh vực, đều có một số kẻ bại hoại ỷ mạnh hiếp yếu. Những người đó không thể nào đại biểu cho tất cả mọi người ở Tiên vực ta.
Chỉ thấy trong hư không có một cường giả lên tiếng phân trần. Thanh niên đó khí độ phi phàm. Tần Vấn Thiên khẽ gật đầu nói:
-Các hạ nói chí phải. Ta cũng hy vọng khách Tiên vực đều có cường giả Tiên vực khí độ chân chính, chứ không giống như những người cặn bã kia.
-Ừ.
Người trong hư không lạnh nhạt gật đầu. Lúc này, ánh mắt của hắn nâng lên, trong đồng tử đột nhiên phun trào một ánh sáng rực rỡ.
-Sao?
Tần Vấn Thiên ngẩng đầu nhìn về hư không, thần sắc đột nhiên trở nên nghiêm nghị, trái tim nhảy đập liên hồi. Trên bầu trời mờ mịt vô tận, xuất hiện một cơn lốc xoáy hủy thiên diệt địa. Một tích tắc ấy, giống như ngày tận thế lại tới, khiến người ta cảm thấy trong lòng cuồng chiến.
-Đó là cái gì?
Đám người lũ lượt ngẩng đầu ngóng nhìn hư không, cau mày, trong lòng rung động. Gió lốc trên bầu trời bao phủ che lấp mặt đất.
Đây mới thực là bao phủ bầu trời, che lấp mặt đất. Dường như không có trời, lốc xoáy gió lốc ấy đã thay thế trời.
Không phải một nơi trên trời, mà là toàn bộ cả bầu trời. Toàn bộ đều xuất hiện lốc xoáy đáng sợ kia, giống là tận thế chân chính.
-Đại năng giả.
Đám người Tần Vấn Thiên xuất hiện một ý nghĩ trong lòng. Chỉ sợ đại năng giả trong lời đồn có năng lực hủy thiên diệt địa bực này rồi. Đông Thánh bệ hạ trong truyền thuyết đã phủ xuống rồi sao?
-Đây là Đông Thánh bệ hạ đó ư? Có thể thay thế trời.
Có người lẩm bẩm nói nhỏ, rung động cả người.
-Thay thế trời?
Trong hư không có một người cúi đầu, lên tiếng.
-Đông Thánh bệ hạ là nhân vật bực nào. Chỉ là đất đai một vực nhỏ nhoi, một cái bộp tay là hắn có thể đánh vỡ. Trời của Tu Di thế giới, trong mắt Đông Thánh bệ hạ chẳng là cái gì, chỉ là một hạt cát mà thôi.
Lời vừa nói ra, rất nhiều người trong lòng bỗng phốc đông, sinh ra một dục vọng trở nên mãnh liệt, võ mệnh tu sĩ tu hành sau đó thì sao, thật sự có thể có uy năng kinh thế hãi tục đến bực này không?
Một thế giới trong mắt bọn họ cũng chỉ là một hạt cát, một cái bộp tay là có thể đánh vỡ.
- Nếu có thể trở thành đệ tử của Đông Thánh bệ hạ, là có thể tiếp xúc gần gũi với cường giả cảnh giới kinh thế hãi tục bực này.
Rất nhiều người thầm nghĩ trong lòng. Giờ này xem ra, lời đồn Đông Thánh bệ hạ thu đồ đệ đã có thật rồi.
Không chỉ người Thánh Hoàng thành kinh hãi, lúc này toàn bộ Hoàng cấp Thánh vực, bao gồm Đại Thương hoàng triều, Đại Hạ hoàng triều, thậm chí Sở quốc, cùng rất rất nhiều gia đình, lúc bọn họ ngẩng đầu đêu nhìn thấy cảnh tượng hoàn toàn giống nhau: phong bạo tuyền qua, chiếm cứ toàn bộ bầu trời.
Người ở hạch tâm Hoàng cấp Thánh vực biết về lời đồn Đông thánh bệ hạ cũng khá. Còn những người ở nơi xa xôi thì tâm thần hoảng loạn. Từng người một đều ngẩn ngơ, sợ đến vỡ mật, nghĩ đến ngày thế giới chân chính hủy diệt sắp đến.
Lốc xoáy hủy diệt trên bầu trời dần dần biến ảo, lại có một kỳ cảnh vô cùng hoa mỹ như ẩn như hiện, dần dần triển lộ trước mắt người đời, giống như một tòa cung điện tiên gia vô cùng rộng lớn.
- Đây là chỗ của tiên nhân ở sao?
Người trên thế giới đều ngẩng đầu ngắm nhìn vùng trời ấy, nội tâm kinh hãi đạt tới cực hạn. Bọn họ nằm mơ cũng không dám tưởng tượng sẽ có kỳ cảnh như thế này xuất hiện. Thực sự quá rung động.
Tiên cung mơ hồ trên bầu trời dần dần đã rõ ràng hơn mấy phần. Thậm chí phảng phất là nơi tiên gia yến thỉnh tân khách. Trong một trang viên ưu nhã nào đó tại tiên cung, tựa hồ đã chuẩn bị xong tiệc rượu yến thỉnh tân khách, nơi cao kia, đã có một pho tượng ngồi ở chủ vị. Pho tượng đó vừa nhìn là một vị trông bình thường, nhưng càng nhìn càng cảm thấy pho tượng rất phi phàm. Pho tượng bình thản ngồi ở đó, lại dường như có linh khí sinh mạng, trông như ngủ say, lúc nào cũng có thể thức tỉnh.
-Đó là pho tượng Đông Thánh bệ hạ sao?
Người của Thánh Hoàng thành thầm rúng động trong lòng. Nếu như đúng vậy, Đông Thánh bệ hạ đang chuẩn bị tiệc rượu ngon? Người mà hắn muốn mời, cũng là đại năng cường giả Tiên vực hay sao?
Vào thời khắc này, nơi bầu trời tiên gia dường như cũng xuất hiện một nhóm bóng dáng mơ hồ. Giống như từng điểm đen nhỏ, những bóng dáng dần dần khuếch trương, cho đến phía sau thì biến mất tại rất nhiều địa vực trong tầm mắt của đám người. Chỉ có người Thánh Hoàng thành Hoàng cấp Thánh vực là có thể nhìn thấy.
Dường như nhóm bóng dáng ấy từ trên cung điện tiên gia hạ xuống. Người đứng ở chính giữa còn rất trẻ. Hắn chắp hai tay sau lưng, ánh mắt giống như lưỡi kiếm sắc bén, quét mắt tới mảnh thế giới này, mơ hồ có khí khái bễ nghễ.
-Bọn họ là người phương nào?
Có không ít người ở Thánh Hoàng thành thấy rõ ràng đây đích thật là bóng người, trong lòng đột nhiên chấn động. Không ngờ cung điện tiên gia trên thiên khung hạ xuống!
Bạn cần đăng nhập để bình luận