Thái Cổ Thần Vương

Tiên Cung

Hoàng Cực Thánh Tông thân là bá chủ tuyệt đối của Hoàng Cực Thánh Vực, nội môn đệ tử đều là thiên kiêu các phương, mà mọi người trước mắt, tất cả đều là đệ tử thiên tài của Hoàng Cực Thánh Tông, hào quang chói mắt cỡ nào, vị nào không phải con cưng của trời.
Những người lần này chọn lựa ra, không ai không phải là nhân vật đỉnh cấp cảnh giới Thiên Cương, toàn bộ đều là cường giả lĩnh ngộ võ đạo chân ý, sức chiến đấu siêu mạnh, bọn họ sau khi gia nhập Hoàng Cực Thánh Tông rất ít ai vang danh bên ngoài, nhưng ai dám nói các thiên kiêu này trong Hoàng Cực Thánh Tông sẽ yếu? Bất cứ một người nào đi ra ngoài, tuy không dám nói có thể chói mắt như tám đại thiên kiêu trấn áp thời đại, nhưng cũng không kém quá xa.
Ở dưới tình hình như thế, trước mắt xuất hiện một vị thiên chi kiêu tử ngoại lai, hơn nữa người này còn rất trẻ tuổi, thanh danh lớn đến mức làm cả Hoàng Cực Thánh Vực không ai không biết, có một vị trưởng lão Hoàng Cực Thánh Tông cũng bởi hắn mà chết, ở dưới tình hình như vậy, muốn khiến những người này có hảo cảm đối với Tần Vấn Thiên hiển nhiên là không có khả năng, bọn họ, sẽ cảm thấy mình không bằng Tần Vấn Thiên sao?
Ánh mắt Tần Vấn Thiên quét mọi người một cái, vẻ mặt rất bình tĩnh, từ giữa đám người đi qua, các thiên kiêu đệ tử kia chia làm các trận doanh khác nhau, nghĩ hẳn là người các phái hệ lớn.
- Tần Vấn Thiên.
Lúc này, có một thanh âm truyền đến, Tần Vấn Thiên dừng bước, nhìn về phía người nói chuyện, là một vị nữ tử dáng người thon dài, hai chân tinh tế cho người ta cảm giác tràn ngập co dãn cùng lực lượng, đôi mắt đẹp của nàng nhìn Tần Vấn Thiên, hai tay khoanh trước ngực, trong mắt mang theo ý mỉm cười, mở miệng nói:
- Nghe nói ngươi rất mạnh, ở Thánh Chiến đài, một ngày lĩnh ngộ hai loại võ đạo chân ý, cảnh giới Thiên Cương tầng bảy, đã đánh bại người Thiên Cương tầng chín.
Tần Vấn Thiên bình tĩnh nhìn đối phương, chưa nói tiếp.
Chỉ thấy nữ tử cười tủm tỉm, trong ánh mắt như có vài phần ý nghiền ngẫm:
- Có lẽ ngươi thật sự rất mạnh, nhưng các thiên kiêu Thiên Cương tầng chín kia bị ngươi đánh bại, theo ý ta, thật sự chưa có tư cách xưng là thiên kiêu, càng không nói đến thiên kiêu trấn áp thời đại, quá mức buồn cười; nơi này, có không ít đệ tử Hoàng Cực Thánh Tông ta, bọn họ hoặc lĩnh ngộ hai loại chân ý, hoặc ba loại, thậm chí bốn loại, nếu là ngươi đối mặt bọn họ, ngươi có thể có mấy phần thắng?
- Một thành, cũng không có, ngươi nhất định thua.
Nụ cười của nữ tử lạnh buốt hẳn đi, Tần Vấn Thiên khẽ nhíu mày, Phạm Diệu Ngọc ngay trong đám người, nữ tử này nói như thế, không chỉ có ý tứ khiêu khích hắn, tương tự, là sỉ nhục đối với Phạm Diệu Ngọc.
Tần Vấn Thiên vẫn không nói gì, hắn nhìn thấy chung quanh nữ tử xuất hiện bốn năm người, ánh mắt bọn họ nhìn về phía Tần Vấn Thiên đều đặc biệt lạnh, trong đó, có mấy người trên thân mang theo một khí chất cao quý, giống như nhân vật hoàng tộc, bọn họ, chính là cường giả hoàng triều Đại Thương nhất mạch, vị trưởng lão kia bởi Tần Vấn Thiên mà chết đi, là trưởng bối của bọn họ.
Nhìn thấy khí chất trên người đối phương, Tần Vấn Thiên đã mơ hồ có thể đoán được điểm ấy.
- Sau đó thì sao?
Tần Vấn Thiên rốt cuộc mở miệng, lạnh nhạt nói.
- Thu hồi ánh mắt không coi ai ra gì đó của ngươi, ở đây, có rất nhiều người đều là đối tượng ngươi cần nhìn lên.
Nữ tử nhìn thấy Tần Vấn Thiên ném tới ánh mắt lanh lùng càng hung thêm vài phần, mơ hồ phóng ra từng luồng hàn ý.
- Tu vi ngươi bây giờ, cảnh giới Thiên Cương tầng chín, rất khá, đã lĩnh ngộ mấy loại võ đạo chân ý?
Tần Vấn Thiên tùy ý hỏi một tiếng, không mang theo bất cứ cảm xúc nào, khiến nữ tử nghi hoặc nhìn hắn một cái, sau đó ngạo nghễ nói:
- Ba loại.
- Ồ.
Tần Vấn Thiên gật gật đầu, lại hỏi:
- Ngươi ở thời điểm cảnh giới Thiên Cương tầng bảy, đã lĩnh ngộ mấy loại võ đạo chân ý?
Ánh mắt nữ tử co lại, tựa như hiểu ý tứ Tần Vấn Thiên, cười lạnh nói:
- Lĩnh ngộ võ đạo chân ý dựa vào là là cơ duyên, cũng không phải ai lĩnh ngộ sớm, thì mạnh.
- Thì ra là thế.
Tần Vấn Thiên gật gật đầu, nói xong, hắn liền tiếp tục đi về phía trước, trong miệng từ từ truyền ra một thanh âm:
- Ngươi ta lúc cảnh giới tương đương, có lẽ ta một chưởng có thể đập chết ngươi, khi đó, ngươi là muốn nói với ta, không phải ai lĩnh ngộ sớm, thì mạnh phải không?
Nói xong Tần Vấn Thiên còn lắc lắc đầu, mà nữ tử nghe được thanh âm này, trong phút chốc trong mắt bắn ra ánh mắt giết người, nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên.
- Sư tỷ, tiểu nhân đắc chí mà thôi, đừng chấp nhặt với hắn.
Một nam tử bên cạnh ôn hòa cười nói, nhưng lời nói cũng không nho nhã như tướng mạo của hắn, nữ tử nghe được lời hắn nói nhẹ nhàng gật đầu, nhưng vẫn lạnh lùng nhìn quét Tần Vấn Thiên một cái.
Tần Vấn Thiên đi đến trước Phạm Diệu Ngọc cùng Vũ Đằng, nhìn bọn họ gật gật đầu, nói:
- Muốn kết bạn hay không, Trượng Kiếm tông ta có hai vị sư huynh ở Hoàng Cực Thánh Tông, ở bên kia.
Nói xong Tần Vấn Thiên chỉ hướng nào đó, có hai thiên kiêu Trượng Kiếm tông nhất mạch.
- Được.
Phạm Diệu Ngọc cười gật đầu, Võ Đằng tự nhiên cũng sẽ không để ý, bọn họ cũng đã nhìn ra, người nơi này tụm năm tụm ba, tựa như chia làm không ít phe phái, nghĩ hẳn giống như bên ngoài nói, Hoàng Cực Thánh Tông, chia làm lãnh tụ nhất mạch, chín đại phái nhất mạch cùng với hai đại hoàng triều nhất mạch, lãnh tụ nhất mạch là trung tâm của Hoàng Cực Thánh Tông, các mạch khác cạnh tranh lẫn nhau, khôn sống mống chết.
Lúc này, xa xa lại có không ít người đi tới, đoàn người này có bảy người, bọn họ là theo cường giả mời Tần Vấn Thiên vào Hoàng Cực Thánh Tông tới.
Bảy người này cho Tần Vấn Thiên cảm giác, đều cực kỳ bất phàm, tu vi thuần một sắc toàn bộ đều là cảnh giới Thiên Cương tầng tám cùng tầng chín, tinh khí thần no đủ lại nội liễm, trong đôi mắt bình tĩnh như nước ngẫu nhiên lóng lánh mà ra hào quang thế mà lại mơ hồ có cảm giác hút tâm phách người ta.
- Hoa Thái Hư.
Tần Vấn Thiên từ trong bảy người thấy được một bóng người quen thuộc, chính là Hoa Thái Hư được Hoàng Cực Thánh Tông mời vào lãnh tụ nhất mạch, trong Tiên Vũ giới, hắn, Hoa Thái Hư, Cố Lưu Phong ba người, là ba người duy nhất đi hết toàn bộ Cổ Bi, nghĩ hẳn đều thu hoạch rất phong phú, sau đó Hoa Thái Hư lại vào Hoàng Cực Thánh Tông, hôm nay, hẳn là đã lĩnh ngộ võ đạo chân ý, nếu không sẽ không xuất hiện ở đây.
- Hoàng Cực Thánh Tông triệu tập các ngươi đến, là mang các ngươi đi một nơi đặc thù, nơi đây rất nguy hiểm, nhưng cũng chất chứa cơ duyên lớn, bắt đầu từ nay, các ngươi, liền nghe theo hiệu lệnh của Hạ Thánh, bảy người bọn họ, sẽ dạy các ngươi làm như thế nào, hiểu chưa?
Cường giả nọ mời Tần Vấn Thiên nói với mọi người, khiến Tần Vấn Thiên hiểu khác biệt với lời đối phương vừa rồi lúc mời hắn nói.
Đương nhiên khác biệt, người của lãnh tụ nhất mạch, thế mà có thể hiệu lệnh những người này, là trung tâm thật sự của Hoàng Cực Thánh Tông, điều này làm Tần Vấn Thiên biết Chu Tước tiên cung cảm giác, bọn họ nếu là bước vào trong đó, tất cả, đều sẽ lấy lợi ích của bảy người này đứng đầu, hắn vừa rồi nếu là gật đầu đáp ứng đối phương, chính là người của lãnh tụ nhất mạch, hưởng thụ được đãi ngộ liền khác biệt.
Nhưng, trước mắt những người này đều là hạng người kiệt ngạo, cũng không có một người lương thiện, muốn hiệu lệnh bọn họ, bảy người lãnh tụ nhất mạch này, tất nhiên đều đã rất mạnh, đặc biệt là Hạ Thánh này, hẳn là cường giả lĩnh ngộ bốn loại võ đạo chân ý không thể nghi ngờ.
- Hắn là Hạ Thánh!
Lúc này Tần Vấn Thiên nghe được Phạm Diệu Ngọc bên cạnh hô nhỏ một tiếng, Tần Vấn Thiên nhìn về phía nàng, truyền âm hỏi:
- Ngươi biết hắn?
- Đương nhiên, năm đó Hạ Thánh thanh danh là cực lớn, thành danh còn ở trước Cố Lưu Phong, chỉ là hắn gia nhập Hoàng Cực Thánh Tông quá sớm, bởi vậy rất ít nghe được tin tức về hắn, hôm nay hắn thế mà còn chưa bước vào cảnh giới Thiên Tượng, như vậy bây giờ thực lực của hắn, nhất định cường đại đến mức đáng sợ.
Phạm Diệu Ngọc trả lời, Tần Vấn Thiên nhẹ nhàng gật đầu. Hạ Thánh rất mạnh, đây là điều tất nhiên, nếu không sao có khả năng trở thành lãnh tụ của đoàn người.
- Rõ.
- Chúng ta tự sẽ nghe theo lệnh của Hạ Thánh sư huynh.
Người các phái hệ ùn ùn mở miệng, đối với lãnh tụ nhất mạch, bọn họ vẫn duy trì tôn trọng, Hạ Thánh người này siêu mạnh, làm lãnh tụ của bọn họ cũng là việc đương nhiên.
- Đã như vậy, các ngươi chuẩn bị tốt, chúng ta bây giờ xuất phát đi.
Cường giả kia nói, mọi người đều gật đầu, sau đó đoàn người bắt đầu ngự không mà đi, trực tiếp rời khỏi Hoàng Cực Thánh Tông.
Hạ Thánh bọn lãnh tụ nhất mạch có bảy vị đệ tử, người các mạch khác có nhiều có ít, toàn bộ mọi người cộng lại vượt qua trăm người, mỗi một mạch, đều sẽ có một vị nhân vật trung tâm, thí dụ như hoàng triều Đại Thương nhất mạch đó, bọn họ cũng có nhân vật lãnh tụ, là một vị thanh niên đầu bạc, cho người ta cảm giác kỳ dị, nhìn không ra tuổi tác của hắn, vừa rồi nữ tử nọ muốn làm nhục Tần Vấn Thiên rất an tĩnh đứng ở bên hắn, ngoài ra, giống như Phạm Diệu Ngọc Võ Đằng… không có quan hệ với những người các đại phái hệ, liền trực tiếp gia nhập một phương thế lực nào đó, hoặc là tự thành một phái.
Trượng Kiếm tông người nhất mạch này ít nhất, nếu không tính Phạm Diệu Ngọc và Võ Đằng, cũng chỉ có ba người, Tần Vấn Thiên cùng với hai đệ tử Trượng Kiếm tông nhất mạch Hoàng Cực Thánh Tông này, Khúc Ca cùng Tư Khấu.
Khúc Ca nho nhã chính khí, khí độ phi phàm, tu vi Thiên Cương tầng chín.
Tư Khấu khí chất thì khác, trên người mang theo tà khí nhàn nhạt, cho người ta cảm giác yêu dị, hai người này đi cùng nhau, trái lại có chút không giống như là đồng môn, nhìn qua đều là người cực có tính cách của mình.
- Bạch Ông thực lực rất mạnh, cảnh giới Thiên Cương tầng chín đỉnh phong, lĩnh ngộ bốn loại võ đạo chân ý.
- Đồ Lãnh là lãnh tụ phe Tử Lôi Tông, thực lực tiếp cận với Bạch Ông, hai người này, ngươi phải cẩn thận.
Khúc Ca không có quá nhiều trao đổi với Tần Vấn Thiên, chỉ là âm thầm nhắc nhở Tần Vấn Thiên một câu, Bạch Ông chính là thanh niên đầu bạc kia, Đồ Lãnh là một vị tráng hán rất thấp bé, hắn đứng ở trong đám người Tử Lôi Tông nhất mạch, cũng là nhân vật trung tâm tuyệt đối, người khác cung kính ngự không ở phía sau hắn.
Tần Vấn Thiên âm thầm ghi nhớ, thực lực những người này thực sự mạnh hơn hắn, mà không phải lão đầu lãnh tụ Trượng Kiếm tông nhất mạch kia nói chuyện giật gân, nhân vật lĩnh quân mỗi một phe phái đều rất đáng sợ.
Bọn họ đi hai ngày, mới tới mục tiêu, thế mà ở nơi biên giới của Hoàng Cực Thánh Vực, tới gần bên trong Mê Huyễn Sơn Mạch (dãy núi mê ảo) Đại Chu hoàng triều, vị cường giả Hoàng Cực Thánh Tông kia trong tay hắn mang theo một la bàn định vị hào quang lấp lánh dẫn theo mọi người tiến vào Mê Huyễn Sơn Mạch, tìm được Chu Tước tiên cung, hiển nhiên là đã định sẵn vị trí.
Dãy núi, như những con rồng nằm uốn lượn vắt ngang ở trên mặt đất, trên không trung mây mù mờ mịt, một tòa tiên cung mênh mông vô tận lơ lửng nơi đó.
Tần Vấn Thiên ở trong bản đồ của Hạ Hoàng đã từng thấy tiên cung này, nhưng thật sự đặt mình vào đó, thế mà phát hiện tòa tiên cung này liếc một cái không thấy được điểm cuối, giống như là tiên cung thế ngoại bay tới, tọa lạc nơi đây, lơ lửng trên trời, trong lòng mọi người rung động, không thể diễn tả bằng ngôn từ.
- Đây là nơi nào?
Trái tim Phạm Diệu Ngọc nhảy lên thình thịch, một tòa cung điện bay lớn như thế, không nhìn thấy biên giới, quả thực khó có thể tưởng tượng người thế nào, mới có thể tạo ra một tòa cung điện như vậy.
Không chỉ có Phạm Diệu Ngọc, mỗi người đều thừa nhận sự run rẩy đến từ linh hồn, ngẩng đầu ngóng nhìn vật to lớn có thể ép sập mặt đất kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận