Thái Cổ Thần Vương

Các ngươi có thể lên cùng lúc

Lời nói của Nam Hoàng Nữ Đế khiến cho hư không cũng phải yên tĩnh, cho dù là cường giả của Thiên Lam Tiên quốc và Chí Tôn kiếm phái trong lòng cũng chấn động, sắc mặt cực kỳ khó coi.
Đây là lời nói của Nữ Đế, Nam Hoàng Nữ Đế là nhân vật gì, chính là nhân vật lãnh tụ của Nam Hoàng thị phía nam Tiên Vực. Lúc trước lúc bọn họ đối phó với Trường Thanh Tiên quốc, tuy rằng Nam Hoàng thị cũng từng xuất thủ, nhưng khi đó người xuất thủ chỉ là Nam Hoàng Cô Hồng, một vị thánh nữ thủ hộ, cho dù là cường giả Tiên Đế nhưng vẫn không thể đại biểu cho Nam Hoàng thị.
Cái này cũng giống như Bạch Hổ tộc từng phái ra Tiên Đế tới phía đông Tiên Vực bắt giết Tần Vấn Thiên, cuối cùng thất bại thì cũng không có động tác tiếp theo. Hiển nhiên là quyết tâm không đủ mãnh liệt, bởi vì đó không phải là ý chí của toàn bộ Bạch Hổ tộc. Nam Hoàng Cô Hồng bọn họ thủ hộ Tần Vấn Thiên cũng như vậy, mặc dù có có một chút thái độ của Nam Hoàng thị ở trong đó, nhưng lại không thể nói là ý chí của toàn bộ Nam Hoàng thị.
Nhưng mà, lúc này Nữ Đế tỏ thái độ, ý nghĩa rất phi phàm, một mình nàng ta có thể đại biểu cho ý chí của cả Nam Hoàng thị.
Cường giả của Thái Dương Thánh giáo lại vô cùng phẫn nộ, Nam Hoàng Nữ Đế cường thế nhúng tay vào, muốn cố giết Tần Vấn Thiên là rất khó làm được. Thân là nhân vật lãnh tụ của Nam Hoàng thị, Nam Hoàng Nữ Đế là Tiên Đế đỉnh cấp, danh chấn Tiên Vực đã nhiều năm. Hiện giờ thực lực không biết cường đại cỡ nào, nàng ta nếu đã tỏ thái độ thì làm sao mà giết được Tần Vấn Thiên.
Hai vị nhân vật thiên kiêu của Thái Dương Thánh giáo bị tru sát, nhất là một người còn là nhân vật thánh tử của Thái Dương Thánh giáo, mối thù này nếu như không bắt Tần Vấn Thiên trả thì hắn làm sao mà cam tâm được.
- Được, nếu Nữ Đế đã lên tiếng, Thái Dương Thánh giáo ta sẽ nể mặt Nam Hoàng thị. Nhưng mà, nếu hắn nói muốn khiêu chiến chư cường cùng cảnh giới. Các thế lực lớn đều có mặt ở đây, thiên kiêu nhiều như mây, chẳng lẽ đều chỉ là nói ngoài miệng thôi à?
Tiên Đế của Thái Dương Thánh giáo mắt lóe sáng, nhìn về phía cường giả của rất nhiều thế lực đỉnh cấp ở đây.
Bạch Hổ tộc, Thiên Lam Tiên quốc, Chí Tôn kiếm phái đều muốn giết Tần Vấn Thiên. Hiện giờ Thái Dương Thánh giáo hắn đã bại trận, có thiên kiêu bị tru sát, những người này chẳng lẽ không nên đứng ra tỏ thái độ sao? Nếu vậy thì bản thân bọn họ cũng mất mặt.
- Ta tới giết hắn.
Một tiếng hô trầm thấp vang lên, chỉ thấy từ trong rất nhiều cường giả của Bạch Hổ tộc có một Bạch Hổ Yêu Vương trung giai đỉnh cấp đi ra. Hắn hóa thân thành hình người, lại vẫn lộ ra sát khí Bạch Hổ cường đại đến cực điểm, làn da trắng nõn lại lờ mờ chiếu ra ánh sáng màu vàng kim, khiến cho người ta có cảm giác uy hiếp rất lớn.
- Ta tới giết hắn.
Lại có một đạo thanh âm sắc bén truyền tới, các cường giả đảo mắt sang nhìn thì thấy một người, đó là cường giả của Chí Tôn kiếm phái - Thượng Quan Kiếm Nhất, thiên kiêu Tiên Vương trung giai đỉnh cấp, sức chiến đấu cực kỳ cường đại, kiếm pháp vô song. Lúc trước hắn thấy Tần Vấn Thiên không ngờ dùng kiếm thuật để tru sát cường giả của Thái Dương Thánh giáo, hắn cũng muốn xem, dưới kiếm của hắn, kiếm của Tần Vấn Thiên có thể được gọi là kiếm hay không.
- Hắn khinh thường Thiên Lam ta không có người, nếu vậy thì ta sẽ thành toàn cho ngươi.
Một vị Tiên Vương siêu cường của Thiên Lam Tiên quốc bước về phía trước, lờ mờ có oai trấn áp thiên địa, đáng sợ đến cực điểm.
- Sát Thiên, hắn đã đánh bại ngươi, đả kích nhuệ khí của ngươi rồi à?
Trong đám người, có cường giả của Cửu Hoàng Tiên quốc, một vị nhân vật Tiên Đế hỏi Hoàng Sát Thiên.
Hoàng Sát Thiên nhìn đối thủ cũ của mình, chỉ cảm thấy bi thán trong lòng. Hắn cố gắng tu hành, ý đồ có thể một lần nữa đánh bại Tần Vấn Thiên, lại không ngờ rằng Tần Vấn Thiên đi nhanh như vậy, càng chạy càng xa. Thiên phú của hắn đã là cực kỳ xuất chúng, lúc này mới được bao năm, hắn đã cường thế bước vào cảnh giới Tiên Vương, chính là chỉ mong có thể thắng được Tần Vấn Thiên.
Hiện giờ, thần sơn hàng lâm thế gian, khi thần tích biến mất, Tần Vấn Thiên đã là Tiên Vương trung giai. Loại tốc độ tu hành này khiến người ta tuyệt vọng.
- Ta không bằng hắn.
Hoàng Sát Thiên nhắm mắt lại, phát ra một tiếng cảm khái cực kỳ thống khổ. Hắn cả đời vô song, trong những người cùng thế hệ ở Cửu Hoàng Tiên quốc thì không ai có thể sánh bằng, thậm chí là trong các ở tiền bối cũng ít người có thể sánh vai. Thiên Đạo Thánh viện mở ra, hắn cho rằng thời đại thuộc về hắn cuối cùng cũng đến. Hắn cũng quả thật được mọi người chú ý, cho tới khi hắn gặp phải Tần Vấn Thiên.
Hắn trong số mệnh như đã bị định trước là có thêm một đối thủ cường đại, dùng tư thái rực rỡ chói mắt hơn từ phía sau vượt qua hắn. Sau đó thì một đường bỏ hắn lại phía sau, khiến hắn trong lòng tuyệt vọng.
- Sát Thiên, ngươi chính là một trong những người xuất chúng nhất của Cửu Hoàng Tiên quốc, sao có thể tự coi khinh mình. Hiện giờ, võ đạo chi tâm của ngươi đã bị vấy bẩn, mà người này chính là tâm ma của ngươi, không thể lưu hắn lại.
Chỉ thấy nhân vật Tiên Đế đó mở miệng nói với Hoàng Sát Thiên, khi nhìn về phía Tần Vấn Thiên thì ánh mắt hiện lên ánh sáng sát phạt.
Chỉ là một nhân vật hậu bối ở phía đông Tiên Vực, vậy mà tại Thiên Đạo Thánh viện đã giẫm đạp ba nhân vật thiên kiêu kiệt xuất nhất trong thế hệ trẻ tuổi của Cửu Hoàng Tiên quốc dưới chân. Trong ba cường giả đó Hoàng Hữu Địch đã chết, đạo tâm của Hoàng Sát Thiên bị hao tổn, đã không còn có nhuệ khí thẳng tiến không lùi, bất kể là vì báo thù hay là để Hoàng Sát Thiên tìm về được chính mình thì Tần Vấn Thiên cũng đều phải chết.
- Ta thay ngươi tru sát hắn.
Chỉ thấy bên cạnh có một vị Tiên Vương trung giai lên tiếng. Hắn bộ dạng trung niên, khí tức trên người hừng hực, rất có uy nghiêm, chỉ thấy hắn bước ra, cũng đi về phía đó, sát khí ập về phương hướng của Tần Vấn Thiên.
Bạch Hổ tộc, Chí Tôn kiếm phái, Thiên Lam Tiên quốc, Cửu Hoàng Tiên quốc... Cường giả Tiên Vương của rất nhiều thế lực đều bước về phía Tần Vấn Thiên. Giống như muốn tranh nhau đi tru sát Tần Vấn Thiên. Một màn này khiến vô số cường giả chung quanh tụ tập lại, ngóng nhìn thân ảnh của thanh niên Tiên Vương vừa từ đỉnh thần sơn đi xuống. Một mình hắn không ngờ khiến cho nhiều Tiên Vương của các thế lực lớn muốn lấy mạng hắn như vậy.
Rất nhiều cường giả đại yêu đều rất có hứng thú nhìn tất cả những chuyện này phát sinh, rất là thú vị, không ngờ ở đây có thể nhìn thấy một hồi tranh đấu của các cường giả Tiên Vương trung giai của Tiên Vực. Chuyện này nếu là lúc bình thường thì tuyệt đối là một hồi thịnh yến, cho dù là nơi này cường giả như mây, chư cường của Tiên Vực và Man Hoang đều tới, nhưng trận chiến này với khiến cho người ta rất cảm thấy hứng thú.
Bùi Thanh hờ hững nhìn tất cả, tựa hồ muốn xem Tần Vấn Thiên sẽ chết như thế nào. Sự kiêu ngạo của Tần Vấn Thiên hắn đã được lĩnh giáo qua, hiện giờ đắc tội với nhiều thế lực lớn như vậy, những người này đều muốn giết hắn.
Chỉ thấy Tần Vấn Thiên ánh mắt đảo qua từng thân ảnh muốn giết hắn, lạnh lùng nói:
- Rốt cuộc là ai lên?
Vừa dứt lời, các cường giả ồ lên, không ngờ hắn vẫn cuồng vọng như vậy.
- Để ta đi.
Cường giả của Thiên Lam Tiên quốc lên tiếng. Trên người hắn toát ra khí thế cực kỳ bá đạo, mạnh mẽ khôn cùng.
- Mạng hắn là của ta.
Thượng Quan Kiếm Nhất của Chí Tôn kiếm phái lạnh lùng nói, kiếm ý trên người ập ra, sát ý cuồn cuộn.
- Hắn năm đó ăn thịt người của Bạch Hổ tộc, tất phải trả giá đắt, phải trở thành thức ăn trong bụng ta.
Tiên Vương của Bạch Hổ tộc bước về phía trước, không chịu nhượng bộ, muốn tự mình lấy mạng của Tần Vấn Thiên.
- Ha ha...
Tần Vấn Thiên nhìn thấy từng đạo thân ảnh đi ra th không ngờ phá lên cười một cách càn rỡ. Hắn đứng ngạo nghễ trên hư không, khí thế ùa ra, trên người có ánh sáng lưu chuyển, coi anh hùng thiên hạ như vô vật, cuồng vọng lên tiếng:
- Không bằng các ngươi cùng lên đi, để tránh phiền phức.
- Ngươi nói gì?
Tiên Vương của Thiên Lam Tiên quốc hét lớn một tiếng. Lời nói của Tần Vấn Thiên quả thực là làm nhục họ.
- Muốn chết à?
Trong mắt của cường giả Tiên Vương Bạch Hổ tộc phun ra hỏa diễm, bốn cường giả đồng thời tiến về phía trước.
- Ta nói là bốn tên phế vật các ngươi cùng lên đi cho đỡ phiền phức.
Tần Vấn Thiên nhắc lại. Bốn người cơ hồ không thể nhịn được nữa, đều muốn xuất thủ. Nhưng mà vì mặt mũi nên không trực tiếp xông lên, nếu không thì sẽ đúng là thành vây công Tần Vấn Thiên, quả thực là sỉ nhục.
- Đánh thì không đánh, cút thì không cút, các ngươi rốt cuộc muốn làm gì?
Tần Vấn Thiên thấy bốn người dừng lại thì châm chọc.
- Vù.
Kiếm khí của Thượng Quan Kiếm Nhất phóng ra ngoài, chém ra một kiếm, hư không giống như bị chặt phá, kiếm của hắn xẹt qua bên cạnh Tần Vấn Thiên, đáng sợ tới cực điểm.
- Ngươi có thể tìm ba người hỗ trợ, cùng nhau đánh.
Thượng Quan Kiếm Nhất lạnh lùng lên tiếng.
Tần Vấn Thiên đứng yên tại chỗ không thèm động đậy, nhìn Thượng Quan Kiếm Nhất bật cười, nói:
- Ngươi cũng xứng à
- Ahihi.
Chỉ thấy một đạo thanh âm non nớt truyền đến. Tiểu Hỗn Đản ở phía sau Tần Vấn Thiên lắc lắc từ không trung đi đến. Ở trong bầu không khí nghiêm túc này lộ ra vẻ rất buồn cười.
- Vấn Thiên, ngươi sao có thể khinh thường người ta như vậy được. Người ta đều là thiên chi kiêu tử của các thế lực lớn đấy, hình như đều rất lợi hại, ngươi nói một mình đánh bốn người bọn họ, vậy thì làm sao người ta chịu đáp ứng.
Tiểu tử này nhàn nhã đi tới, khiến cho bốn người hừ lạnh một tiếng.
- Tuy rằng bọn họ vốn cũng rất phế, nhưng nếu bốn người cùng tiến lên vẫn bị ngươi đánh bại thì chẳng phải là càng thêm phế à. Ngươi bảo người ta biết để mặt mũi vào đâu, đều là Tiên Vương của thế lực lớn đấy, mất mặt chết mất.
Mọi người sửng sốt, không ít người thậm chí bật cười ra tiếng, tiểu gia hỏa này đúng là giỏi vòng vèo chửi khéo người khác.
- Tiểu súc sinh từ đâu tới, có ta một phát nuốt gọn ngươi không.
Yêu Vương của Bạch Hổ tộc thấp giọng quát.
- Hù chết bảo bảo mất. Vấn Thiên, hay là chúng ta cùng tiến lên đi, như vậy hai người chúng ta đối phó bốn người bọn họ, bọn họ có thua thì cũng vẫn còn vớt vát được tí thể diện.
Tiểu tử này lại bi bô nói, trong trường hợp này, thanh âm của hắn tỏ ra vô cùng buồn cười. Có điều Tần Vấn Thiên lại cười cười gật đầu:
- Được.
- Vậy lên đi, ngươi lên tiếng, ta đứng cổ vũ cho ngươi.
Tiểu Hỗn Đản vung vẩy móng vuốt.
- Ừ.
Tần Vấn Thiên gật đầu. Lập tức, một cỗ khí tức khủng bố trong cơ thể hắn ùa ra, tiếng vang rào rào truyền ra, huyết mạch đang chảy cực nhanh, giống như muốn bốc cháy lên. Trong phút chốc, một cỗ uy thế vương giả vô thượng quân lâm thiên hạ, muốn muôn người phải phủ phục.
Huyết mạch thiên phú, Phần Biến.
Trong nháy mắt này, quanh người Tần Vấn Thiên được phủ lên một vầng sáng đáng sợ. Khí tức của hắn đang điên cuồng tăng cao.
Tiểu Hỗn Đản nhếch miệng cười, lộ ra hàm răng trắng bóc, cộng với thân hình toàn lông trắng muốt, càng thêm buồn cười.
- Nếu bọn chúng đã muốn chết thì thành toàn cho bọn chúng đi.
Thượng Quan Kiếm Nhất nói.
- Ừ, là hắn yêu cầu, đừng nói là chúng ta bắt nạt hắn, động thủ đi.
Mấy người lạnh lùng nói.
Chỉ thấy Thượng Quan Kiếm Nhất của Chí Tôn kiếm phái chém ra một kiếm, chỉ một kiếm những tốc độ cực nhanh, bổ phá thiên địa hư không, hàng lâm tới trước mặt Tần Vấn Thiên.
- Ầm.
Kiếm chém xuống, đánh lên quầng sáng thủ hộ của huyết mạch thiên phú Phần Biến, quầng sáng đó lờ mờ hóa thành một thân ảnh rùa thần Huyền Vũ, kiếm của Thượng Quan Kiếm Nhất không ngờ không phá được lớp phòng ngự này.
- Cái này...
Mọi người trong lòng rung động, tuy rằng chỉ một kiếm tùy ý, nhưng kiếm của Chí Tôn kiếm phái Thượng Quan Kiếm Nhất không ngờ không thể lay động được Tần Vấn Thiên, nghĩ mà thấy kinh khủng.
- Mạnh quá nhỉ.
Tần Vấn Thiên bật cười, quầng sáng thủ hộ điên cuồng biến ảo, yêu khí xộc thẳng lên trời, hóa thành một voi thần to lớn vô cùng.
- Rầm.
Tần Vấn Thiên cất bước về phía trước, hư không run rẩy, phóng thích ra lĩnh vực quy tắc voi thần, cả thiên địa bị đè nén tới cực hạn, hư không cũng bị trấn áp, vô cùng trầm trọng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận