Thái Cổ Thần Vương

Đối mặt Âu Thần

Nhóm: Liliana
Nguồn: Truyenyy
--------------------
Trên người Kiếm Nhị nở rộ sát ý, để người chung quanh cảm giác lạnh lẽo nhè nhẹ.
Tần Vấn Thiên hắn trảm Tam Dạ, hơn nữa Kiếm Nhị liên tiếp chiến bại, bị chen đến thứ sáu, rồi lại gặp phải Tần Vấn Thiên khiêu chiến, tâm cảnh của Kiếm Nhị có thể nghĩ.
Hắn muốn giết Tần Vấn Thiên, để phát tiết lửa giận của mình, tẩy trừ sỉ nhục liên tục hai lần chiến bại.
- Tần Vấn Thiên có chút nguy hiểm a.
Trong lòng mọi người nghĩ, Kiếm Nhị này muốn dùng kiếm của hắn, đoạt tính mệnh của Tần Vấn Thiên.
Rốt cục, kiếm khí của Kiếm Nhị bộc phát ra, một đạo kiếm quang kinh khủng từ trên trời giáng xuống, trảm về phía Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên tay cầm Phương Thiên Họa Kích, thân hình lập loè, nhanh như thiểm điện, kiếm quang từ bên cạnh hắn trảm qua, cắt đứt chiến đài, Tần Vấn Thiên như không có cảm giác được, bình tĩnh đứng ở đó, tay nắm Phương Thiên Họa Kích là trầm ổn như vậy.
Thân hình Kiếm Nhị run lên, đuổi sát Tần Vấn Thiên, bàn tay liên tục rung động, nhất thời kiếm quang vô tận đồng thời chém giết ra, giống như từng kiếm hà.
Thân pháp của Tần Vấn Thiên phát huy đến mức tận cùng, sau lưng như sinh ra Côn Bằng chi dực, từng đạo tàn ảnh xuất hiện ở trong hư không, sau đó ở dưới kiếm quang yên diệt phá toái.
- Giết.
Kiếm Nhị lần thứ hai nổi giận gầm lên một tiếng, một kiếm như ảnh, đâm về phía chân thân của Tần Vấn Thiên.
Trên chiến đài, đã hình thành một cỗ phong bạo đáng sợ, xé rách hết thảy.
- Ô...ô...n...g.
Tần Vấn Thiên rốt cục phát ra công kích, Phương Thiên Họa Kích Thanh Long thức sát phạt mà ra, Thanh Long nộ khiếu, rít gào, nhưng không phong duệ bằng kiếm quang, lại bị cứng rắn trảm diệt.
Nhưng tay trái của Tần Vấn Thiên đồng thời đánh ra một đạo chưởng lực, chưởng ấn như núi ép xuống, tốc độ công kích cực nhanh khiến người ta chấn động.
Kiếm quang tái hiện, lần này kiếm quang của Kiếm Nhị trảm ngang.
- Phốc!
Tần Vấn Thiên miệng phun kiếm quang, thân thể run lên, lại nhảy vào không trung, khiến con ngươi của mọi người rút lại, người này không sợ chết sao?
Kiếm Nhị muốn giết hắn, mà hắn không phải Nguyên Phủ cảnh, không thể tùy ý ngự không, cuối cùng cũng sẽ rơi xuống đất, trên không trung chẳng phải là cho đối phương thừa cơ lợi dụng.
Nhưng rất nhanh bọn họ liền phát hiện bản thân sai rồi, Tần Vấn Thiên ở trong hư không như Côn Bằng Yêu Thú chân chính, có thể đạp không mà đi, Thanh Long thức Bạch Hổ thức bạo phát, trong sát na không biết đánh giết ra bao nhiêu công kích, đồng thời trong miệng hắn không ngừng phun ra kiếm quang phong duệ, tay trái lại phát Luân Hải Ấn.
Thậm chí hai chân của hắn ở trong hư không mượn lực cũng phát ra Thần Thông chi thuật Lạc Sơn Chưởng, để hắn ở trên không trung dậm chân mượn lực, loại tràng cảnh này quả thực không thể tưởng tượng nổi, công kích cuồng bạo không gì sánh được phô thiên cái địa hạ xuống, ép tới khoái kiếm của Kiếm Nhị có chút rối loạn. Tần Vấn Thiên thu Phương Thiên Họa Kích, tay trái, hai chân, miệng, toàn bộ phát ra công kích, tình cảnh chiến đấu như vậy, mọi người thấy cũng chưa hề thấy, không khỏi đều ngạc nhiên.
- Đây đối với tiêu hao Tinh Thần Chi Lực, chỉ sợ cũng là to lớn.
Mọi người thấy một màn như vậy không khỏi nói.
Kiếm quang của Kiếm Nhị triệt để bỏ qua tấn công, hoàn toàn hóa thành phòng thủ, múa mưa gió không lọt, thậm chí thời điểm Tần Vấn Thiên rơi xuống đất, kiếm quang của hắn như trước bao phủ thân thể, kiếm mạc rực rỡ kia lộng lẫy không gì sánh được.
Nhưng mọi người nhìn về phía chiến đài lại lộ ra thần sắc cổ quái, Tần Vấn Thiên thu chiêu quá nhanh, thời khắc này giống như là Kiếm Nhị một người ở đó múa kiếm, có vẻ hơi buồn cười.
Kiếm Nhị tự nhiên cũng phát hiện, kiếm quang của hắn chậm lại, thu phòng ngự, nhưng ngay một giây này, Tần Vấn Thiên động.
Kiếm Nhị tựa hồ đã quên tốc độ của Tần Vấn Thiên rất nhanh.
Kiếm Nhị tựa hồ cũng đã quên Tam Dạ là chết như thế nào.
Đại Mộng kích pháp Khai Sơn thức, một kích này giống như mộng huyễn, ở dưới Kiếm Nhị vội vàng chống lại trực tiếp chấn rơi kiếm đối phương, đâm vào đầu hắn.
Chỉ thấy Kiếm Nhị há miệng, tựa hồ muốn hô lên hai chữ chịu thua, nhưng không có cơ hội, trước khi hai chữ này phun ra, sinh mệnh của hắn đã đi đến điểm kết thúc.
- Lại là một kích này.
Mọi người thấy một màn như vậy thần sắc đọng lại ở đó.
Một kích này quá nhanh, quá mạnh, Tam Dạ chính là chết ở dưới một kích này, bây giờ Kiếm Nhị cũng ngã xuống.
- Kiếm Nhị khinh thường, thời điểm hắn thu phòng ngự lại chưa kịp công kích, Tần Vấn Thiên lợi dụng Lôi Đình chi thế, đoạt tính mạng của hắn.
- Thực lực của Kiếm Nhị rất mạnh, đáng tiếc, đến đây ngã xuống, đây chính là chín vị trí đầu của Quân Lâm yến a, dĩ nhiên chết ở trên chiến đài.
Rất nhiều người thở dài, nhưng cơ hội chỉ có một lần, nếu Kiếm Nhị biết kết quả, tuyệt không dám ngông cuồng như vậy, đối với Tần Vấn Thiên biểu lộ sát ý triệt để như vậy.
Kèm theo Kiếm Nhị ngã xuống, Tuyết Vân Quốc còn lưu ở trên chiến đài, cũng chỉ còn lại có Tư Không Minh Nguyệt.
Nói vậy, hắn đối với Tần Vấn Thiên cũng hận thấu xương a.
- Ngươi vừa cầu chết, ta thành toàn ngươi.
Tần Vấn Thiên rút Phương Thiên Họa Kích ra, Kiếm Nhị mang theo cảm giác không cam lòng cùng tuyệt vọng, vĩnh viễn đình chỉ suy nghĩ, thân thể nằm xuống.
Nhân vật thiên tài từ Tuyết Vân Quốc đi tới, được khen là có hi vọng tranh đoạt tam giáp, lại chôn xương tha hương.
Đôi mắt của rất nhiều người không khỏi nhìn về Tư Không Minh Nguyệt, chỉ thấy trên người hắn có sát ý cường liệt phun ra nuốt vào, đôi mắt phong duệ nhìn về phía Tần Vấn Thiên, không hề che giấu sát cơ trong mắt chút nào.
- Ngươi tốt nhất không nên đến chiến đài của tam giáp.
Tư Không Minh Nguyệt tựa hồ hít một hơi thật sâu, Tần Vấn Thiên, dùng hai lần sát lục, nhục nhã Võ tu của Tuyết Vân Quốc, mà nguyên nhân, là bởi vì hắn ra tay với Nhược Hoan.
Tư Không Minh Nguyệt hắn, đâu thể không báo thù này.
Thời khắc này hắn sinh ra nguyện vọng cường liệt, hi vọng Tần Vấn Thiên có thể một đường giết đến tam giáp, đi tới trước người của hắn, sau đó thừa nhận nộ diễm của hắn.
- Chờ ta.
Tần Vấn Thiên bình tĩnh nhìn đối phương, nhàn nhạt nói.
Tam giáp, hắn nhất định sẽ đi.
Vừa rồi bỏ lỡ cùng Tư Không Minh Nguyệt chiến một trận, như vậy, hắn liền một đường giết tới, đi tới sân khấu quyết chiến mạnh nhất kia.
- Một kích kia, chính là lá bài tẩy của Tần Vấn Thiên sao, quả thực lợi hại, kế tiếp hắn đụng Hầu Thiết, tuy nói Hầu Thiết phòng ngự cường đại, nhưng như trước không thể gánh được.
Mọi người thầm nghĩ, mà lão giả trên chiến đài cũng nhìn Tần Vấn Thiên nói:
- Ngươi cần nghỉ ngơi không?
- Không.
Tần Vấn Thiên bình tĩnh nói.
- Được, như vậy trận chiến thứ hai, đối chiến Hầu Thiết.
Lão giả mở miệng nói, Hầu Thiết đi tới trước người Tần Vấn Thiên, hắn lấy được vị trí thứ năm, không nghĩ tới bây giờ lại gặp phải Tần Vấn Thiên.
Âu Thần cũng nhìn Tần Vấn Thiên, chỉ cần vượt qua Hầu Thiết, như vậy Tần Vấn Thiên có thể đứng ở trước mặt hắn.
Hắn hiển nhiên không có dự liệu được, Tần Vấn Thiên vắng mặt Quân Lâm yến, lại còn có cơ hội giết đến trước mặt mình.
- Ngươi không phải đối thủ của ta, ta không muốn tiếp tục tiêu hao Tinh Thần Chi Lực, nhường đường đi.
Tần Vấn Thiên nhìn Hầu Thiết, thanh âm bình tĩnh, không có ngữ khí càn rở điên cuồng, nhưng cho người ta một loại cảm giác cuồng ngạo.
Hắn trực tiếp bảo Hầu Thiết nhường đường.
- Ngươi đối với thực lực của mình, hơi bị tự tin quá mức, tuy ngươi kích sát Kiếm Nhị, nhưng tựa hồ thắng cũng không dễ dàng đi.
Hầu Thiết lạnh lùng nói, Tần Vấn Thiên là đang vũ nhục hắn sao.
- Một kích kia, ngươi có thể chịu đựng được sao?
Tần Vấn Thiên hỏi.
- Tuy nói một kích kia rất mạnh, nhưng như trước vẫn có thể phòng ngự được.
Hầu Thiết ngẫm nghĩ, sau đó nghiêm túc nói, vừa rồi Tần Vấn Thiên giết Kiếm Nhị, hắn đương nhiên thấy rõ.
- Có lẽ, ngươi vẫn chưa chân chính cảm thụ qua.
Tần Vấn Thiên vừa dứt lời, khí thế của hắn trở nên biến đổi, Phương Thiên Họa Kích ám sát mà ra, giờ khắc này ánh mắt của Hầu Thiết cứng ngắc, hắn sinh ra một tia ảo giác không thể chống cự.
Một kích này của Tần Vấn Thiên không có chân chính ám sát ra, dĩ nhiên chỉ là đang diễn luyện cho hắn xem.
- Ta không muốn lại dùng một hồi chiến đấu vô vị để chứng minh cái gì, ngươi đỡ không được con đường của ta, mặc dù ngươi có thể phòng ngự được một kích này, như vậy nếu ta đánh ra một kích nữa thì sao?
Tần Vấn Thiên hỏi.
Hầu Thiết trầm mặc, một lát sau, hắn mở miệng nói:
- Công kích như vậy, đối với Tinh Thần Chi Lực tiêu hao, chỉ sợ cũng là cực lớn, lặp đi lặp lại sử dụng, ngươi làm sao chiến đấu tiếp.
- Ngươi là cầm mạng của mình, tới đánh cuộc Tinh Thần Chi Lực của ta tiêu hao?
Tần Vấn Thiên hỏi lại, Hầu Thiết không nói.
Hai người vẫn không có giao chiến, mấy tức sau, Hầu Thiết mới mở miệng lần nữa:
- Ta ở trong Hắc Ám Sâm Lâm trưởng thành, săn giết Yêu Thú vô số, ngưng tụ song Thú Tinh Hồn, lực công kích mạnh cùng giai khó gặp đối thủ, mà ngươi Luân Mạch cảnh thất trọng, có thể có công kích như thế, ta có thể hỏi một chút, một kích này là kích pháp gì, là Thần Thông cấp bậc gì, lại đến từ đâu không?
- Đại Mộng kích pháp, gọi là Khai Sơn thức, cụ thể cấp bậc gì ta không biết, là tự ta sáng chế.
Tần Vấn Thiên đáp lại, làm cho không ít người trợn mắt há mồm.
Một kích mạnh mẽ như vậy, dĩ nhiên không phải là tu hành Thần Thông có được, mà là chính hắn sáng tạo.
Nếu thật như vậy, Tần Vấn Thiên quả thực là Võ Đạo kỳ tài.
Hầu Thiết nghe nói cũng sửng sốt một chút, sau đó chỉ thấy hắn nhìn Tần Vấn Thiên cúi người hành lễ, sau đó ngẩng đầu nói:
- Ngươi rất giỏi, ta quả thực không bằng, xem ra ta tự nhận thiên phú xuất chúng, cũng bất quá ếch ngồi đáy giếng, mặc dù không thể đánh một trận, nhưng Quân Lâm yến lần này, đi không tệ.
Nói xong, hắn đi qua bên cạnh, cảm thấy không bằng, liền trực tiếp chịu thua, làm cho tất cả mọi người kinh hãi, trong lòng có chút chấn động.
Hầu Thiết này thoạt nhìn như Man nhân, trên thực tế không phải như vậy, loại người giống như hắn, làm sao không có tín niệm cùng với truy cầu của mình.
Kèm theo Hầu Thiết chịu thua, Tần Vấn Thiên chỉ dùng một lần chiến đấu, liền bước vào vị trí thứ năm, tiếp đó, ở trước mặt hắn là Âu Thần!
Chỉ cần đánh bại Âu Thần, hắn sẽ có tư cách tranh đoạt tam giáp!
Này làm cho tất cả mọi người có chút cảm khái, hôm nay Quân Lâm yến quyết chiến, thật đúng là thoải mái phập phồng, khiến người ta dự đoán không ra!
Bạn cần đăng nhập để bình luận