Thái Cổ Thần Vương

Bại hoại

- Tiên nhi.
Tần Vấn Thiên nhìn thấy người vừa tới thì sắc mặt mừng rỡ. Lâm Tiên Nhi nhẹ nhàng bước liên tục, đi tới trước bàn rượu của Tần Vấn Thiên và cười nói:
-Tần công tử không ngại Tiên nhi ngồi ở đây chứ.
-Tiên nhi, giữa ta và nàng không cần khách khí như vậy, ngồi xuống đi.
Tần Vấn Thiên cười đáp lời. Ngày xưa người trong Tiên Vũ giới chỉa mũi dùi vào Tần Vấn Thiên hắn. Tiên nhi mấy lần trợ giúp qua bọn Lăng Sương tỷ và Phàm Nhạc, có thể nói là chiếu cố rất nhiều đối với hắn. Hơn nữa Lâm Tiên Nhi tuy có tư chất nghiêng thành khuynh thế, lại không lẳng lơ như những người khác tưởng tượng. Nàng chỉ muốn tìm được một nam nhân có thiên tư phi phàm hơn nữa để yêu nàng. Bất kỳ nữ nhân nào có ý nghĩ như vậy đều rất là bình thường.
Lâm Tiên Nhi nghe nói lời nói của Tần Vấn Thiên mị nhãn như tơ. Nàng mỉm cười, đôi mắt chăm chú nhìn Tần Vấn Thiên như muốn hớp hồn người, ngồi ở bên cạnh Tần Vấn Thiên.
-Tiên nhi tới Thánh Hoàng thành từ khi nào vậy?
Tần Vấn Thiên rót chén rượu giúp cho Lâm Tiên Nhi, cười hỏi. Cô gái này vẫn sáng lạn như trong quá khứ, dáng vẻ động lòng người khiến cho lòng người nảy sinh ý muốn bảo vệ cho nàng.
-Có lời đồn vực ngoại đại năng thu đồ đệ. Giờ này Hoàng cấp Thánh Vực đều sôi trào. Mà Thánh Hoàng thành chính là thánh thành của Hoàng cấp Thánh Vực, thay đổi bất ngờ này đương nhiên Tiên nhi cũng muốn đến nơi náo nhiệt một chút.
Lâm Tiên Nhi bưng chén rượu Tần Vấn Thiên đã rót, nhấp một miếng, ánh mắt dịu dàng nhìn Tần Vấn Thiên:
-Lần trước từ biệt, không nghĩ tới ngày gặp lại Tần công tử, Tần công tử đã triển lộ tư thế tuyệt thế. Ngày xưa Tiên nhi đã nghĩ, với thiên tư của Tần công tử nhất định có thể thành tựu phi phàm. Nhưng vẫn không ngờ sẽ mãnh liệt đến được như vậy.
Tần Vấn Thiên hiện tại đích thực danh khí quá lớn. Chuyện hắn quật khởi tại toàn bộ Hoàng cấp Thánh Vực giống như chuyện thần thoại. Thử hỏi có người nào mới vừa vào thiên tượng liền cuồng ngạo khiêu chiến với nhân vật thiên kiêu bá chủ Hoàng cấp Thánh tông. Hơn nữa còn là khiêu chiến khóa cảnh. Mà khiếp người chính là thật chưa có ai chiến qua nhân vật Hoàng cấp Thánh tông.
Tần Vấn Thiên giống như một truyền kỳ còn sống. Hoàng cấp Thánh Vực đang chứng kiến sự quật khởi của hắn.
-Tiên nhi nàng cũng đừng trêu chọc ta chứ.
Tần Vấn Thiên cười nói.
-Có sao?
Lâm Tiên Nhi không nhúc nhích đôi mắt đẹp, vẫn chăm chú nhìn Tần Vấn Thiên, khiến cho Tần Vấn Thiên cũng không dám nhìn nàng. Đôi mắt kia quả thực quá đẹp đến hớp hồn người.
-Quen biết Tần công tử càng lâu thì càng phát hiện ra vẻ ưu tú của huynh. Nếu sớm biết huynh xuất chúng như vậy, đêm đó lần đầu tiên gặp huynh, Tiên nhi đã áp sát luôn rồi. Lúc đó huynh vẫn còn chưa kết hôn cùng thánh nữ a.
Lâm Tiên Nhi cười nói, không hề kiêng dè chút nào. Tần Vấn Thiên thì gượng cười. Mình lại bị mỹ nữ Lâm Tiên Nhi này đùa giỡn nữa rồi.
-Đúng rồi, Tần công tử có muốn cưới thiếp hay không? Nếu huynh có ý này, có thể nghĩ đến Tiên nhi một chút nhé.
Lâm Tiên Nhi thấy thần tình của Tần Vấn Thiên, lại cười đùa vui vẻ lên.
-Tiên nhi nàng cũng đừng đùa với ta như thế chứ.
Mỹ nữ nói đùa với hắn như vậy, Tần Vấn Thiên lại không cách nào tức giận, chỉ có lúng túng mà thôi.
-Tiên nhi nói rất nghiêm túc đó.
Lâm Tiên Nhi hé miệng, ánh mắt vẫn quyến rũ, cứ như vậy ngồi nhìn Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên còn chưa bị hớp mất thần hồn, thì những người khác trên tửu lâu đã nghệch ra hết rồi. Từng người ai nấy đều điên đảo thần hồn, nhìn dung nhan hoàn mỹ động lòng người của Tiên Nhi, không nén nổi nuốt nước bọt, thật muốn đi lên hôn nàng một cái a. Bọn họ thật sự hận mình không phải là Tần Vấn Thiên. Nếu đúng như vậy thì trực tiếp nhào lên rồi. Mỹ nhân yêu thương nhung nhớ mà còn có thể chánh nhân quân tử. Quả thực còn không bằng cầm thú a.
Tể Hiên, Lục Tử Yên và những người khách đến từ ngoại vực cũng kinh ngạc tán thán dung mạo yêu kiều của Lâm Tiên Nhi. Cô gái này hệt như tiên nữ. Mặc dù trong Tiên vực cũng cực kỳ hiếm thấy một người xinh đẹp đến vậy.
Lục Tử Yên thân cũng là mỹ nữ, đối với Lâm Tiên Nhi càng xuất chúng hơn thì nảy sinh địch ý. Ánh mắt nàng dường như hơi khó chịu. Nhất là lúc Tể Hiên nhìn nàng, xong sau đó ánh mắt nhìn Lâm Tiên Nhi rõ ràng cho thấy sự đối lập giữa hai người.
Tể Hiên tất càng ghen tỵ mãnh liệt hơn đối với Tần Vấn Thiên. Người này không chỉ có thiên phú mạnh đến kinh người, hơn nữa còn có mỹ nữ ưu ái đến như vậy, người đẹp còn chủ động yêu thương nhung nhớ hắn.
-Không ngờ thế giới thổ dân cũng có dạng nữ nhân cực phẩm như thế này.
Huyết Lệ vốn nổi giận muốn động vì Tần Vấn Thiên nói mấy lời châm chọc, nhưng sau khi trông thấy Lâm Tiên Nhi, lửa giận trong lòng hắn lập tức biến mất. Thay vào đó là một ý muốn nồng cháy. Mỹ nữ cực phẩm như vậy thật là hiếm thấy. Nếu như Tiên vực có được một mỹ nữ như vậy, đều trở thành độc chiếm của một số nhân vật cường đại, khiến người khác không được nhúng chàm. Không ngờ ngày hôm nay tại nơi thế giới thổ dân này, bọn họ lại gặp được một mỹ nữ cực phẩm như vậy.
Tuy bọn họ là những người không quá háo sắc, lực khống chế dục vọng rất mạnh. Nhưng đây cũng chỉ là tương đối mà nói. Ở nơi thế giới thổ dân này, dục niệm bọn họ bạo lộ rõ ràng hơn. Gặp được cực phẩm bực này, nếu có thể thưởng thức một phen không phải là không mỹ vị hay sao.
-Huyết Lệ huynh, thật không ngờ a, Ha ha ha. Mỹ nữ cực phẩm này dường như còn rất phong tao đó.
Lại một người nữa miệng cười nhợt nhạt, trong con ngươi lộ ra sự tham lam.
Lâm Tiên Nhi khẽ nhíu mày, lập tức liền bình thường trở lại. Nàng biết dục vọng của nam nhân. Nàng ở trong tầm mắt của quá nhiều nam nhân, cho nên nàng hiểu rõ nếu như mình chỉ là một người bình thường, không biết tao ngộ ác mộng gì, Những kẻ này đến từ Tiên vực, bởi vậy không chút nào kiêng kỵ đối với nàng.
-Tần công tử, những người Tiên vực kia thật khiến cho người ta thất vọng.
Lâm Tiên Nhi chịu đựng phẫn nộ nói.
-Đích xác.
Tần Vấn Thiên đặt chén rượu xuống, lãnh đạm nói.
-Một đám bẩn thỉu, tự xưng là bất phàm, gọi chúng ta vì thổ dân. Thật bi ai làm sao.
-Thật thú vị.
Ba vị khách Tiên vực siết bàn tay. Chén rượu nát vụn. Một lát sau, chỉ thấy trong hư không có tiếng rít truyền đến. Nhiều bóng hình lục tục xuất hiện. Tất cả đều thần sắc lợi hại, khí tức cường đại, lập tức đứng ở sau lưng ba người Huyết Lệ.
Ánh mắt của Huyết Lệ lộ ra quang hoa màu máu, đùa bỡn mảnh vở của chén rượu trong tay mình, nhìn chằm chằm Lâm Tiên Nhi rồi nói:
-Bắt cô gái kia cho ta.
- Đợi một chút.
Đúng lúc này, xa xa một tiếng kinh hô truyền ra. Lập tức đám người chỉ thấy một thanh niên tà dị nhanh chóng lập lòe đến bên này. Thân thể hắn mới vừa rơi xuống tửu lâu, ánh mắt liền nhìn chòng chọc vào Lâm Tiên Nhi.
Bàn tay huy động, từng luồng tà khí tràn ngập, nhẹ nhàng lướt tới trên người của Lâm Tiên Nhi. Lâm Tiên Nhi nhíu mày, thối lui đến bên cạnh Tần Vấn Thiên. Sau đó thanh niên tà dị dùng mũi đột nhiên hít một hơi, ánh mắt ra vẻ say mê.
-Không ngờ ta có thể gặp được cực phẩm như thế này. Mùi thơm xử tử. Nghe thật hay, có thể được cả đêm vui mừng. Mặc dù tổn thất tu vi ta cũng nguyện ý. Ta được nàng rồi về sau, nhất định phải hưởng dụng một thời gian sau đó mới hạ thủ hút tinh khí của nàng. Thật không nỡ a.
Trong ánh mắt thanh niên tà dị hừng hực tà quang, vô cùng ngay ngất. Hắn nhìn Tể Hiên, nói:
-Tể huynh, giúp ta bắt nữ nhân. Thứ mà huynh muốn, ta cho huynh.
Thần sắc Tể Hiên đông cứng lại, nhìn thanh niên tà dị hỏi:
-Ngươi biết ta muốn cái gì?
-Dĩ nhiên, dạng công pháp này có ai không muốn chứ.
Thanh niên tà dị lộ ra nụ cười ý vị thâm trường với Tể Hiên, khiến cho Tể Hiên khẽ nhíu mày. Quả nhiên chỉ thấy Lục Tử Yên hơi nhích xa khỏi Tể Hiên một chút, vẻ mặt nàng khó coi.
-Ha ha. Tể Hiên, ngươi giúp ta nhiều lần như vậy, ta giúp ngươi lại một lần có làm sao.
Thanh niên tà dị cười lớn nói. Lâm Tiên Nhi nghe vậy nhìn Tể Hiên chằm chằm, lạnh như băng nói:
-Ngươi là người của Hoàng cấp Thánh tông, không ngờ lại giúp hắn bắt người cướp của nữ tử của Hoàng cấp Thánh Vực, cung cấp cho hắn tu hành tà công ư?
Tể Hiên thần sắc cứng đờ, thật không dễ nhìn chút nào. Hắn thầm mắng thanh niên tà dị trong lòng. Thât là một tên khốn kiếp.
-Hoàng cấp Thánh tông tự xưng là bá chủ thiên hạ, xem ra đúng thật là không nhìn được người của Hoàng cấp Thánh Vực. Trước thì uy hiếp Đại Hạ và Diệp quốc. Giờ này lại làm ra chuyện táng tận thiên lương như thế. Hoàng cấp Thánh tông bất diệt. Hoàng cấp Thánh Vực bất yên.
Thần sắc Tần Vấn Thiên cực kỳ lạnh lùng. Hắn cũng không phải là đạo đức thánh nhân gì, nhưng thân là một phần tử của thế giới này, nghe được những khách đến từ ngoại vực kia không coi trọng người ở nơi này, tùy ý sát lục khi dễ, trong lòng làm sao có thể không phẫn nộ.
Ngày hôm nay ở tửu lâu này, vì vô tình gặp được Lâm Tiên Nhi, hắn lại thấy rõ trong số những người khách ngoại vực kia, có không ít người hoàn toàn không thèm nhìn thế giới thổ dân vào trong mắt, muốn làm gì thì làm, không hề có tâm lý kiêng nể, điên cuồng phóng đại tà niệm. Nếu cứ tiếp tục như vậy, nếu Hoàng cấp Thánh vực mà biết rất là thê thảm.
Kẻ khiến cho Tần Vấn Thiên phẫn nộ nhất vẫn là Tể Hiên. Hắn thân là người của Hoàng cấp Thánh tông, lãnh tụ Hoàng cấp Thánh vực, chẳng những không đứng về phía Hoàng cấp Thánh vực, mà còn giúp cho những người khách ngoại vực này làm chuyện ác. Đây là hành vi ti tiện đến bực nào? Quả thực không còn giới hạn nữa.
Những người trong tửu lâu cũng nhìn Tể Hiên với vẻ mặt vô cùng khó chịu, có cùng chung mối thù. Chuyện thiếu nữ Thánh Hoàng thành mất tích xôn xao, không ngờ lại là Tể Hiên làm đó sao? Đây chính là Thánh địa, bá chủ trong mắt bọn họ đó sao?
-Vây lại, giết chết không bị tội, bắt cô gái kia.
Tể Hiên hạ lệnh. Lập tức cường giả phía sau hắn đua nhau lập lòe ra, trong nháy mắt đã vây trọn một tửu lâu. Chuyện này không thể tiết lộ ra ngoài. Những người biết chuyện đều phải giết chết.
Người trong tửu lâu thân thể khẽ chấn động, chỉ cảm giác cả người lạnh như băng. Tể Hiên muốn giết người diệt khẩu.
-Mỹ nhân, ta sẽ cho nàng hưởng thụ cực lạc nhân gian.
Thanh niên tà dị thấy như vậy nở nụ cười, ánh mắt nhìn Lâm Tiên Nhi chằm chằm nói.
Tiên nữ giáo cường giả sau lưng Lâm Tiên Nhi đua nhau bước ra, đồng thời cường giả Dược Hoàng cốc bảo vệ Tần Vấn Thiên cũng chậm bước hư không. Những khôi lỗi đồng thời xuất hiện, thủ hộ hai bên Tần Vấn Thiên.
Giờ này Tần Vấn Thiên là nhân vật Hoàng cấp Thánh tông muốn giết. Làm sao Dược Hoàng có thể phớt lờ. Hắn vừa ra ngoài, sẽ có cường giả Dược Hoàng cốc dẫn khôi lỗi theo thủ hộ ở bên cạnh.
Bên này phân tranh lập tức đưa tới đám người xa xa ngắm nhìn,. Trong hư không cũng có vô số cường giả nghỉ chân, trong đó cũng có một số người từ Tiên vực. Thanh niên cưỡi hoàng kim Giao Long cũng có mặt trong số đó. Hắn đưa mắt nhìn hạ không, trong ánh mắt chứa đựng khí lạnh lùng. Lần này Đông Thánh bệ hạ thu đồ đệ, Hoàng cấp Thánh Vực bị đả thông, không ít người Tiên vực hàng lâm. Ngoại trừ một số nhân vật phi phàm chân chính ra, ngược lại không ít bại hoại cũng đến. Bọn họ đi tới nơi thế giới thổ dân này làm những chuyện như vậy là để xưng vương xưng bá, hưởng dụng nữ nhân.
Hắn coi thường những người này, nhưng cũng lười không để ý tới. Những người bại hoại, bất luận là thế giới thổ dân hay là thế giới Tiên vực đều có vô số.
Thế giới Tiên vực lớn như vậy, tinh anh chân chính vẫn là số ít như trước đây. Bại hoại thì chiếm đa số.
-Làm những chuyện bẩn thỉu thế kia mà còn quang minh chánh đại. Thứ hạng người ti tiện như vậy, Hoàng cấp Thánh Vực ta mặc dù là thế giới thổ dân trong mắt bọn ngươi. Thứ như vậy không tha. Giết chết toàn bộ.
Tần Vấn Thiên ra lệnh một tiếng. Vô số vị sát phạt khôi lỗi công phạt phóng ra, đánh giết lên hư không!
Bạn cần đăng nhập để bình luận