Thái Cổ Thần Vương

Thần binh trời giáng

Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: Truyện YY
Vô Nhai Hải Vực, Tần Thiên Thần tông đứng sừng sững, giống như một thần quốc trên biển bao trùm lấy hải vực, Thần tông của hiện tại đã hơn xưa rất nhiều.
Năm đó Tần tộc bị huỷ diệt, Tần Vấn Thiên lại dẫn quân đoàn Thiên Thần đi huỷ diệt Ngục Thần tộc, các thế lực đỉnh cấp Thái Cổ thoái lui không dám đối đầu, thậm chí còn quy thuận Nguyệt Trường Không. Từ đó về sau, Tần Thiên Thần tông liền có địa vị siêu nhiên tại Thái Cổ, hơn mười năm qua không ngừng có cường giả gia nhập Tần Thiên Thần tông. Sát hạch của Thần tông đặc biệt nghiêm khắc, đệ tử nòng cốt vẫn là các cường giả năm đó đi theo Tần Vấn Thiên, chỉ có bọn họ mới có tư cách tự do ra vào Thiên Quật mà tu hành, những người năm đó đã từng liều mạng lưu lại hộ vệ cho Thần tông, cùng chung hoạn nạn với Thần tông đều được Tần Vấn Thiên ban cho bí cảnh để tu hành.
Trong các đệ tử đó, đã có rất nhiều Thiên Thần được ra đời, mà hết thảy những chuyện này đều chỉ có người Thiên Quật mới biết được, đệ tử trong Tần Thiên Thần tông cũng chỉ có thể rình đến một góc của tảng băng mà thôi.
Tần Thiên Thần tông giáp với Vô Nhai thành, hiện tại Vô Nhai thành sớm đã trở thành thuộc địa của Thần tông, sùng bái Thần tông cuồng nhiệt.
Bởi vì mấy năm nay mọi sự bình yên, có rất nhiều cường giả đến từ các vực trong Thái Cổ tập trung về Vô Nhai thành chiêm ngưỡng Tần Thiên Thần tông, trong đó cũng có người muốn bái nhập. Cả tòa Vô Nhai thành vô cùng phồn hoa náo nhiệt.
Trong các đại tửu lâu khách điếm ở Vô Nhai thành, khách khứa quanh năm chật ních, tất cả đều bàn luận thế cục hiện nay của Thái Cổ.
Trên đường phố Vô Nhai thành cũng có rất nhiều cường giả chậm rãi bước đi.
Vạn dặm trời quang, chợt có một tiếng rít gào chói tai truyền đến, rất nhiều người ngẩng đầu nhìn về phía trên trời cao, một chùm sáng màu vàng còn muốn chói mắt hơn ánh nắng đột nhiên đập vào mắt họ, khiến cho bọn họ cũng khó có thể mở mắt.
- Đó là cái gì?
Giờ phút này, không ngừng có người ngẩng đầu nhìn về phía trên trời cao, ánh sáng càng lúc càng chói lòa, làm đau mắt người ta, âm thanh gào thét khủng khiếp truyền ra, khắp cả vòm trời phóng ra vô số thần hoa.
- Thần binh, trời giáng thần binh.
Có tiếng kêu kinh ngạc truyền ra, rất nhiều người đếu thấy lòng mình run rẩy mãnh liệt, từng đạo oai lực của thiên đạo từ trên bầu trời đáp xuống, không ngờ từng chùm sáng lại là từng kiện thần binh, chúng đáp xuống giống như mưa sao băng vậy. Cuối cùng, kèm theo một tiếng nổ rung trời, mặt đất bị xé rách, rất nhiều người phát ra tiếng kêu thảm thiết, trong nháy mắt cả phạm vi vạn dặm đều bị san thành bình địa, chỉ là dư âm mà đã khiến cho rất nhiều người vô tội phải chết.
Ầm, ầm, ầm... Không ngừng có tiếng nổ lớn kinh thiên truyền ra, Vô Nhai thành giống như đang có địa chấn bạo phát, cực kỳ đáng sợ.
- Thần binh, Thái Cổ thiên giáng thần binh.
Vô số người phát ra những tiếng thét điên cuồng chói tai. Đây là một tai nạn, vô số người đã phải chết, thế nhưng đây cũng là một bữa tiệc thịnh soạn, thần binh từ trên trên trời cao rơi xuống, rơi vào trong Vô Nhai thành, khiến cho các cường giả điên cuồng. Kẻ yếu thì đau thương, cường giả thì hưng phấn lao về phía thần binh rơi xuống. Đây mới thực sự là thần khí, là thần binh Thiên Thần có oai lực hủy thiên diệt địa, nếu có thể đoạt được thần binh thì sẽ có thể cảm ngộ được lực lượng thiên đạo tích chứa trong đó, còn có thể nâng cao thực lực của chính mình trên diện rộng.
Ở Thái Cổ Tiên Vực, chỉ có cường giả Thiên Thần mới có tư cách sử dụng loại thần binh có cấp bậc như vậy, thế mà bây giờ bọn họ lại được có cơ hội đoạt được những thần binh này, sao lại không khiến người ta điên cuồng cơ chứ.
Nhưng mà thần khí thì sao lại dễ dàng đoạt được như vậy. Thần khí đáp xuống Vô Nhai thành phóng ra đạo uy, cường giả dưới cảnh giới Thiên Thần căn bản là không chạm vào được, bị lực lượng mà chúng phóng ra chặn đứng từ bên ngoài, nếu tới gần thậm chí còn có thể gây nguy hiểm tới tính mạng.
- Thái Cổ đại biến, giờ đến cả trời cao cũng đã biến đổi hay sao, lại còn giáng xuống thần khí.
Trong Vô Nhai thành có một vị lão già ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời mà cảm thán một tiếng, tu vi của hắn cường đại, là một nhân vật cấp bậc Giới Chủ tài ba, thế nhưng hắn vẫn không có cách nào đoạt được thần khí vừa đáp xuống, chỉ có thể cảm thán.
Những thần khí rơi vào Vô Nhai thành có thần kiếm, có thần kích... Tất cả đều là thần binh lợi khí khác nhau, không người nào biết nguyên nhân là do đâu hay chúng từ đâu mà đến, ngoại trừ trời xanh thì còn ai có thể mạnh tay như vậy?
Động tĩnh phát sinh tại Vô Nhai thành khổng lồ như vậy, nó đương nhiên sẽ kinh động tới địa phương thần thánh bao trùm Vô Nhai Hải Vực, chính là Tần Thiên Thần tông.
Lập tức có cường giả của Thần tông đến điều tra, sau đó liền truyền về tin tức. Đầu tiên là truyền vào Thần tông, sau lại truyền vào trong Thiên Quật, các nhân vật thượng tầng lục tục nhận được tin tức, bọn họ đều cảm nhận được một ý vị không tầm thường. Vì vậy, bọn họ hạ lệnh, phái cường giả đi điều tra, thậm chí còn xuất động cường giả cảnh giới Thiên Thần.
Các cường giả năm đó đi theo Tần Vấn Thiên bao gồm Vạn Ma đảo, Đấu Chiến Thánh tộc, Nam Hoàng thị cùng rất nhiều thế lực, lãnh tụ của bọn họ - Bạch Tinh, Tề Vũ, Nam Hoàng Nữ Đế vân vân từ lâu đã đặt chân vào Thần Cảnh, mấy năm này trong những người đến sau cũng đã lục tục sinh ra Thiên Thần. Những cường giả tới Vô Nhai thành điều tra chính là những người trong số các Thiên Thần đi ra từ trong Thiên Quật.
Trời giáng thần binh mặc dù là chuyện lạ nhưng vẫn không khiến cho Tần Vấn Thiên kinh động. Hiện tại Tần Thiên Thần tông đã là một thế lực khổng lồ tới nhường nào, Tần Vấn Thiên không có khả năng trực tiếp xử lý mọi chuyện, chỉ có các chuyện lớn không giải quyết được thì mới có thể truyền vào trong tai hắn, nếu không thì việc có nhiều Thiên Thần như vậy lại có ý nghĩa gì?
Ở Thái Cổ, Thiên Thần có thể một mình đảm đương một phía, bọn họ là tồn tại đỉnh cấp, chỉ vì hiện tại thời đại biến hóa, Thiên Quật sinh ra quân đoàn Thiên Thần, lại có Thần Vương hiện thế, cùng với những tồn tại gần Thần Vương, vậy nên Thiên Thần mới có vẻ chẳng có gì nổi bật.
Nam Hoàng Vân Hi và Nam Hoàng Sanh Ca của Nam Hoàng thị cùng nhau đi tới Vô Nhai thành điều tra, đồng hành còn có mấy vị Thiên Thần nữa, thần niệm của bọn họ bao trùm Vô Nhai thành, sau đó liền đi về phía một món thần binh trong số đó. Đó là một thanh thần kiếm rực rỡ chói lòa, có khả năng chặt đứt hư không, uy lực vô cùng.
Một vị cường giả Thiên Thần của Cơ Môn bước ra, bàn tay nàng phóng ra đạo pháp không gian cường đại bao phủ lấy chuôi của thần kiếm, tiếp đó bàn tay lập tức chập lại, thần kiếm kêu lên vang vọng, trực tiếp nhảy vào trong tay của Thiên Thần Cơ Môn.
- Không có gì khác thường.
Nàng khẽ nói.
- Từng người tản ra, đi tới thu thập những thần binh tại các địa phương khác, tuy rằng không có gì khác thường nhưng vẫn phải cẩn thận một chút, đề phòng có biến cố.
Nam Hoàng Vân Hi mở miệng nói, mọi người đều gật đầu. Bọn họ vẫn rất tôn trọng Nam Hoàng Vân Hi, nàng là bằng hữu tốt đã từng sóng vai chiến đấu với Tần Vấn Thiên, là sinh tử chi giao, là người có tư cách ở trong cung điện treo trên bầu trời của Tần Vấn Thiên và cũng có thể nhìn thấy Tần Vấn Thiên bất cứ lúc nào.
Hiện tại đã không có khả năng cứ muốn gặp là ai cũng có thể lập tức gặp được Tần Vấn Thiên nữa rồi.
Các cường giả Thiên Thần đi về các phương hướng khác nhau để thu thập thần binh trong Vô Nhai thành, chuẩn bị đưa chúng đi. Tuy rằng không biết những thần binh này từ đâu đến, nhưng Vô Nhai thành tiêu hóa không nổi những thần binh này, nếu còn để lại đây sẽ dẫn phát bạo động.
Lúc này, một vị ma tu cường đại của Vạn Ma đảo đang cầm một thần binh trường thương trên tay chuẩn bị quay về thì đúng lúc ấy, thần binh trường thương toát ra từng tia sáng rực rỡ lượn lờ mà leo về phía cánh tay hắn, từng chút một quấn chặt. Hắn nhíu mày, cúi đầu liếc mắt thoáng nhìn cánh tay, lực lượng cường đại phóng ra, muốn chấn nát chúng; thế nhưng sau một khắc, ánh sáng đáng sợ lại trực tiếp đồng hóa cánh tay hắn, khiến cho nó không ngừng bị cố định lại, trong nháy mắt đã hóa thành một phần của thần binh, hơn nữa còn đang lan tràn về phía thân thể hắn.
- Không xong rồi.
Hắn giật mình, rống to:
- Nhanh ném xuống.
Một câu nói giống như sấm sét giữa trời quang chấn động khắp cả không trung Vô Nhai thành, các Thiên Thần đến từ Tần Thiên Thần tông đều nghe được giọng nói của hắn trong nháy mắt, cúi đầu nhìn về phía thần binh. Sau đó, tay mà bọn họ dùng để nắm thần binh liền hóa thành màu vàng, chỉ là trong chốc lát đã giống như không còn thuộc về mình, mà là một phần thuộc về thần binh.
Nam Hoàng Sanh Ca cũng đang cầm một thanh thần kiếm, cánh tay của nàng đã hóa thành màu vàng, đang hòa làm một thể với thần kiếm.
- Chém tay.
Nam Hoàng Vân Hi ở bên cạnh kinh ngạc kêu lên, sắc mặt Nam Hoàng Sanh Ca ngưng lại, sau đó không hề do dự mà vung tay kia lên trực tiếp chặt đứt cánh tay đang nắm thần kiếm. Nháy mắt, máu tươi chảy ròng ròng. Chỉ thấy thần binh ấy phóng ra ánh sáng rực rỡ, cách không mà lao về phía thân thể của Nam Hoàng Sanh Ca, thân thể Nam Hoàng Vân Hi lóe lên, lôi nàng rời đi trong nháy mắt, lui ra xa về phía sau.
- Không sao chứ?
Nam Hoàng Vân Hi nhìn cánh tay đã cụt của Nam Hoàng Sanh Ca. Nàng đang dùng lực lượng chữa trị, khẽ lắc đầu một cái, đôi mắt đẹp của Nam Hoàng Sanh Ca thay đổi, thần niệm bao trùm khắp cả Vô Nhai thành. Chỉ thấy các đại cường giả Thiên Thần cũng không may mắn được như nàng, lúc này thân thể của tất cả bọn họ vậy mà đã hóa thành một phần của thần binh, một thân màu vàng còn thần binh thì đã không thấy. Chúng dung nhập vào trong thân thể bọn họ, cứ như là đã trực tiếp hóa thành bọn họ.
Nam Hoàng Vân Hi đương nhiên cũng nhìn thấy cảnh tượng này, nàng biết kẻ địch này đã không thuộc diện mà nàng có thể chống lại được, lôi theo thân hình của Nam Hoàng Sanh Ca, thân hình nàng lóe lên, nhanh chóng chạy về phía Tần Thiên Thần tông.
Trên không trung Vô Nhai thành, từng cỗ thân thể màu vàng xuất hiện, phía sau bọn họ cũng có thật nhiều thần binh. Hóa ra những thân thể màu vàng ấy lại chính là các Thiên Thần đến từ Tần Thiên Thần tông, hiện tại con ngươi của bọn họ lộ ra nét lạnh lùng cực hạn, lạnh như băng giống như binh khí vậy.
- Này...
Người của Vô Nhai thành ngẩng đầu nhìn lên không trung, trong lòng mãnh liệt rung động. Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Là ai đã bố trí? Không ngờ lại đáng sợ như vậy.
Những thân thể thần binh lóe lên, đồng dạng lao về phía Tần Thiên Thần tông, còn có các thần khí ở sau người kêu lên vang vọng, khiến cho cả tòa thành đều chấn động. Uy áp hạ xuống, người trong thành đều cảm thấy một trận hít thở không thông, không dám thở mạnh.
Tc độ Nam Hoàng Vân Hi và Nam Hoàng Sanh Ca nhanh tới mức nào, Vô Nhai thành lại giáp sát với Tần Thiên Thần tông, các nàng trực tiếp lui vào bên trong Thần tông, đồng thời thông báo cho cường giả Thần tông khởi động thần trận, bao trùm cả Tần Thiên Thần tông. Màn ánh sáng bao phủ khắp cả thần địa mênh mông, đến thần thánh cũng không thể xâm phạm.
Bên trong Tần Thiên Thần tông, Càn Khôn giáo chủ và Cửu Thiên Huyền Nữ bị kinh động, ánh mắt bọn họ nhìn ra phía ngoài, thấy được cảnh tượng đáng sợ bên ngoài thần trận. Từng thân thể màu vàng của Thiên Thần mang lạnh như băng giống như lợi khí đang đứng sừng sững ở đó, ánh mắt máy móc lạnh lùng, phía sau còn có thần khí đi theo.
- Là Xa tộc sao?
Càn khôn giáo chủ nhỏ giọng nói. Xa tộc đã từng là thế gia luyện khí đầu tiên của Thái Cổ, những thần binh lợi khí kia khiến cho hắn nghĩ đến Xa tộc.
Đúng lúc này, khuôn mặt của những thân thể Thiên Thần đó phát sinh biến hóa, không ngờ tất cả đều hóa thành khuôn mặt của cùng một người.
- Xa Hầu.
Càn Khôn giáo chủ thấy cảnh tượng như vậy, đáy mắt liền lộ ra phong quang. Tộc trưởng Xa tộc giáng lâm Tần Thiên Thần tông, giống như lời mà hắn đã nói cho người đời nghe vậy. Hiện tại, hắn đã tới.
Hơn nữa, hắn lại có thể huyễn hóa thành những người khác nhau, lấy thần binh phụ thể. Hắn trước đây nào có thủ đoạn nghịch thiên như vậy, hắn của hiện tại đã đáng sợ hơn nhiều!
Bạn cần đăng nhập để bình luận