Thái Cổ Thần Vương

Hóa đại bàng vào thần sơn

Thần sơn rộng lớn vô tận, lớn đến mức không thể tưởng tượng. Man Hoang chư yêu tề tụ ở thần sơn, cường giả của Tiên Vực cũng lục tục kéo đến. Nhưng dù vậy, ở trước mặt Man Hoang đại yêu vô cùng vô tận, võ tu Tiên Vực vẫn tỏ rõ là quá ít.
Tần Vấn Thiên một đường đi tới trong Yêu Thần sơn, hướng về núi cổ màu vàng kim đứng sừng sững trong thiên khung, đi đến để thăm dò bí mật của thần sơn. Trên đường, bọn họ thấy rất nhiều những chuyện chấn động. Yêu thú tiến hóa, lột xác, những hình ảnh này đang diễn ra ở mỗi một ngóc ngách của thần sơn. Đương nhiên, so với yêu thú tiến hóa lột xác, số lượng Man Hoang yêu thú vẫn lạc chỉ nhiều hơn chứ không ít hơn. Bên trong thần sơn, khắp nơi đều là thi hài.
Cho dù là là đoàn người bọn Tần Vấn Thiên cũng chém chết không ít yêu thú đến mạo phạm.
- Chúng ta đi quá chậm.
Mấy tháng sau, Tần Vấn Thiên nhìn phía trước, nói khẽ. Nơi bọn họ đi qua, tất cả đều đã bị càn quét, Man Hoang đại yêu tới quá nhiều. Khi bọn họ bị ngăn cản ở Đoạn Thiên thành, Man Hoang đại yêu đã chuẩn bị trước. Huống hồ, phía trước còn có nhân vật Yêu Đế Tiên Đế mở đường, cho dù có bảo vật thì cũng bị lấy sạch rồi.
- Man Hoang yêu tộc nhiều vô cùng vô tận, lại có rất nhiều yêu thú vương tộc, lợi hại cỡ nào chứ. Ngươi nhìn Bằng Hoàng tộc thì biết tốc độ của chúng đáng sợ ra sao rồi đấy, so tốc độ với chúng thì căn bản là không có phần thắng.
Trường Thanh Long Hạo lắc đầu nói:
- Hơn nữa, chúng ta cũng không lường trước thần sơn lại lớn đến vậy, đi mãi không thấy điểm cuối.
- Phía trước hình như có kiến trúc.
Đúng lúc này, một vị Tiên Vương đỉnh cấp của Đấu Chiến Thánh tộc lên tiếng.
Đám người Tần Vấn Thiên mắt lóe sáng, nhìn về phía xa, bọn họ đẩy nhanh tốc độ, trong lòng hơi giật mình. Đó không phải là kiến trúc, mà là một yêu thành sừng sững trong sơn mạch vô tận, kéo dài tới tít tận xa ở dưới chân thần sơn.
- Yêu thành, trong thần sơn lại có một tòa yêu thành rộng lớn vô tận.
Đám người Tần Vấn Thiên đi đến trước yêu thành, chăm chú nhìn về phía trước. Tòa yêu thành này cực kỳ cổ xưa, lộ ra khí tức thượng cổ, lại có yêu khí tàn sát bừa bãi ở bên trong. Đó là khí tức khi Man Hoang yêu thú bước vào trong đó lưu lại.
- Chúng ta đã càng lúc càng tiếp cận bí mật của thần sơn, những nhân vật Yêu Đế Tiên Đế đó, với sự cường đại của bọn họ, lúc này chắc chỉ sợ đã đặt chân tới chân thần sơn rồi.
Nam Hoàng Minh Nguyệt mở miệng nói.
- Tiên niệm bị cản trở, chúng ta muốn thăm dò những địa phương quá xa là không thể làm được, chỉ có thể từng bước đi tới dùng mắt mà dò tìm bí mật thôi.
- Có điều như thế cũng tránh được một số phiền toái.
Tần Vấn Thiên lên tiếng. Nếu Tiên niệm không bị ngăn cản, chỉ sợ sẽ có rất nhiều người trực tiếp tới giết hắn. Nhưng không có Tiên niệm, thần sơn rộng lớn mênh mông, muốn bắt gặp cũng là rất khó khăn.
- Đi thôi.
Bước vào trong yêu thành, bọn họ phát hiện tòa yêu thành này đã bị Man Hoang đại yêu chiếm cứ. Khắp nơi đều là Yêu Vương cường đại, ở đâu cũng thấy, những Yêu Vương này ở Tiên Vực cũng chính là tồn tại Tiên Vương.
Yêu Vương giống như Tiên Vương, rất khó trở thành, nhưng mà Man Hoang rộng lớn biết bao. Yêu Thần sơn xuất hiện, toàn bộ Man Hoang Yêu Vương đều tới. Số lượng như vậy, tuyệt đối vô cùng đáng sợ, tương đương với toàn bộ Tiên Vương của Tiên Vực, quả thực là con số không thể tưởng tượng.
Bọn họ bước vào yêu thành, vẫn tiếp tục tiến về phía trước, đi vào sâu trong yêu thành. Mục tiêu vẫn không thay đổi, thần sơn, chỉ có tòa thần sơn đó mới có sức hấp dẫn nhất đối với họ.
- Sao lại thế này?
Đúng lúc này, có mấy vị Tiên Vương đỉnh cấp ánh mắt nghiêm lại, nhìn về phía trước. Nơi đó có một tòa Yêu Giới cung điện to lớn, từ bên trong có gió lốc yêu khí đáng sợ thổi tới. Ngay sau đó, bọn họ nhìn thấy bên trong Yêu Giới cung điện, gió lốc đó hóa thành một đại quân Yêu Vương do các loại yêu thú tạo thành.
- Cái này...
Bọn Tần Vấn Thiên trong lòng chấn động, đại quân Yêu Vương, phải tới mấy trăm Yêu Vương, rầm rộ cuồn cuộn, yêu khí thổi quét thiên địa.
Vào lúc này, thế yếu khi Tiên niệm bị ngăn cản đã thể hiện ra hết. Khi tới gần bọn họ mới nhận thấy được nguy hiểm.
- Bọn họ là tử linh.
Nam Hoàng Minh Nguyệt bỗng nhiên lên tiếng. Bọn Tần Vấn Thiên cũng phát hiện, đại quân Yêu Giới này tuy rằng khí tức khủng bố, nhưng không phải là yêu thú chân chính, mà là thân thể tử linh, nhưng khí tức đó lại thật sự quá mạnh mẽ, căn bản là không thể giải thích.
Chẳng lẽ là hoàn cảnh đặc thù của Yêu Thần sơn đã tạo nên bọn họ?
Dường như chỉ có cách giải thích này.
- Đi thôi.
Tần Vấn Thiên lên tiếng, mọi người ngay lập tức đi sang hướng bên cạnh, đại quân Yêu Vương đó nhắm vào họ mà đuổi giết, trên đường có yêu thú nhưng bọn họ đều giống như không nhìn thấy, mục tiêu chỉ có đám người Tần Vấn Thiên.
- Tựa hồ là chỉ đuổi theo nhân loại, chúng ta tách ra thử xem.
Tần Vấn Thiên lên tiếng. Người của ba phía gật đầu, người của Tần Vấn Thiên và Đấu Chiến Thánh tộc chạy một hướng, Trường Thanh Long Hạo cùng với Nam Hoàng Minh Nguyệt đều tự chạy theo hai hướng khác nhau.
Chỉ thấy đại quân Yêu Vương đó cũng tách ra theo ba hướng khác nhau mà đuổi theo. Đúng như suy đoán của Tần Vấn Thiên, những Yêu Vương tử linh này chỉ đuổi giết nhân loại.
- Tiếp tục tách ra, Tề Dự đi theo ta là được.
Tần Vấn Thiên lại lên tiếng, lập tức người của Đấu Chiến Thánh tộc cũng phân tán. Lúc này, những Yêu Vương tử linh đó tử linh khựng lại một thoáng, sau đó lại truy đuổi theo những hướng khác nhau, người đuổi giết Tần Vấn Thiên và Tề Dự không nhiều lắm.
Chạy được một lúc, Tần Vấn Thiên ngừng lại nói với Tề Dự:
- Có thể giải quyết được không?
- Không thành vấn đề.
Tề Dự gật đầu, xoay người bước về phía trước. Hắn gầm lên một tiếng kinh thiên động địa, thần viên tiên thế, hắn lại quát to một tiếng, đánh ra chiến đấu chưởng ấn, bao trùm cả một phương trời, tiếng nổ đáng sợ ầm ầm truyền ra. Những tử linh này trong nháy mắt bị xóa bỏ một mảng, Tề Dự không chút do dự bước về phía đó, lĩnh vực quy tắc đấu chiến trên người được phóng thích, bao phủ các yêu thú, đánh ra công kích cuồng bạo nhất, chỉ một thoáng đã tiêu diệt toàn bộ những yêu thú này.
- Thiếu chủ, phải cẩn thận một chút.
Tề Dự nói với Tần Vấn Thiên. Ở bên ngoài không tiện xưng hô thánh chủ, bởi vậy bọn họ gọi Tần Vấn Thiên là thiếu chủ.
- Ừ, tòa yêu thành này không ngờ lại có Yêu Vương tử linh.
Tần Vấn Thiên có chút kinh hãi, hai người thay đổi phương hướng, tiếp tục đi về phía thần sơn. Trên đường, bọn họ nhìn thấy rất nhiều cung điện của yêu thú. Tòa yêu thành này giống như là lãnh địa của từng đại yêu, cung điện yêu thú huy hoàng nhất là nơi ở của vua một đám đại yêu.
- Nơi đó là gì?
Tề Dự nhìn về một phía nào đó, chỉ thấy có mấy Man Hoang Yêu Lang Vương đang tụ tập cùng một chỗ. Bọn họ đang nhìn chằm chằm một pho tượng to lớn màu máu rất đáng sợ, thúc dục lực lượng thần bí nào đó, thân thể bọn họ phóng thích ra quang hoa màu máu, lờ mờ có gì đó như đang giác tỉnh.
- Chẳng lẽ tòa cung điện của yêu thú này từng có Man Hoang thuỷ tổ của bọn họ sinh sống, để lại truyền thừa, có thể kích thích tiềm lực của bọn họ ư?
Tần Vấn Thiên nói khẽ, chỉ nghe một tiếng hú sắc bén của Lang Vương truyền ra. Lập tức, Tần Vấn Thiên và Tề Dự trợn mắt há hốc mồm nhìn chằm chằm, có một Yêu Lang Vương thân hình trở nên to lớn hơn, sau lưng hắn mọc ra cánh chim màu máu, bốn vó cũng tráng kiện hơn, lợi trảo cũng trở nên sắc bén hơn, cả người có phù văn màu máu thần bí lượn lờ.
- Xem ra thánh chủ nói trúng rồi, yêu lang không phải là yêu thú huyết thống đẳng cấp cao gì cả, nhưng thỉnh thoảng cũng sẽ sinh ra một số Lang Vương kinh thế. Truyền thừa của bọn họ không thể trực tiếp lưu truyền qua phương thức huyết mạch như thánh thú, chỉ có thể dựa vào biện pháp khác.
Tề Dự nói.
Tần Vấn Thiên gật đầu.
- Nơi đó, rất nhiều Yêu Vương tựa hồ đang tranh đoạt gì đó.
Tề Dự lại chỉ về một phía.
- Còn cả nơi đó nữa, không ngờ có rất nhiều phù cốt, trong mỗi một phù cốt đều cất giấu lực lượng cường đại, tỏa ra ánh sáng, ngưng tụ thành hư ảnh yêu thú.
Có nơi xuất hiện hư ảnh của đại yêu, là sinh ra từ lực lượng của phù cốt, có rất nhiều đại yêu đang vây ở đó triều bái cảm thụ cỗ lực lượng thần bí này.
- Khắp nơi đều là kỳ ngộ, Man Hoang yêu tộc thật sự sắp lột xác rồi.
Tần Vấn Thiên cảm thán. Từ lúc bắt đầu bước vào thần sơn, trên đường toàn gặp kỳ ngộ, Man Hoang yêu thú lột xác tiến hóa, phát sinh dị biến.
- Thiếu chủ cũng tu lực lượng của yêu thú, các loại lực lượng được lưu lại trong Yêu Vương cung điện đó có lẽ cũng có trợ giúp cho thiếu chủ, hay là đi xem thử nhé.
Tề Dự đề nghị.
Tần Vấn Thiên vẫn đi về phía trước, không hề có ý dừng lại.
- Từ lúc bắt đầu bước vào thần sơn ngươi đã thấy rồi đó, một đường đi về phía trước, kỳ ngộ không ngừng, chưa bao giờ dừng lại, hơn nữa càng là vào sâu thì kỳ ngộ càng lớn. Vậy thần sơn sẽ có cơ duyên lớn thế nào?
Tần Vấn Thiên nhìn về bên đó, nói với vẻ chờ mong.
- Nhưng càng đi về phía trước, đại yêu tới tranh đoạt càng lợi hại, nguy hiểm cũng càng lớn hơn. Kỳ thật có những yêu thú rất thông minh, tranh đoạt được truyền thừa mà mình có thể đạt được là thỏa mãn rồi.
Tề Dự có chút lo lắng, Tần Vấn Thiên thèm muốn bí mật của thần sơn. Hắn tuy biết thánh chủ có dã tâm ngút trời, nhưng hắn có thể cảm giác được, mức độ nguy hiểm đang từng bước tăng lên.
Nhất là thiếu chủ chỉ là nhân loại.
- Tề Dự! Ta hiểu ý ngươi, ngươi đi tìm truyền thừa của mình đi, không cần đi theo ta đâu.
Tần Vấn Thiên nói.
- Thiếu chủ.
Tề Dự sắc mặt khẽ biến, vẫn không nói gì, chỉ thấy trên người Tần Vấn Thiên có yêu khí ùa ra, lập tức vù một tiếng, một thân ảnh bằng che trời phủ đất, tràn ngập yêu khí, như là một con yêu thú chân chính, không giống nhân loại.
- Ngươi không phát hiện những Man Hoang yêu thú này nếu không có xung đột trực tiếp về lợi ích thì sẽ không xuống tay với yêu thú sao. Bọn họ cũng thông minh như nhân loại, hy vọng Man Hoang sẽ trở nên cường đại. Bởi vậy chỉ cần không chạm đến lợi ích trực tiếp thì bọn họ nguyện ý nhìn thấy tất cả yêu tộc đều tiến hóa.
Tần Vấn Thiên nói:
- Bởi vậy, với hình thái yêu thú ta sẽ được an toàn. Ý ta đã quyết rồi, ngươi đi đi.
Nói xong, đại bằng giương cánh, theo gió bay lên, lao thẳng về phía thần sơn.
Tề Dự nhìn theo bóng dáng của Tần Vấn Thiên, ánh mắt lóe sáng, lập tức cất bước tiếp tục tiến về phía trước. Thánh chủ đã hóa yêu thú bay đi, không để hắn bảo vệ, nhưng hắn không thể cứ vậy mà rời khỏi được. Cho dù không đồng hành với thánh chủ thì hắn cũng phải đi theo phía sau âm thầm quan sát, nếu gặp phải nguy cơ thì hắn vẫn sẽ ra tay.
Dù sao, cho dù chiến lực của thánh chủ có thể đấu được với Tiên Vương trung giai, nhưng ở trong thần sơn này thì vẫn tỏ ra yếu kém.
Tần Vấn Thiên hóa thân thành đại bằng bay lượn trên hư không, không hề dừng lại. Trên đường đi thấy rất nhiều đại yêu ngẩng đầu nhìn hắn, nhưng hắn không có ý tranh đoạt bảo vật với Man Hoang đại yêu thì không có ai ngăn cản, cho nên tốc độ cực nhanh.
Bay lượn trên trời cao, hai mắt quét nhìn rất nhiều cảnh tượng phía dưới, trong lòng lại càng khiếp sợ. Tòa yêu thành này giống như là địa phương mà yêu thú cường đại nhiều đời trấn thủ thần sơn sinh sống, để lại truyền thừa vô tận.
Nhưng mà, tòa yêu thành này giống như là trấn thủ trước thần sơn, thủ hộ thần sơn.
Thế thì thần sơn có gì?
Một đường đi tới, Tần Vấn Thiên cuối cùng cũng càng lúc càng tới gần thần sơn, đi tới cuối yêu thành. Hắn mặc dù ngự không phi hành, nhưng vẫn phải ngước nhìn thần sơn, tòa thần sơn đó như là thật sự nối liền với trời, không thấy điểm cuối, cần phải từ phía dưới một đường đi lên núi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận