Thái Cổ Thần Vương

Trận kiếm giết địch

Khoảng không trên cao, có một con chim đại bàng, toàn thân có ánh sáng phù văn không ngừng lưu động sáng chói vô cùng, mỗi một đạo phù quang đều giống như là bóng mờ của con đại bàng, khiến cho con chim vô cùng to lớn này với tốc độ bay nhanh vô cùng, giương cánh trăm dặm.
Khiến cho người ta rung động chính là con chim đại bàng vô cùng to lớn này hình như cũng không phải là thật, ở trên con chim đại bàng xuất hiện một bóng người, đó là Tần Vấn Thiên.
Đằng sau chim đại bàng, có rất nhiều cường giả đang đuổi theo, nối thành một vùng, có tới mấy chục cường giả Tiên Vương, đến từ các thế lực khác nhau, tu vi của những người này rất cao, thậm chí dùng thần binh để phi hành, đuổi theo Tần Vấn Thiên, nhưng nhìn thân ảnh phía trước nhanh như chớp kia, lông mày của bọn họ nhíu chặt, thật không ngờ tốc độ tên này nhanh như thế, giống như là đã tu luyện được đến cảnh giới cao nhất của thân pháp Thiên Bằng, có thể đi trên không trung, cánh chim rung lên liền trực tiếp vượt qua mọi khoảng cách không gian, có thể so với tốc độ của bọn họ dùng thần binh.
- Hắn dùng thuật cường đại thần thông duy trì thân pháp này, thân pháp nhanh như vậy tất nhiên sẽ tiêu hao rất nhiều, chúng ta một đường truy đuổi cho đến khi hắn không còn sức lực thì hắn chắc chắn phải chết.
Có một vị cường giả của Thái Dương Thánh giáo lạnh lùng mở miệng, phía sau hắn giống như có mặt trời hiện ra, chân cưỡi tiên binh, phát ra từng tiếng nổ lớn, nếu như có người ở đây, lỗ tai có thể bị tiếng nổ này làm cho điếc.
Trong khoảng không chợt có một cường giả đi ngang qua, nhìn thấy một chuyện rất kinh khủng là có một nhóm người gào lên bảo tránh ra, khiến cho người này sợ mất mật, cho dù là cường giả Tiên Vương cũng không dám chặn đường, phải tránh sang một bên, nhìn thấy một vị cường giả đi ngang qua này, nội tâm liền dậy sóng, thực lực của những người này rất mạnh, có vài người là Tiên Vương đỉnh phong, còn lại đều là Tiên Vương trung cấp, đội hình này có thể nói là rất đáng sợ, bọn họ đều đang đuổi giết người phía trước đang chuyển động với tốc độ cực nhanh kia.
Trận truy sát này vẫn còn đang diễn ra, vượt qua khu vực, tốc độ Tần Vấn Thiên quá nhanh, khiến đối phương không thể tiếp cận được, nhưng những người đó là Tiên Vương đỉnh phong, nhờ tốc độ của thần binh có thể duy trì một khoảng cách nhất định với hắn, không bị bỏ lại, hơn nữa lại lấy tiên niệm khóa chặt hắn, không có cách nào thoát được.
Có một số người truy sát nhưng bởi vì tốc độ quá nhanh nên không có cách nào theo kịp thì được những người có tốc độ nhanh kéo sang phi hành cùng họ, dường như không giết được Tần Vấn Thiên thề không bỏ qua.
Phía trước, Tần Vấn Thiên ở giữa đại bàng khổng lồ không ngừng thi triển thân pháp của mình, trong con ngươi lóe ra tia lạnh lẽo, không nghĩ tới những tên này cố chấp như vậy, một đường truy sát mình, không giết được mình chỉ sợ sẽ không dừng lại.
Trong đầu hắn đang tìm lại ký ức về địa đồ Tiên Vực, sau khi xác định được vị trí, lập tức thay đổi phương hướng, phi nhanh về phía nào đó.
Đám cường giả đằng sau cũng nhanh chóng đổi hướng theo, tiếp tục truy sát.
- Công kích có thể vượt qua để ngăn cản hắn hay không?
Có cường giả mở miệng hỏi, truy sát lâu như vậy, vẫn không rút ngắn được khoảng cách, bọn họ cũng rất sốt ruột.
- Tên kia phòng ngự rất mạnh, khoảng cách xa như thế, khả năng công kích có hạn, dựa vào phòng ngự của hắn, căn bản công kích chẳng có tác dụng gì, muốn ngăn cản đối phương cho dù là ít cũng không thể được.
Một vị Tiên Vương đỉnh phong trầm giọng nói, hắn thật ra đã từng thăm dò, không hề có hiệu quả.
- Cái tên này bản lĩnh chạy thoát thân rất là lợi hại, thảo nào dám không kiêng nể gì cả, ngông cuồng như vậy.
- Ngông cuồng thì cũng phải chết.
Vị Tiên Vương đỉnh phong kia lộ ra sát khí, nói.
Một đoàn người tiếp tục truy đuổi, giống như vĩnh viễn không dừng lại, bọn họ vượt qua từng tòa thành Tiên, nhưng Tần Vấn Thiên vẫn đang tiếp tục kiên trì, khiến cho sắc mặt đám người đuổi giết hắn cực kỳ khó nhìn.
- Phía trước là tòa thành nào?
Một vị Tiên Vương của Thái Dương Thánh giáo mở miệng hỏi.
- Là một vùng núi, hình như chúng ta sắp đến bãi đá vụn.
- Bãi đá vụn?
- Địa bàn của một vị Tiên Đế, được gọi là Tiên Đế Loạn Thạch, lấy đá làm trận pháp, đúc thành bãi đá vụn, giống như một mê cung lớn.
Có cường giả nhíu mày, địa bàn Tiên Đế sao.
Chỉ thấy lúc này, chỗ tồn tại tiên niệm, thực sự xuất hiện một vùng núi, trong dãy núi có rất nhiều cự thạch Thông Thiên, sương mù dày đặc lúc ẩn lúc hiện, tiên niệm hình như bị ngăn cản lại, vậy mà Tần Vấn Thiên vẫn cứ phi thẳng về hướng đó.
- Tên kia muốn đi vào bãi đá vụn.
- Có thể là đi nhầm, đi vào trong đó sẽ rất khó ra.
Bọn họ nói xong, đột nhiên thấy bên trong tiên niệm có một con đại bàng và Tần Vấn Thiên phi thẳng vào bên trong bãi đá vụn, trong nháy mắt thân ảnh biến mất, tiên niệm không có cách nào khóa chặt.
Cường giả truy sát Tần Vấn Thiên cũng nhanh chóng đi tới nhưng chỉ đứng bên ngoài bãi đá vụn, nhìn về phía rừng đá sương mù dày đặc, cự thạch bao phủ trời đất, dường như nếu bước vào bên trong, không có đường để thoát ra.
- Hắn đi nhầm vào bãi đá vụn, làm sao bây giờ?
Có người hỏi.
- Bãi đá vụn này rất đáng sợ sao?
- Bước vào sẽ bị nhốt ở bên trong, nghe đồn rằng, người bị nhốt bên trong muốn ra ngoài thì phải mời Tiên Đế Loạn Thạch ra tay, đáp ứng điều kiện của Tiên Đế, nếu không thì cứ ở mãi trong đó.
- Thánh Tử của Thái Dương Thánh giáo, bái kiến Tiên Đế Loạn Thạch.
Chỉ thấy một vị Tiên Vương đỉnh phong của Thái Dương Thánh giáo cao giọng nói với bãi đá vụn, nghĩ muốn mượn thân phận của mình, để Tiên Đế Loạn Thạch ra mặt.
- Tính tình Tiên Đế Loạn Thạch cổ quái, chưa từng nể mặt mũi ai đâu.
Có người truyền âm nói, sắc mặt vị Thánh Tử của Thái Dương Thánh giáo rất khó coi, bên trong đôi mắt lóe lên một đạo hàn quang, hắn đã tự giới thiệu, Tiên Đế Loạn Thạch còn dám bắt bọn họ làm sao không thành.
- Đi, đi vào giết hắn.
Nói xong, bước chân hắn đạp mạnh, đi vào bên trong bãi đá vụn, cường giả đứng đằng sau nhíu mày, có cường giả của Lôi Thần Điện mở miệng nói:
- Người Lôi Thần Điện, bái kiến Loạn Thạch tiền bối, đắc tội.
Người của hai thế lực đỉnh phong đều đến, cho dù là Tiên Đế cũng phải chú ý đến.
Sau khi Tần Vấn Thiên đi vào bãi đá vụn, lập tức rơi vào bên trong, hắn nhìn thấy từng trụ đá Thông Thiên, mỗi một trụ đá đều lóe ra ánh sáng vô cùng chói mắt, những trụ này cao thấp khác nhau, phù văn sáng chói, có thể mượn sức mạnh của bầu trời, ngẩng đầu nhìn phương hướng, chỗ đó không hề có đường đi, cho dù Tiên Đế vào đây cũng có thể bị vây khốn.
Hắn phóng ra tiên niệm, gặp phải trở ngại, chỉ cần gặp phải loạn thạch, tiên niệm lập tức bị ngăn cách, không có cách nào có thể xuyên qua.
- Trận pháp này, lợi hại.
Tần Vấn Thiên nói thầm một tiếng, bước về phía trước, đi qua đi lại bên trong bãi đá vụn, sau đó hắn tìm một tảng đá lớn, ngồi xếp bằng, yên tĩnh tu luyện, dường như không phải đến đây để lánh nạn, mà là đến để tu hành.
Những người đuổi giết hắn nhao nhao đi vào bên trong bãi đá vụn, sau đó phát hiện bản thân mình bị nhốt bên trong, tất cả đều bị ngăn cách, bãi đá vụn này quá lớn, đến nỗi bọn họ dường như không ra được, cũng không thể tìm thấy Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên không ngừng tu luyện, xung quanh người hắn có ngàn ánh sáng phù văn bao phủ, kiếm hà đi động giống như nước sông cuồn cuộn, bảy Tinh Hồn bên trong Nguyên phủ lập lòe, ở giữa xuất hiện một kiếm hình tinh tượng, từ đó lộ ra kiếm ý vô tận, nhanh chóng bị Tần Vấn Thiên dùng, xung quanh thân thể có ngự kiếm cuộn cuộn, phun ra nuốt vào kiếm ý trông rất đáng sợ, cuối cùng ngưng tụ lại thành một thanh kiếm nhỏ, không ngừng chuyển động xung quanh thân thể hắn.
Bây giờ, đã có ba đạo kiếm Ý chí Thánh Nhân xuất hiện.
Nhưng Tần Vấn Thiên chưa ngừng lại, tiếp tục tu luyện, lập tức đạo kiếm ý thứ tư, đạo thứ năm,... Cho đến khi, trên người Tần Vấn Thiên xuất hiện chín đạo kiếm ý, vang lên leng keng, vòng quanh thân, mà sức mạnh trong cơ thể dường như bị tiêu hao hết, Tinh Hồn tối đi, Nguyên phủ khô kiệt, nhưng bên trong con mắt hắn lại lộ ra sự hưng phấn.
Hắn đứng dậy, đi xung quanh trong bãi đá vụn, tiên niệm tràn ngập ra bên ngoài, cho dù là gặp phải trở ngại cũng không biến mất.
Nhưng mà đúng vào lúc này, Tần Vấn Thiên gặp một người, trong nháy mắt đối phương bộc phát sát khí đáng sợ, Thiên Chung hiện ra, ánh mắt Tần Vấn Thiên nhìn lướt qua đối phương, đôi mắt sắc bén như lợi kiếm, bàn tay lập tức huy động, phóng ra chín đạo kiếm ý, chỉ thấy từng đạo kiếm quang chói mắt tách ra, vang lên một tiếng, Thiên Chung vỡ vụn, đầu đối phương bị xuyên thủng, toàn thân có rất nhiều lỗ thủng do kiếm gây ra, con người mở trừng trừng nhìn Tần Vấn Thiên, chết không nhắm mắt.
Tần Vấn Thiên không để ý đến đối phương đã chết, lập tức lấy đồ vật trên người đối phương, tiếp tục đi vào trong bãi đá vụn, rốt cục, hắn tìm được một nơi, cảm thụ một lúc, ngồi xếp bằng, đối với khoảng không mở miệng nói:
- Tiền bối, mượn trận pháp của ngài dùng một lát.
Dứt lời, trên người hắn hiện lên rất nhiều phù văn, không ngừng đánh xuống đất, sức mạnh điên cuồng tuôn ra bắt đầu chuyển động, thậm chí liên tiếp những loạn thạch kia lập tức từ phía trên bầu trời không ngừng có tinh tú kết nối các loạn thạch, bao phủ về phía Tần Vấn Thiên.
Không gian rộng lớn dần hiện ra vô số ánh sáng phù văn, kiếm ý không ngừng tràn ra, lấy Tần Vấn Thiên làm trung tâm, xuất hiện một hoa văn hình kiếm đáng sợ, giống như một thanh cự kiếm tuyệt thế, uy lực của kiếm xông thẳng lên trời.
Đồng thời, vô số kiếm hà lưu động, bên trong không ngừng xuất hiện từng chuôi kiếm nhỏ, mỗi một chuôi kiếm đều nhẹ nhàng, giống như con cá, tại bên trong kiếm hà không ngừng di chuyển.
Bên này ánh sáng quá chói mắt, khiến cho rất nhiều cường giả bên trong bãi đá vụn đều ngẩng đầu nhìn về phía phát ra ánh sáng, sau đó trong mắt lóe ra hàn quang, bước đi về phía đó.
Người đầu tiên tìm thấy Tần Vấn Thiên chính là một vị Tiên Vương đỉnh phong, cường giả của Thái Dương Thánh giáo, trên người hắn hiện lên ánh sáng thái dương kinh khủng, nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên đang ngồi xếp bằng, lạnh lùng mở miệng:
- Không trốn sao?
- Ta vì sao phải trốn?
Tần Vấn Thiên nhìn hắn nói.
- Lực chiến ngươi phi phàm, nhưng nếu người cho rằng mình có thể đánh thắng Tiên Vương đỉnh phong, vậy thì sai hoàn toàn rồi, sự chênh lệch về cảnh giới chênh không phải là việc có thể cân bằng một cách dễ dàng đâu.
Cường giả Thái Dương Thánh giáo ngạo nghễ, từng vầng thái dương hiển ra ngay trên hắn, Tần Vấn Thiên cười lạnh một tiếng, kiếm hà Thao Thiên tuôn ra bắt đầu chuyển động, trong nháy mắt, bao phủ trời đất, trong kiếm hà từng kiếm nhỏ di chuyển đánh thẳng về phía đối phương.
- Ầm!
Ánh mặt trời hộ thể, hóa thành thánh quang hộ thể, ngăn cản kiếm hà, đốt hết tất cả, tên Thái Dương Thánh giáo kia dậm chân, ngọn lửa tiếp tục đốt hết, bao phủ kiếm hà, phong thái hắn tuyệt đại, lạnh lùng mở miệng:
- Muốn giết người của Thái Dương Thánh giáo thì sau đó sẽ phải trả giá đắt.
- Người sắp chết, mà cũng dám nói khoác.
Ngón tay Tần Vấn Thiên huy động về phía trước, những tiểu kiếm kia chuyển động nhẹ nhàng, trực tiếp xuyên qua thái dương quang hộ thể, sắc mặt của cường giả Thái Dương Thánh giáo biến đổi, tiếp lấy kiếm hà Thao Thiên phá ánh sáng hộ thể xông vào, nương theo những kiếm nhỏ kia lao về phía hắn, chỉ trong nháy mắt bao phủ hắn.
Cường giả kia sắc mặt vặn vẹo, muốn chống cự, nhưng làm sao còn có thể chống đỡ được nữa, trực tiếp bị vạn kiếm đâm thủng, chết ngay tại chỗ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận