Thái Cổ Thần Vương

Trêu ghẹo công chúa

Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: Truyện YY
- Phốc.
Đột nhiên, một tiếng cười nhỏ truyền ra, chỉ thấy Tam công chúa nhoẻn miệng cười, ngay lập tức hào khí khẩn trương cũng buông lỏng theo tiếng cười. Nét cười của nàng như có một cỗ ma lực vậy.
Ma Tướng thứ nhất thu hồi ánh mắt, nhìn về phía Tam công chúa.
- Hai vị đều là Ma Tướng hàng đầu của Hắc Thạch Ma Tông ta, đương nhiên đều rất mạnh rồi.
Tam công chúa cười cười nói:
- Chư vị lui ra đi, ta muốn một mình nói với Tần Ma Tướng vài câu.
Ánh mắt của Ma Tướng thứ nhất lại lần nữa lóe lên, phong mang lóng lánh, nhưng thấy đôi mắt xinh đẹp của Tam công chúa nhìn về phía mình, hắn liền lập tức gật đầu, đứng dậy đi ra ngoài. Các cường giả còn lại thấy Ma Tướng thứ nhất cũng đã đứng dậy liền lần lượt cáo từ rời đi, trước khi đi còn liếc nhìn Tần Vấn Thiên một cái.
Đến cả tùy tùng thân cận của Ma Vương cũng đã rời đi, tại đây chỉ còn lại Tam công chúa và Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên lẳng lặng uống trà, không nhìn Tam công chúa, hắn cũng chẳng buồn nghĩ xem đối phương muốn làm gì, sống ở đâu thì cứ theo phong tục ở đó đi.
- Lá gan của người thật ghê gớm, dùng thần thông thiên nhãn nhìn ta, trong mắt thế mà chẳng có một chút tôn kính nào.
Tam công chúa không còn ý tứ ấm áp như lúc trước nữa, thay vào đó đột nhiên trở nên cao quý lãnh diễm, khí chất trong chốc lát đã biến hóa.
- Mỹ nữ chỉ để thưởng thức, không phải để tôn kính, Tam công chúa chính là mỹ nhân hiếm có khó tìm, Tần mỗ là một tục nhân, đương nhiên chỉ có thể thưởng thức, mong công chúa chớ trách.
Tần Vấn Thiên đặt chén trà xuống nhìn ánh mắt của Tam công chúa, không chút kiêng kị nào cùng nàng đối mặt.
Mặc dù nữ nhân này không có ác ý gì với mình, nhưng hiển nhiên nàng đang tận lực khiến cho mình và đám người Ma Tướng thứ nhất sinh ra khoảng cách, mượn tay đám người bên chỗ Ma Tướng thứ nhất gây áp lực cho mình, thậm chí thăm dò mạnh yếu của mình. Ma Tông công chúa há lại là người đơn giản sao.
- Ngươi thật sự là đang thưởng thức sao? Vì sao bổn công chúa nhìn không ra?
Khóe miệng Tam công chúa vẽ lên một đường cong cao ngạo. Ánh mắt của Tần Vấn Thiên rõ ràng là đang muốn nhìn thấu nàng.
Chỉ thấy Tần Vấn Thiên vươn tay ra, đưa bàn tay đặt lên trên mu bàn tay của Tam công chúa, khiến một đạo thần sắc cực kỳ sắc bén hiện lên giữa hai hàng lông mày của Tam công chúa.
- Công chúa cho rằng, đây mới gọi là thưởng thức sao?
Tần Vấn Thiên nhàn nhạt nói.
- Lá gan của ngươi cũng lớn lắm, có biết đây là nơi nào không.
Tam công chúa nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên.
- Vừa rồi công chúa tận lực thể hiện là đang cố ý lưu ta lại, không phải là muốn cho các Ma Tướng khác hiểu lầm sao. Nếu Tần mỗ đã lưng vác oan ức, vậy thì ta cũng muốn giảm bớt tổn thất.
Tần Vấn Thiên nói xong liền không chút khách khí nào nắm lấy bàn tay mềm mại của Tam công chúa, trong con ngươi thâm thúy hiện lên một tia cười lạnh.
Tuy nhiên đúng vào lúc này, Tam công chúa đang lạnh lùng lại đột nhiên nhoẻn miệng cười, hỏi:
- Ngươi thấy ta đẹp?
- Chẳng lẻ Công chúa không thấy vậy sao?
Tần Vấn Thiên nhìn nàng.
Ma nữ này trở mặt cũng thật nhanh, so với Lục Tuyết Giai còn lợi hại hơn nhiều.
- Ta còn chưa có hôn phối đâu.
Tam công chúa cười nói:
- Ma Cung lớn đến vậy, người có thể xứng đôi với ta lại không nhiều lắm. Ngươi đến từ Tiên Vực, tới Vạn Ma đảo chắc hẳn là có chuyện quan trọng, có thể vì ta mà dừng chân ở Hắc Thạch Ma Tông hay không?
- Lời này của công chúa hãy còn sớm quá.
Tần Vấn Thiên thu hồi tay lại, đoán không ra trong lòng ma nữ này đang suy tính điều gì.
- Sao nào, không dám? Sợ ta cưỡng bách ngươi lưu lại?
Thân thể của Tam công chúa lại tiếp tục dựa sát vào Tần Vấn Thiên, thân thể mềm mại có chút dựa vào hắn, nói:
- Ngươi không phải có lá gan rất lớn sao, vậy mà cũng biết sợ?
- Công chúa có vẻ đánh giá quá cao sức chống cự của Tần mỗ đối với mỹ nữ rồi.
Tần Vấn Thiên vừa cười vừa nói, một tay ôm lấy thân thể mềm mại của Tam công chúa vào trong ngực, để cho nàng nằm trên đùi của mình. Nhìn mỹ nhan cao quý trước mặt, Tần Vấn Thiên cười nói:
- Kiều thân của công chúa thật sự là rất mềm mại.
Nói xong, Tần Vấn Thiên lại cúi đầu như muốn hôn Tam công chúa. Thân hình Tam công chúa lập tức run lên, nhanh như chớp rời khỏi người Tần Vấn Thiên. Nàng đứng dậy, quả nhiên giống như dự đoán của Tần Vấn Thiên, vóc người thon dài, dáng điệu ôn nhu, một đôi chân dài ưu nhã, phong thái vô cùng nhẹ nhàng.
- Lá gan của ngươi xác thực rất lớn. Ta sẽ nhớ kỹ Tần Vấn Thiên ngươi. Ngươi có thể về được rồi.
Tam công chúa nhàn nhạt nói.
Tần Vấn Thiên cười nhẹ nhấp lấy một ngụm trà, lập tức đứng dậy, nói:
- Công chúa, Tần mỗ cáo từ.
Nói rồi hắn liền trực tiếp quay người rời đi.
Sau khi Tần Vấn Thiên rời đi, Tam công chúa lại vẫn cứ nhìn theo bóng lưng của hắn, trong cơ thể sinh ra một cổ cảm giác khác thường.
- Ha ha, vậy mà cũng có kẻ dám đùa giỡn nữ nhi của ta, muốn bổn vương đi giết hắn hay không.
Chỉ thấy một giọng nói hào sảng truyền đến, lập tức bên cạnh Tam công chúa nhiều thêm một hắc y nhân thân ảnh bá đạo.
Phụ thân của Tam công chúa đương nhiên chính là Hắc Thạch Ma Vương.
- Phụ thân, người...
Tam công chúa thấy Hắc Thạch Ma Vương xuất hiện, sắc mặt lập tức đỏ ửng lên.
- Vi phụ tuyệt đối không phải cố ý, ha ha.
Hắc Thạch Ma Vương cười nói:
- Như thế nào, tiểu tử kia chính là kẻ đã giết Ma Tướng thứ ba Tông Diễm sao. Ngươi vừa ý hắn? Trong ấn tượng của ta, nữ nhi của ta chưa bao giờ bị nam nhân tới gần đến thế, chớ nói chi là bị khinh bạc như vậy.
- Làm gì có chuyện đó.
Tam công chúa lạnh nhạt nói:
- Tuy kẻ này xảo trá, nhưng rất phi phàm, võ tu đến từ Tiên Vực lại vượt qua hai đại cảnh giới một kích giết chết Tông Diễm. Theo như lời của tai mắt tại Ma Tướng phủ, một kích kia có uy lực lớn đến kinh người, ngay cả Tông Diễm có cường đại hơn nữa cũng phải chết. Hôm nay ta tận lực khiến cho hắn và các Ma Tướng khác phát sinh khoảng cách, thăm dò thực hư của hắn, không nghĩ tới hắn lại giảo hoạt như vậy.
- Chỉ chiếm tiện nghi không nói lời khách sáo à.
Hắc Thạch Ma Vương cười to nói:
- Nếu như ngươi đã không thích, vậy ta sẽ đi giết hắn.
- Phụ thân.
Tam công chúa liếc Hắc Thạch Ma Vương.
- Được được, không giết không giết.
Hắc Thạch Ma Vương trong Ma Tông vô cùng uy nghiêm, nhưng khi đứng trước mặt con gái lại hiền hoà như thế, chỉ sợ ngoại nhân chẳng thể nào tưởng tượng được.
- Ngươi cảm thấy hắn so với Huyền Đình thì như thế nào?
Hắc Thạch Ma Vương hỏi.
Huyền Đình chính là tên của Ma Tướng thứ nhất.
Hắc Thạch Ma Vương cũng biết Huyền Đình vẫn luôn có ý với ái nữ của hắn.
- Có vẻ Huyền Đình xuất chúng hơn. Mặc dù hiện tại, Huyền Đình chưa chắc đã có thể thắng hắn dễ dàng, nhưng rất nhanh sẽ thấy rõ thôi.
Tam công chúa nhàn nhạt nói.
- Xem ra là ngươi bày mưu với hắn nên hắn mới khinh bạc ngươi. Có điều lá gan của tiểu tử này xác thực rất lớn, phải tìm cơ hội hảo hảo giáo huấn hắn một phen.
Hắc Thạch Ma Vương lạnh lùng nói.
- Phụ thân, người không phải ưa thích gan lớn sao. Nói không chừng hắn lại hợp ý ngươi đấy.
Tam công chúa liếc nhìn Hắc Thạch Ma Vương nói.
- Ha ha, chẳng ai hiểu ta hơn con gái ta.
Hắc Thạch Ma Vương cười lớn nói:
- Tuy Huyền Đình không tệ, nhưng tiểu tử kia tu hành đã nhiều năm như vậy mà vẫn không thể chính thức bước vào cảnh giới Tiên Vương, thiên phú vẫn có chênh lệch chút ít. Vừa rồi ngươi ngồi trên người hắn, có cảm nhận được căn cốt của hắn đã bao nhiêu tuổi hay không?
- Tu hành tuyệt đối không qua hai trăm năm.
Tam công chúa nói.
Hóa ra lúc trước Tam công chúa để cho Tần Vấn Thiên đụng chạm người mình chính là vì thăm dò tuổi tu hành của Tần Vấn Thiên.
- Như vậy, ngược lại thích hợp với ngươi hơn Huyền Đình nhiều.
Hắc Thạch Ma Vương nói.
- Phụ thân, hắn đến từ Tiên Vực, tuổi tác như vậy, cảnh giới như vậy mà đã ngộ đến một bước kia, hơn nữa tai mắt của ta cũng đã tả rõ thần thông của hắn, người cho rằng thân phận của hắn ở Tiên Vực sẽ đơn giản sao? Chỉ sợ cũng chẳng kém gì thân phận công chúa của ta. Người không phát hiện ra ánh mắt hắn nhìn ta chẳng hề kiêng nể hay sao, làm gì có nửa điểm kính sợ.
Tam công chúa có chút buồn bực nói. Thân là ái nữ của Hắc Thạch Ma Vương, nàng nào chịu thiệt như vậy ở trước mặt nam nhân nào.
- Ân, vẫn là nữ nhi của ta suy nghĩ sâu xa.
Hắc Thạch Ma Vương gật đầu:
- Tuy nhiên nếu như hắn thích ngươi, lấy ngươi rồi mà còn dám rời đi, xem ta có giết hắn hay không, quản hắn là thứ khỉ gió gì ở Tiên Vực chứ. Bằng không, nếu như ngươi thật sự thích hắn, thì cứ theo hắn đi Tiên Vực cũng tốt.
- Già mà không nên nết.
Tam công chúa triệt để hết cách đối với vị phụ thân này của nàng, quay người rời đi.
- Không nên nết sao?
Hắc Thạch Ma Vương cười cười.
Xem ra nha đầu kia cũng có chút ý tứ với người ta rồi, nếu không dựa vào tính cách của nó hẳn là đã sớm mất kiên nhẫn, làm gì có chuyện trò chuyện về một nam nhân với mình nhiều đến vậy. Đến cả Ma Tướng thứ nhất Huyền Đình cũng chẳng bao giờ được nàng đề cập đến ấy chứ.
Vậy mà nàng mới lần đầu gặp mặt Tần Vấn Thiên, cái tên gia hỏa đánh chết Tông Diễm kia ngược lại cũng thực sự có vài phần tài năng đấy chứ.
Tần Vấn Thiên đi ra Ma Tông, phát hiện Cúc Vũ vẫn ở bên ngoài chờ hắn. Thấy Tần Vấn Thiên đi ra, Cúc Vũ liền tiến tới hỏi:
- Không có chuyện gì chứ?
- Chúng ta về đi.
Tần Vấn Thiên nói rồi thân hình bay lên không trung, Cúc Vũ đi theo bên cạnh, nói:
- Lúc trước đám người Ma Tướng thứ nhất cũng từ bên trong đi ra, vừa nhìn thấy ta thì ánh mắt rất lạnh, hình như có sát ý. Ngươi phát sinh xung đột với bọn hắn sao?
- Ma Tướng thứ nhất có ý với Tam công chúa.
Tần Vấn Thiên nói.
- Như vậy sao?
Ánh mắt Cúc Vũ lóe lên:
- Vị Tam công chúa kia tìm ngươi có việc gì vậy?
- Nàng cảm thấy ta quá mức ưu tú, bởi vậy chủ động hấp dẫn, muốn ta lấy nàng.
Tần Vấn Thiên cười nói, khiến cho Cúc Vũ trợn trắng mắt, thấp giọng mắng một tiếng:
- Vô sỉ.
- Thì ra ngươi cũng biết nói giỡn.
Tần Vấn Thiên cười cười nói:
- Tuy ta chỉ vui đùa thôi, nhưng cũng không khoa trương quá đáng đâu. Tam công chúa xác thực là cố ý thể hiện giả dối, khiến cho Ma Tướng thứ nhất sinh ra khoảng cách với ta, muốn lợi dụng Ma Tướng thứ nhất thăm dò ta. Kế tiếp e là chúng ta sẽ gặp phải một kẻ địch lớn đó.
- Đây chẳng phải là hoàn toàn thể hiện rõ, Tam công chúa rất hiếu kì với ngươi sao.
Cúc Vũ phân tích, vô luận là công chúa hay Ma Tướng cũng đều cực kỳ thông minh.
- Ngươi không lo lắng Ma Tướng thứ nhất sao?
Tần Vấn Thiên nhìn Cúc Vũ nói.
- Ngươi một bộ dáng lạnh nhạt như thế, làm gì có vẻ như là sắp gặp đại địch đâu, chắc hẳn là đã dự tính trước rồi. Xem ra ngươi đến cả Ma Tướng thứ nhất cũng không cho là kình địch. Ngươi đến tột cùng mạnh tới mức nào vậy?
Cúc Vũ hiếu kỳ nhìn Tần Vấn Thiên. Hắn thực sự nhìn không thấu thực lực của tên gia hỏa này.
- Tiên Thai thất trọng, tương đương với Ma Đài thất trọng của các ngươi, có thể mạnh tới đâu chứ. Trở về còn phải cố gắng tu hành.
Tần Vấn Thiên nhún nhún vai, tăng thêm tốc độ.
Sau đó, từ trong Ma Tông truyền ra một tin tức, Ma Tướng thứ nhất dường như có chút bất mãn với Ma Tướng thứ ba Tần Vấn Thiên.
Nghe nói, nguyên nhân của bất mãn là bởi vì Ma Tướng thứ ba làm người cực kỳ càn rỡ, lúc nhận lời mời đến tiệc chiêu đãi của công chúa không có tý tôn trọng nào với Ma Tướng thứ nhất, thậm chí còn dùng ngôn ngữ khiêu khích.
Tin này khiến cho không ít cường giả Ma Tông suy đoán, chẳng lẽ kẻ truy sát Ma Tướng thứ ba Tông Diễm này thật sự có thực lực chống đối Ma Tướng thứ nhất sao?
Ma Tướng thứ nhất ngồi ở vị trí đó đã quá nhiều năm, không biết mạnh tới cỡ nào, Tông Diễm tuyệt đối không thể so sánh với hắn được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận