Thái Cổ Thần Vương

Bạch Hổ tộc tháo chạy

- Người điên
Giờ phút này, trong lòng chư cường giả chỉ còn hai chữ, người này chính là một người điên.
Cường giả của Thiên Bằng tộc cũng thất thần một hồi. Hôm đó, lúc Bạch Hổ tộc và Tần Vấn Thiên xảy ra mâu thuẫn lần đầu tiên, bọn họ cũng có mặt ở đó còn lên tiếng châm chọc, nhưng lúc đó bọn họ cũng không ngờ rằng Tần Vấn Thiên điên cuồng như vậy, lại dám ăn thịt bạch hổ trước mặt cường giả Bạch Hổ tộc.
Nhưng cũng có cường giả nhân loại vẻ mặt lạnh lùng, cười thầm trong lòng. Mặc dù Tần Vấn Thiên này điên cuồng, nhưng cũng phải cho mấy tên đại yêu này một chút dạy dỗ. Những thứ vương tộc của yêu giới này, đều mang tư thái cao cao tại thượng, tự xưng là chủng tộc cao đẳng, gọi nhân loại là hèn mọn, mà lại không biết, trong nhân loại yêu thú thì vẫn chỉ là yêu, sao có thể sánh vai với nhân loại, cho dù là yêu tộc siêu cường như Thiên Bằng tộc hay Bạch Hổ tộc, trong nhân loại lúc nào chả có nhân vật đứng đầu, Tiên Vực này, cuối cùng vẫn là thế giới nhân loại làm chủ.
Thế giới của yêu, là ở trong Thập Vạn Đại Sơn man hoang ở vùng cực bắc Tiên Vực kìa.
Bạch Hổ tộc cũng đã muốn ngược giết đám người Tần Vấn Thiên, làm nhục chúng mỹ nữ Nam Hoàng thị, thì Tần Vấn Thiên còn băn khoăn gì nữa.
- Chừa một chút cho ta với.
Nước miếng tiểu hỗn đản chảy ròng ròng. Thịt bạch hổ đó, nhất định rất ngon, yêu ăn vào cũng là vật đại bổ đó.
- Thật là quá đáng, sao lại ăn nhanh như vayajchuws.
Tiểu hỗn đản giương nanh múa vuốt về phía chiến đài của Tần Vấn Thiên. Mặc dù cường giả Tiên Đài có thể không ăn để duy trì sự sống, nhưng sức ăn của bọn họ lại rất là kinh người, cho dù là một đại yêu bạch hổ lớn như vậy, cũng ăn rất nhanh. Tần Vấn Thiên miệng to ăn thịt, chỉ cảm thấy trong cơ thể lập tức dư thừa, sức mạnh tiêu hao đều đã khôi phục lại. Không hổ là vương tộc của yêu giới, ăn thật sảng khoái.
- Thật thoải mái.
Tần Vấn Thiên lớn tiếng nói, hoàn toàn chọc giận Bạch Hổ tộc. Không chỉ có hắn, người Đấu Chiến Thánh Tộc và các mỹ nữ Nam Hoàng thị đang chiến đấu cũng một ngụm nuốt trọn thịt bạch hổ vào bụng, khôi phục sức mạnh. Bọn họ kết thành một hàng, ngăn cản công kích cuồng bạo của Bạch Hổ tộc.
- Tiếp.
Tần Vấn Thiên ném thịt bạch hổ ra, những cường giả đang chiến đấu kia lập tức há miệng nuốt trọn, hoàn toàn không chậm trễ việc chiến đấu, vừa ăn thịt vừa đại chiến, nhưng cũng làm cho Bạch Hổ tộc giận đùng đùng, sát khí thật sự cuốn tung thiên địa. Tần Vấn Thiên sắc mặt lạnh lùng nhìn Bạch Hổ tộc hoàn toàn bị chọc giận, ngăn cản một sóng công phạt mạnh mẽ này của đối phương, thừa thế phản kích.
Rất nhanh, một con bạch hổ gần như bị bọn họ ăn sạch sẽ. Thân hình hắn chợt lóe, vòng qua lao về phía Bạch Mâu, giờ phút này thần hồn hắn tinh lực, toàn thân trên dưới cảm giác có sức mạnh có thể tiêu hao vô tận, Tiên Đài thánh phẩm hoàn mỹ thả tiên uy ra, thân thể như thần ma lưu chuyển ánh sáng rực rỡ vô tận. Lúc hắn dậm chân như có thần quang nở rộ, từng luồng uy thế đáng sợ cuốn ra.
Giơ tay lên một kích, đại bàng bay lượn trên trời, bảo thuật đại yêu kinh người, lập tức chém giết về phía thân hình khổng lồ của Bạch Mâu. Bạch Mâu điên cuồng đánh ra yêu thuật bạch hổ, uy lực kinh thiên, đại chiến cuồng bạo khiến cho toàn bộ chiến trường như muốn sụp đổ, tiếng nổ không ngừng. Cuối cùng khí thế bạch hổ yếu dần, một cường giả của Đấu Chiến Thánh Tộc bắt cơ hội phản kích, Đấu Chiến Thánh Pháp diễn hóa công kích đáng sợ ngút trời, đánh bay một bạch hổ ra ngoài, đạp bước chân muốn đuổi giết.
Đồng thời lại có một vương tộc bạch hổ bên cạnh hét lên giận dữ, tiếng rống to của hắn bao phủ hư không, chư bạch hổ đồng loạt gầm thét, sát khí phô thiên giết ra, chư cường hai bên lại điên cuồng lao vào nhau. Sau đó, bọn họ thấy cường giả Bạch Hổ tộc đi tới bên cạnh bạch hổ bị thương, mang theo hắn rút lui về phía sau. Một tiếng gào kia, là ám hiệu của Bạch Hổ tộc, đương nhiên, cũng có thể là ngôn ngữ của riêng Bạch Hổ tộc bọn họ.
- Phốc!
Lúc này một thánh nữ Nam Hoàng thị phun ra một ngụm máu tươi, sát khí trong cơ thể tràn ra, ngọn lửa lượn lờ quanh thân nàng, đuổi đi sát khí bạch hổ đáng sợ thấm vào thân thể. Các cường giả còn lại thấy vậy thì không tiếp tục đuổi theo nữa.
Chỉ thấy cường giả Bạch Hổ tộc liên tục lui về phía sau, cho đến khi lui tới tận phương xa, toàn bộ bọn họ mang theo vẻ mặt vô cùng băng lãnh rồi ngửa mặt lên trời gầm thét, mang theo sự tức giận của Bạch Hổ tộc, hận không thể băm thây đám người Tần Vấn Thiên thành vạn đoạn.
Tiếp đó, cường giả Bạch Hổ tộc nhắm mắt lại, sau mấy hơi thở, bóng người bọn họ biến mất khỏi chiến đài, mang đi thi thể của cường giả Bạch Hổ tộc kia.
Trận chiến này, có mấy cường giả Bạch Hổ tộc bị thương, hai đại yêu bạch hổ chết trận. Bạch Hổ tộc bọn họ, chưa từng có chiến tích thê thảm như vậy.
Cường giả Đấu Chiến Thánh Tộc và Nam Hoàng thị cũng thả lỏng. Trận đại chiến này, cuồng chiến không nghỉ, tinh thần căng thẳng cũng là áp lực nặng nề đối với bọn họ. Bạch Hổ tộc lại không phải chủng tộc tầm thường, mà là vương tộc trong yêu giới, huống chi trong đối phương còn có mấy vị đại yêu vương tộc, thực lực ngút trời, áp lực dành cho bọn họ thực rất lớn. Trận chiến này có thể chiếm được thế thượng phong, quả thật là bởi vì người của Đấu Chiến Thánh Tộc và Nam Hoàng thị đều là tinh anh trong đám tinh anh nhân loại.
- Đi, chúng ta đi ra ngoài.
Tần Vấn Thiên lên tiếng, cường giả Nam Hoàng thị lập tức mang theo thánh nữ bị thương, đồng loạt nhắm mắt, sau mấy hơi thở, thân thể bọn họ cũng biến mất khỏi chiến trường, xuất hiện ở bên ngoài, bước chân đi xuống phía dưới, tụ họp với đám người Nam Hoàng Vân Hi.
Chiến đài sinh tử trên hư không kia đã trống trơn, không còn bóng người, nhưng trận đại chiến thảm thiết vừa rồi kia, đã để lại cho mọi người ấn tượng vô cùng sâu sắc.
Tiếng gầm nhẹ vẫn còn truyền tới, thấy ở phía xa xa đối diện, cường giả Bạch Hổ tộc hóa thân hình người, trong ánh mắt bọn họ tràn đầy sát khí hung lệ. Nhất là khi nhìn về phía Tần Vấn Thiên, sát khí trong ánh mắt đó dù cách nhau rất xa, nhưng Tần Vấn Thiên vẫn có thể cảm nhận rõ ràng.
- Trận chiến này, Tần Vấn Thiên, Nam Hoàng thị, các ngươi cứ nhớ lấy.
Bạch Mâu lạnh lùng nói.
- Tộc chiến bại, hù dọa ta?
Ánh mắt Tần Vấn Thiên lạnh lùng.
- Miệng lúc nào cũng gọi đám nhân loại hèn mọn, muốn thánh nữ Nam Hoàng thị ta làm nô. Hiện giờ các ngươi bị chúng ta đánh bại, vậy chẳng phải các ngươi còn không bằng đám người hèn mọn này sao? Nực cười.
Một thánh nữ Nam Hoàng thị châm chọc nói lại. Đã chiến bại mà Bạch Hổ tộc còn dám lớn tiếng như vậy, thì các nàng cần gì khách khí.
Lúc đối phương muốn bắt thánh nữ Nam Hoàng thị đi làm nhục sinh hổ con, thì đôi bên đã kết thù hận, hiện giờ chỉ là thù hận hoàn toàn trở nên gay gắt mà thôi.
- Nam Hoàng thị, các ngươi cẩn thận một chút, rơi vào trong tay chúng ta, thì sẽ cho đám đàn bà các ngươi biết cái gì gọi là sống không bằng chết, ta sẽ để cho các ngươi chịu đựng hành hạ thống khổ nhất nhân gian.
Cường giả Bạch Hổ tộc tức giận nói, sau đó gầm nhẹ rời đi. Cuộc chiến này thua rồi, không cần phải lưu lại chỗ này nữa, ngày khác có cơ hội, mối thù này nhất định phải thanh toán rõ ràng.
Nhìn những bóng dáng kia biến mất, một vị thánh nữ Nam Hoàng thị nói:
- Tần công tử, sau này có lẽ chúng ta phải đi chung với nhau rồi. Nếu bị những nghiệt súc này tóm được cơ hội nhất định sẽ điên cuồng trả thù.
- Ừ, đúng vậy, nhất là các ngươi, phải càng thêm cẩn thận hơn.
Tần Vấn Thiên nói với các thánh nữ Nam Hoàng thị. Trong thánh viện có quy củ không thể giết không thể phế, bọn họ tin tưởng Bạch Hổ tộc cho dù điên cuồng cũng không dám vi phạm quy củ của thánh viện, chộp được hắn và người của Đấu Chiến Thánh Tộc nhiều nhất là điên cuồng hành hạ một phen. Nhưng một khi bắt được thánh nữ của Nam Hoàng thị... Thật sự là không dám tưởng tượng hậu quả đó, tuyệt đối sẽ khiến thánh nữ Nam Hoàng thị điên mất.
- Phải khổ cực Tần công tử rồi.
Một vị thánh nữ cười nhẹ nói, biểu đạt sự cảm ơn với Tần Vấn Thiên.
- Đó vốn là chuyện của ta, Bạch Hổ tộc không chỉ chọc Nam Hoàng thị, mà cũng có thù oán với ta mà.
Tần Vấn Thiên không thèm để ý nói.
- Thịt bạch hổ của ta đâu?
Tiểu hỗn đản chạy tới trước mặt Tần Vấn Thiên, hung tợn trợn mắt nhìn Tần Vấn Thiên, hận đến cắn răng. Người nầy ở trong đó ăn bao nhiêu thịt bạch hổ.
- Giữ lại cho ngươi chút này.
Tần Vấn Thiên trợn mắt nhìn tên này, lấy ra mấy khối lớn thịt bạch hổ nướng. Tiểu tử kia lập tức há miệng to một hớp nuốt chửng, khiến cho người chung quanh trố mắt nghẹn họng. Tên tiểu hỗn đản này ăn giỏi thật đó.
- Thật là thơm, không đã ghiền, lần sau muốn nướng ăn nguyên một con hổ.
Móng vuốt tiểu tử xoa xoa cái bụng mình, lười biếng nói, bộ dạng cực thiếu đánh.
- Có bản lĩnh thì tự mình đi bắt nướng ăn đi.
Tần Vấn Thiên gõ lên đầu nó, khiến cho tiểu hỗn đản có chút buồn bực nói:
- Chờ bảo bảo lớn mạnh thêm chút nữa, sẽ tự mình đi bắt bạch hổ, sau đó sẽ nhờ các vị mỹ nữ tỷ tỷ nướng chín, rồi ăn.
Người này còn chọc cười thánh nữ Nam Hoàng thị, nghịch ngợm tới mức đáng yêu.
- Để cho mấy vị thánh nữ chữa thương khôi phục trước đi đã.
Tần Vấn Thiên lên tiếng, các thánh nữ gật đầu, sau đó mọi người đồng loạt rời khỏi chỗ này. Thánh viện phía dưới có không ít người mới xuất hiện, bọn họ đều là người sau khi đám Tần Vấn Thiên nghe giảng đạo ba năm mới vượt qua Tiên Hải vào thánh viện, cho nên đã bỏ lỡ kỳ thánh viện mười hai năm. Hiện tại thánh viện đã đóng, bọn họ chỉ có thể ở chỗ này chờ mười hai năm sau mới có cơ hội nghe thánh viện giảng đạo.
Chư cường giả lần lượt rời đi, đám cường giả Thiên Lam Tiên Quốc thì mang vẻ mặt giá rét nhìn chằm chằm phương hướng đám người Tần Vấn Thiên rời đi. Một người trong đó nhỏ giọng nói:
- Bạch Hổ tộc lại không thể giết chết bọn họ, mạng thật cứng.
Thiên Lam Tiên Quốc cũng cảm thấy lực lượng của Tần Vấn Thiên rất mạnh, không biết có phải là Thiên Biến Tiên Môn đào tạo ra được hay không, rõ ràng là người một tộc.
- Mới vừa rồi, nếu chúng ta gia nhập chiến đấu, là có thể đưa bọn họ vào chỗ chết.
Có một người Thiên Lam Tiên Quốc nói.
- Để cho đám người Tần Vấn Thiên chết thì không thành vấn đề. Nhưng chúng ta gia nhập chiến đấu, còn sẽ khiến cho người của Nam Hoàng thị phải chịu sự nhục nhã mạnh mẽ nhất. Đám yêu thú của Bạch Hổ tộc kia chuyện gì cũng có thể làm ra, nhục nhã như vậy truyền vào tai Nam Hoàng thị, Thiên Lam Tiên Quốc chúng ta sẽ có thêm một đại địch ở nam bộ Tiên Vực. Đó cũng không phải kết quả các trưởng bối muốn tháy.
- Giao phong trong thánh viện, chẳng lẽ đến ngoại giới Nam Hoàng thị còn can thiệp sao?
- Những người trong này đều là thánh nữ, thậm chí còn là thánh nữ truyền thừa. Nếu dựa vào thực lực mà giết các nàng thì còn dễ nói, nhưng nếu bị Bạch Hổ tộc bắt đi làm nhục sinh hổ con, ngươi cho rằng Nam Hoàng thị có thể nhịn sao? Tin đồn về Nam Hoàng Tễ Nguyệt năm đó quên rồi sao.
Cường giả Thiên Lam Tiên Quốc nhỏ giọng nói.
Tần Vấn Thiên đương nhiên không đếm xỉa tới chuyện bọn họ suy nghĩ gì, tìm được một nơi tu hành, nhóm người Nam Hoàng thị và Đấu Chiến Thánh Tộc đều cần khôi phục nguyên khí.
Một tháng sau, Tần Vấn Thiên lại không biết, Sở Thanh Y không hề quên mối hận ba năm trước, mà khắc cốt ghi tâm. Lần này nàng tu hành trong thánh viện giảng đạo lại đột phá cả một cảnh giới, nàng và Lôi Bá đã đi vào Thông Thiên giới, dùng Thông Thiên thạch truyền tiên tức. Người của thánh điện Phiêu Tuyết và Lôi Thần Điện phải tìm được thánh viện mà Tần Vấn Thiên ở, đối phó hắn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận