Thái Cổ Thần Vương

Dây dưa không ngớt

Khí tức trên thân Tần Vấn Thiên nháy mắt trở nên vô cùng cường thịnh, cả người phảng phất như được bao bọc bởi một tầng liệt diễm màu trắng sáng chói, toàn thân đều có phù văn lưu động, nhưng đáng sợ hơn là trên người hắn cất chứa một cỗ kiếm khí, toàn bộ lực lượng thân thể đều bị thiêu đốt, phảng phất như, chỉ để thành tựu kiếm uy tuyệt thế kia.
- Hả ?
Thần sắc Kỷ Lam Sơn khẽ biến, kinh ngạc nhìn Tần Vấn Thiên, giờ khắc này khí thế của Tần Vấn Thiên bạo trướng, dường như đang dần cường thịnh, nhất là kiếm uy, chính đang biến cường với tốc độ điên cuồng.
- Chuyện gì?
Thần sắc thiên kiêu Diệt Thần cung cũng khẽ biến, mọi ánh mắt đổ dồn về Tần Vấn Thiên, ai nấy đều hiện vẻ kinh ngạc.
- Ô ô ...
Tiểu Hỗn Đãn ở nơi đầu vai Tần Vấn Thiên phát ra tiếng nức nở, giương nanh múa vuốt, giọng trẻ con ngây thơ nói:
- Đám hỗn đản này, giết chết bọn hắn .
Luyện Ngục ở trong hư không phát ra tiếng rít bi thương, chỉ thấy hắn xoay vòng trên đỉnh đầu Tần Vấn Thiên, thân thể đột nhiên như hóa thành huyết quang, trực tiếp trùng kích về phía Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên phảng phất như nghe hiểu bi thương của Luyện Ngục, trong lòng cảm động, từ Luyện Ngục đản linh, bản thân dùng huyết mạch nuôi dưỡng, đối với mình nó có quyến luyến vô hạn, bây giờ biết mình đang thiêu đốt lực lượng, nó liền hô hoán mình tiến vào trong huyết mạch của nó, cho Tần Vấn Thiên mượn lực lượng để thiêu đốt .
- Ta sao có thể thiêu đốt lực lượng của ngươi.
Tần Vấn Thiên tự nhủ trong lòng. Lập tức có tiếng vang rầm rầm truyền ra, huyết quang xung thiên, Luyện Ngục trực tiếp xông vào trong thân thể hắn, nhưng Tần Vấn Thiên lại không mượn dùng lực lượng Luyện Ngục, hắn sớm đã vượt xa trước kia, năm đó hắn sử dụng một kiếm Diệt Tiên có thể sẽ dẫn đến nguy hiểm mất mạng, bởi vì khi ấy thực lực quá yếu. Nhưng giờ đã khác, bản thân hắn đã có tu vị cường hoành là Thiên Tượng tầng thứ bảy, huyết mạch cường thịnh hơn trước rất nhiều, có đầy đủ lực lượng để thiêu đốt .
- Ngươi đang thiêu đốt lực lượng bản thân để cường hóa công kích
Lúc này Kỷ Lam Sơn đã nhìn ra được, lông mày khẽ nhíu lại, cỗ lực lượng ấp ủ này rất đáng sợ, Tần Vấn Thiên đang thiêu đốt bản thân, thần thông như thế uy lực sẽ cực cường đại, song khuyết điểm cũng rất rõ ràng, trước thương mình sau thương người, một kích qua đi rất có thể liền triệt để tê liệt mặc người xâu xé, không đến lúc tuyệt vọng, người bình thường tuyệt không sử dụng loại tiên pháp thần thông như thế.
Gia hỏa này, đang liều mạng ư?
- Hưu, hưu, hưu ...
Thiên địa gào thét, kiếm khí vô tận hội tụ trên người Tần Vấn Thiên, chỉ thấy ngón tay Tần Vấn Thiên khẽ điểm ra trước mặt, trực tiếp án giữa hư không, thoáng chốc phía trước ngón tay hắn đột nhiên xuất hiện từng chuôi lợi kiếm vô hình khủng bố, do kiếm ý ngập trời ngưng tụ mà thành, lực lượng đáng sợ kia phảng phất như có thể xé nứt hư không, trọn phiến thiên địa như bị cỗ kiếm ý này bao phủ, người Diệt Thần cung đều cảm nhận được lực lượng hủy diệt cất chứa trong đó.
Trong lòng Quân Mộng Trần và Tử Tình Hiên cũng đều chấn kinh. Nhìn Tần Vấn Thiên, bọn hắn không biết Tần Vấn Thiên còn tu hành thần thông cường hoành bậc này.
Chỉ thấy thân thể Tần Vấn Thiên trở lại như thường, toàn thân khoác lên khải giáp lấp lạnh, sau lưng hắn hiện ra lông cánh Kim Bằng, mắt nhìn chằm chằm Kỷ Lam Sơn .
- Tiên hạ chi cực .
Kỷ Lam Sơn nhìn Tần Vấn Thiên, mở miệng nói:
- Cho dù ngươi thiêu đốt lực lượng bản thân, dùng đó để tăng cường công kích, thì vẫn không vượt qua được tầng bích chướng Tiên tầng này, dưới tiên là phàm, mà ta có cảnh giới Thiên Tượng cấp chín, bản thân đã đến đỉnh bình thường, dù ngươi đạt tới cực đỉnh hạ Tiên, vẫn không khả năng uy hiếp được tính mạng ta, đồng thời, ngươi chẳng qua là đang hao phí lực lượng tự thân, căn bản không gồng gánh được bao lâu, vùng vẫy giãy chết mà thôi .
Tiên chi cảnh là một đường ranh giới, người từ Tiên trở xuống, gần gần là chỉ mượn nhờ thần thông bí pháp, chứ công kích không cách nào đạt tới đẳng cấp của Tiên, cùng lắm, là cực đỉnh hạ Tiên.
Diệt Tiên kiếm pháp chính là tiên pháp, người đạt tới Tiên cảnh mới phát huy ra uy lực mạnh nhất, trong khi Tần Vấn Thiên chưa tới Tiên cảnh, bởi vậy bất luận thế nào hắn đều không phát huy ra uy năng siêu quá Tiên cảnh.
Kỷ Lam Sơn nói không sai, cường giả trên Đăng Tiên bảng là nhân vật thiên kiêu đỉnh cấp đến từ Tiên Vực vô tận, bản thân bọn hắn đã đứng trên một đỉnh phong, đỉnh phong hạ Tiên, bởi vậy thứ hạng ấy mới xưng là Đăng Tiên bảng .
Chỉ thấy khí tức trên thân Kỷ Lam Sơn điên cuồng trán phóng, Thiên Phù Tinh Tượng diễn biến, vô số phù văn hóa thành một mặt Thiên Phù thuẫn sáng lòa vờn quanh thân thể, tựa hồ là để phòng bị công kích của Tần Vấn Thiên, đồng thời Thiên Phù kiếm vẫn như cũ, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, tiếp tục nói:
- Từ bỏ đi .
- Muốn ta từ bỏ, trừ khi ta gục ngã, bản thân ta không cách nào khống chế uy lực pháp này, ngươi nói Cổ Đế chi thành không cho mượn Tiên binh, ta có thể làm được, nhưng một khi thuật này kích hoạt ta liền không cách nào khống chế, nếu ngươi bức ta chiến ta tất phóng thích, đến lúc đó, ngươi có thể ngăn trở được hay không, cái đó phải hỏi bản thân ngươi .
Tần Vấn Thiên từ tốn nói, lực lượng trong cơ thể hắn vẫn đang thiêu đốt, một cỗ kiếm uy ngạt thở đến độ khiến tất cả cường giả đều có thể cảm nhận rõ ràng. Dù là khách xem dưới đất, dường như chính bọn hắn cũng bị cỗ kiếm uy này bao phủ, khắp người toàn là vô thượng kiếm khí, Tiên hạ chi cực đích thực là đây.
Tuy Kỷ Lam Sơn đã cách Tiên cảnh không xa, tựa hồ chỉ còn một bước, nhưng kì thực giữa hắn và Tiên cảnh vẫn có chênh lệch không nhỏ, nếu không sao chỉ được xếp hạng 321 trên Đăng Tiên bảng? Phía trước hắn còn có 320 người, xếp trước những người kia mới có tư cách xưng là chạm đến Tiên hạ chi cực .
Tiếng xuy xuy bén nhọn không ngừng truyền ra, đó là kiếm ý không ngừng ma sát Thiên Phù chi quang, thứ thanh âm chói tai này khiến cho Kỷ Lam Sơn cũng phải trầm mặc, ngón tay Tần Vấn Thiên cứ vậy thả giữa hư không, phảng phất như một khi ngón tay kia rơi xuống, cỗ vô thượng kiếm uy đó liền ngưng tụ thành một kiếm, Chỉ một kiếm thôi, nhưng uy lực kiếm ấy mới là đáng sợ nhất .
- Ta có thể cầm cự, lực lượng của ngươi, có thể thiêu đốt bao lâu ?
Kỷ Lam Sơn lạnh nhạt nói .
- Các ngươi ngồi trên lưng Tiểu Hỗn Đản, ta và tiểu gia hỏa tâm ý tương thông, hắn biết ta nghĩ cái gì .
Tần Vấn Thiên truyền âm với Quân Mộng Trần cùng Tử Tình Hiên, hai người gật đầu, lập tức hạ xuống trên lưng Tiểu Hỗn Đản.
- Ông .
Tần Vấn Thiên bước ra từng bước một, nhấc chân đi về phía Kỷ Lam Sơn. Cảnh này khiến Kỷ Lam Sơn không khỏi nhíu mày, Tần Vấn Thiên tiến về phía trước một bước, thân thể hắn lại rụt lui một bước. Hắn nhìn thấy trên mặt Tần Vấn Thiên thoáng hiện lên ý cười lạnh như băng.
Cuồng phong thốc lên, trên người Tần Vấn Thiên phảng phất như hiện ra hư ảnh Kim Bằng, giống như Thiên Bằng, chớp mắt quay người xông hướng một vị cường giả khác của Diệt Thần cung.
- Cẩn thận .
Kỷ Lam Sơn hét lên một tiếng, nhưng tốc độ hóa thân Kim Bằng của Tần Vấn Thiên quá nhanh, chỉ tích tắc đã giáng lâm trước mặt vị cường giả kia, ngón tay án lên hư không, tức thì, người kia chợt thấy toàn thân đều bị kiếm ý vô thượng bao trùm, chỉ cần ngón tay Tần Vấn Thiên hạ xuống, hắn liền sẽ mệnh tang đương trường.
Tiểu Hỗn Đản quả thực tâm ý tương thông với Tần Vấn Thiên, thời điểm Tần Vấn Thiên vừa động liền bám theo sát gót, phòng bị người Diệt Thần cung liên thủ .
- Đánh cướp, giao hết giới chỉ trữ vật ra đây.
Thanh âm có phần non nớt của Tiểu Hỗn Đản lần nữa vang lên, nghe có vẻ đáng yêu, thân thể hung lệ của nó lại đung đưa đi tới trước mặt cường giả kia, móng vuốt duỗi ra, cảnh này nhìn rất buồn cười, nhưng cường giả kia lại cười không nổi, tính mạng của hắn đang bị khống chế .
Sau lưng, từng luồng khí thế cường đại đổ ập đến, dù Tần Vấn Thiên chưa quay đầu, lại trực tiếp mở miệng nói:
- Ta không muốn phát ra một kích này, đừng chạm đến giới hạn của ta, nếu không ta cũng không biết hậu quả sẽ thế nào .
Lời ấy rơi xuống, Kỷ Lam Sơn và đám đệ tử Diệt Thần cung quả nhiên dừng bước, sắc mặt cường giả bị uy hiếp tái xanh, cầm ra từng chiếc giới chỉ trữ vật trên người, đặt trên móng vuốt Tiểu Hỗn Đản, bị bắt sống, hắn chỉ có thể tự nhận xui xẻo.
- Sao ngươi ngu thế.
Tiểu Hỗn Đản nhìn chằm chằm thiên kiêu kia, dương dương tự đắc mắng một tiếng, móng vuốt to lớn còn lại trực tiếp đập ra, đánh trên thân đối phương, rắc rắc, tiếng vang không ngừng truyền ra, đối phương trực tiếp bị đánh bay ra ngoài, xương cốt trong người không biết đứt gãy bao đoạn.
- Làm càn .
Kỷ Lam Sơn quát một tiếng băng lãnh, ánh mắt Tiểu Hỗn Đản quay sang nhìn chằm chằm đối phương, nói:
- Ai bảo các ngươi cậy nhiều người khi dễ bản bảo bảo .
- Yêu thú này thú vị thật .
Người ở phía dưới vừa cười vừa nói .
Tần Vấn Thiên nhìn về phía đám người Diệt Thần cung, chỉ thấy khí thế cường hoành trên thân bọn họ đều đang trán phóng, tựa hồ phòng bị hắn lần nữa tập kích .
- Đến nước này còn chọc giận chúng ta, không thể không nói ngươi mới đúng là ngu xuẩn .
Kỷ Lam Sơn nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên nói, Tần Vấn Thiên lại như không nghe thấy, trực tiếp đi đến trên lưng Tiểu Hỗn Đản, chỉ thấy hai cánh tiểu gia hỏa chớp sáng, lao tới nơi xa, Tần Vấn Thiên vẫn đối mặt với chúng cường giả, kiếm uy trên người không giảm, vẫn bao phủ trọn cả phiến thiên địa .
- Ngươi thoát được ư?
Đám người Kỷ Lam Sơn đạp bước mà ra, nhóm cường giả Diệt Thần cung lấp lóe giữa hư không, truy kích theo, ẩn ẩn trình hiện hình cung, hắn muốn xem xem, Tần Vấn Thiên còn có thể gắng gượng bao lâu .
Một nhóm cường giả hạo hạo đãng đãng lao vút trong Cổ Đế chi thành, lực lượng trên người Tần Vấn Thiên không ngừng thiêu đốt tiêu hao, đám cường giả Kỷ Lam Sơn theo sát sau lưng, thậm chí cũng không thu liễm Tinh Thần Thiên Tượng, tùy thời sẵn sàng phát động tiến công .
- Đăng Tiên bảng Kỷ Lam Sơn dẫn theo cường giả Diệt Thần cung đuổi chước ba kẻ cảnh giới thấp nhỏ mới vào Cổ Đế chi thành như ta, các ngươi đúng là mất mặt.
Tần Vấn Thiên châm chọc một tiếng, chỉ nghe thanh âm hắn cuồn cuộn, truyền khắp thành trì bên dưới, lập tức có vô số người ngẩng đầu nhìn lên, đi qua nơi đâu đều có cường giả quan vọng, ai nấy đều lộ vẻ hào hứng nhìn trò vui.
- Kỷ Lam Sơn, Đăng Tiên bảng Kỷ Lam Sơn, cánh nhiên đuổi chước mấy tên tân nhân, hơn nữa, mãi vẫn không dám động thủ .
Rất nhiều nhân vật thiên kiêu trong Cổ Đế chi thành nhao nhao đạp bước hư không, cùng đuổi theo đám người Tần Vấn Thiên, như thể chỉ sợ thiên hạ không loạn .
Thần sắc Kỷ Lam Sơn dần trở nên âm trầm, nhân vật thiên kiêu vây xem càng lúc càng nhiều, mặt mũi hắn lại càng khó coi .
- Nếu ngươi còn tiếp tục trốn, chờ lúc hao hết lực lượng, đừng trách Kỷ mỗ hạ thủ tàn nhẫn .
Kỷ Lam Sơn gầm thét một tiếng, giọng điệu uy hiếp rất rõ ràng.
Tần Vấn Thiên dừng lại đứng đối diện với chúng cường giả truy kích, thần sắc hắn lạnh lùng, trong ánh mắt thoáng hiện một mạt phong mang. Không ngờ vừa đến đây đã bị người Diệt Thần cung quấy rầy .
- Hôm nay ta phải khiến Diệt Thần cung các ngươi mất hết thể diện .
Tần Vấn Thiên lạnh lùng nói:
- Tiểu Hỗn Đản đi xuống.
Thân thể tiểu gia hỏa hạ xuống, trực tiếp giáng lâm trên một giải đất rộng lớn, cảnh này khiến chúng cường giả vây xem đều lộ vẻ hứng thú, thanh niên thiêu đốt lực lượng bản thân phát động kiếm uy này còn có bài tẩy nào nữa ư?
Bạn cần đăng nhập để bình luận