Thái Cổ Thần Vương

Ai Vấn Đỉnh.

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
Dịch: Tiêu Dao
----------------
Trong ngoài Tiên Võ Giới, vô số người đều mong đợi cuộc tỷ thí này.
Trong cổ bia, chiến đấu đã đến hồi gay cấn. Quanh thân Tần Vấn Thiên lập loè quang mang ánh sao rực rỡ, dường như hóa thân thành Tiên Ma thân thể. Thân thể của hắn vô cùng to lớn, mơ hồ lóng lánh Bất Diệt Kim Thân, lại mọc ra cánh chim rực rỡ, kiên cố không gì phá nổi đồng thời lại có lực phòng ngự cường đại không gì sánh được.
Nhưng Cố Lưu Phong là nhân vật cỡ nào, bình hồ đoạn nguyệt, giống như Dương Nghệ bắn Cửu Thiên. Hắn là người duy nhất là một trong tám đại thiên kiêu trấn áp thời đại không gia nhập bất kỳ thế lực nào, cũng là người xếp hạng thứ nhất trong Tiên Võ Giới cổ bia có sức ảnh hưởng lớn nhất. Hắn là đối tượng quý mến của vô số thiên kiêu nữ tử. Nếu không phải Lưu Phong không phong lưu, không biết sẽ có bao nhiêu nữ tử nguyện ý cam tâm hiến thân vì hắn.
Hoa Thái Hư thần bí khó lường, nhưng hắn có thể cùng Cố Lưu Phong đi tới trước cổ bia cuối cùng, có thể thấy được sự cường đại của hắn. Hắn đã từng đứng đầu Đại Hạ Thiên Mệnh bảng, Trần Vương bị hắn áp chế không có nửa điểm tính khí, bị hắn bỏ lại rất xa không chỉ một tầng cấp. Tuy Đại Hạ kém xa Hoàng Cực Thánh Vực, còn bị xưng là Hoang Man chi địa, nhưng cũng không đại biểu Đại Hạ không có thiên kiêu yêu nghiệt chân chính. Chỉ là bọn hắn vẫn chưa đi ra mà thôi, tiêu biểu như Hoa Thái Hư và Tần Vấn Thiên bọn hắn đã đi ra, hơn nữa còn bộc lộ tài năng hơn người.
Bây giờ, Cố Lưu Phong cùng Hoa Thái Hư mới cảm nhận được áp lực tới từ Tần Vấn Thiên. Hai người đồng thời phát động công kích đánh về phía Tần Vấn Thiên.
Hoa Thái Hư vẫn như trước, giống như đang ở hư huyễn cảnh giới. Trong Thái Hư Huyễn Cảnh, thật thật giả giả, hư hư thực thực, mỗi một vị thế thân của Hoa Thái Hư đều bao phủ vầng sáng rực rỡ. Những hào quang này không ngừng phát ra ánh sao rực rỡ, đánh giết về phía Tần Vấn Thiên. Mỗi một vòng ánh sáng phát ra chưởng ấn đều không giống nhau, nhấn chìm thiên địa, điên cuồng đánh về phía Tần Vấn Thiên, muốn nghiền nát toàn bộ thiên địa hư không.
Khi Hoa Thái Hư bạo phát, sức chiến đấu của hắn có thể cường đại đến mức kinh thiên động địa.
Cung tiễn của Cố Lưu Phong giống như sao băng, không ngừng rơi xuống, nện trên người Tần Vấn Thiên. Đồng thời khi hắn dạo bước, ánh đao hừng hực trên người hắn lại hóa thành hàng nghìn hàng vạn ánh đao chém đứt ngôi sao, chém giết về phía Tần Vấn Thiên. Mặc dù đã hóa thân thành Tiên Ma thân thể, uy danh rung trời, nhưng trước công kích của hai người vô cùng cuồng bạo này vẫn khiến toàn thân hắn không ngừng chấn động.
Tần Vấn Thiên mặc dù từ mặt thứ nhất của cổ bia đã bắt đầu lĩnh ngộ theo kiểu làm đâu chắc đấy, nhưng bản thân ngộ tính của Hoa Thái Hư và Cố Lưu Phong cũng là siêu việt. Bọn họ đối với vài cổ bia phía sau cũng có lĩnh ngộ cực sâu, lực công kích cường đại kinh người.
Giống như Tiên Ma thân thể trên người Tần Vấn Thiên phát ra quang mang ngày càng rực rỡ. Hắn hét lớn một tiếng, bước chân bước ra lại xuất hiện từng vị huyễn ảnh, bàn tay nắm sao. Giờ khắc này, phảng phất như có một đôi mắt to khổng lồ đang nhìn chằm chằm Hoa Thái Hư cùng với Cố Lưu Phong. Thân thể ba người đồng thời rung động kịch liệt. Trên người Cố Lưu Phong có một cỗ Đao ý xông thẳng vân tiêu, trên người Tần Vấn Thiên có một cỗ Kiếm uy lăng vân thiên địa.
- Giết, giết!
Hai giọng hét lớn đột nhiên vang lên chấn động thiên địa. Thân thể cao lớn của Tần Vấn Thiên xuất hiện trước rất nhiều hóa thân của Hoa Thái Hư. Dường như cả người Tần Vấn Thiên đều bọc lại, mỗi một đạo hóa thân đều đánh ra ấn pháp rực rỡ, phù quang ngập trời, hủy diệt hết thảy.
Đao ý trên người Cố Lưu Phong đã cường đại đến cực hạn, không ngừng cắt đứt thân thể của Tần Vấn Thiên, muốn chém Tần Vấn Thiên thành muôn mảnh. Nhưng đối thủ của hắn lúc này không phải Tần Vấn Thiên mà đổi thành Đế Thí, ở dưới một kích khủng bố này cũng đã phơi thây tại chỗ.
Tần Vấn Thiên khẽ rên một tiếng, khoảnh khắc này khiến hắn mơ hồ cảm giác trong cơ thể mình muốn nảy sinh ra ánh đao, phá vỡ thân thể của hắn, đồng thời một đại đao lay chuyển trời đất từ bên ngoài mạnh mẽ chém xuống, đủ để bổ đôi Tiên Ma thân thể.
- Hống!
Tần Vấn Thiên ngửa mặt lên trời gào thét, cánh chim kim sắc lóng lánh rực rỡ quang mang loá mắt. Trên Tiên Ma thân thể dường như bao trùm cánh chim của Kim Sí Đại Bằng. Hắn giơ tay lên trời, vô vàn chưởng ấn của Hoa Thái Hư cùng Trích Tinh Chi Thủ đụng vào nhau, phát ra âm thanh nổ ầm ầm. Tần Vấn Thiên đồng thời nhổ cánh chim kim sắc trên người xuống, chém về phía hư không.
- Đùng!
Bước chân bước ra, kiếm khí hủy diệt hết thảy, không gian trong cổ bia dường như bị ảnh hưởng hơi chấn động.
Ở trong Tiên Võ Giới, những người kia chỉ thấy ba mặt cổ bia lập loè hào quang lóa mắt, trong một khoảnh khắc phảng phất như có vô vàn hư ảnh đan dệt, mơ hồ có thể nhìn thấy một trận đại chiến kinh thiên động địa. Ba đạo cổ bia phóng ra ánh sáng bao phủ hoàn toàn không gian, loá mắt đến chói mắt, lại ông ông run rẩy. Ba đạo cổ bia đồng thời bắn ra từng đạo quang mang, đan vào nhau, âm thanh ầm ầm kịch liệt lập tức truyền ra, không gian hư vô phía trước phát ra tiếng ô...ô...n...g, dường như cả đại địa đều đang run rẩy.
- Ầm!
Một tiếng vang thật lớn, bọn họ chỉ cảm thấy dưới sự rung động mãnh liệt của đại địa, quang mang ba mặt cổ bia chỉ về phía trước. Ở nơi đó, dĩ nhiên xuất hiện một cánh cửa đồng to lớn khổng lồ không gì sánh được lóe ra quang mang chói mắt.
Cánh cửa này chậm rãi kéo ra, có bậc thang in hình ngôi sao đập vào tầm mắt của mọi người, quang mang chói mắt bên trong, khiến vô số người sợ mất mật.
Đây là nơi nào?
Cường giả đứng trước cổ bia của Tiên Võ Giới đều ngẩng đầu nhìn về Tiên Võ Giới sứ giả hai bên cổ bia, lại không biết lúc này Tiên Võ Giới sứ giả nhìn vào bên trong cũng lộ ra vẻ chấn động, cánh cửa Giới bia dĩ nhiên mở ra.
Tiên Võ Giới sứ giả lại nhìn ba bóng dáng trẻ tuổi đứng phía trước ba mặt cổ bia. Chỉ thấy thân thể ba người kia dĩ nhiên lại nổi lên, cổ bia ở trước mặt bọn họ cũng theo thân thể bọn họ cùng nhau nổi lên, tạo thành thế chân vạc. Bên trong truyền đến âm thanh ào ào chấn động, quang hoa không ngừng lập loè, mơ hồ có thể thấy một chút tình hình chiến đấu bên trong.
Không nghĩ tới lần này ba người bọn họ lại lợi hại như vậy, dĩ nhiên có thể làm nổ cánh cửa Giới bia vô cùng cứng rắn. Đây là hiện tượng trước đây chưa từng xảy ra, mang ý nghĩa đây là trận quyết đấu mạnh mẽ nhất từng xuất hiện trong Tiên Võ Giới.
Đương nhiên, trận quyết đấu cường đại này không phải do hai người tạo nên mà là ba người.
Cố Lưu Phong cùng Hoa Thái Hư chân chính chiến ra hỏa diễm, bọn họ không tiếc hết thảy liên thủ công kích Tần Vấn Thiên. Tuy đứng đầu Tiên Võ Giới cổ bia bài danh lần này kỳ thực đã cực kỳ rõ ràng, nhưng có khả năng gặp phải đối thủ như vậy, bọn họ như trước nguyện ý điên cuồng chiến đấu một chiến, không vì cái gì khác, chỉ vì tôn trọng đối thủ của họ.
Bởi vậy, hai người bọn họ đồng tâm hiệp lực chiến.
Trong cổ bia trong, quang mang sáng lạn bao phủ thiên địa, Tần Vấn Thiên từng bước đi ra phía trước, mỗi một bước đều muốn kiếm khí tru tâm, trảm diệt hết thảy; tháo xuống chưởng ấn Nhật Nguyệt Tinh Thần, đánh cho hư không nổ tung. Hoa Thái Hư vẫn như cũ hóa thân đông đảo, chân chân thực thực, hư hư giả giả. Cố Lưu Phong không chỉ có đao tiễn lợi hại, công kích của hắn còn có tính ăn mòn đáng sợ không gì sánh được. Tần Vấn Thiên bị một đao đánh trúng, cánh tay hắn suýt nữa bị chém xuống, hơn nữa, khi mũi tên của hắn rơi ở trên người, không chỉ có thể công kích thân thể, mà còn có thể đục khoét tâm can.
Đây là hai đối thủ đáng sợ, Tần Vấn Thiên rốt cục bỏ qua Hoa Thái Hư, toàn tâm toàn ý công kích Cố Lưu Phong. Hắn biết nếu mình đồng thời chú ý hai người đều không thể oanh diệt ai. Như vậy chỉ có một loại chiến lược, đánh bạ một người trước.
Cố Lưu Phong không để ý Hoa Thái Hư đang công kích Tần Vấn Thiên từng bước đè xuống, trong lòng sinh ra sóng dậy kịch liệt, cặp mắt khổng lồ vô cùng to lớn kia, dường như muốn khiến hắn ngủ say. Hắn không chỉ muốn chống lại công kích của Tần Vấn Thiên, còn muốn đối kháng lực lượng gặm nhấm của cỗ giấc mộng kia.
Cuối cùng, Cố Lưu Phong chính mắt thấy Hoa Thái Hư chặt đứt cánh tay phải của Tần Vấn Thiên, đả thương hắn. Vì thế, Cố Lưu Phong không tiếc đồng thời xông ra phía trước, như Dương Nghệ bắn Cửu Thiên, sát phạt rơi xuống, không ngừng oanh kích Tần Vấn Thiên, đồng thời hắn hóa thân thành ánh đao, bổ về phía cánh tay còn lại của Tần Vấn Thiên. Máu tươi bạo phát phun ra, Tần Vấn Thiên ở bên ngoài cũng không nhịn được mà phun ra một ngụm máu tươi.
Nhưng đồng thời lúc ấy, Cố Lưu Phong thấy Tần Vấn Thiên có thể dùng tay phải của mình tháo xuống Nhật Nguyệt Tinh Thần, thân thể của hắn đều chìm xuống.
- Oanh, oanh, oanh!
Cố Lưu Phong lại không cách nào phản kháng, điên cuồng phun ra máu tươi, hấp hối. Hắn nhìn chằm chằm thần sắc của Tần Vấn Thiên, chấn động, hỏi:
- Đây là tạo mộng của ngươi sao, tạo ra từ khi nào vậy?
- Cánh tay của ta quả thực suýt chút nữa bị chém, máu cũng là thật, cánh tay trái của ta cũng xác thực bị ngươi chém, Mộng cảnh quá giả tạo, sao có thể khiến ngươi tiến lên.
Tần Vấn Thiên đáp lại. Hoa Thái Hư cũng tạm dừng công kích về phía Tần Vấn Thiên. Bóng dáng của hắn hóa làm một, ngạo nghễ đứng trong hư không, trường bào phiêu động, thần sắc vẫn bình tĩnh, nhưng trong lòng lại chấn động đến mức không phải ai cũng biết.
- Khi chiến đấu với ngươi còn phải phòng ngừa ngươi Tạo Mộng lừa dối, như vậy chiến đấu thống khổ cỡ nào. Làm đối thủ của ngươi, thật là một hồi ác mộng.
Cố Lưu Phong không nói, loại đối thủ này, thật là đáng sợ. Bản thân hắn công phòng đều đã siêu cường, hơn nữa lại Tạo Mộng thần thông không chút kẽ hở, đơn giản chính là ác mộng của bất kỳ đối thủ nào.
- Lưu Phong nhưng không phong lưu, bình hồ đoạn nguyệt, như Dương Nghệ bắn Cửu Thiên. Cố Lưu Phong ngươi quả nhiên danh bất hư truyền. Ngươi chỉ cần một cây cung tiễn đã có thể hành tẩu thiên hạ, một thanh đại đao của ngươi, cũng có thể hoành hành khắp nơi, đủ loại năng lực dung nhập trên người ngươi, ai lại nguyện có một người địch nhân như ngươi cơ chứ.
Tần Vấn Thiên than thở, rất có ý luyến tiếc.
- Kết thúc thôi.
Cố Lưu Phong từ tốn nói.
- Kết thúc.
Hoa Thái Hư đồng dạng nói. Hai người bọn họ không nghĩ phải tiếp tục chiến đấu như vậy nữa. Tất cả đã không còn cần thiết, danh hiệu thứ nhất đã thuộc về Tần Vấn Thiên, tranh thứ hai hay thứ ba thì cũng có ý nghĩa gì đâu.
- Oanh, oanh, oanh!
Cổ bia chấn động đáp xuống đất, thân thể ba người Tần Vấn Thiên cũng đều rơi xuống mặt đất, đón lấy quang mang trên cổ bia từ từ mờ đi.
Cố Lưu Phong, Hoa Thái Hư, Tần Vấn Thiên, ánh mắt ba người bọn họ đồng thời mở ra, có tinh mang lóng lánh phóng ra.
Khoảnh khắc này, trong lòng mọi người ở phía sau run lên mãnh liệt, chăm chú nhìn phía trước.
Trận đấu, cuối cùng cũng kết thúc rồi sao?
Thế nhưng, chiến cuộc thế nào?
Cuộc chiến ở Tiên Võ Giới, ai là người vấn đỉnh?
Bạn cần đăng nhập để bình luận