Thái Cổ Thần Vương

Ngày nào đó thân ngươi hóa thành đạo thống

Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: Truyejn YY
Thái Dương Hoàng Kim tộc của Cổ Đế Chi thành đã hoàn toàn bị diệt rồi.
Thậm chí bao gồm sự tồn tại của vị đẳng cấp kia, ngọn lửa Thái Dương sơn cũng đã dập tắt, sẽ không bao giờ còn thắp sáng được nữa.
Ngày hôm nay, hàng loạt cường giả đi tới Thái Dương sơn, nhìn thấy đoàn hỏa diễm của ngọn núi cổ này đã bị dập tắt, nhìn gương mặt Hoàng Kim thú cùng với cái đầu to lớ bị chém xuống kia, tất cả mọi người cảm giác như rung động đến tận chân linh hồn.
Đây chính là thời đại thiên kiêu quật khởi mới của Cổ Đế Chi Thành... vương giả sinh ra.... Nhưng mà... những người quật khởi kia... là ai đã quật khởi vậy? Những vương giả đẳng cấp từng phong vân một cõi, sau khi Tiên Vực tiến tới thời đại mới, bọn họ sẽ ở đâu đây?
Không phải giống như vương giả Thái Dương Hoàng Kim thú này bị chém đầu xuống, thi thể lẳng lặng nằm trên núi hoang, mặc cho dòng máu hoàng kim chảy thành sông, thuận theo ngọn núi cổ chảy xuống dưới đấy chứ.
Đây là thời kỳ tốt nhất sinh ra nhiều nhân vật phong hoa tuyệt đại nhất, đây cũng là thời kỳ tàn khốc nhất, cho dù ngươi tao nhã vô song thì vẫn có thể chôn thân nơi tha hương bất cứ lúc nào.
Trước kia là Thái tử Diêm La Vương của Sâm La Tiên quốc, hiện giờ là Thái Dương Hoàng Kim thú, tương lai có thể nào là vị Vương cảnh đầu tiên xưng bá Cổ Đế Chi Thành - Tần Vấn Thiên hay không đây? Liệu hắn có thể tránh thoát khỏi kiếp nạn này hay không?
Đâu ai có thể nói rõ được đâu!
Một đại yêu tộc Man Hoang cường thế bá đạo tranh phong kẻ mạnh nhất Cổ Đế Chi Thành chỉ trong một sớm một chiều đã bị diệt tộc, người thể chất Vương cảnh kiệt xuất nhất đều bị mai táng trong Cổ Đế Chi Thành này.
Tin tức này khiến vô số cường giả ở Cổ Đế Chi Thành phải rung động.
Sau Tần Vấn Thiên, lại có một cái tên khác không ai không biết, không người nào mà không hiểu, là một nhân loại đến từ Tiên Vực, thậm chí hắn không thuộc bất cứ thế lực nào, chỉ là tán tu, đã từng theo sư tôn tu hành, nhưng sư tôn của hắn chết trong tay cường giả Thái Dương Hoàng Kim tộc, chỉ vì nguyên nhân xưa kia mà kết quả của ngày hôm nay.
Cái tên Hoa Thái Hư đã danh chấn Cổ Đế Chi Thành, đã trở thành người nổi danh ngang với Tần Vấn Thiên.
Tin tức Thái Dương Hoàng Kim tộc bị diệt kéo dài trong Cổ Đế Chi Thành thật lâu không tiêu tan, sau này yêu thú Thập Vạn Đại Sơn của Man Hoang đã không còn cuồng bạo không e ngại gì giống như trước kia nữa, bọn họ dường như an phận hơn rất nhiều, không dám tùy ý giết chóc thiên kiêu nhân loại nữa.
Năm đó Tần Vấn Thiên đánh bại chư yêu Man Hoang, chiều ngày hôm nay Hoa Thái Hư diệt vương giả Thái Dương Hoàng Kim nhất tộc, giống như một lời cảnh báo cho yêu tộc Man Hoang, khuyên bọn họ rằng võ tu Tiên Vực có thể cường đại đến mức khiến người khác không chịu được lửa giận của họ.
Sau khi biết được tin tức này, Tần Vấn Thiên cũng rung động trong lòng, vô cùng cảm khái. Năm đó Tiên Vương Vạn Hóa thu Hoa Thái Hư làm đệ tử, khi đó Tiên Vương Vạn Hóa là mỹ nữ Tiên Vương đứng trên cao vời vợi, hắn cũng chưa từng nghĩ tới Tiên Vương Vạn Hóa sẽ yêu Hoa Thái Hư, lại còn phải bỏ mạng giữa Cổ Đế Chi Thành. Cái chết của nàng ấy hiển nhiên đã khiến Hoa Thái Hư xúc động quá lớn, diệt nhất tộc báo thù, khí phách hiên ngang đến cỡ nào.
Ngày đó, trên đỉnh núi lớn, hai người ngồi đối diện nhau như đang uống rượu nói chuyện phiếm.
Một người trong đó tuy hơi thu liễm, nhưng thần thái vẫn sáng láng như cũ, hai con ngươi cực kỳ có thần, không ai khác chính là Tần Vấn Thiên.
Mà người còn lại mặc áo bào trắng, trang phục đơn giản, khí chất lại bất phàm, cặp mắt như sao mênh mông không thấy đáy, chính là sứ đồ hành giả trên Ma sơn.
- Tần Vấn Thiên, ngươi cũng biết hiện giờ trong Cổ Đế Chi Thành này đang có rất nhiều người so sánh ngươi và Hoa Thái Hư, coi là người nổi danh nhất.
Sứ đồ hành giả cười nói, hai người giống như lão bằng hữu, rất tùy ý.
Thật sự bọn họ đã từng xem như nửa bằng hữu rồi, mấy năm nay Tần Vấn Thiên tu hành ở Cổ Đế Chi Thành, sứ đồ hành giả Ma điện Ma sơn thường xuyên đi đi lại lại tới đây cùng uống rượu, nói chuyện phiếm với Tần Vấn Thiên, ngược lại cũng đã quen thuộc.
- Hoa Thái Hư diệt Thái Dương Hoàng Kim nhất tộc, đương nhiên có bản lĩnh, dù người Cổ Để Chi Thành xếp ngang hàng với ta, Đế Thành Vô Song thì cũng không có gì ngạc nhiên cả.
Tần Vấn Thiên cười, cũng không quá để ý, những thứ này chẳng qua chỉ là hư danh, còn nhu cầu của hắn là thực lực, dùng để ứng phó với kiếp nạn sắp đến.
- Khiêm tốn, nếu ta không nhìn lầm, trận chiến năm ấy ngươi vẫn chỉ là đẳng cấp Tiên Vương cảnh, hiện giờ đã đạt tới cảnh giới hậu kỳ, tu vi thâm sâu, đã không thể so sánh với ngày xưa. Nếu trở lại ngày đó, tên Thái Dương Hoàng Kim thú này sợ là không chịu được một kích của ngươi, nếu ngươi đích thân ra tay, có vẻ có thể đơn giản quét gọn diệt sạch nhất tộc đó đi.
Sứ đồ hành giả nhìn Tần Vấn Thiên cười.
- Dù vậy thì sao, ngươi nên biết rằng ta đã đắc tội không ít thế lực, sau lưng bọn họ đều là thực lực siêu nhiên, cường giả Đế cảnh đếm không hết, chỉ cần ra khỏi Cổ Đế Chi Thành này, tính mạng của ta có thể không giữ nổi. Hiện giờ người Cổ Đế Chi Thành này không phải đang suy đoán ta còn có thể sống bao lâu sao.
Tần Vấn Thiên cười nói, giống như kẻ đang nói chuyện không phải là hắn vậy.
- Kiếp số do trời định, nếu được làm lại, biết thân phận hóa thân của Đao Kiếm Tiên Vương sẽ bị lộ, ngươi mà ngươi đắc tội còn ít hơn so với hiện giờ sao?
Sứ đồ hành giả nhìn Tần Vấn Thiên cười hỏi.
- Không biết.
Tần Vấn Thiên lắc đầu, không có bất cứ ý tứ suy nghĩ nào. Vấn đề này hắn đã sớm nghĩ tới, đám người kiếm phái Chí Tôn, Thiên Lam Tiên quốc, Tử Đạo Long vẫn luôn muốn lấy mạng của hắn, muốn đối phó với bọn họ, dù là với thân phận Tần Vấn Thiên hắn cũng sẽ không lưu tình. Diêm Thái tử của Sâm La Tiên quốc muốn đích thân quỳ xuống nói lời xin lỗi sám hối vì nô của hắn, hai người tất phải có kẻ chết, huống chi hắn còn cần Đế vận. Về phần tam tộc cường giả Man Hoang, bọn họ lấn át Thanh Nhi và Nam Hoàng thị, giết bọn họ không thể nghi ngờ chính là dẫn tới kết cục giữa hắn và Già Hoàng Thiên của Bằng Hoàng tộc tất phải có một kẻ chết.
Tất cả cho dù cùng tới một lần cũng sẽ không có quá nhiều thay đổi, người sống với Tiên Vực, có nhiều chuyện đều không phải suy nghĩ của ngươi, nhưng lại không thể không làm, chỉ với thân phận Đao Kiếm Tiên Vương, điều mà hắn làm thêm được chính là bớt e ngại một chút, không phải cố kỵ mà thôi.
Sứ đồ hành giả nghe thấy lời của Tần Vấn Thiên liền nở nụ cười, bưng chén rượu lên khẽ nhấp, nói:
- Bởi vậy có rất nhiều chuyện đừng suy nghĩ quá nhiều, thứ mà hắn cần đối mặt chính là đến một ngày nào đó khi ngươi đi đến bước đường cuối cùng cũng còn có nơi để ngươi ở lại.
Tần Vấn Thiên nhìn đối phương, cười nói:
- Ma sơn?
- Đúng vậy.
Sứ đồ hành giả gật đầu:
- Ngươi có truyền thừa đứng đầu Vạn Ma, mặc dù thực lực bản thân chưa đủ mạnh, bởi vậy không đủ để nhận được sự tán thành của các đại Ma điện, cộng thêm ngươi là võ tu Tiên Vực, cũng không phải ma tu, đương nhiên các Ma điện có sự bài xích với ngươi, nhưng truyền thừa này dù sao cũng là biểu tượng cho thân phận, từ một ý nghĩa nào đó mà nói, ngươi đã xem như người thừa kế đứng đầu Vạn Ma rồi, tất cả người Ma điện sẽ không chủ động làm gì ngươi, nhưng nếu ngươi ở trên Ma sơn thì ít nhất sẽ không có ai dám giết ngươi.
- Đây cũng là một đề nghị tốt.
Tần Vấn Thiên cười, Vạn Ma đảo hùng cứ một phương, Tiên Đế của Tiên Vực không dám đặt chân tới, dù hiện giờ thời thế đã thay đổi, một vài thế lực của Tiên Vực e rằng vẫn không dám mạnh mẽ xông tới Ma sơn như cũ.
Sứ đồ hành giả ngẩng đầu nhìn những tia sáng chiếu xuống trong hư không, cười nói:
- Xem ra ngươi thật sự không có ý định tiếp nhận đạo thống truyền thừa rồi.
- Nếu nhận đạo thống truyền thừa thì cũng phải nhận sự trói buộc nơi đó, huống chi ta đến nay vẫn không rõ ý vị đạo thống truyền thừa như thế nào, nếu nhận sẽ xuất hiện hậu quả gì.
Tần Vấn Thiên cũng ngẩng đầu lên, bình tĩnh nói.
- Cũng được, truyền thừa đứng đầu Vạn Ma đảo ta ngang ngửa với đạo thống truyền thừa đấy nhỉ.
Sư đồ hành giả cười nhìn Tần Vấn Thiên nói, Tần Vấn Thiên mỉm cười gật đầu, truyền thừa đứng đầu Vạn Ma quả thật rất đáng sợ, vạn ma thần phục, duy ngã độc tôn, có thể khắc chế tất cả ma tu, cụ thể mạnh bao nhiêu thì hiện giờ hắn còn chưa rõ.
Về phần đạo thống truyền thừa mạnh bao nhiêu, hắn cũng không biết, bởi vậy cũng không thể so sánh được.
- Không nói tới điều đó nữa, ngươi hiện giờ đã tới cảnh giới, tin tưởng cách Đế cảnh không xa, có cảm ngộ được gì không?
Sứ đồ hành giả lại hỏi.
Tần Vấn Thiên lắc đầu:
- Đế cảnh lúc ẩn lúc hiện, e là sẽ không dễ dàng chạm tới.
- Thật ra cũng không huyền diệu đến vậy, Đế cảnh và Vương cảnh dù sao cũng thuộc cùng một đại cảnh giới, cũng không thực sự thay đổi chất lượng, bởi vậy đột phá chắc hẳn cũng sẽ không quá khó khăn, với thiên phú của ngươi, sau khi đạt tới cảnh giới sẽ thuận lợi thôi.
Sứ đồ hành giả dường như rất có lòng tin đối với Tần Vấn Thiên.
Thiên Tượng cảnh tới Tiên Đài là một đại cảnh giới, bản chất thay đổi sinh ra quy tắc, đúc Tiên Đài; Tiên Đài đến Tiên Vương cũng biến chất, sinh ra quy tắc Tiên thể, đúc thành quy tắc lĩnh vực; còn Tiên Vương đến Tiên Đế lại cùng cảnh giới, sở dĩ tách ra là vì lực lượng của Tiên Đế cường đại xa so với Tiên Vương, vì Đế có thể đồng huy tinh thần, dẫn ra lực lượng quy tắc tinh thần, khiến thân thể cường đại bao nhiêu.
Nhưng mặc dù thực lực có sự lột xác thì bản chất của hắn vẫn không có gì thay đổi như cũ, chỉ thay đổi sang sức mạnh lớn hơn mà thôi.
- Hi vọng như thế đi.
Tần Vấn Thiên ngẩng đầu nhìn hư không.
Sứ đồ hành giả nhìn bóng dáng Tần Vấn Thiên, đứng dậy cười nói:
- Thường nói Đế Tôn Vương Ti, trước mặt Đế cảnh, dù là vương giả cường đại cũng phải thần phục, tuy cùng cảnh giới, nhưng không thể vượt qua, nhưng chiến lực của ngươi vô song, ta lại thấy khi ngươi ở Vương cảnh có thể thí Đế.
- Cường giả Đế cảnh đồng huy tinh thần, có thể vận dụng lực lượng quy tắc là thứ mà Vương cảnh không thể so sánh nổi. Hiện giờ vượt qua không phải chuyện đùa, thí Đế xiết bao khó khăn.
Ánh mắt Tần Vấn Thiên sắc bén nhìn sứ đồ hành giả.
- Đúng là khó, nhưng không có nghĩa không có hi vọng, mà bản thân ngươi chính là hi vọng.
Sứ đồ hành giả cười nói, ngay sau đó thân hình chớp lóe một cái, trực tiếp phá không rời đi, trong hư không vọng tới giọng nói tiêu sái:
- Huống hồ ngươi đã biết khả năng của Đế, sao không thể lĩnh ngộ được một ít năng lực vô song khắc chế khả năng của Đế kia chứ.
Thanh âm truyền tới, bóng dáng của đối phương đã biến mất không còn thấy bóng dáng, đi vô cùng tiêu sái.
Tần Vấn Thiên nhìn bóng dáng đối phương biến mất, lại ngẩng đầu nhìn bầu trời. Tần Vấn Thiên chớp lóe một cái, cất bước đi trong hư không, trưc tiếp bước vào hư không, vô vàn đạo thống ánh sáng rơi trên người, hắn không trực tiếp thu lực lượng đạo thống truyền thừa, thậm chí không tu hành, chỉ yên lặng đứng đó, yên lặng cảm thụ.
Phía dưới, Thanh Nhi từ trên Cổ sơn đi tới nơi mà Tần Vấn Thiên ngồi khi nãy, ngẩng đầu lên ngóng nhìn bóng dáng trên vòm trời cao, những tia sáng đầy trời rơi trên người hắn. Tần Vấn Thiên của lúc này tuấn tú, sáng chói, bầu trời chói lọi đều không thể đoạt được ánh sáng trên người hắn.
- Hiện giờ trời giáng đạo thống xuống thân ngươi, ngày khác thân ngươi hóa đạo thống.
Thanh Nhi mỉm cười, thì thào nói!
Bạn cần đăng nhập để bình luận