Thái Cổ Thần Vương

Nơi phát ra Đại Niết Tiên Pháp

Đại hôn của Thiên Đế, cả thiên hạ đổ dồn sự chú ý vào.
Ngày hôm nay, khắp chốn cùng vui mừng, thành Thiên Đế lại còn càng cuồng điên hơn nữa, có một trăm người lấy được Đế binh đỉnh cấp, họ hưng vấn tột đỉnh, còn những người không lấy được Đế binh, cũng đều đang cảm ngộ những ánh sáng vì sao rực rỡ trong thành Thiên Đế, đó là ánh sáng huy hoàng do Đế thạch hấp dẫn tới, có thể giúp bọn họ cảm ngộ tu hành.
Cũng trong ngày hôm đó, bố cục của Thanh Huyền đã được định đặt, lực lượng chính thống được chia ra, hơn nữa, những thế lực này đến nay đều sừng sững trong thành Thiên Đế, do đó, thành Thiên Đế sẽ trở thành trung tâm của Thanh Huyền.
Rất nhanh chóng, những tin tức từ bên này truyền ra ngoài, tràn lan ra khắp các ngóc ngách của Tiên Vực, cho dù là nhiều năm sau nữa, hôn lễ thịnh thế của Thiên Đế, vẫn sẽ là đề tài để người ta bàn luận say sưa, còn những người từng tận mắt chứng kiến truyền kỳ lịch sử này, mỗi lần nhắc tới đều vô cùng hưng phấn, đôi mắt họ sẽ tràn ngập ngọn đuốc cuồng nhiệt mỗi khi nhắc chuyện này.
Ngày hôm nay, Tần Vấn Thiên đã đón một ngày viên mãn nhất trong cuộc đời của hắn, rất nhiều người thân bằng hữu ở bên cạnh hắn, trong màn đêm có thể ngủ cạnh hai thê tử của mình, hắn không có bất kỳ tạp niệm gì, chỉ ôm lấy Thanh Nhi và Khuynh Thành, hưởng thụ thời khắc hiếm có trong đời này, hắn phát hiện, sau khi Thanh Nhi và Khuynh Thành đã say ngủ, khóe mắt hai nàng vẫn còn dấu lệ.
Còn về phía Tần phủ, Mạc Phủ và những người thân bằng hữu của Tần Vấn Thiên, ngày hôm nay bọn họ không cách nào ngủ được, cảnh tượng hôn lễ thịnh thế ngày hôm nay cứ quẩn quanh trong đầu không thể nào xóa đi được, mỗi thời khắc từng cảnh tượng lại hiện lên, còn cả cảnh người cả thiên hạ triều bái, chúc mừng Tần Vấn Thiên, cảnh đó, chấn động sâu sắc vào tận đáy sâu tâm hồn của bọn họ, in khắc ở nơi đó.
Mãi tới mấy ngày sau, mọi người mới dần lắng xuống, nhưng trong thành Thiên Đế vẫn vô cùng náo nhiệt phồn hoa, số người không chỉ không giảm đi mà ngược lại còn tăng lên, bởi vì, có rất nhiều cường giả không tới kịp hôm đại hôn họ đã tới, còn có những người nghe nói trong thành Thiên Đế có Đế thạch họ cũng lũ lượt kéo tới thành Thiên Đế tu hành, khiến cho thuộc hạ của Tần Vấn Thiên không thể không hạ lệnh, khống chế số lượng người vào thành Thiên Đế, nếu tiếp tục như vậy, thì vô số con đường lớn to rộng ở thành Thiên Đế sẽ chẳng còn có thể đi lại nổi nữa.
Mấy ngày này, Tần Vấn Thiên không hề làm bất cứ chuyện gì, không tu hành, chỉ nói chuyện cùng người thân và bằng hữu, tỷ tỷ Tần Dao và Diệp Lăng Sương thường xuyên ở bên hắn, sư tỷ Nhược Hoan vẫn như xưa thường xuyên chọc ghẹo hắn, khiến Tần Vấn Thiên cảm thấy một sự nhẹ nhõm sung sướng trước giờ khó có, dường như trở lại với ngày xưa cũ vậy, Phàm Lạc Mập tử cũng vẫn kiểu dung tục như xưa, đi khắp nơi tìm mỹ nữ để ngắm, mỗi lần bị Huyền Tâm bắt được lại cầu xin tha, và Huyền Tâm lần nào cũng tha thứ cho hắn.
Mạc Phong và Mạc Vũ thì quấn lấy Tần Vấn Thiên đòi hắn chỉ dạy tu hành, nhưng mà với cảnh giới của bọn họ như vậy thì đâu cần tới Tần Vấn Thiên phải đích thân chỉ dạy chứ.
Lâm Tiên Nhi cũng được mời vào trong cung Thiên Đế, nơi được đặc biệt xây dựng lên cho Tần Vấn Thiên, có điều nàng chỉ nói với hắn vài câu rồi đi, nàng cũng không khóc, mà mang theo khuôn mặt vui vẻ với lời chúc phúc.
Mấy người trưởng bối Tần Xuyên và phụ thân của Mạc Khuynh Thành thì đương nhiên cả ngày tươi cười suốt, mỗi ngày đều cao hứng cười chẳng thể nào khép miệng lại được.
Nhưng Tần Vấn Thiên cũng gặp phải chuyện rắc rối, mấy vị trưởng bối Tần Xuyên, không ngờ lại muốn bế cháu nội cháu ngoại, Tần Vấn Thiên đau đầu một phen, con đường tu hành còn dài, con đường võ đạo khó khăn, làm sao hắn dám cứ thế đơn giản mà sinh con được, trước giờ luôn dùng một số biện pháp, cũng không đáng để cho người ngoài biết, nhưng cũng khiến sư tỷ Nhược Hoan của hắn lúc nào cũng lấy chuyện này ra để chế giễu hắn, khiến hắn lại càng đau đầu hơn.
Tất cả tất cả, đều tốt đẹp như thế, có đôi lúc Tần Vấn Thiên thậm chí còn nghĩ, nếu có thể cứ thế này mà sống hết cuộc đời của mình, có người nhà bên cạnh, có hồng nhan bênh mình, chẳng phải là một sự viên mãn sao.
Nhưng đường còn dài, võ đạo nếu chưa tới đỉnh cao nhất, thì khó có thể có sự viên mãn thật sự, sinh tồn trong thế giới võ đạo, vốn không do mình quyết định, nếu không vì thực lực hôm nay của hắn, liệu có thế nhất thống Thanh Huyền, có thể có sự đoàn viên ngày hôm nay? Năm đó, hắn đã chết đi một lần, đương nhiên hiểu đạo lý này, nếu hắn không tiếp tục bước về phía trước, vậy thì, phía trước sẽ có rất nhiều nguy cơ đang đợi hắn.
Huống hồ, hắn còn một chuyện chưa hoàn thành, luôn giấu sâu trong đáy nội tâm hắn, trên người hắn, còn có một mối huyết hải thâm thù.
Ngày hôm nay, trong Thiên cung của Thiên Đế, Tần Vấn Thiên triệu tập Trường Thanh Đại Đế, Cơ Thế, Nam Hoàng Nữ Đế, Bắc Minh Đại Đế… tới tập trung tại đại sảnh đường, những người này, đang nắm trong tay cả Tiên Vực, là chủ nhân chính thống của Tiên Vực, họ đều tập trung tại đây.
- Thời gian tới đây, các vị hãy từ gia tộc hoặc tông môn của mình, mỗi nơi chọn ra một nhân vật cốt cán tới cung Thiên Đế, hiện nay cảnh giới của ta cao hơn các vị, có thể chỉ dạy một lượt cho, hơn nữa, thêm vào đó trên người ta có một vài bảo vật, có thể giúp mọi người cảm ngộ, trợ lực cho tu hành, đương nhiên, về mặt ứng viên, phải là những người tuyệt đối có thể tin tưởng được, Thanh Huyền có thể có được cục diện ngày hôm nay, các vị đều có cống hiến, ta không hy vọng hậu nhân tương lai của các vị, lại muốn lật đổ cục diện thái bình ngày hôm nay.
Tần Vấn Thiên lên tiếng nói.
Những người ngồi ở đó đều lần lượt gật đầu, một số thế lực trong bọn họ ban đầu khi mới quy thuận thì còn tồn tại một chút mâu thuẫn trong lòng, dù gì thì về danh nghĩa nghe không được hay cho lắm, vốn dĩ là một thế lực đứng đầu một phương, là chủ cả một vùng, nhưng lại phải nghe theo lệnh người khác, nhưng tới nay bọn họ phát hiện, căn bản đó chẳng là gì cả, quyền lợi của bọn họ hiện nay còn lớn hơn trước rất nhiều, trở thành dòng chính thống của Tiên Vực, hiện nay Thanh Huyền nhất thống, Tần Vấn Thiên cũng sẽ không yêu cầu bọn họ làm gì cả, cho dù là đối phó với Thiên Biến Tiên Môn và Khương thị, đều do Tần Vấn Thiên tự mình ra tay, bọn họ thậm chí còn chẳng phải bỏ ra chút sức nào, có thể ngồi không hưởng thành quả.
Hiện nay, Tần Vấn Thiên lại muốn trợ giúp bọn họ tu hành, các thế lực như Xạ Nhật Tiên Quốc và cả Bắc Minh Tiên Triều đều thầm cảm thán lựa chọn hồi đầu của mình.
- Còn một chuyện nữa, hiện nay càng ngày càng nhiều cường giả của Thái Cổ Tiên Vực tới Thanh Huyền, ta có chút không yên tâm, đợi sau khi chuyện này kết thúc, ta phải rời khỏi Thanh Huyền, lúc đó Tiên Vực phải dựa cả vào mọi người, đương nhiên, nếu có ai nguyện ý muốn tới Thái Cổ Tiên Vực xông pha một phen thì có thể đi cùng ta, những điều này đều để các vị tự lựa chọn.
Tần Vấn Thiên tiếp tục nói, hắn đối với ai cũng đều như vậy, không chọn lựa thay cho họ, tất cả đều để cho bọn họ tự chọn con đường bọn họ muốn đi.
- Đương nhiên việc này không gấp, các vị có thể từ từ suy nghĩ, nếu có người muốn rời đi, thì trước khi đi phải sắp xếp cho tốt mọi việc ở đây.
Tần Vấn Thiên lại nói, những người có mặt ở đây đều cảm thấy hơi rúng động, bọn họ tu hành ở đây đều đã tới điểm cuối rồi, hơn nữa, đã chứng kiến sức mạnh Siêu Phàm, lẽ nào bọn họ không ngưỡng mộ, không muốn tiến lên?
Tần Vấn Thiên trở về từ Thái Cổ, trở nên cường đại tới vậy, lẽ nào bọn họ lại không có chút suy nghĩ riêng?
Thái Cổ Tiên Vực cường đại, là giới cao nhất trong ba mươi ba Tiên Vực, cường giả như mây, Tiên Đế đi lại khắp nơi, bọn họ khó khăn lắm vạn năm mới có một nhân vật cấp bậc Cổ Chi Đại Đế, nhưng ở Thái Cổ thì nhiều vô tận, ở Thanh Huyền này, gần đây cũng tới không ít người.
- Các vị còn việc gì không?
Tần Vấn Thiên hỏi.
- Tần cư sĩ, bần tăng muốn nói chuyện riêng với cư sĩ một chút.
Chỉ nghe thấy cao tăng của Vấn Tâm Tự mở miệng nói, Tần Vấn Thiên có chút bất ngờ, nói:
- Được, xin lắng nghe đại sư giáo huấn.
Những người còn lại đứng dậy từ biệt, trong cung điện chỉ còn lại Tần Vấn Thiên với cao tăng của Vấn Tâm Tự và Trường Thanh Đại Đế.
- Trường Thanh, ngươi nói hay ta nói?
Cao tăng Vấn Tâm Tự hỏi.
- Sự việc này không có phải chuyện gì vinh quang cả, để ta nói.
Trường Thanh Đại Đế cười rung rung, nói:
- Tần Vấn Thiên, Đại Niết Tiên Pháp, không cần ta phải nói nhiều chứ.
Ánh mắt Tần Vấn Thiên lóe lên một tia sáng, kinh ngạc nhìn Trường Thanh Đại Đế và cao tăng Vấn Tâm Tự, hắn không ngờ, cao tăng Vấn Tâm Tự ở lại là vì chuyện này.
- Đại Niết Tiên Pháp này, là của Vấn Tâm Tự, có điều thủ đoạn đoạt được nó thì lại không có vẻ vang gì, cũng may đại sư không truy cứu.
Trường Thanh Đại Đế nói.
- Đại Niết Tiên Pháp, không ngờ lại xuất phát từ Vấn Tâm Tự.
Lòng hắn thầm giật mình, Đại Niết, Niết Bàn Tái Sinh, đúc thân ngoại hóa thân, Trường Thanh Tiên Quốc, đích thực không thể nào đưa ra được một pháp thuật như vậy.
- Kỳ thực, Vấn Tâm Tự chúng ta cũng là kế thừa từ rất xưa rồi, trong chùa còn ghi chép, là một thế lực phật môn của Thanh Huyền Tiên Vực từ cổ xưa, Đại Niết Tiên Pháp này, tính tới việc truyền lại của nó thì có thể truy ngược về Thanh Huyền thời cổ đại, tu sĩ phật môn ngộ đạo, thân ngoại hóa thân có thể trải nghiệm một phong cảnh loại khác, để trợ giúp cho việc tu hành đắc đạo, nếu không thật sự chỉ bế quan ngồi tĩnh tọa khổ tu khó mà thành chính quả, nói ra thì thật xấu hổ.
Đại sư Vấn Tâm Tự chắp hai tay trước ngực.
Tần Vấn Thiên suy nghĩ một chút thì hiểu ý tứ của đối phương, đại đa số cao tăng phật môn của Vấn Tâm Tự đều là khổ tu, không nhập thế tu hành, nhưng mà, bọn họ lại có thân ngoại hóa thân nhập thế, trải nghiệm mọi điều của thế gian, ái hận tình thù, thậm chí là sinh con đẻ cái, sợ là trong đó, còn có không ít sự việc đã vi phạm tôn chỉ của phật môn, đây cũng chính là nguyên nhân mà đại sư Vấn Tâm Tự nói hai chữ xấu hổ.
Tần Vấn Thiên nhìn vị cao tăng trước mặt mình, xem ra, đại sư cũng có thân ngoại hóa thân, điều này cũng thú vị vô cùng.
- Đương nhiên, công pháp trong Tàng Kinh Các của Vấn Tâm Tự không được truyền ra bên ngoài, Đại Niết Tiên Pháp cũng rất ít người biết tới, những người có tư cách tu hành trong Vấn Tâm Tự, cũng chỉ có lác đác vài người mà thôi, đều là những tăng nhân không nhập thế, nhưng mà, trong Tự có kẻ bại hoại, từng có một đệ tử của một sư huynh, tư chất tu phật cực kỳ cao, nhưng phẩm hạnh không tốt, chúng ta đều khuyên hắn rời khỏi chùa, hắn lại lén đột nhập vào Tàng Kinh Các lấy trộm tâm pháp, hơn nữa bản thân hắn xuất thân từ một đại thế lực, việc này trong lúc đó còn làm bùng phát những phong ba không nhỏ, rất nhiều người đã phải chịu những tai bay vạ gió, bị hủy diệt trong cơn phong ba này, sau khi Trường Thanh biết tin tức này, thì cũng nhúng tay vào, tham gia đoạt bảo, sau đó bị chùa của ta phát hiện.
Cao tăng Vấn Tâm Tự chậm rãi nói, Trường Thanh Đại Đế cười gượng, trong chuyện này, quả thực lão hành xử không được hay cho lắm.
Vậy vì sao tới cuối cùng Đại Niết Tiên Pháp lại rơi vào tay ta.
Tần Vấn Thiên hỏi.
- Đó không phải là bản gốc, còn như vì sao lại vào tay ngươi.
Đại sư của Vấn Tâm Tự cười nói:
- Còn nhớ lần trước ta từng nói, Tần cư sĩ và chùa ta có duyên, duyên phận này, đã được kết từ rất nhiều năm trước.
- Đại sư, những lời này có nghĩa gì.
Tần Vấn Thiên cảm thấy nghi hoặc, lên tiếng hỏi, mộ bảo vật trấn tự như vậy, không thể nào để cho nó truyền ra ngoài, Vấn Tâm Tự thậm chí còn không để Trường Thanh Đại Đế tu hành, tại sao lại để đến tay hắn.
- Cư sĩ Viễn Phong có duyên với bổn tự, ngươi và cư sĩ Viễn Phong, rất giống nhau.
Đại sư đứng dậy, hai tay chắp lại, hành một lễ với Tần Vấn Thiên, xong rồi xoay người rời đi.
Lòng hắn chấn động, nhìn theo bóng dáng đang đi khỏi của đại sư Vấn Tâm Tự, nói:
- Đại sư có thể dừng bước không?
- Nếu Tần cư sĩ có thời gian, có thể tới chơi Vấn Tâm Tự, bí mật của Thanh Huyền, cũng được ghi chép đôi chút trong cổ tịch của Vấn Tâm Tự, không nói cụ thể ở nơi đây, cáo từ.
Cao tăng Vấn Tâm Tự nói rồi thì rời đi, Tần Vấn Thiên không thể nào ngờ rằng lại có chuyện như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận