Thái Cổ Thần Vương

Chém Thái Tử

Dù mọi người đều đinh ninh rằng Tần Vấn Thiên chỉ mạnh miệng thế thôi, nhưng mà đến lúc Tần Vấn Thiên đếm đến ba, trong lòng tất cả đều không tự chủ được mà căng thẳng cả lên, ánh mắt nhìn chằm chằm chiến trường, đôi tay siết chặt, dù là người của tiên quốc Sâm La cũng không còn tự tin như trong tưởng tượng của bọn họ vậy. Từng đôi mắt đều mở ra thật lớn, giống như là sợ mình sẽ để lỡ mất bất kì chi tiết nào.
- Vừa nãy Diêm La Vương nói vậy là có ý gì? Thân thể của Đao Kiếm Tiên Vương còn xông về phía gã, Diêm La Vương lại nói là ảo cảnh không gian, lại còn cả chiến đấu cùng lúc. Lẽ nào là Đao Kiếm Tiên Vương này cùng một lúc vừa tạo ra ảo cảnh công kích gã, vừa phát động công kích ở thế giới bên ngoài, sáng tạo ra phương thức chiến đấu của hai không gian trong cùng một lúc ư?
Trong lòng bọn họ rung động không ngớt, chỉ cảm thấy bây giờ Đao Kiếm Tiên Vương quá đáng sợ, bay thẳng lên trời cao, chém hết tất thảy những chướng ngại vật.
Bọn họ bây giờ không thấy được trong khoảnh khắc này ở trong mảnh không gian huyền ảo khác Tần Vấn Thiên càng đáng sợ hơn nữa, cả người lộ ra khí thế oai hùng, giống như là thần linh thực sự.
- Cút ngay.
Diêm La Vương hét lớn một tiếng, đôi bàn tay đánh về phía hư không, che khuất cả bầu trời, hủy diệt hết tất thảy tồn tại, dù là đối phương tạo ra được không gian mộng ảo có thể đánh ra lực công kích chân thực, nhưng lực lượng ấy vẫn bị hạn chế trong tầm thực lực của bản thân, nhất định là giả lập trong trong gian, điều này nghĩa là chỉ cần gã đủ mạnh là có thể đứng yên một chỗ bất bại, công kích trong thế giới mộng ảo sẽ không giết được gã, không thể được.
Chỉ trong một giây chốc, một địa ngục xuất hiện, cản lại bóng người của Tần Vấn Thiên, ngay lúc này đây, bóng người ấy bị hủy diệt trong phút chốc, nhưng một khắc sau lại thấy xuất hiện từng bóng từng bóng khác của Tần Vấn Thiên ở tám nơi khác nhau, vô cùng vô tận, không biết cái nào là thật cái nào mới là giả.
- Hai!
Một âm thanh vang ra từ miệng Tần Vấn Thiên, cả hai không gian đều cùng đồng thanh vang lên.
- Sao lại như vậy được?
Sắc mặt Diêm La Vương biến đổi, gã đã thử cách thoát khỏi vùng không gian hư cấu này, dùng ý chí mạnh mẽ của gã mà nói thì có vẻ là sẽ làm được, nhưng mà cho dù có thoát ra ngoài thì công kích ở đây vẫn tồn tại như lúc trước. Loại lĩnh vực bá đạo như vậy hẳn là đối phương đã lĩnh ngộ được một loại lĩnh vực ảo thuật, cái này cũng có chút gì đấy tương tự với Địa Ngục Sâm La của gã, xét một vài ý nghĩa mà nói, thì chính là không thể phá.
- Oanh!
Không gian hư vô, trời đất rung động, vô số bóng dáng Tần Vấn Thiên đồng thời phát động công kích. Lần này Đao Kiếm Tiên Vương không dùng đao với kiếm mà dùng chưởng, chưởng ấn to lớn vô biên, giống như chưởng ấn của thần linh, bên trong chưởng ấn chứa đựng phù quang ngập trời, trong mỗi tia phù quang dường như cũng chứa đựng lực lượng rất mạnh mẽ, có kiếm ý trảm thiên từ kiếm hà cuồn cuộn tuôn ra, có ma uy hủy diệt hết thảy ... Trong một giây này, Diêm La Vương dường như cảm nhận được trên người Tần Vấn Thiên chứa các loại công kích các thuộc tính, giây phút này, tất cả đều tập trung vào trong chưởng ấn mà bộc phát ra ngoài.
- Một.
Tần Vấn Thiên chợt quát lên một tiếng, thần hoa vạn trượng nhấn chìm hết thảy, tất cả các bóng người đều đồng thời phát động công kích, như thế nào mới là thật, như thế nào mới giả?
Diêm La Vương căn bản là không thể nào có thể đối mặt với nhiều công kích như vậy trong cùng một lúc, gã chỉ có thể thúc giục lực lượng phòng ngự mạnh nhất, để chính mình đứng trong địa ngục, ngăn cản tất cả.
- Oanh!
Những chưởng ấn phá hủy tất cả cứ đánh xuống, thật sự giống như là thần minh ra tay, dễ như chơi, quét sạch địa ngục, ánh sáng vô tận đâm vào cơ thể đối phương, Diêm La Vương gầm lên, bây giờ trong đầu gã lại xuất hiện một tia ảo ảnh, phía bên ngoài là Tần Vấn Thiên tay cầm lợi kiếm, chém ra kiếm pháp Mộng Ma, phá tan hết thảy.
Diêm La Vương cũng nhìn thấy những chưởng ấn hủy diệt kia, bên trên khắc lên vạn pháp thần thông, tựa như là diệt thế chi chưởng, ở Tiên Vực còn có thuật thần thông mạnh mẽ đến vậy sao?
Nhưng mà những người ở bên ngoài thì không thấy được những thứ này, cái bọn họ thấy được chỉ là Đao Kiếm Tiên Vương bay lên, tay cầm lợi kiếm sát phạt tất cả, đánh thẳng đến Diêm La Vương.
- Hết thời gian rồi, giết Thái tử gì chứ, nói nhảm nhí cả.
Đám cường giả tiên quốc Sâm La khinh thường nói, chỉ với những lực lượng này thôi sao?
- Quả nhiên là Đao Kiếm Tiên Vương này mạnh miệng, đã chín giây rồi chẳng lẽ một kiếm này có thể giết chết được Diêm La Vương chắc?
Mọi người cũng âm thầm lắc đầu, kẻ kia chưa chắc đã chết, nói gì là trong chín giây.
Nhưng bọn họ không hề hay biết rằng, trong một mảnh không gian khác, cả người Diêm La Vương đang run rẩy, loại lực lượng hủy diệt tất cả đang bao trùm lấy thân thể gã, càn quét hết thân hình gã, trong bất chợt đã hét lên một tiếng kêu thảm thiết, khiến mọi người trong lòng run rẩy mãnh liệt.
Diêm La Vương thấy vậy, thúc giục lực lượng của bàn tay to lớn, hô lên:
- Thần ...
- Phốc thử...
Giây phút này, Tần Vấn Thiên đang lơ lửng cầm lợi kiếm trong tay, đâm một kiếm đơn giản nhất từ trước đến nay, đâm thẳng vào cổ họng gã. Gã rên lên một tiếng, trong không gian hư vô có lực lượng vô tận phá hủy phủ xuống, diệt tuyệt tất cả sinh cơ, ba chữ Thẩn Chỉ Thủ chỉ mới nói ra được một chữ thì thân thể Diêm La Vương trong hư vô đã nổ tung, bị hủy diệt hồn phi phách tán.
- Thái tử...
Đám cường giả tiên quốc Sâm La hô một tiếng kinh ngạc, trong phút chốc sắc mặt trở nên trắng bạch.
- Cái này làm sao có thể.
Tất cả mọi người đều nhìn thấy một màn không thể tưởng tượng nổi diễn ra trước mắt, còn chưa phản ứng kịp , sau đó nội tâm bọn họ run rẩy điên cuồng. Làm sao có thể? Cái này làm sao có thể chứ? Này là ảo tưởng ư?
Dư âm một chữ cuối cùng dường như vẫn đang còn vang vọng, cuối cùng cũng tiêu tan. Chín giây ... Tròn chín giây Diêm La Vương bị tiêu diệt, thật sự chết trong tay Đao Kiếm Tiên Vương. Một khắc cuối cùng kia, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Đây chính là công kích ảo thuật mà Đao Kiếm Tiên Vương đã đối phó với Diêm La Thiên lúc trước ư? Trong không gian ảo cảnh tự tạo ra, rốt cuộc Diêm La Vương gặp phải điều gì?
Những người đứng đây điều là nhân vật Tiên Vương siêu phàm, bọn họ hiểu rằng, có một số loại ảo thuật có thể điên đảo thật thật hư hư, không biết làm sao để phân biệt rõ ràng. Nhưng mà, cho dù ảo thuật mạnh mẽ bao nhiêu thì cuối cùng lực công kích cũng chỉ có thể dựa vào năng lực của người dùng ảo thuật, không thể vượt qua khỏi thực lực công kích của bản thân dù cho khí thế nhìn qua rất mạnh mẽ, nhưng lực công kích thực sự sẽ không thể vượt qua được. Chỉ cần Diêm La Vương đủ mạnh mẽ để ngăn cản công kích của Đao Kiếm Tiên Vương thì dù là bị kéo vào trong ảo cảnh cũng sẽ không giết chết gã được.
Nhưng giờ phút này, Diêm La Vương chết đi. Điều này nghĩa là trong ảo cảnh gã không thể chống đỡ được công kích của Đao Kiếm Tiên Vương.
Diêm La Vương, tuyệt thế Thái tử của tiên quốc Sâm La, một trong những nhân vật số một của thành Cổ Đế, chiến lực vô song. Vậy mà gã còn chưa kịp phô bày uy lực tuyệt thế của bản thân đã bị giết chết. Bị đánh chết trong chín giây. Còn Đao Kiếm Tiên Vương, hắn không có ba hoa.
- Hắn, làm được rồi.
Dù là lúc trước đã xảy ra những chuyện gì, dù bọn họ tò mò biết bao nhiêu nhưng giây phút này, tất cả ánh mắt của bọn họ đều dồn về phía Tần Vấn Thiên đứng trong hư không. Đao Kiếm Tiên Vương trong mắt bọn họ chính là kẻ bọn họ cho rằng không biết trời cao đất rộng là gì, chín giây giết chết Diêm La Vương nghe như là chuyện cười, cũng giống như chuyện ngu ngốc cuồng vọng, cứ cho là hắn cuồng vọng ngu ngốc.
Nhưng giây phút này, hết thảy những nghi vấn, hết thảy những suy nghĩ mà bọn họ cho là đúng, hết thay những điều buồn cười ,đã bị một kiếm của Đao Kiếm Tiên Vương phá hủy.
Đúng như lời hắn đã nói, hắn đã cho Diêm La Vương cơ hội phát huy ra thực lực mạnh nhất nhưng chính Diêm La Vương cũng không tin tưởng, cho đến giây phút mà gã chết đi cũng không biết là đang suy nghĩ điều gì.
Hứa Thanh Dao ngơ ngác nhìn một màn trước mắt, đôi mắt xinh đẹp của nàng hoàn toàn chăm chú về phía ấy. Gió nhẹ thổi qua, váy áo khẽ lay, lông mi nàng cũng chuyển một cái, sau đó đôi mắt xinh đẹp khẽ chợp, hít sâu một hơi, nhìn về bóng người đang đứng ngạo nghễ trong hư không kia. Sau trận chiến này, Đao Kiếm Tiên Vương đã vang danh khắp thành Cổ Đế.
Cho dù là cô gái cửu vỹ hồ tuyệt sắc đang đứng trên đỉnh núi kia giờ phút này cũng chớp chớp đôi mắt, tầm mắt dừng lại ở bóng dáng của Tần Vấn Thiên. Cảm giác có chút bất ngờ, dù nàng chưa từng giao thủ với Diêm La Vương nhưng Diêm La Vương chính là nhân vật tối cao của thành Cổ Đế, thực lực là điều không thể nghi ngờ nhưng lại bỏ mạng trong tay Đao Kiếm Tiên Vương.
- Lợi hại.
Quân Mộng Trần phấn khích hét lớn một tiếng, nói:
- Diêm La Vương này tự phụ cực kì, cứ ra vẻ ta là thiên hạ vô địch, nhưng hôm nay thì sao? Cao cao tại thượng không ai địch nổi, kiểu như khắp thiên hạ không ai bằng gã, nay lại bị Đao Kiếm Tiên Vương tiêu diệt trong chín giây. Quả nhiên, chẳng qua cũng chỉ là hư danh mà thôi, chỉ có thể bắt nạt kẻ yếu hơn.
- Hoàng huynh của ta đi ngang đi dọc thành Cổ Đế, ai lại không biết uy danh của huynh ấy, bao giờ lại đi bắt nạt kẻ cảnh giới thấp hơn chứ?
Sắc mặt Diêm La Thiên càng lúc càng khó nhìn, cho dù là hoàng huynh chết đi rồi cũng không cho phép bị sỉ nhục.
- Uy danh? Một trận đanh năm đó, hắn bắt nạt Đao Kiếm Tiên Vương mới cảnh giới trung cấp Tiên Vương, muốn Đao Kiếm Tiên Vương lăn đến trước mặt quỳ xuống sám hối. Đánh xong trận, hắn dương dương đắc ý. Chừng ba mươi năm, Đao Kiếm Tiên Vương trở về, bước vào nhóm cường giả Tiên Vương. Những chuyện này còn không đủ để chứng minh ư?
Quân Mộng Trần lạnh lùng lên tiếng. Mọi người than thầm trong lòng, tất nhiên là Diêm La Vương không phải chỉ có hư danh, chỉ có thể nói là do Đao Kiếm Tiên Vương quá yêu nghiệt, nhưng mà thắng làm vua thua làm giặc, Diêm La Vương chết trận, uy danh một đời bị hủy đi trong chốc lát, e là có người không biết cũng sẽ châm chọc gã chỉ có hư danh, chẳng qua cũng vậy thôi. Đây chính là điều tàn khốc trong việc tranh phong võ đạo, cho dù là nhân vật tung hoành ra sao, vẫn phải rơi vào kết cục như thế, trước đây có ai nghĩ được vậy đâu? Ai lại dám nghĩ ra?
Chính vì là không ai nghĩ đến nên trong đám cường giả Tiên Vương thực ra cũng không có những nhân vật số một số hai kia, chỉ có cô gái cửu vỹ hồ xuất hiện, những ngườikh ác không đến. Có lẽ bọn họ cho rằng đây chẳng qua chỉ là một trận đánh không có gì đáng nhìn.
- Lại một vị cường giả tuyệt thế ra đời.
Rất nhiều người thầm nói trong lòng, nhìn Tần Vấn Thiên, mây gió thành Cổ Đế, không hổ là thời đại lớn, một nhân vật tuyệt thế chết đi, song song với đó là một nhân vật khác càng yêu nghiệt hơn ra đời.
- Thần mà Diêm La Vương nói cuối cùng có ý gì? Xem Đao Kiếm Tiên Vương như là thần linh à?
Mọi người nhìn Tần Vấn Thiên, tuyệt thế phong hoa, đúng là giống như thần minh vậy, cao cao tại thượng.
Tần Vấn Thiên đảo mắt nhìn xung quanh, nhìn về đám cường giả đang rung động, sắc mặt không chút sợ hãi, bình tĩnh nói:
- Bổn tọa để hắn đến đây quỳ xuống sám hối, tha cho hắn một mạng, nhưng hắn lại một lòng muốn chết, bổn tọa cũng không thể làm gì khác là thành toàn cho hắn.
Nội tâm của đám người ở đây hơi co rút, điều này nếu mà Diêm La Vương nghe được e là tức đến nỗi chết đi thêm lần nữa ... Chỉ là vừa nghĩ đến Tần Vấn Thiên giết chết Diêm La Vương trong chín giây, tất cả chỉ có thể thổn thức trong lòng. Muốn kiêu ngạo cũng phải có tiền vốn, nếu bọn họ có thể làm được như vậy, cũng sẽ kiêu ngạo không khác gì!
Bạn cần đăng nhập để bình luận