Thái Cổ Thần Vương

Đế các quật khởi

Tại khu vực trung ương trong thành, phủ thống lĩnh, Hạ Hầu đang đi tới nôn nóng bất an đi lui trong đại điện.Những người bị đưa đi không có tin tức gì cả, hiện tại hắn đã thành kẻ điếc, không biết chút gì về tất cả những gì phát sinh tại Đế các.
- Đế Thiên.
Trong tròng mắt Hạ Hầu lộ ra sát niệm. Năm đó, hắn nào có thèm lưu ý đến một đại sư luyện khí. Khu vực trung ương trong thành là địa bàn của hắn, lời của hắn chính là ý chỉ, hắn muốn chơi kiểu gì thì chơi kiểu đó, không nghĩ tới hiện tại lại bất ngờ bị Đế Thiên trả thù.
Đúng lúc này, nơi đáy mắt hắn nổi lên một đạo phong quang, ánh mắt chuyển dời, nhìn về phía hư không xa xa. Chỉ thấy tại đó có một đoàn người cuồn cuộn mà đến, chính là một đoàn người của Đế Thiên. Ngoại trừ Đế Thiên thì còn có đại thống lĩnh Gia Cát Hùng, Thần hộ pháp của Ly Hỏa cung, cùng với các Phó thống lĩnh và chấp sự trong phủ thống lĩnh trung ương của hắn.
Giờ phút này, Hạ Hầu nảy sinh một dự cảm không tốt, trong lòng lạnh lẽo. Chỉ thấy đám người ấy trực tiếp đáp xuống trên không trung, không xuống mặt đất mà là từ trên cao nhìn xuống Hạ Hầu.
- Hạ Hầu, ngươi thân là thống lĩnh của khu vực trung ương trong thành, vậy mà lại tùy ý làm bậy, cấu kết với thế lực trong Ly Hỏa thành hòng đối phó với Đế các trực thuộc khu vực của mình. Ngươi đã biết tội hay chưa?
Gia Cát Hùng lạnh như băng mở miệng hỏi.
- Ta không biết đại thống lĩnh đang nói cái gì.
Hạ Hầu thề thốt phủ nhận.
- Làm càn.
Gia Cát Hùng phẫn nộ quát một tiếng, nói:
- Hiện tại chứng cứ đã vô cùng xác thực, người của các phủ thống lĩnh cũng đồng loạt chứng kiến, thuộc hạ của ngươi khẩu cung nhất trí tự mình thừa nhận, ngươi còn chưa chịu nhận tội hay sao?
Sắc mặt Hạ Hầu khó nhìn tới cực điểm, ánh mắt lạnh như băng đảo qua mấy người phía sau Đế Thiên. Mấy tên thuộc hạ của hắn đều cúi đầu, căn bản không dám nhìn vào mắt Hạ Hầu. Bọn họ cũng hết cách rồi, dưới tình huống đó có ai dám không nói thật? Đến Tà Đế cũng được mời tới, có muốn không nói thật thì cũng phải nói. Chủ động nói ra còn được xem như vô tội, chứ bị tra ra thì thảm rồi, bọn họ cũng không có lựa chọn nào khác.
- Đã biết tội hay chưa?
Gia Cát Hùng lạnh như băng hỏi.
- Thuộc hạ sẽ tự thỉnh tội trước cung chủ.
Hạ Hầu tự biết đã không có cách nào cãi lại, chắp tay quay về phía Ly Hỏa cung mà nói.
- Cung chủ đã hạ lệnh, thu hồi chức Thống lĩnh của ngươi, từ nay về sau vĩnh viễn không dùng tới ngươi. Kỷ Phó thống lĩnh sẽ tạm nhận chức vụ thống lĩnh thay ngươi, tạm thời quản lý công việc của phủ thống lĩnh trung ương, cụ thể ra sao sẽ chờ cung chủ an bài. Hạ Hầu, ngươi theo ta tói Ly Hỏa cung tạ tội với cung chủ, chịu sự trừng phạt của cung chủ.
Thần hộ pháp mở miệng nói, sắc mặt Hạ Hầu tái nhợt như tờ giấy.
Từ nay về sau, vĩnh viễn không dùng tới ngươi, đây chính là tuyệt đường sống của hắn rồi còn gì.
- Đế Thiên thống lĩnh, đưa hắn trở về Ly Hỏa cung, cung chủ tất sẽ phạt nặng. Ngươi thấy thế nào?
Thần hộ pháp nhìn về phía Đế Thiên hỏi.
- Đế Thiên tất sẽ tôn trọng bất kỳ quyết định gì của cung chủ, cứ dựa theo lời cung chủ nói mà làm thôi.
Đế Thiên mỉm cười nói. Mặc dù hắn biết Hạ Hầu tới Ly Hỏa cung thì sẽ không có chuyện gì, nhưng ít ra Ly Hỏa cung chủ ngoài mặt vẫn là cho hắn mặt mũi, phế đi tiền đồ của Hạ Hầu. Hắn cũng không muốn thật sự gây sự, đối đầu với Ly Hỏa cung chủ.
- Được.
Thần hộ pháp gật đầu, tùy tiện nói:
- Hạ Hầu, theo chúng ta rời đi thôi.
Hạ Hầu không nói gì thêm, chuẩn bị theo Thần hộ pháp rời đi. Ánh mắt của hắn lạnh lẽo cực điểm, như bang như sương mà liếc nhìn Đế Thiên, không hề che giấu sát ý.
- Kỷ thống lĩnh, ngươi tạm thời thay Hạ Hầu nhậm chức thống lĩnh, toàn lực phối hợp với Đế Thiên thống lĩnh hành sự.
Gia Cát Hùng quay sang nói với phó thống lĩnh Kỷ Miểu, Kỷ Miểu gật đầu:
- Rõ, thưa đại thống lĩnh.
Gia Cát Hùng cũng dẫn người rời đi theo Thần hộ pháp. Đế Thiên nhìn về phía Kỷ Miểu, nói:
- Kỷ thống lĩnh, ngay lập tức triệu tập tất cả nhân mã của phủ thống lĩnh.
- Thuộc hạ nhận lệnh.
Kỷ Miểu chắp tay nói.
- Kỷ thống lĩnh, hiện tại ngươi đã là quyền thống lĩnh, trực tiếp gọi ta là Đế thống lĩnh là được.
Đế Thiên vừa cười vừa nói, Kỷ Miểu sửng sốt gật đầu, thế nhưng trong lòng lại thầm mắng. Người này động chút đã đánh bại Hạ Hầu, hắn dám sơ suất hay sao?
- Người của phủ thống lĩnh tập hợp ngay lập tức.
Kỷ Miểu hét lớn một tiếng, trong nháy mắt, tất cả các phó thống lĩnh cùng các chấp sự đều hành động, từng người một triệu tập thuộc hạ chỉnh đốn đội ngũ, không một ai dám chậm trễ. Hiện tại, ai cũng không dám đắc tội Đế Thiên.
Đế Thiên nhìn cường giả trùng trùng điệp điệp dưới khoảng không, quân đoàn của phủ thống lĩnh trung ương mạnh hơn nhiều so với khu thành bắc.
- Kỷ thống lĩnh, ngươi phân phó ba vị Phó thống lĩnh, mỗi người dẫn một quân đoàn tới bao vây ba đại thế gia Nhan thị, Hàn gia cùng với Ngụy gia, bất cứ ai cũng không được ra vào, phải phối hợp với phủ thống lĩnh. Kẻ nào dám cả gan chống lại, giết không tha.
Đế Thiên thản nhiên nói. Tuy rằng thế lực của ba đại thế gia đều rất cường đại, nhưng nếu như phủ thống lĩnh đã trực tiếp bao vây chặt chẽ, thì bọn họ cũng không dám làm gì.
Trên thực tế, Tần Vấn Thiên còn muốn bọn họ làm ra cái gì đó, nhân cơ hội trực tiếp một lưới bắt hết, một kích chấm dứt hậu hoạn. Năm đó nếu như ba đại thế gia nếu không có ý định lưu lại một con đường sống cho mình Đế các, hiện tại Đế Thiên đương nhiên sẽ không nhân từ.
Kỷ Miểu lệnh cho ba vị Phó thống lĩnh xuất phát, xông thẳng tới ba đại thế gia. Đồng thời, Đế Thiên cũng phân phó các thống lĩnh khác đưa quân tới sản nghiệp của ba đại thế gia tiến hành niêm phong. Đế Thiên cũng đích thân tới, giống như năm đó tại khu thành Bắc Tần Vấn Thiên đã ra tat với phòng đấu giá Cổ Hà vậy.
Khu vực trung tâm Ly Hỏa thành chấn động. Năm đó, chuyện thống lĩnh thành Bắc Tần Vấn Thiên đối phó với phòng đấu giá Cổ Hà đã dấy lên sóng to gió lớn, huống gì chuyện lần này còn phát sinh ngay tại khu vực trung ương trong thành, trực tiếp liên lụy đến ba đại thế gia cũng như Hạ Hầu, thống lĩnh khu vực trung ương trong thành.
Tại Ly Hỏa thành, các thế gia cường đại đều có sản nghiệp của riêng mình, bằng không làm sao mà sinh tồn, mà duy trì chi tiêu khổng lồ của thế gia? Mỗi một thành viên trong gia tộc đều cần tích tụ tài nguyên tu hành, có như vậy thì gia tộc mới có khả năng không ngừng lớn mạnh.
Nhan thị - thế gia chuyên về trận đạo, Hàn gia và Ngụy gia - thế gia chuyên về giao dịch, sản nghiệp của bọn họ cực lớn, phòng đấu giá và giao dịch các trong tay bọn họ đều là thế lực số một tại khu vực trung ương trong thành. Khi quân đoàn của phủ thống lĩnh đáp xuống kê biên tài sản, nhất thời long trời lở đất, người của phủ thống lĩnh thậm chí còn gặp phải cản trở rất lớn. Thế nhưng Đế Thiên không chỉ dẫn đầu người của phủ thống lĩnh mà còn nhờ các thế lực ngày trước đã tỏ thái độ ủng hộ hắn tại tiệc rượu của Đế các xuất động nhân thủ, trực tiếp cường ngạnh trấn áp, trực tiếp cột các thế lực lớn và Đế các lên chung một chiến xa.
Tuy rằng Đế Thiên đã đoạt được hạng nhất trong trận chiến võ đạo tại Trường Sinh thành nhưng kì thực thế lực của Đế các cũng không lớn mạnh hơn trước là bao. Dù sao thì Đế Thiên cũng vừa mới trở về chưa được bao lâu, nếu dựa vào thế lực của Đế các để đối phó với ba đại thế gia thì chính là lấy trứng chọi đá. Có điều Đế Thiên luôn tùy cơ hành sự, mượn thế của cái danh đệ nhất võ đạo chiến tại Trường Sinh thành. Hắn cứng rắn vô cùng, trong nháy mắt đã khiến cho người ta cảm thấy có vẻ như Đế các là một thế lực siêu nhiên tại Ly Hỏa thành vậy, quả thực là không ai bì nổi.
Tất cả những lực lượng chống cự đều bị trấn áp, hơn nữa còn có khá nhiều thế lực bỏ đá xuống giếng, có cả thế lực đối địch với ba đại thế gia. Trong vòng một ngày, sản nghiệp khổng lồ của ba đại thế gia trong nháy mắt đã đi toi, tất cả tài sản, sản nghiệp, tài nguyên đều bị kê biên bằng sạch.
Mà lúc này, trong ba đại thế gia, các gia chủ đều thống khổ. Biết vậy đã chẳng làm, lần này chọc tới sát thần rồi.
Bọn họ vốn dĩ biết mình dùng thủ đoạn chẳng vẻ vang gì để đối phó với Đế các, thế nhưng này cũng có gì lớn lao đâu cơ chứ, tại Ly Hỏa thành, loại chuyện này là tương đối thường gặp giữa các thế lực lớn. Chỉ có điều, bọn họ đã đá phải khối thiết bản Đế Thiên này, hơn nữa hắn còn quyết tâm trả thù bọn họ gấp bội. Bởi vậy nên ba đại thế gia mời gặp nạn như hôm nay.
Nhan thế gia bị bao vây chặt chẽ, con ruồi cũng không lọt qua được. Từ trong hư không, một đại quân trùng trùng điệp điệp đáp xuống, người dẫn đầu đeo mặt nạ, một thân áo bào màu đen, cả người đều toát ra vẻ thần bí và sắc bén.
Nhìn bóng người này, không ít người của Nhan thị nhớ tới lần đầu tiên hắn đặt chân vào Nhan thị. Khi đó, Đế Thiên vẫn chỉ là một tiểu sư trận pháp hậu bối tới khiêu chiến quyền uy của Nhan thị. Khi đó, vẫn chưa có ai chú ý đến hắn, mãi cho tới khi Đế Thiên đánh bại Nhan thị, bọn họ mới có vài phần coi trọng hắn.
Nhưng dù vậy, cũng không một ai có thể nghĩ tới sẽ có ngày hôm nay, hắn lại trực tiếp dẫn người hàng lâm, cao cao tại thượng trên không mà kê biên sản nghiệp của Nhan thị.
- Nhan Phong đại sư, đã lâu không gặp.
Chỉ thấy Đế Thiên từ trên cao nhìn xuống, ánh mắt hướng về phía một người quen cũ - Nhan Phong.
Ánh mắt Nhan Phong cực kỳ sắc bén, nhìn chằm chằm vào Đế Thiên nói:
- Đế Thiên, ngươi mượn danh Thống lĩnh để báo tư thù như vậy, sau này nhất định sẽ gặp báo ứng.
- Vậy sao?
Đế Thiên châm chọc nói:
- Năm đó các ngươi cấu kết với Hạ Hầu thống lĩnh để đối phó với Đế các ta, muốn đẩy ta vào chỗ chết, ấy cũng là quan báo tư thù chăng?
- Nhan Phong đại sư, ta cũng không muốn thừa lời với ngươi. Nhớ năm đó, lần đầu tiên ta đặt chân tới Nhan thị, ngay cả ngoài cửa lớn cũng khó lòng tiến vào, bị người chặn lại, còn phải chiến đấu một hồi mới có thể đi vào. Cũng may hiện tại đã không cần phiền toái tới như vậy.
Đế Thiên châm chọc nói:
- Kể từ hôm nay, tất cả sản nghiệp của Nhan gia đều sẽ bị kê biên sung công, Nhan thị không được can thiệp vào. Ngoài ra, vĩnh viễn không cho phép Nhan thị kinh doanh bất kỳ sản nghiệp nào trong Ly Hỏa thành, bằng không lần tới sẽ không chỉ đơn giản là kê biên tài sản như vậy đâu.
- Ngươi khinh người quá đáng.
Nhan Phong cả giận nói, người của Nhan thị đều nhìn chằm chằm vào Đế Thiên.
- Lúc các ngươi bắt nạt ta có từng nhân từ sao?
Đế Thiên lạnh như băng mở miệng nói:
- Sau này các vị tự giải quyết cho tốt, nếu như lại vi phạm vào lệnh cấm của Ly Hỏa cung thì sẽ bị trừng phạt nặng nề đó. Cáo từ.
- Đi.
Đế Thiên phất tay, rút quân, cùng đám người trùng trùng điệp điệp rời đi.
Tất cả người Nhan thị đều đeo vè mặt xám như tro tàn. Nói vậy, Nhan thị đã không còn cách nào có chỗ đứng tại Ly Hỏa cung nữa, chỉ có thể dời tộc đi thôi.
Một đại thế gia mà không có sản nghiệp, không thể giao dịch bất kỳ cái gì thì cũng khác nào những tán tu tầm thường đâu cơ chứ. Bọn họ lấy cái gì để duy trì chi tiêu của thế gia? Lẽ nào đi làm cường đạo hay sao?
Đế Thiên rõ ràng đang ép bọn họ rời đi.
Tại khu vực trung tâm Ly Hỏa thành, Hạ Hầu thống lĩnh bị mất chức, vĩnh viễn không được trọng dụng, tất cả sản nghiệp của ba đại thế gia bị kê biên, trực tiếp sung công. Mấy ngày sau, gia tộc bọn họ rời khỏi Ly Hỏa thành, dấy lên một hồi địa chấn. Trận sóng to gió lớn này là do một người dấy lên, chính là Đế Thiên đại sư của Đế các.
Trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, danh vọng của Đế Thiên lên cao như mặt trời ban trưa, toàn bộ Ly Hỏa thành nào có ai dám trêu chọc hắn. Hơn nữa, đây chính là động thái cảnh cáo những kẻ đối địch với hắn, rằng bất kể ngươi là thống lĩnh hay là thế gia thì cũng đều không nên trêu chọc ta.
Lại qua một thời gian sau, Đế các tuyên bố tiếp nhận và chỉnh đốn sản nghiệp bị kê biên của ba đại thế gia, đồng thời cũng chia phần cho một vài thế lực liên mình với hắn cùng tiêu thụ chỗ sản nghiệp này. Những lực lượng mà Đế các mượn người cũng được cung cấp thù lao.
Nhất thời, khu vực trung ương trong thành lại một lần nữa sôi trào. Hay thay một Đế các, không chỉ chèn ép phe đối lập mà còn mở rộng chính mình, nếu cứ như vậy, tin chắc rằng chẳng bao nhiêu năm nữa, Đế các sẽ nắm trong tay sản nghiệp lớn nhất khu vực trung ương Ly Hỏa thành, hơn nữa hắn còn không phải tiến cống.
Giống như tất cả mọi người dự đoán, Đế các quật khởi đã là chuyện không thể thay đổi, chỉ có điều bọn họ không nghĩ tới hắn lại dùng đến phương thức bá đạo và nhanh chóng như vậy mà thôi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận