Thái Cổ Thần Vương

Không có lòng tốt

Mắt của đám người kia lộ ra vẻ khác thường, trước kia cường giả Tiên Vương Đỉnh Phong lại có thể dùng một đòn đập nát chưởng ấn tấn công của Tuyệt Thế Thái Tử Diêm La Thiên, tuy chỉ là mượn lực, nhưng loại năng lực kỳ lạ này lại vô cùng mạnh mẽ, có thể đồng hóa quy tắc lực lượng, vô cùng huyền diệu.
Kẻ thù của Đao Kiếm Tiên Vương không ít nhưng cũng có không ít bằng hữu, Nam Hoàng thị cũng có quan hệ tốt với hắn, có điều đã đắc tội với Tuyệt Thế Thái Tử và mấy Đại Yêu Đỉnh Phong, sợ là khó mà sống yên trong Cổ Đế thành này.
- Vậy mà không thể giết hắn.
Vẻ mặt các vị cường giả của Cửu Hoàn tiên quốc có phần khó coi, Đao Kiếm Tiên Vương là một kẻ địch mạnh của bọn họ, ngay cả Hoàng Cửu Thiên, Vương cảnh mạnh nhất của Cửu Hoàn tiên quốc bọn họ cũng thua trong tay đối phương, hai bên đã kết tử thù, ngày nào Đao Kiếm Tiên Vương chưa chết thì ngày đó nỗi nhục của Cửu Hoàn tiên quốc bọn họ vẫn còn.
Mọi người đều biết rằng Đao Kiếm Tiên Vương giết không ít người của Cửu Hoàn tiên quốc.
Đương nhiên, còn có Chí Tôn kiếm phái, Thái Hoa tiên triều và vài người rất mạnh khác cũng đang buồn bực, lại để cho hắn chạy mất rồi.
Có điều những nhân vật đỉnh phong này lại không có phản ứng gì quá khích, chậm rãi dời ánh mắt đi, lại tiếp tục quan sát đạo thống truyền thừa rơi từ trên vòm trời xuống này, đạo thống Phật Môn, liên miên không dứt.
Trong đó, ở một nơi nào đó, một bóng người phi phàm khoanh chân ngồi giữa không trung, trên người tỏa ra Phật quang vạn trượng, giống như đã đúc thành Bất Diệt Kim Thân, trên người hắn có vô tận Phật Môn phù văn đang trôi lơ lửng, bảo tướng trang nghiêm, giống như một pho tượng tuyệt thế cổ Phật, nhận được Thiên Địa Đại Đạo.
- Hóa ra là hắn.
Mắt rất nhiều người sáng lên, nhìn vào bóng người kia.
- Thật không ngờ, có rất nhiều Đại Thế Lực Phật Môn, bao gồm cả Vấn Tâm tự, nhưng không ai có đủ sức để đoạt được đạo thống, vậy mà người này lại nhanh chân đến trước, có điều quả thật hắn rất phi phàm, là một trong những nhân vật đáng gờm nhất trong cả Cổ Đế thành này, đế vận rộng lớn.
- Đã sớm nghe nói Khương thị là một trong ba tộc khiêm tốn nhất nam bộ Tiên Vực, Khương Tử Hoa này tao nhã vô song, có thể là lãnh tụ tương lai của Khương thị nhất mạch, có lời đồn rằng tổ tiên của Khương thị nhất mạch là tăng nhân Phật Môn sau khi khám phá Phật Đạo thì hoàn tục, thế nên Tiên Vực mới có thêm một Đại Thế Lực đỉnh phong truyền thừa đến nay.
- Xem ra, pháp thuật Phật Môn mà Khương gia truyền thừa lại, không thể sánh bằng những thế lực Phật Môn khác.
Rất nhiều người cảm thán, nội tâm bị chấn động.
Còn đám người Tần Vấn Thiên, Thác Bạt Thánh Thiên mượn Hư Không chi lực, kéo dài khoảng cách qua không gian, chỉ trong chớp mắt, mọi người đã hạ xuống trên đỉnh của một ngọn núi xa xôi.
- Sư huynh, không cần nhiều lồi làm gì, sao không khai chiến với tên thái tử vô liêm sỉ kia kia.
Quân Mộng Trần có phần nén giận, nói với Thác Bạt Thánh Thiên.
Lấy năng lực của Thác Bạt Thánh Thiên, lúc mượn quy tắc lực lượng của mọi người tiến hành đồng hóa Chư Thiên phù giới, chắc chắn sức chiến đấu của hắn siêu cấp đáng sợ, không cần để ý tới tên thái tử hung hãn ương ngạnh kia.
- Ngươi không thấy những đại yêu này đang như hổ rình mồi sao, còn có người của Cửu Hoàn tiên quốc, người của Tử Sơn cũng có mặt, đang canh giữ bên đó chuẩn bị ra tay bất cứ lúc nào, một khi xảy ra quần chiến thì không thể khống chế hậu quả.
Thác Bạt Thánh Thiên mở miệng nói, hiển nhiên hắn nhìn thấu đại cục, hắn cũng biết thân phận thật của Đao Kiếm Tiên Vương Chân là Tần Vấn Thiên, đương nhiên cũng biết hắn đã đắc tội với ai, Tử Đạo Long chết trong tay hắn nên chắc chắn người của Tử Sơn đến để báo thù.
- Đáng giận, nếu đến Tiên Vương Đỉnh Phong, sư...
Quân Mộng Trần vừa định gọi Tần Vấn Thiên sư huynh, đột nhiên lại ngậm miệng, nói:
- Đao Kiếm Tiên Vương há lại thua trong tay Diêm La Vương kia, tên đó chỉ dựa vào tu vi của mình đã đến Tiên Vương Đỉnh Phong nên mới khinh người quá đáng, nếu ta đạt đến cảnh giới như hắn, chắc chắn có thể dùng một quyền diệt hắn.
- Bại thì bại, ngươi không cần an ủi ta.
Tần Vấn Thiên lại không thèm để ý cười, hắn biết Quân Mộng Trần cố ý nói như vậy để an ủi mình, không để tâm tới thắng bại của trận này, chút mẹo vặt ấy sao có thể qua mặt được hắn, có điều người này cũng quá coi thường hắn rồi, sao hắn lại để ý một lần thất bại chứ, Tần Vấn Thiên hắn đã tu hành bao nhiêu năm như vậy, một đường đi tới đã thành vương, có thể tự xưng bổn tọa ngạo khí lăng vân, hắn vẫn chịu nổi thất bại.
Quân Mộng Trần bị vạch trần mưu kế nhỏ run run rẩy rẩy cười, điều này khiến không ít người của Nam Hoàng thị và Thiên Phù giới thấy rất nghi ngờ, từ lúc nào mà Quân Mộng Trần lại thân thiết với Đao Kiếm Tiên Vương này như vậy? Chỉ đi cùng một đoạn đường, hình như không nên thân thiết đến mức này.
Còn có, trước đó lúc Đao Kiếm Tiên Vương này bị cự chân đạp xuống, cả người Nam Hoàng Vân Hi đều thay đổi, sắc mặt trắng bệch, dáng vẻ như bị thất hồn lạc phách, giống như người vẫn là người thân của nàng vậy.
Chẳng lẽ, sức hấp dẫn của Đao Kiếm Tiên Vương này lớn như vậy?
- Diêm La Vương kia thật sự lợi hại như vậy hả?
Quân Mộng Trần mở miệng hỏi một tiếng, hắn hiểu rất rõ Tần Vấn Thiên, suốt quãng đường đi, Tần sư huynh vượt cấp khiêu chiến như cơm bữa, sự thật cũng đúng là như vậy, hắn quét ngang một phương, tuy nhiên không tận mắt chứng kiến, nhưng hắn cũng có nghe nói uy phong của sư huynh trong Cổ Đế thành, một trận chiến đã giết hơn mười vị Tiên Vương, trong đó có cả Tiên Vương Đỉnh Phong, uy phong đến cỡ nào chứ.
Nhưng mà, vẫn bại trong tay Diêm La Vương kia.
- Diêm La Vương được phong làm thái tử trong tình huống có rất nhiều con nối dòng khác, không ai dám cạnh tranh với hắn, có thể thấy được sự lợi hại của hắn.
Có người của Nam Hoàng thị nói:
- Trên thực tế, Tiên Vương Đỉnh Phong trong cả Tiên Vực này cũng không nhiều, nhưng đột nhiên lần này xuất hiện không ít, đều xuất sắc hơn người, tề tụ trong Cổ Đế thành, nghênh đón Đại Thời Đại.
- Ừ, ta nghe nói Sâm La địa ngục của Diêm La Vương này dung nhập sức mạnh của các loại Tinh hồn thuộc tính khác nhau, còn có bí pháp tuyệt học thần thông của Sâm La tiên quốc, uy lực rất mạnh, có khả năng làm rối loạn quy tắc.
Tiên Vương Thánh nữ của Nam Hoàng thị cũng có chú ý tới nhân vật như vậy, nên có biết một chút.
- Ừ, Sâm La địa ngục là quy tắc lĩnh vực của Diêm La Vương, quy tắc lĩnh vực kiểu này có vẻ vô cùng đầy đủ, có đủ các loại uy năng, đáng sợ nhất là thác loạn quy tắc như Thánh nữ nói, ở trong trong chúng ta chỉ có thể sử dụng quy tắc lực lượng trong cơ thể của chúng ta, không có cách nào mượn sức mạnh trong trời đất, điều này có thể làm giảm đáng kể sức chiến đấu của cường giả Tiên Vương, thậm chí không có cách nào sử dụng quy tắc lĩnh vực.
Đạo của Tần Vấn Thiên, sử dụng quy tắc lĩnh vực, là lấy bản thân mình làm khởi điểm, điều động sức mạnh trong thiên địa, đúc thành lĩnh vực, quy tắc thác loạn, thì làm sao sử dụng được quy tắc lĩnh vực.
- Nói như vậy, sau này chúng ta phải cẩn thận người này rồi.
Quân Mộng Trần nói.
- Người này vô cùng tự phụ, kiêu ngạo, nếu không phải lần này Đao Kiếm Tiên Vương khinh bạc Hứa Thanh Dao, hắn ta sẽ không ra tay, sau này dù gặp phải chúng ta, cũng không nhất định sẽ làmgì.
Nam Hoàng thị Thánh nữ nói.
- Cổ Đế thành rất loạn, cẩn thận một chút thì tốt hơn.
Thác Bạt Thánh Thiên Đạo:
- Đao Kiếm Tiên Vương, tiếp theo ngươi có dự định gì không, không bằng đi cùng chúng ta đi?
- Thôi, ta quen nhàn tản rồi, chuẩn bị tiếp tục một mình hành tẩu trong Cổ Đế thành để thí luyện tu hành, tìm kiếm cơ duyên.
Tần Vấn Thiên cười nói lời từ chối.
- Thương thế của ngươi?
Nam Hoàng Vân Hi có phần lo lắng.
- Không đáng ngại, một vết thương nhỏ này không là gì với ta cả.
Tần Vấn Thiên cười nói không ngại, mọi người đành phải gật đầu, sau đó mọi người tách ra, Tần Vấn Thiên tiếp tục đi trong Cổ Đế thành, tìm kiếm cơ duyên.
Mặc dù hắn chiến bại, nhưng đế vận cũng không không giảm, ánh sáng vẫn lấp lánh như xưa, thậm chí còn có xu hướng sáng hơn trước kia, trong trận chiến Tiên Vương Chi Cảnh với Tuyệt Thế Thái Tử Diêm La Vương, mọi người vô cùng thán phục sức mạnh của Đao Kiếm Tiên Vương, tận mắt chứng kiến nên càng thêm kính nể hắn, đế vận càng ngày càng mạnh.
Dựa vào đế vận mạnh mẽ, Tần Vấn Thiên tìm thấy cơ duyên không ít, thực lực tiến bộ từng chút một, đạo thống truyền thừa kia vẫn tồn tại trong Cổ Đế thành, sau khi người trong Tiên Vực nghe thấy tin tức này, gần như tất cả Tiên Vực đều chấn động, cường giả nhao nhao tuôn tới Cổ Đế thành, thậm chí cả nhân vật Đế cảnh, cũng đi tới Cổ Đế thành.
Hai năm sau, trên một ngọn núi, ánh mắt Tần Vấn Thiên ngắm phương xa, nhìn lên trời xanh, hai năm qua Cổ Đế thành xảy ra rất nhiều dị biến, sinh ra rất nhiều cơ duyên, vô tận cường giả lao tới Cổ Đế thành được lợi rất nhiều, thậm chí có không ít người rất lâu chưa từng động tới bình cạnh lại đột phá, đề cao cảnh giới.
Nhưng mà, Tần Vấn Thiên lại vẫn cảm thấy cảnh giới Tiên Vương Đỉnh Phong quá xa vời, càng tu hành về sau, càng khó đề cao cảnh giới, cho dù không thiếu cơ duyên, vẫn vô dụng như cũ.
Hắn nhìn đạo thống truyền thừa buông xuống trong hư không xa xa, hắn tin tưởng trong tương lai có thể còn có những đạo thống khác, nhưng mà, hắn lại ra một quyết định, rời khỏi Cổ Đế thành.
- Nếu chỉ ở mãi một vùng trời, khó tìm cơ hội.
Tần Vấn Thiên thì thào nói nhỏ, tuy hắn có khả năng sẽ bỏ qua điều gì đó rất lớn lao, nhưng thì sao, đạo thống truyền thừa, cũng chỉ là vài thứ mà Tiên Vực thượng giới ném tới mà thôi, hắn tin tưởng, tu hành vẫn phải nhờ tự bản thân cảm ngộ.
Nghĩ đến đây, thân hình Tần Vấn Thiên chớp lóe, rời khỏi nơi đây, cổ phong trống vắng, ngay lúc người có năng lực trong tất cả các Tiên Vực nhân đang chạy tới Cổ Đế thành, Tần Vấn Thiên lại lặng yên rời khỏi đó, trước khi đi hắn nhìn thoáng qua Nhãn Tình nha đầu, có điều vẫn chưa nhận thức lẫn nhau.
Tần Vấn Thiên biết rằng, dị tượng của Cổ Đế thành sẽ không ngắn, tất nhiên có một thời gian rất dài sau này, ánh mắt của cả Tiên Vực đều sẽ tụ tập ở đây, người nơi này, phần lớn không ai nỡ rời khỏi, thêm nữa, trong tương lai tất nhiên hắn cũng phải quay lại nơi này.
...
Phía Đông Tiên vực, hoàng cung Trường Thanh tiên quốc, Tần Vấn Thiên trở về, nhưng mà Trường Thanh Đại Đế và rất nhiều vương hầu cũng không có mặt trong hoàng cung, bọn họ đều đã đi Cổ Đế thành.
Phủ công chúa, Tần Vấn Thiên hàng lâm, bây giờ trong cả Tiên Vực phía Đông ai chẳng biết Tần Vấn Thiên là Phò mã tương lai của tiên quốc, đương nhiên không có ai quấy rối, trong phủ công chúa này, Thanh nhi không có mặt, Mạc Khuynh Thành lại ở đây.
- Chàng về rồi.
Nhìn đến Tần Vấn Thiên trở về, Mạc Khuynh Thành không có nói gì nhiều, chỉ yên lặng đi đến trước mặt Tần Vấn Thiên, thay Tần Vấn Thiên sửa sang lại quần áo, dịu dàng nói:
- Mấy năm nay Thanh nhi tỷ tỷ luôn đi theo Cơ Đế tiền bối tu hành, rất ít khi quay về, ngẫu nhiên sẽ có người quay về xem chàng có trở về không.
- Có nhớ ta không?
Tần Vấn Thiên dịu dàng ôm Mạc Khuynh Thành hỏi nhỏ, mỗi lần xa cách nhiều năm, khiến Tần Vấn Thiên cảm thấy vô cùng hổ thẹn, nhưng Khuynh Thành lại luôn luôn không oán không hối.
- Chàng nói xem.
Mạc Khuynh Thành cười khẽ mở to mắt nhìn Tần Vấn Thiên.
- Chắc chắn là không nhớ rồi.
Tần Vấn Thiên cố ý nói, khiến cho Mạc Khuynh Thành trừng hắn một cái, lẳng lặng rúc vào trong lòng hắn, nói khẽ:
- Ngày nào cũng nhớ chàng.
Tần Vấn Thiên dịu dàng xoa đầu Mạc Khuynh Thành, cười nói:
- Ta cho người đi thông báo cho Thanh nhi, nếu nàng trở về, lần này ta làm bạn với các nàng, đi ra ngoài giải sầu.
- Thật ssao?
Mạc Khuynh Thành ngẩng đầu nhìn Tần Vấn Thiên.
- Ta có từng gạt nàng lần nào chưa?
Tần Vấn Thiên cười nói.
Đôi mắt xinh đẹp của Mạc Khuynh Thành lấp lánh, nhìn Tần Vấn Thiên tươi cười nói:
- Muốn ta và Thanh nhi tỷ tỷ cùng đi với chàng, có phải chàng cũng không có lòng tốt không?
- Hả...
Trán Tần Vấn Thiên xuất hiện hắc tuyến, lập tức gian tiện nói:
- Không tốt cái gì nào?
Nhìn thấy Tần Vấn Thiên cười tiện, Mạc Khuynh Thành hung hăng nhéo vào hông của hắn, nói:
- Đồ háo sắc, quả nhiên chàng không có lòng tốt gì.
Tần Vấn Thiên cảm thấy mình vô cùng oan uổng, tấm lòng của hắn đơn thuần như thế cơ mà!
Bạn cần đăng nhập để bình luận