Thái Cổ Thần Vương

Một bước vào Thập Cường

Hắc Thủ Tiên Đế rất thảm, Tiên Đế siêu phàm của Thiên La Môn tu vi đáng sợ danh tiếng chấn động, trọng thương thảm bại, nghiêng ngả lảo đảo đi xuống khỏi đài cao, vẽ nên nét đối lập rõ ràng với thái độ cuồng ngạo trước đây của y.
Người thắng trận là Đế Thiên thì trái lại vẫn bình thản như trước, dường như đánh bại Hắc Thủ Tiên Đế chỉ là một việc nhỏ nhặt không đáng nhắc tới, không có gì đáng để khoe khoang, y nhắm mắt dưỡng thần, không để ý chuyện bên ngoài, ánh mắt mọi người nhìn y lúc này đã thay đổi, biết người này, tuyệt đối không nên khinh xuất chọc vào.
Người của Hạ Lan thị, người của Ly Hỏa thành, đều đã trợn mắt há hốc mồm, quá mạnh, cường đại tới mức vượt qua dự liệu của bọn họ, đây thật sự là vị đại sư luyện vũ khí Đế Thiên người chưa bao giờ ra tay hay sao, thực lực võ đạo của y, không ngờ lại cường đại tới mức này.
- Gia gia, người nói y có thể vào Thập Cường, lấy được phần thưởng của Giới Chủ không?
Ánh sáng đẹp đẽ trong đôi mắt của Hạ Lan Thu Nguyệt càng sáng hơn, hỏi Hạ Lan Vân Thiên, Hạ Lan Vân Thiên á khẩu không nói được gì, lão thật sự không biết nên nói thế nào nữa, mười người đứng đầu, đương nhiên khó, quá khó, trong này có ít nhất mười mấy hai mươi nhân vật đáng sợ của các thế lực đỉnh cấp, bọn họ đều là những ứng viên sáng giá cho vị trí mười người đứng đầu, Tiên Đế trung giai muốn tranh giành với bọn họ, nhìn sao cũng thấy khó.
Nhưng mà, trước đó lão đã có hai lần dự đoán sai lầm, thật sự lão có thể đánh giá Đế Thiên với tư cách một Tiên Đế trung giai bình thường thôi sao? Mỗi khi lão cho rằng Đế Thiên không ổn, đối phương lại mang tới cho lão một niềm vui bất ngờ cực mãnh liệt, dùng thực lực tuyệt đối của mình chứng minh sự cường đại của bản thân, trận chiến vừa rồi, Hắc Thủ Tiên Đế thoạt nhìn tưởng như tất thắng, Tiên Đế siêu phàm của Thiên La Môn, bất luận lão có nghĩ thế nào đi nữa cũng đều cảm thấy rằng Tiên Đế trung giai Đế Thiên không có hy vọng, kế quả thì sao nào?
Đến nay, lão không thể nói chính xác được, không khỏi gượng cười lắc đầu:
- Không biết.
Cuộc chiến tiếp tục, ngoài Đế Thiên ra, một vị trung giai Tiên Đế khác nhanh chóng bị đào thải, trên chiến trường đài cao, ngoài Tần Vấn Thiên, tất cả đều là những nhân vật đỉnh cấp Tiên Đế, hơn nữa, có một vài người, thậm chí có thể nói chắc chắc là nhân vật siêu cường thuộc nhóm mười người đứng đầu.
Thí dụ như, Hiên Viên Thiên Cương của Hiên Viên thị, hộ thể thiên cương của y dũng mãnh vô song, phòng ngự tấn công đều siêu phàm, có thể hóa ra vạn binh công phạt, giống như chiến thần bất bại, mặc dù với thực lực của y căn bản không cần thiết đứng ra khiêu chiến cũng không có ai dám động vào y, nhưng y vẫn đi ra vài lần, tôi luyện sức mạnh bản thân, mỗi lần đều một đòn nghiền nát đối thủ.
Còn có Thiên Long Thánh Tử của Thần Long Giáo, vô cùng đáng sợ, có thể triệu hồi Thiên Long chiến đấu, uy lực vô tận, bách chiến bách thắng.
Kiếm Ly Tử của Kiếm Hồn Tông, năm đó cùng thành danh một lúc với Tiêu Dự, chiến lực siêu phàm, chỉ là tuổi của y lớn hơn Tiêu Dự nhiều, bởi vậy không có cái danh thiên tài như Tiêu Dự.
Những nhân vật siêu phàm như Tử Dương Tiên Đế, đệ tử Độc Thánh, Đoạt Tâm công tử, thiếu chủ Nhật Nguyệt sơn trang, Thư Thánh môn nhân của Lạc Nhật Thư Viên… thực lực đều cường đại vô cùng, có Tiên Đế thành danh đã lâu tu hành nhiều năm, có Tiên Đế tuyệt đại thiên kiêu với thiên phú tuyệt luân, mỗi người đều rất mạnh, được cho là những người sẽ đứng vào vị trí mười người dẫn đầu, muốn đạt được một trong các vị trí của nhóm mười người đứng đầu, thì phải đạp lên phía trước họ mà đi, độ khó thế nào không cần nói cũng biết.
Đế Thiên đánh bại Hắc Thủ Tiên Đế, trực tiếp dẫn tới việc không ai khiêu chiến y, dần dần, số người trên đài cao càng lúc càng ít đi, qua nhiều trận đại chiến, chỉ còn lại ba mươi người.
Còn vào lúc này, cuộc chiến đã rơi vào giai đoạn gay cấn, một lần giao phong là một lần trời long đất lở, nếu không phải vì có Đại Trận bao trùm trên chiến đài, uy thế của nó chắc chắn sẽ lan tới khu vực mênh mông Trường Sinh điện.
- Tam Thập cường rồi.
Hạ Lan Thu Nguyệt không ngờ lại có đôi chút căng thẳng, Đế Thiên chỉ thắng hai trận chiến là vào nhóm ba mươi người đứng đầu, nếu mỗi lần chiến đấu đào thải một người, chỉ một vòng chiến đấu nữa thôi, là còn lại mười năm người, chỉ còn cách Thập Cường một bước nữa, trừ phi gặp phải tình huống bị người khác liên tiếp khiêu chiến, vậy thì chỉ còn có thể nói rằng người khác đều cho là y yếu, như vậy mới liên tiếp khiêu chiến.
Lại một trận đại chiến bạo phát, trên đài cao chỉ còn lại hai mươi chín người.
Lúc này, một thân thể to lớn tựa một vị thần sáng bước ra, hình thể của y to lớn, hóa thân một người khổng lồ, đôi mắt cực kỳ đáng sợ, phát ra ánh sáng trắng, mỗi một bước đi, đài cao đều rung lên.
Người giữ cửa Cổ Mộ Thánh Lăng.
Ở Trường Sinh thành, có một môn phái thần kỳ là Cổ Mộ phái, cường giả như mây, bọn họ ở trong các thánh lăng, người ở trước mặt hiện tại, là người giữ mộ, bình thường hiếm khi ra ngoài, hiện tại, bởi buổi thịnh yến lần này, mà lại tới tham gia trận chiến.
Ánh mắt người giữ mộ lóe lên, nhìn vào Đế Thiên, nói:
- Ngươi ra đây.
Mọi người nhìn chăm chăm, trong số những vị cường giả còn lại ở đây, Đế Thiên tuyệt đối là một sự tồn tại khác loại, tu vi của y thấp nhất trong tất cả mọi người, chỉ là trung giai Tiên Đế Cảnh giới, nhưng tới nay vẫn còn ở lại chiến trường này không bị đào thải loại ra, có thể nói là kỳ tích.
Hiện tại, người giữ mộ khiêu chiến y, vị trung giai Tiên Đế này, tới lúc yrời khỏi chiến trường đài cao này rồi sao?
Nghĩ tới năng lực cường đại của người giữ mộ, mọi người lộ ra thần sắc hứng thú, năng lực của y quyết đấu với thuật phong ấn của Đế Thiên, sẽ ra sao?
Đế Thiên bước ra, chỉ thấy người giữ mộ không nói nhiều, ánh mắt của y trực tiếp chuyển sang màu trắng, trên hư không có đế quang chiếu xống, các ngôi sao cùng phát sáng, ánh sáng trắng trực tiếp hóa thành vô tận lực lượng quy tắc thạch hóa, trong khoảng khắc, trời đất hóa đá, Đế Thiên chỉ cảm thấy cơ thể chính mình không ngừng cứng lại, sẽ bị hóa đá sống mất thôi.
Toàn thân lưu chuyển lực lượng quy tắc đáng sợ, ngăn cản sự ăn mòn xâm nhập của lực lượng thạch hóa, nhưng thạch hóa quy tắc từ khắp bầu trời chiếu rọi xuống khiến cả hư không đều hóa đá, giống như một hòn đã lớn ôm trọn lấy mảng hư không mà toàn bộ con người Đế Thiên đang ở trong, đôi mắt màu trắng quá đáng sợ, hóa đá cả khoảng trời đất hư không.
Tiếng nổ ầm ầm rung chuyển truyền ra, người giữ mộ giậm chân bước ra, giẫm lên hư không, trời đất dường như muốn chấn động vỡ nát, y giơ bàn tay khổng lồ lên, phóng ra một quyền về phía không gian hóa đá phía trước, trong không gian hóa đá có một làn sóng chấn động cực kỳ khủng khiếp, không gian như muốn bị nghiền nát chôn vùi, muốn phá tan hủy diệt luôn cơ thể của Đế Thiên, bá đạo xiết bao.
Trong nháy mắt sắc mặt Hạ Lan Thu Nguyệt tái nhợt, trước đó nàng còn đang mang trong mình kỳ vọng mãnh liệt, hy vọng Đế Thiên có thể tạo ra kỳ tích lọt vào nhóm Thập Cường, nhưng khi thật sự thấy người giữ mộ ra tay, nàng mới biết những nhân vật còn đang ở lại trên chiến trường này đáng sợ biết chừng nào, lúc này nàng chỉ có một khát vọng, Đế Thiên sống sót.
Một đòn này, chấn động vỡ tan không gian hóa đá, đủ để nghiền nát tất cả, bao gồm cả cơ thể Đế Thiên.
Không gian hóa đá không ngừng sụp đổ nát vụn, quy tắc bạo động, bên trong, một bóng người từ từ xuất hiện, y đứng ở trong một không gian phong ấn độc lập, không ngờ, y phong ấn bản thân mình trong đó, không bị nát bấy.
Ánh mắt người giữ mộ lóe lên, bạch quang trong đôi mắt y càng đáng sợ hơn, lao về Đế Thiên với sức mạnh chết chóc, sau lưng Đế Thiên, một đôi phong ấn chi nhãn đáng sợ, hấp thu ánh sáng của các ngôi sao, ánh sáng phong ấn vô tận phóng ra giết chóc, va thẳng vào sức mạnh thạch hóa ở trong hư không.
Thạch hóa quy tắc và phong ấn quy tắc, giao phong giữa trời đất.
Những âm thanh giòn tan răng rắc không ngừng vang lên truyền ra ngoài, phạm vi thạch hóa không ngừng rộng ra, lan tràn tám phương trời đất, muốn triệt để bao trùm lên không gian mà Thiên Đế đang ở trong, nhưng phong ấn quy tắc lại không ngừng diễn hóa, giống như đại trận phong ấn đáng sợ, đối kháng với thạch hóa quy tắc.
Người giữ mộ không làm gì được Đế Thiên, giẫm đạp trời đất, một quyền bung ra, chấn động tan nát mọi thứ, chấn động nứt toác thạch hóa quy tắc và phong ấn quy tắc, bàn tay cách không chộp lấy, bá đạo không gì sánh được, trực tiếp hóa thành bàn tay cự linh, chụp thẳng về phía cơ thể Đế Thiên, thạch hóa quy tắc chiếu xuống trong chớp mắt hóa đá luôn không gian bị chụp dưới bàn tay lớn.
Quy tắc trên người Đế Thiên cuộn như lốc xoáy thẳng lên cao, xông thẳng lên trời anh, một cánh cửa phong ấn xuất hiện, nuốt chửng tất cả, giấu bên trong không gian phong ấn, trực tiếp phong ấn đại thủ ấn đáng sợ đó bên trong, đồng thời tấn công về hướng người giữ mộ, đồng thời, trên người y từng bức từng bức không gian đồ đáng sợ bay ra, phất ngang trời đất, không ngờ hóa thành một cuốn thiên địa đồ cực lớn, một bức hoàn chỉnh, giống như một Đế binh tuyệt thế, niêm phong vùng trời đất này, đế quang điên cuồng chiếu trên cuốn đồ hình đó, đó là ánh sáng phong ấn, nhưng lại ngăn cách thạch hóa quy tắc của đối phương.
- Hử?
Người giữ mộ ngẩng đầu, tức giận quát một tiếng, sóng âm vô cùng vô tận chấn động trời đất, bẻ gãy nghiền nát, đánh ầm ầm lên cuộn đồ hình, nhưng mà sóng âm đáng sợ lại bị rơi vào bên trong đó, dường như cũng bị phong ấn rồi.
Bức đồ hình thiên địa rủ xuống ánh sáng phong ấn vô cùng tận, lan tràn điên cuồng, rất nhanh tràn khắp trời đất, người giữ mộ phát hiện y càng ngày càng khó điều động thiên địa quy tắc, khoảng không gian này đều bị phong ấn bởi những ánh sáng đại đạo, vô cùng vô tận, niêm phong mọi lực lượng quy tắc trong trời đất.
Y rống to lên một tiếng, lao thẳng về phía Đế Thiên, rõ ràng biết phải tốc chiến tốc thắng, nếu không tiếp tục đấu như thế này sẽ cực kỳ bất lợi cho y.
Làm sao Đế Thiên có thể cho y cơ hội chứ, cửa phong ấn một lần nữa xuất hiện, bay về phía trước, muốn phong ấn người giữ mộ kẻ đang lao tới vào trong không gian ẩn giấu bên trong, nhưng đối phương lại mừng rỡ không khiếp sợ, điên cuồng tấn công, trực tiếp phá nát cửa phong ấn, nhưng ánh sáng phong ấn chiếu xuống càng lúc càng mạnh, đã bắt đầu xâm chiếm thân thể y, y ngẩng đầu lên, từ con ngươi bắn ra ánh sáng thạch hóa, đã không còn có thể ngăn cản được luồng đại khí thế đó rồi.
- Người giữ mộ sắp thua rồi.
Rất nhiều người nhìn thấy cảnh đó thì thầm nghĩ trong lòng, một làn sóng lớn dâng lên trong thâm tâm, sức mạnh phong ấn của Đế Thiên không ngờ lại cường đại tới mức độ như vậy, người giữ mộ của Cổ Mộ Thánh lăng bá đạo vô địch cũng không làm gì được y.
Đúng như những gì mọi người dự đoán, người giữ mộ vẫn tấn công mạnh mẽ, Đế Thiên chỉ dần dần làm tiêu hao y, cuối cùng, người giữ mộ từ bỏ việc chống cự, thừa nhận chiến bại, chán chường ủ rũ vô cùng.
Trận chiến này, vẫn là Đế Thiên chiến thắng, một vị Tiên Đế trung giai, một lần nữa phô diễn sức chiến đấu siêu cường của y, nếu so với khả năng luyện rèn vũ khí của y, sức mạnh võ đạo của Đế Thiên, hoàn toàn không yếu kém hơn.
Hạ Hầu chấn động trong lòng, ánh mắt Ly Hỏa cung Cung hủ đã lộ ra ánh sáng khác thường, Đế Thiên cường đại như vậy, nếu tiếp tục thế này, sẽ có thể tiến vào vị trí Thập Cường.
Tiếp sau đó, cuộc chiến vẫn tiếp tục bạo phát, mỗi một trận chiến đều có người bị loại ra, Đế Thiên đánh thắng người giữ mộ, lại làm kinh hãi không ít người, khi một vòng chiến đấu tiếp theo vừa kết thúc, bất giác, trên dài cao, chỉ còn lại mười năm người, chỉ cần đào thải năm người nữa, sẽ sinh ra Thập Cường.
Hạ Lan Vân Thiên chấn động trong lòng, nhỏ giọng nói:
- Có lẽ, chỉ cần một trận chiến nữa, y có thể vào Thập Cường rồi.
- Thập Cường sao.
Đôi mắt xinh đẹp của Hạ Lan Thu Nguyệt lóe lên ánh sáng kỳ lại, tiếp sau đó lại tiếp tục bạo phát những trận chiến đấu khác, điều khiến người của Hạ Lan thị kinh ngạc đó là, không ngờ không có ai khiêu chiến Đế Thiên, trong nháy mắt, chỉ còn lại mười một người, mười một người trên đài cao đều trầm mặc, không ai chủ động đi ra, chỉ còn thiếu một người bị loại thôi là Thập Cường ra đời.
Nếu như trận chiến này không có ai khiêu chiến Đế Thiên, y sẽ trực tiếp bước vào Thập Cường, không cần đấu thêm bất kỳ trận nào nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận