Thái Cổ Thần Vương

Không thành Tiên Vương thì không trở về

Trường Thanh Đại Đế tất nhiên sẽ không chi phối ý định của Tần Vấn Thiên, trong hoàng cung Trường Thanh Tiên quốc hiện giờ cũng có đại trận truyền tống trực tiếp đi thông tới Thiên Biến Tiên môn, Tần Vấn Thiên sau khi bịn rịn chia tay Thanh nhi thì liền trở về Thiên Biến Tiên môn.
Thiên Biến Tiên môn, phủ đệ của Tần Vấn Thiên, sau một ngày tụ tập với người nhà, Tần Vấn Thiên lúc này đang ở với Mạc Khuynh Thành, Luyện Ngục, cùng với tiểu hỗn đản, chỉ nghe Tần Vấn Thiên nói:
- Ta chuẩn bị bế quan một lần, thời gian không xác định, có thể sẽ rất lâu, ta sau khi bước vào cảnh giới Tiên Vương, mới có thể xuất quan.
- Ài, mới trở về mấy tháng đã muốn bế quan, thật là chán.
Tiểu hỗn đản non nớt nói.
- Ngươi cũng đừng nhàn rỗi, ta sẽ nhờ Thái Sơn Tiên Vương, sau khi ta bế quan, sẽ có người dẫn ngươi và Luyện Ngục tới đại sơn Man hoang ở cực Tiên Vực, ngươi phải chiếu cố Luyện Ngục thật tốt cho ta.
Tần Vấn Thiên gõ đầu tiểu tử kia.
Tiểu hỗn đản nhảy dựng lên, lườm Tần Vấn Thiên nói:
- Man hoang Thập Vạn Đại Sơn trong truyền thuyết, thế giới của yêu thú? Ngươi nhẫn tâm để cục cưng của ngươi tới chốn tàn khốc đó sao?
- Nhẫn tâm chứ.
Tần Vấn Thiên không chút khách khí gật đầu nói.
- Khuynh Thành.
Tiểu hỗn đản cực kỳ ủy khuất nhìn Mạc Khuynh Thành, mặt lộ vẻ cầu cứu.
- Tiểu hỗn đản ngươi lười lắm, đừng lãng phí thiên phú của mình, Man hoang Thập Vạn Đại Sơn là thiên đường của yêu thú, có lẽ ngươi có thể gặp được đồng loại ở đó đấy.
Mạc Khuynh Thành mỉm cười bảo.
- Địa ngục của yêu thú thì có.
Tiểu hỗn đản bĩu môi, ủy khuất lườm Tần Vấn Thiên và Mạc Khuynh, Tần Vấn Thiên kì thực cũng không đành lòng, nhưng mà hắn không hề coi tiểu hỗn đản và Luyện Ngục là sủng vật của hắn. Bọn họ tuy là yêu thú, nhưng cần có thế giới của mình, như vậy nhất định phải ra ngoài xông pha. Hiện giờ cảnh giới của bọn họ cũng không thấp, nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có Man hoang Thập Vạn Đại Sơn là địa phương thích hợp nhất.
- Nhớ bảo vệ Luyện Ngục cho tốt, bằng không ta sẽ tìm ngươi tính sổ đó.
Tần Vấn Thiên gõ đầu tiểu tử kia.
- Ừ, tiểu Luyện Ngục ngoan, ngươi phải nghe lời ta đó.
Tiểu hỗn đản nhảy lên vai Luyện Ngục, vươn cái móng vuốt nhỏ ra ôn nhu xoa tóc của Luyện Ngọc, khiến cho Luyện Ngục trợn mắt, vẻ mặt ghét bỏ.
- Các ngươi đi đi.
Tần Vấn Thiên nhìn hai đứa trẻ rồi cười bảo, Luyện Ngục gật đầu rồi dẫn tiểu hỗn đản đi.
Mạc Khuynh Thành dựa vào người Tần Vấn Thiên, ôn nhu nói:
- Đại Đế đã gả Thanh nhi tỷ tỷ cho ngươi, có quyết định thời gian cử hành hôn lễ chưa?
- Lần này bế quan chính là vì việc này, lúc ở Trường Thanh Tiên quốc gặp một số phiền toái, thế lực chiến bại trong Tài Quyết chi chiến vẫn không cam lòng bỏ cuộc, đợi tới đặt chân vào cảnh giới Tiên Vương thì mới thương lượng việc kết hôn.
Tần Vấn Thiên nhẹ giọng nói:
- Khuynh Thành, lần này ta còn nhờ Đế Quân, cũng bố trí an bài cho nàng, muốn đưa nàng tới tu hành dưới môn hạ của một vị cường giả Đế cảnh, nàng sẽ không trách ta chứ?
- Ta nghe theo lời ngươi.
Mạc Khuynh Thành cười cười.
- Ừ, Khuynh Thành, ngươi có thể bước vào Thiên Đạo Thánh viện, thiên phú đã là rất lợi hại rồi, ngươi cũng phải cố gắng tu hành đó, tương lai phải đuổi kịp ta.
Tần Vấn Thiên ôm Khuynh Thành vào lòng, cái gọi là hắn đi bế quan tất nhiên sẽ trực tiếp tới Thiên Phù giới, Thiên Phù giới có quy củ là không cho phép tiết lộ, mà hắn thì dùng phương thức bế quan lặng lẽ rời khỏi, không để lại nghi ngờ là an toàn nhất, không bị ai phát hiện, hơn nữa Khuynh Thành cũng không phải lo lắng cho mình.
Không chỉ như vậy, lần này, hắn sẽ đưa đám người Nhược Hoan tỷ Tần Dao tỷ tới các địa phương để tu hành, chiến đấu giữa Đông Thánh Tiên môn và Thiên Biến Tiên môn chưa bao giờ bình ổn, năm đó còn từng phát sinh chuyện Tần Dao và Nhược Hoan gặp nạn, cho dù là Vân Châu thành không phải là an toàn tuyệt đối, nếu để họ cứ ở trong Tiên môn mãi thì cũng quá nhàm chán, hơn nữa, cho dù thiên phú yếu một chút, cảnh giới của bọn họ cũng đều cần phải đề thăng, nếu không sẽ rất dễ già đi.
Về phần bản thân hắn, lần này vào tu luyện, nếu không có chuyện đặc biệt trọng đại phát sinh, Tần Vấn Thiên định chưa đặt chân vào cảnh giới Tiên Vương thì sẽ không trở về, đây là quyết tâm của hắn.
Gặp nhau mấy ngày, Thiên Biến Tiên môn bí mật lục tục đưa thân nhân của Tần Vấn Thiên tới các nơi tu hành, tiểu hỗn đản và Luyện Ngục cũng đi rồi, bị đưa tới Man hoang Thập Vạn Đại Sơn ở cực bắc Tiên Vực, Khuynh Thành cũng ly khai, tuy rằng không nữa, nhưng Khuynh Thành vẫn mỉm cười mà đi, nàng ta biết mình nên tu hành cho tốt, nàng ta cũng minh bạch tương lai của Tần Vấn Thiên là ở đó, tương lai của hắn là tinh không bao la, nàng ta không cần phải cường đại như vậy, nhưng ít ra cũng không thể yếu hơn quá nhiều.
Tần Vấn Thiên cuối cùng cũng an tâm bế quan, bản thân đi vào nơi bế quan, sau đó dùng pháp quyết mở cửa vào Thiên Phù giới, một mình bước vào trong Thiên Phù giới.
Trong Thiên Phù giới, núi xanh nước biếc, giống như thế ngoại tiên cảnh. Tần Vấn Thiên hít vào một hơi thật sâu, lộ ra một nụ cười, hắn đã lâu rồi chưa tới Thiên Phù giới, năm đó hắn khi bước vào Thiên Phù giới còn chưa thành tiên, hiện giờ đã là cảnh giới Tiên Thai đỉnh phong.
Có điều, đệ tử của Thiên Phù giới, cho dù là Tiên Đế Tiên Vương cũng có rất nhiều, hắn tất nhiên không có gì đáng để kiêu ngạo cả.
Thân hình lóe lên, Tần Vấn Thiên một đường đi về phía trước, trên đường có không ít cường giả ngự không mà đi, thỉnh thoảng có người gật đầu chào hỏi Tần Vấn Thiên, Tần Vấn Thiên tất nhiên cũng mỉm cười đáp lại.
Tần Vấn Thiên trực tiếp đi tới phía trước một bức tượng cực lớn của Thiên Phù giới chủ, nhìn thân ảnh cực lớn hiểu rõ thiện hạ này, Tần Vấn Thiên nhẹ giọng nói:
- Sư tôn, lần này tu hành gặp bình cảnh, không biết khi nào có thể bước vào cảnh giới Tiên Vương, hy vọng ở chỗ sư tôn sẽ có thể có được chỉ dẫn.
Nói xong, Tần Vấn Thiên thân hình lấp lánh, tới thẳng Thiên Phù cung trong tay pho tượng, vừa hay lúc này trong Thiên Phù cung không có ai, Tần Vấn Thiên liền trực tiếp cất bước vào trong đó.
Bên trong Thiên Phù cung điện, Tần Vấn Thiên đi đến chỗ trung tâm, khoanh chân mà ngồi, trên không kim quang đầy trời, xuất hiện từng bức hoạ, ánh sáng của phù văn vô tận chiếu xuống người Tần Vấn Thiên, để hắn được tắm rửa trong đó.
Trong Thiên Phù cung có Thiên Phù bảo điển, chính là vật tu hành sư tôn Thiên Phù giới chủ lưu lại, bao hàm toàn diện, tu vi khác nhau tới cảm ngộ thì sẽ có thu hoạch khác nhau.
Khí tức trên người Tần Vấn Thiên phóng ra ngoài, thánh phẩm Tiên Thai hoàn mỹ nở rộ, quy tắc chi lực tràn ngập, trong phút chốc quanh người hắn tất cả đều là lực lượng mà hắn tu luyện.
Trong phút chốc, từng đạo quang văn ùa vào trong óc Tần Vấn Thiên, hắn im lặng nhắm mắt hấp thu tất cả.
Đây là lần thứ hai Tần Vấn Thiên tu hành trong Thiên Phù cung, Thiên Phù bảo điển chính là đại đạo phù văn, cho rằng tất cả trong thiên địa đều từ phù văn đúc ra, tinh thần chi lực và phù văn chi lực dẫn động quy tắc, từ đó mới có thần thông, trận pháp, thần binh lợi khí, lực lượng tinh thần và cơ sở tu hành, văn quy giúp tinh thần chi lực câu thông thiên địa, là ngôn ngữ của quy tắc đại đạo.
Lần này cảm ngộ, những bảo điển in vào trong đầu của Tần Vấn Thiên, lại khiến hắn có cảm ngộ hoàn toàn mới, hết sức chăm chú đắm chìm trong đó, không thể tự thoát khỏi.
Thiên Phù bảo điển phân tích đạo tu hành từ cơ sở, khiến cho người ta sinh ra một loại cảm giác đại đạo đơn giản, rất dễ tiếp nhận.
Thí dụ như tinh thần chi lực dung hợp với 'Phù văn' ngôn ngữ quy tắc đến trình độ nhất định thì có thể phóng thích ra lực lượng quy tắc, còn lực lượng thuộc tính mà tinh hồn ban cho tu sĩ võ mệnh khác nhau thì quy tắc được tạo thành cũng khác nhau.
Nhưng người tu hành khi tu hành sẽ không lĩnh ngộ từ bản chất mà tu hành, mà là thuận theo tự nhiên để tu hành, cái này cũng giống như trẻ con học nói, nó không học ngôn ngữ mà nghe nhiều thì tự dưng biết nói, hơn nữa thoạt nhìn không có gì khác nhau, nhưng chỉ có khi thật sự học tập ngôn ngữ thì mới có thể hiểu biết sâu sắc hơn về ý nghĩa.
Bởi vậy, biết bản chất tu hành đối với tu hành tất nhiên có trợ giúp, nhất là đến cảnh giới hiện giờ của Tần Vấn Thiên thì càng như vậy, sau này tu hành, sự ỷ lại vào ngộ tính thì càng lúc càng mạnh.
Có lẽ mỗi người đột phá trình độ Tiên Vương sẽ đi những con đường khác nhau, bọn họ dùng phương thức bất đồng, cảm ngộ bất đồng để phá cảnh, nhưng có một điểm giống nhau, đó chính là đúc thành lĩnh vực quy tắc hoàn thiện, ngưng tụ thân thể quy tắc hoàn mỹ.
Nhưng phải làm như thế nào để đạt được tất cả những điều đó? Thiên Phù bảo điển không nói cho Tần Vấn Thiên thậm chí là hoàn toàn cắt đứt, đây là một bước trọng yếu trên con đường tu hành, là phải dựa vào chính mình để vượt qua.
Cũng là cảnh giới Tiên Vương, chênh lệch sẽ rất lớn, bởi vì tinh hồn của mỗi người khác nhau, thuộc tính quy tắc khác nhau, con đường lĩnh ngộ quy tắc của mỗi người khác nhau, điều này sẽ nảy sinh uy lực của thần thông quy tắc cũng sẽ có chênh lệch cực lớn, thậm chí là không thể vượt qua.
Nếu không cùng là cảnh giới Tiên Vương, Bạch Vô Nhai ở thế giới hạt căn bản đánh một trận vì sao có thể uy hiếp các Tiên Vương? Hắn dựa vào cái gì mà đánh một trận giết được Diễm Uyên, khiến đối phương ngay cả năng lực đào vong cũng không có.
Tần Vấn Thiên ở trong Thiên Phù cung tĩnh tu mấy tháng, hắn không mượn dùng thiên phú bảo điển tu hành lĩnh ngộ lực lượng thần thông, mà là thuần túy lĩnh ngộ cảnh giới, mục đích hiện tại của hắn chỉ là bước vào Tiên Vương cảnh.
Một ngày này, Tần Vấn Thiên ra khỏi Thiên Phù cung, ở ngoài Thiên Phù cung, có một vị cường giả đang im lặng ngồi nhắm mắt tu hành, tựa hồ như có phát hiện, hắn mở mắt nhìn về phía Tần Vấn Thiên.
- Sư huynh.
Tần Vấn Thiên gật đầu với người này.
- Sư đệ mới nhập môn à?
Đệ tử trong Thiên Phù giới không phải quen nhau hết, bởi vậy đối phương mới hỏi thế.
- Nhập môn đã nhiều năm rồi, hiện giờ đang bị kẹt ở Tiên Thai đỉnh phong, đang tìm kiếm cơ hội đột phá.
Tần Vấn Thiên cười nói:
- Sư đệ muốn ra ngoài lịch lãm một phen, sư huynh có biết nơi nào thích hợp không?
- Thì ra là thế, Tiên Vực rộng lớn, cơ duyên không ít, tất cả phải xem số mệnh của ngươi, cũng không thể nói rõ là đi đâu lịch lãm thì thích hợp nhất cả, ngươi cứ tùy theo tâm của mình đi.
Người đó cười nói.
- Đa tạ sư huynh, chỉ là sư đệ từ phía đông Tiên Vực mở cửa vào để tiến vào Thiên Phù giới, nếu ra ngoài thì cũng chỉ có thể là về chỗ cũ, nhưng mà sư đệ muốn tới bắc bộ Tiên Vực, sư huynh có biết có thể tìm được sư huynh đồng hành ở đâu để dẫn ta ra ngoài không?
Tần Vấn Thiên khiêm tốn nói, quy củ của Thiên Phù giới là như vậy, hắn từ phía đông Tiên Vực mở cửa Thiên Phù giới, như vậy muốn ra ngoài cũng chỉ có thể quay lại chỗ cũ, chứ không thể trực tiếp ở trong Thiên Phù giới mở một cánh cửa khác để ra, trừ phi là đi theo những người khác để ra ngoài.
- Phía đó có không ít sư huynh đệ, thỉnh thoảng sẽ trao đổi chút chuyện, ngươi có thể tới đó nhờ giúp đỡ."
Tiên Vương đó chỉ về một hướng, Tần Vấn Thiên gật đầu, nói:
-Đa tạ sư huynh.
Nói xong hắn liền cáo từ, tuy rằng vào Thiên Phù giới đã rất nhiều năm, nhưng đối với Thiên Phù giới hắn vẫn không quen thuộc lắm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận