Thái Cổ Thần Vương

Tâm tư Đông Thánh ĐÌnh

Tần Vấn Thiên có chút kinh ngạc, trên người Quân Mộng Trần xuất hiện dị tượng vậy mà kinh động đến tất cả các tiên vương, rất nhiều tiên vương lục tục đứng dậy, hiển nhiên tình huống trên người Quân Mộng Trần đã làm bọn họ chấn động.
- Xem ra, Quân sư đệ cũng là trời sinh phi phàm.
Tần Vấn Thiên thấp giọng nói, người ở nơi này, có rất nhiều cũng là tồn tại tiên vương.
Đối với tồn tại những tiên vương cổ xưa mà nói,, những thiên kiêu này mặc dù thiên phú siêu phàm nhưng cũng chỉ là những tồn tại có khả năng bước vào cảnh giới tiên vương, chẳng qua là có khả năng mà thôi.
Tiên vương là đại năng giả, Thiên tượng quá yếu, mặc dù theien tư xuất chúng nhưng cũng không đủ để các tiên vương quá kinh ngạc.
Vì vậy từ đầu đến cuối, các tiên vương này vẫn duy trì tư thái bình tĩnh, nhìn các cuộc chiến không xảy ra, rất ít giật mình.
Hơn nưa, Diễm Uyên tiên vương cao cao tại thượng, mặc dù ba sư huynh đệ bọn hắn có thiên phú tuyệt luân, nhwung cũng chỉ là tồn tại có thể cất bước vào đại năng… Chỉ có thế.
Nhưng mà vào lúc này, các tiên vương bởi vì Quân Mộng Trần mà nhất loạt đữunsg dậy, đây là ý vị như thế nào?
Ý nghĩa sau này Quân Mộng Trần có thể có khả năng siêu thoát tiên vương sao?
Sau khi những tiên vương kia rung động, cũng đều ngồi xuống, dù sao đều là đại năng giả, thỉnh thoảng thất thố thì còn có thể nhưng đều pahri lập tức ổn định xuống, nhưng mà mặc dù ngồi xuống, tròng mắt họ vẫn hiện lên sự sắc bén, nhìn chiến đấu trong hư không.
Đông Thánh Đình cũng ngưng mắt nhìn tình hình trên người Quân Mộng Trần, mà không để ý đến chiến đấu giữa Vũ Vương và Quân Mộng Trần, dường như chiến đấu kia đã không còn trọng yếu.
Hắn cũng không nghĩ tới, hôm nay sẽ ở trên ngườ Quân Mộng Trần thấ được dị tượng trong truyền thuyết này, cứ như vậy, tất cả mọi thứ lúc trước nhằm vào Quân Mộng Trần đều đổ song đổ bể, nhân vật như thế nếu như xuất hiện, phụ thân chắc chắn sẽ muốn thu làm đệ tử, hơn nữa còn là chân truyền đệ tử.
Quân Mộng Trần, hắn nhất định phải vào tam giáp.
Mà vừa rồi, hắn vậy mà ra tay ngăn cản Quân Mộng Trần vào tam giáp, đâ đúng là buồn cười mà.
- Thôi, đã như vậy, người này đáng giá bồi dưỡng, chờ sau khi phụ thân thu hắn làm chân truyền đệ tử, lại để cho hắn chặt đứt liên lạc với Tần Vấn Thiên, tin tưởng hắn sẽ biết nên lựa chọn như thế nào.
Trong lòng Đông Thánh Đình thầm nghĩ, tại hấp dẫn tuyệt đối trước mắt, đừng nói là sư huynh đệ bình thường, cho dù là thầy trò cũng có thể phản bội được, nếu như phụ thân của hắn chịu toàn lực bồi dưỡng Quân Mộng Trần? Coi như hắn thoát khỏi sư môn, cùng Tần Vấn Thiên chặt đứt quan hệ thì đáng gì.
Bọn họ tới tham gia tiên yến, còn không phải là vì tìm kiếm một cơ hội sao, hiện tại hắn tình nguyện đưa cơ hội này cho Quân Mộng Trần.
Ngay tại lúc này, cuối cùng chiến đấu bên kia cũng phân ra thắng bại, Quân Mộng Trần bày ra lá bài tẩy cường đại hắn, mạnh mẽ như Vũ Vương vẫn không thể chống đỡ dưới công kích của hắn.
Vũ Vương, chiến bại.
Cánh chim của Vũ Vương lay động, thân thể trôi nổi trong hư không, trên người có vết máu, hắn ngửa đầu nhìn Quân Mộng Trần vô cùng chói mắt trên bầu trời, trong lòng có một tia không cam lòng, nhưng lực công kích của Quân Mộng Trần tang vọt quá mức đáng sợ, hắn quả thật không có cách nào chống lại.
Quyết chiến trên đài chiến đấu, lại thất bại một lần.
Hơn nữa, hai đợt xếp hạng trước, hắn cũng không giành được hai vị trí đầu, một lần là thứ ba, một lần là thứ tư, hắn muốn đoạt tam giáp đã vô cùng khó khăn, chiến đấu tiếp theo, hắn chỉ có thể toàn thắng mới có thể vào được tam giáp, một lần bại nữa thì cũng chỉ là có cơ hội mà thôi.
- Cứ như vậy, Quân sư đệ chỉ còn hai lần tỷ thí cuối cùng theo thứ tự là Hoa Thái Hư cùng với Cô Tô Thiên Kỳ.
Trong lòng Tần Vấn Thiên thầm nghĩ, đúng lúc này ánh mắt Quân Mộng Trần nhìn về phía hắn bên này, cả người Quân Mộng Trần được bao bởi khôi giáp vương giả không ai bì nổi, ánh mắt hắn nhìn về phía Tần Vấn Thiên hàm chứa nụ cười, hô lên:
- Sư huynh.
- Nghỉ ngơi chút đi, kế tiếp đã không có mấy cuộc chiến đấu cần xuất thủ.
Tần Vấn Thiên mở miệng nói, Quân Mộng Trần gật đầu, khí thế trên người thu liễm, nhưng trong tiên yến thì không có cách nào bình tĩnh được, dường như vì Quân Mộng Trần hắn dẫn phát một cuộc phong ba không nhỏ.
- Điện hạ, thực lực người này đã đủ để vào tam giáp rồi, lúc trước biểu hiện có lẽ hơi sai, nhưng chọn lựa người có thiên phú xuất chúng nhất, chỉ nhìn trận đánh cuối cùng này là hắn sẽ có một vị trí trong tam giáp.
Ở bên cạnh Đông Thánh Đình, có một vị tiên vương của Đông Thánh Tiên môn mở miệng nói.
Lời của hắn tuy mịt mờ nhưng kỳ thức đã ám chỉ cho Đông Thánh Đình, Quân Mộng Trần này nhất định phải cho vào tam giác.
Nếu Đông Thánh tiên đế không thu hắn làm đệ tử, hắn cũng không cần vào Đông Thánh Tiên môn, ở chỗ này có rất nhiều tiên vương, cũng sẽ âm thầm truyền âm chiêu dụ hắn.
Dĩ nhiên, hắn kiêng kỵ nhất là Lưu Ly công chúa.
Lưu Ly công chúa tới tham gia tiên yến của Đông Thánh Tiên môn, mục đích là gì thì họ không rõ ràng lắm, nhưng nếu Quân Mộng Trần lộ ra dị tượng trong tuyền thuyết, Lưu Ly công chúa là con gái của Bạch Đế như thế nào lại không biết, nếu Quân Mộng Trần không vào tam giáp, Đông Thánh tiên đến không trực tiếp thu hắn làm đệ tử chân truyền, Lưu Ly công chúa thậm chí có thể nhúng tay vào, cfi cha nàng là Bạch Đế, hoặc là nói Trường Thanh Đại Đến chiêu dụ tuyệt thế thiên kiêu này.
- Ân, thiên phú quả thật không tệ, tiếp theo xem biểu hiện của hắn như thế nào, vị trí tam giáp đúng là có thể suy nghĩ vì người này.
Đông Thánh Đình gật đầu nói,, mọi người lập tức ngầm hiểu, biết Đông Thánh Đình cố ý để cho Quân mộng Trần vào tam giáp.
- Điện hạ.
Ngay vào lúc nào, ánh mắt Lưu Ly công chúa nhìn lại, trong mắt hiện ra nụ cười nhàn nhạt, cho dù là cười cững lộ ra hơi thở có mấy phần thần bí.
- Lúc trước, Quân Mộng Trần biểu hiện ở hai đợt trước, một vòng thứ hai, một vòng thứ bảy, loại biểu hiện này tựa hồ cũng không tốt lắm, như vậy cho dù vòng cuối này hắn có biểu hiện xuất sắc thì cũng làm sao có thể vào được tam giáp?
Lưu Ly công chúa hỏi.
- Công chúa nói, quả thật cũng là su nghĩ trong lòng ta, mục đích của tiên yến này chính là vì phụ thân ta chọn ba tuyệt đại thiên kiêu làm đệ tử, mặc dù người này hai đợt trước không đủ xuất chúng, nhưng chỉ cần một vòng cuối cùng này, hắn biểu hiện đủ xuất sắc, thì vẫn có thể vào tam giáp.
Đông Thánh Đình nói năng có khí phách, chậm rãi nói.
- Như vậy, sư huynh Tần Vấn Thiên của hắn, biểu hiện cũng không kém hơn Quân Mộng Trần, nếu như Quân Mộng Trần có thể vào tam giáp, vậy Tần Vấn Thiên có thể vào hay không?
Ánh mắt Lưu Ly công chúa nhìn về phái Cổ chiến đài, lộ ra vẻ mỉm cười, nếu như Đông Thánh Đình chỉ lựa chọn Quân Mộng Trần mà không chọn Tần Vấn Thiên, hiển nhiên lộ ra vẻ bất công.
- Cho nên mới cần phải xem biểu hiện tiếp theo của bọn hắn, nếu như Tần Vấn Thiên cũng xuất chúng, như vậy có thể giống nhau đều vào tam giáp.
Đông Thánh ĐInh nói như vậy, Lưu Ly công chúa không nói thêm gì nữa.
Cô Tô Thiên Kỳ, Hoa Thái Hư, Quân Mộng Trần còn có Vũ Vương, tam giáp cũng chỉ có ba vị trí, nàng muốn nhìn một chút xem Đông Thánh Đình lựa chọn ra sao.
Trên Cổ chiến đài, chiến đấu không ngừng, Tử Tinh Hiên đánh bại Lệ, vẻ mặt Bất Bại ma vương có chút khó coi.
Bắt đầu quyết chiến về sau, đệ tử của hắn có thể nói là chiến bại liên tiếp, không có một trận thắng nào, hán kafm sư tôn cũng không có chút mặt mũi nào.
Nhưng mà cũng vừa vặn chứng minh những thiên kiêu này đều là người cường đại, cho dù là Lệ, ở trong đó cũng không có ưu thế quá mạnh mẽ, bị mấy người đánh bại rồi cũng không có duyên với tam giáp.
Cạnh tranh quá cường liệt rồi, nhìn tình hình chiến đấu của hai người trên chiến đài, Diệp Thiên Trần có thể sẽ lại thất bại, hắn là thiên kiêu đứng thứ nhất Càn châu, giờ biến thành tồn tajimaf mọi người đều có thể chà đạp.
Thậm chí, Cô Tô Thiên kỳ cũng bắt đầu tìm kiếm chiến đấu, hắn đánh bại Lệ, rồi lại đi về phía Thái Tháp, ba người Tần Vấn Thiên làm một ít chuyện hắn đều biết.
Đối với Cô Tô Thiên kỳ mà nói, vị trí thứ nhất mới là mục tiêu của hắn.
Thái Tháp đối mặt với Cô Tô Thiên Kỳ, áp lực rất lớn, hắn và Diệp Thiên Trần có bi kịch giống nhau, cho tới bây giờ đều không có một trận thắng nào.
- Xem ra, trận chiến cuối cùng này, Lệ, Thái Tháp, Diệp Thiên Trần nhất định xếp hạng phía sau, vốn xếp hạng của họ đã không vào được top năm rồi.
Mọi người đang xem cuộc chiến thầm nghĩ trong lòng.
Hơn nữa vị trí tam giáp, nhất định rất nhiều người không có duyên, trừ ba người bọn họ ra thì Mạc Vấn cũng không có hy vọng, thậm chí cường đại như Vũ Vương thì hy vọng cũng rất xa vời.
Lúc này, vũ Vương đang nhìn Tần Vấn Thiên, trong đồng tử hiện lên chiến ý mãnh liệt, dường như muốn cùng Tần Vấn Thiên đánh một trận.
Tần Vấn Thiên cũng nhìn thấy hắn nhưng mà vẻ mặt của hắn hờ hững, không có một tia tình cảm nào, dường như Vũ Vương không phải là đối thủ hắn muốn chiến đấu.
Dường như Vũ Vương cũng chú ý tới ánh mắt của Tần Vấn Thiên, bước chân của hắn từng bước đi về phía Tần Vấn Thiên, cánh chim màu vàng kim lóe lên, ẩn chứa uy áp đáng sợ.
- Tránh ra.
Tần Vấn Thiên nhìn lướt qua Vũ Vương một cái, lạnh nhạt nói.
- Ông…
Cánh Vũ Vương lóe lên, giống như một trận cuồng phong lao ra, chỉ trong giây lát đã rơi xuống trước người của Tần Vấn Thiên, vung tay lên tựa như móng nhọn kinh khủng xé rách hư không.
Tần Vấn Thiên quát lạnh một tiếng, tay phải giơ lên công kích, âm thanh Cổ chung thùng thùng chấn động không ngớt, dường như có một tòa Cổ chung liên tục trấn áp ra, tiếng nổ vang chấn động kahwsp thiên địa, Vũ Vương rống giận một tiếng, dường như muốn một kích đánh sụp Tần Vấn Thiên.
Cổ chung không dứt, vô cùng vô tận, từng đạo kiếp quang chém giết tại trên người Vũ Vương, chấn đến linh hồn hắn chấn động, cả người Tần Vấn Thiên như bị hào quang chiến đấu bao phủ, lúc Vũ Vương nhìn về phía Tần Vấn Thiên đã thấy được hào quang chiến đấu chói mắt.
- Thình thịch…
Cuối cùng, Vũ Vương không có cách nào thừa nhận được công kích không ngừng của Cổ chung, cánh chim chợt lóe lên rồi lui lại phái sau, Tần Vấn Thiên vẫn đứng tại chỗ, lãnh đạm nhìn chăm chú vào hắn.
- Tinh Hiên, trấn đấu này tranh thủ cầm xuống.
Tần Vấn Thiên mở miệng nói, Tử Tinh Hiên đi tới đối diện với Vũ Vương, trên người nàng vẫn xuất hiện cánh chim thần ưng, hiện ra ánh sáng chói mắt.
Con ngươi Vũ Vương co rút lại, Tần Vấn Thiên để cho Tử Tinh Hiên chiến đấu cùng hắn, còn về phía Tần Vấn Thiên dường như khinh thường chiến cùng hắn.
Sau khi Tần Vấn Thiên nhìn qua mấy người, hắn cho là không cần lấy Vũ Vương ra lập uy nữa rồi, ánh mắt của hắn không có để ở trên người Vũ Vương.
- Oanh!
Khí thế trên người của Vũ Vương ngập trời, sau khi thua vào trong tay của Quân Mộng Trần, Tần Vấn Thiên cự tuyệt đánh với hắn một trận, đây là miệt thị bực nào cơ chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận