Thái Cổ Thần Vương

Đại chiến

Tần Vấn Thiên không để ý đến ý nghĩ trong đầu của đối phương, vẫn ở đó xem trận chiến đấu?
Trong này, ngoại trừ hắn và Quân Mộng Trần còn có hai gã đệ tử của Thiên Phù giới, hiển nhiên Tiên vương chọn lựa người cũng không phải là tùy ý chọn lựa, mà chọn người từ trong quân đội, kì thực hiểu rõ trong lòng.
Hai gã Thiên Phù giới đệ tử có khả năng thắng lợi, đã chiếm cứ ưu thế trong chiến đấu. Hắn và Quân Mộng Trần không có vấn đề, như vậy còn dư lại năm trận quyết đấu, chỉ cần thắng một cuộc nữa như vậy là đủ rồi.
Tuy nhiên nếu Thiên Biến Tiên môn có chuẩn bị, như vậy Đông Thánh Tiên môn cũng không phải là không. Chín người đối phương đích xác đều là cường giả tinh anh, mặt khác năm trận quyết đấu thì đã có ba trận thắng bại hết sức rõ ràng, phía bên Thiên Biến Tiên môn tất bại, hai trận khác vẫn còn giằng co.
- Nếu ngươi muốn nhìn chiến cuộc một chút, vậy ta chờ ngươi.
Đối thủ của Tần Vấn Thiên lạnh nhạt nói, nhìn về phía khác trên chiến trường. Quân Mộng Trần cũng không vội vã chiến đấu, hắn có thể hạ được một đối thủ cảnh giới Thiên Tượng tầng thứ nhất một cách dễ dàng, không phí sức chút nào, một quyền là đủ rồi, cần gì phải nóng nảy.
- Grừ...ừ...ừ.
Một tiếng hét vang trời truyền ra từ trong quân của Thiên Biến Tiên môn, thì ra là bên bọn họ đã có người đánh chết đối thủ, chính là đệ tử của Thiên Phù giới.
Nhưng chỉ một lát sau, đại quân Đông Thánh Tiên môn điên cuồng hét lên một tiếng, bọn họ cũng thắng một cuộc.
Rất nhanh, chiến cuộc biến thành hai thắng bốn bại, tiếng hô của Đông Thánh Tiên môn càng lúc càng vang chấn nhiếp thiên địa, chỉ cần hạ thêm một trận chiến đấu nữa là bọn họ liền thắng, ngoại trừ Tần Vấn Thiên và Quân Mộng Trần chỉ có hai người cuối cùng vẫn còn đại chiến điên cuồng.
- Nhất định phải thắng.
Người Thiên Biến Tiên môn thầm nghĩ, nếu như lại bại nữa vậy thì đã phân thắng bại rồi, ngay cả hai người khác toàn thắng cũng vô dụng mà thôi.
Cát vàng cuồn cuộn, đệ tử Thiên Biến Tiên môn phun ra một ngụm máu tươi, trong lòng bàn tay xuất hiện huyết văn, mặc cho đối phương đánh trúng thân thể của mình, chưởng ấn màu máu được đánh vào trên người của đối phương. Trong phút chốc huyết quang đầy trời, đối phương kêu thảm một tiếng rồi tan biến trong thiên địa, thắng thảm.
- Hoan ...hô....
Thiên Biến Tiên môn cùng rống to lên, còn có chút hy vọng...
Mọi người Diệp Thanh nhìn chiến trường, không ngờ chỉ còn lại hai vị Tần Vấn Thiên và Quân Mộng Trần, không khỏi có chút khẩn trương.
- Hai người này nhất định phải thắng a.
Tiêu Dạ Hàn nói.
- Sợ là dữ nhiều lành ít.
Hạo Dương nói ra:
- Mới vừa lên chiến trường không hiểu cái gì mà cũng dám lớn gan như vậy, nếu chiến bại vậy chính là tội nhân, chết cũng không đủ đền tội.
- Hạo Dương.
Diệp Thanh quát mắng một tiếng, lúc này Hạo Dương mới ngậm miệng, không nói thêm gì nữa.
Đại quân Thiên Biến Tiên môn đều nhìn sang bên này, khí thế dường như đã yếu đi mấy phần. Đây là chiến trường, khí thế bên chiến bại sẽ bị áp chế trong vô hình, mà bọn họ chỉ cần thua một trận chiến đấu nữa là sẽ chiến bại.
Đối thủ của Quân Mộng Trần xuất thủ, Tiên Đài tỏa ra, một tiếng hét lớn lập tức thiên địa biến sắc, song quyền của hắn phá vỡ hư không, quang mang lóng lánh, không chỗ nào không phá.
- Hừ!
Quân Mộng Trần hừ lạnh một tiếng, thấy Hổ Khiếu quyền màu vàng của đối phương hàng lâm thì giơ quyền đầu lên, bộc phát ra uy lực Tiên Đài, lập tức giống như vương giả đứng trên thiên hạ, hắn đánh ra một quyền khiến thiên địa biến sắc, phá hủy hết thảy, một tiếng nổ ầm vang cực lớn, quyền đầu của đối phương phát ra âm thanh răng rắc, chấn động cả người, Tiên Đài xuất hiện vết nứt.
- Giết.
Quân Mộng Trần quát lạnh một tiếng, đánh ra một chỉ diệt sát hết thảy, một tiếng nổ “ầm” cực lớn, đối phương kêu thảm một tiếng, Tiên Đài nát vụn, thân thể bị tê liệt, trực tiếp bỏ mạng tại chỗ.
Tình cảnh này khiến cho quân đoàn của Thiên Biến Tiên môn sửng sốt giây lát, lập tức phát ra một đạo tiếng hô kinh thiên, khí thế quay trở về, ngược lại trở nên chiếm thượng phong. Miểu sát đối thủ, sĩ khí tăng rất nhanh rồi, không bao lâu lập tức mơ hồ áp chế đại quân của Đông Thánh Tiên môn.
Hiện tại chỉ xem một cuộc quyết đấu cuối cùng.
- Lợi hại thật!
Tiêu Dạ Hàn khen:
- Không ngờ tên này lợi hại như vậy, bây giờ chỉ cần Thiên Vấn chiến thắng là chúng ta sẽ thắng.
Hai mươi vạn đại quân đều chú ý đến trận chiến này.
Quân Mộng Trần nghiêng đầu nhìn qua Tần Vấn Thiên, trong mắt mang theo nụ cười, trận chiến chín người sinh tử chiến đã thắng rồi.
-Ônggg.
Cường giả đối diện Tần Vấn Thiên bước một bước, Tiên Đài hóa thành tiên viên màu vàng, tích chứa lực lượng khủng bố, trong một tích tắc mặt đất dưới chân hắn chợt lõm xuống.
- Lực lượng thật là mạnh.
Người Thiên Biến Tiên môn lại khẩn trương, người này thực lực quá đáng sợ, không biết người bọn họ xuất chiến có thể thắng được không.
- Một trận chiến đấu cuối cùng cũng tốt, vạn người đều nhìn, lấy mạng của ngươi để tế tràng thắng lợi này.
Cường giả kia hét lớn một tiếng, bước chân dầy xéo trên mặt đất, tiếng nổ vang rền không ngừng, có cảm giác trời long đất lở, Kim Thân Tiên Viên rống giận uy lực vô cùng, đối phương đánh thủ chưởng ra, giống như tiên viên đại thủ ấn, một chưởng tựa như có thể đánh vỡ mặt đất.
“Là đệ tử của Tiên môn Viên vương, xem ra trận chiến đấu này không huyền niệm.”
Nhân vật trọng yếu của Đông Thánh Tiên môn nhìn thấy một màn như vậy thầm nghĩ, đại chưởng ấn đáng sợ bao trùm lấy thân thể Tần Vấn Thiên giống như thái sơn áp đỉnh, phá hủy hết thảy. Điều khiến cho cường giả Thiên Biến Tiên môn ngưng trọng ánh mắt, không ngờ Tần Vấn Thiên lại không tránh không né, cứ ngẩn người ở đó, đây có phải là bị lực lượng cường đại dọa đến nỗi choáng váng, biết rằng hẳn phải chết không nghi ngờ rồi sao?
- Phế vật.
Hạo Dương mắng nhỏ một tiếng, người Thiên Biến Tiên môn đều ngây ngẩn cả người, viên chưởng đã đánh vào trên thân hình của Tần Vấn Thiên, mắt thấy muốn đánh nát hắn ra rồi.
- Oành.
Chưởng ấn rơi xuống, bao trùm lấy thân thể của Tần Vấn Thiên. Người của Đông Thánh Tiên môn đã phát ra tiếng hô vang trời, sĩ khí tăng mạnh, chúc mừng trận miểu sát thắng lợi này. Người bên Thiên Biến Tiên môn dĩ nhiên lặng yên như tờ.
Nhưng ngay một khắc này, trên áo giáp của Tần Vấn Thiên đột nhiên lưu chuyển tiên quang rực rỡ, khí thế bàng bạc khiến cho người ta kinh ngạc tán thán. Toàn thân của Tần Vấn Thiên được tiên quang bao phủ, thân thể của hắn phảng phất như là khu thể bất diệt, không ngờ lực lượng khủng bố bực này đánh lên người hắn mà vẫn không thể phá hủy được phòng ngự của hắn.
- Làm sao có thể?
Tiếng hô của người Đông Thánh Tiên môn hơi ngừng lại, dư âm vẫn như cũ, vì sao lực phòng ngự lại mạnh mẽ như vậy? Mặc dù khoác Tiên binh có thể làm yếu bớt lực chấn động nhưng cũng phải bị đánh bay ra ngoài chứ, lực lượng kia thực sự là đánh trên người hắn.
- Ngươi kém như vậy sao?
Tần Vấn Thiên thản nhiên nói, hắn vươn tay, thủ chưởng mang quang mang hủy diệt đen như mực đánh vào bộ ngực của đối phương. Hắn là thân thể tiên ma, nhục thân hoàn mỹ, thối luyện Thần Chi Thủ giống như thần thể, chỉ một đệ tử Tiên vương nhỏ nhoi làm sao có thể phá nhục thân của hắn?
Quả thực là nực cười.
Đối phương bị một chưởng của Tần Vấn Thiên đánh bay ra ngoài, trong phút chốc mặt xám như tro tàn, Tiên Đài vỡ vụn, lập tức té xuống đất, cả người lưu động tiên lực hủy diệt, chết.
Miểu sát giống như cuộc Chiến đấu của Quân Mộng Trần vậy.
- Chiến.
Đại quân Thiên Biến Tiên môn phát ra một tiếng rống vang trời, chấn cho linh hồn Tần Vấn Thiên chấn chiến. Cổ khí thế ấy quá mức đáng sợ, liên tiếp thắng lại hai cuộc, hơn nữa đều là miểu sát. Giờ khắc này sĩ khí của Thiên Biến Tiên môn đã đạt tới đỉnh phong, vững vàng chế trụ sĩ khí của quân đoàn Đông Thánh Tiên môn.
- Chúng ta đi trở về.
Đám người Tần Vấn Thiên quay trở về, tiếng hoan hô điếc tai nhức óc. Diệp Thanh nhìn Tần Vấn Thiên và Quân Mộng Trần trở về, cười nói:
- Lợi hại lắm.
- Làm rất là gọn gàng.
Tiêu Dạ Hàn cũng thở dài nói, mọi người trong tiểu đội đều giơ ngón tay cái tỏ ý khen với Tần Vấn Thiên và Quân Mộng Trần. Giờ khắc này hai người bọn họ mới được xem là thực sự dung nhập vào trong đội ngũ này, thực sự có được sự nhìn nhận.
- Xin lỗi chuyện trước đây.
Hạo Dương lên tiếng xin lỗi Tần Vấn Thiên và Quân Mộng Trần. Tần Vấn Thiên gật đầu với hắn, hắn không ngại ánh mắt xem thường của đối phương, hắn không nhỏ mọn như vậy.
- Chín người chiến đấu mà thôi, một cuộc chiến bại không coi là gì, trong các ngươi có rất nhiều người đều là tinh anh của Đông Thánh Tiên môn. Những người khác cũng là hào kiệt của Thập Tam châu Đông Thánh ta. Còn bọn họ bất quá là một đám ô hợp lâm thời, muốn đến dùng chiến công để lấy được tài nguyên tu hành, chúng ta hủy diệt bọn họ rất dễ dàng a.
Âm thanh của cường giả đốc quân Tiên vương đối phương vang lên cuồn cuộn, thúc động sĩ khí, lập tức cường giả Đông Thánh Tiên môn cũng rống lớn lên.
- Tướng bên thua cũng dám nói lời dũng khí sao. Nếu các ngươi muốn chiến lẽ nào mười vạn đại quân Thiên Biến Tiên môn ta lại sợ các ngươi, chiến.
Cường giả đốc quân Thiên Biến Tiên môn cũng rống lên, trong phút chốc đại quân song phương toát ra uy áp kinh khủng, càn quét thiên địa, quân đoàn đi tới phía trước.
- Kết trận.
- Kết trận.
Cường giả đốc quân hai bên chỉ huy tác chiến ở trên trời, mặc dù bọn họ không trực tiếp tham dự chiến đấu nhưng chỉ huy tiên chiến.
Cường giả Đông Thánh Tiên môn kết thành chiến trận khác biệt, có các loại Viêm Long chiến trận, Mộng Ma chiến trận, Cuồng Mãng chiến trận..., còn Thiên Biến Tiên môn chỉ có một loại chiến trận là Ngưu Thần chiến trận, một trận vạn người hóa thành Ngưu thần mười vạn trượng to lớn vô biên, uy áp có thể hủy diệt hết thảy.
Khí thế trong thiên địa chen chúc lao xuống, một cảnh tượng hủy diệt, cát vàng cuốn lên, hóa thành gió lốc đáng sợ. Hai mươi vạn đại quân kết thành đại trận có khí thế kinh khủng đến mức nào. Tần Vấn Thiên thực sự ở trong chiến trường mới chính thức cảm nhận được chiến trường đáng sợ và đầy khí thế như thế nào.
Tần Vấn Thiên chỉ là một phần tử trong chiến trận, giờ khắc này có thể cảm giác được rõ ràng bản thân mình thật nhỏ nhoi, mặc dù là cường giả Tiên Đài tầng thứ chín cảnh giới, một phần tử trong hai mươi đại quân vẫn bé nhỏ không đáng kể chút nào.
Đại quân song phương đụng vào nhau, chiến trận phát động công kích, tất cả mọi người trong đại quân giải phóng tiên lực của bản thân mình, tràn vào trong chiến trận, người khống chế vận chuyển chiến trận là người mạnh nhất, một tiếng nổ ầm vang cực lớn, Tần Vấn Thiên chấn động cả người, chỉ một cú đánh mà có cảm giác trời long đất lở, mặt đất không ngừng bị nứt vỡ, xuất hiện vực sâu.
Đối trận với đám người Tần Vấn Thiên trong trận chiến này chính là một ác ma chiến trận, liên tục va chạm, tất cả mọi người đều tiêu hao tiên lực kinh khủng, thậm chí rất nhiều người bị chấn thương. Lại một lần nữa có tiếng va chạm vang trời, chiến trận song phương trực tiếp sáp nhập vào trong chiến trận của đối phương, trong phút chốc vô số thân thể bị đánh bay. Hai phe đều là quân đoàn vạn người, trong nháy mắt cũng lâm vào trong đám người của đối phương, chiến trận tan rã.
- Chiến trận tan rã, lợi dụng chiến đội trăm người làm cơ sở kết trận chiến đấu, không được loạn.
Trong hư không, đốc chiến Tiên vương chỉ huy, uy lực của tiểu chiến trận vẫn hơn xa người.
- Mọi người cùng nhau tụ tập, kết trận.
Diệp Thanh mở miệng nói. Đám người Tần Vấn Thiên lập tức tụ tập dựa theo diễn luyện trước đó, trong nháy mắt kết thành một Yêu Ngưu chiến trận, lấy Diệp Thanh làm trụ cột, chủ đạo toàn bộ chiến trận, tiên lực của tất cả mọi người đều tràn vào trong chiến trận, hội tụ vào trên người của Diệp Thanh, do Diệp Thanh điều tập.
Chiến trường hỗn loạn không ngừng có công kích đánh tới nhưng đều bị chiến trận chặn lại. Đây là ưu thế của chiến trận, nhưng lúc này, phía trước Diệp Thanh chợt xuất hiện một chiến trận cường đại, một tôn ác ma to lớn do một vị cường giả Tiên Đài đỉnh cấp khống chế chiến trận, vô cùng nguy hiểm.
Một đại thủ chưởng ác ma đánh xuống, lực quy tắc ăn mòn xoắn tới, Diệp Thanh khống chế chiến trận ngăn cản, Yêu Ngưu chiến trận hiện lên tiên quang rực rỡ, nhưng lại bị đại thủ chưởng của đối phương không ngừng ăn mòn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận