Thái Cổ Thần Vương

Kim Diễm Thần Ưng

Phía trên Vân Thiên Chiến Đài có người nhìn về phía Quân Mộng Trần, trên tám mươi mốt tòa chiến đài, có vài người cực kỳ mạnh mẽ, trên người họ có hào quang chiến khí hàng ngàn trượng, thậm chí có thiên kiêu đã có được vạn trượng chiến khí, lơ lửng giữa trời, giống như một chiến thần.
Cuộc chiến đấu tuyển chọn mở ra đã được vài ngày, những trận chiến đấu diễn ra liên tiếp. Vài người mạnh nhất vẫn đang chiến thắng liên tiếp, chưa bại lần nào, mỗi người đều tích được vạn trượng chiến khí.
Những người có thể có được vạn trượng chiến khí đó là những thiên kiêu cao cấp nhất của Vân Châu. Thực lực của bọn hắn đã cực kỳ đáng sợ, còn thêm chiến khí nữa thì càng khó có thể đánh bại họ.
Trước đó, bọn họ vẫn là những nơi tập trung nhiều ánh mắt nhất, tỏa sáng cả một vùng, nhưng khi Tần Vấn Thiên xuất hiện, vì những việc hắn đã làm tại thành Phiêu Tuyết cho nên những ánh mắt khác mới tập trung qua hắn.
Nhưng sau khi nghe được câu nói của Quân Mộng Trần thì có hai kẻ có được vạn trượng chiến khí nhìn chằm chằm vào ba người bọn họ.
- Rất đáng tiếc vì cảnh giới của hai chúng ta khác nhau, nếu không thì ta sẽ không cho ngươi cơ hội bước lên chiến đài.
Một người trong đó hờ hững nói, tu vi của người này là Thiên Tượng ngũ trọng, là đệ tử của Vân Lâu Thánh Môn, tên là Tổ Huyên. Là một trong những đệ tử kiệt xuất của Vân Lâu Thánh Môn tham gia lần này, có hi vọng cực lớn lọt vào top 1000.
- Nếu như ngươi và ta cùng tại một cảnh giới thì vạn trượng chiến khí của ngươi sẽ là của ta.
Quân Mộng Trần nhếch miệng cười nói, khuôn mặt điển trai lộ ra bộ dáng vô tội, nhưng câu nói của hắn lại rất dễ dàng để thu hút cừu hận.
- Tổ Huyên, tên đó rất cuồng a.
Một gã có vạn trượng chiến khí khác cũng là một thiên kiêu kiệt xuất của Vân Châu, tu vi cũng mạnh hơn Tổ Huyên, hắn có cảnh giới là Thiên Tượng lục trọng. Hắn cười nhạt, nhẹ nhàng đi xuống chiến đài.
- Liên tục chiến đấu cũng khá lâu rồi, cũng nên đi nghỉ ngơi một chút, chiến đài này ta tặng cho những người khác.
- Cô Thần, sao không tiếp tục tới khi đạt được mười vạn trượng chiến khí? Sẽ nối thẳng trời cao a.
- Không vội.
Cô Thần lạnh nhạt nói, chỉ trong nháy mắt đã đi xuống dưới đài, những người xung quanh vội vàng nhường đường cho gã. Những thiên kiêu chân chính luôn được người kính trọng, những người khác nhìn vào Cô Thần thì có tán thưởng và cũng có chiến ý.
- Ngươi và tên nhóc ngạo mạn kia có cảnh giới không giống nhau, nhưng sư tỷ hắn cũng có tu vi giống ngươi a, đánh bại cô ta cũng như nhau vậy.
Chỉ nghe thấy có tiếng nói từ Vạn Thánh Thư Viện truyền sang, một vị cường giả hô lớn, hiển nhiên là đang nói với Tổ Huyên.
- Cũng đúng.
Tổ Huyên cười một tiếng rồi nhìn về phía của Tử Tình Hiên:
- Nhưng mà lại là bắt nạt mỹ nữ, có chút xấu hổ a.
Tử Tình Hiên ngẩng đầu nhìn về phía Tổ Huyên, nói một câu:
- To mồm.
Nghe được câu này, giữa hai lông mày của Tổ Huyên hiện lên một tia sắc bén, lập tức cười nói:
- Nếu như vậy, ta cũng không khiêm tốn.
Nói xong, hắn đi tới hướng Tử Tình Hiên, vạn trượng chiến khí trôi xung quanh tôn sự uy phong của hắn lên, như có thể ép vỡ tất cả.
- Sư tỷ, để cho những người này mở rộng tầm mắt một chút.
Quân Mộng Trần mở miệng nói, sau đó nhìn về phía người vừa nói chuyện của Vạn Thánh Thư Viện, ngón tay chỉ thẳng, trên mặt lộ vẻ kiêu ngạo, nói:
- Giật dây người khác có gì mà hay, có giỏi thì ra lệnh các hậu bối của ông tới đây khiêu chiến ta. Một mình ta chấp tất những kẻ có tu vi Thiên Tượng tam trọng của thư viện ông.
- Càn rỡ, trưởng bối của ngươi không dạy ngươi cách nói chuyện với tiền bối sao?
Quân Mộng Trần cười tà:
- Trưởng bối ta chỉ dạy ta làm cách nào để dạy bảo những bọn chuột nhắt mà thôi. Đã không dám chiến thì câm miệng đê.
- Bất kỳ đệ tử nào của Vạn Thánh Thư Viện muốn đánh bại các ngươi rất dễ dàng.
Lão già rất tức giận, bị một hậu bối khiêu khích là rất mất mặt, hơn nữa tên nhóc này cuồng cũng giống với Tần Vấn Thiên.
- Để ta đánh chết tên cuồng vọng này.
Phía dưới có một thiên kiêu của Vạn Thánh Thư Viện đứng ra.
- Tốt.
Lão già kia mở miệng khen, một lát sau, người thanh niên kia đã đi tới chiến đài của Quân Mộng Trần.
- Chỉ bằng ngươi? Khí thế yếu như vậy, xứng danh là thiên kiêu sao?
Khuôn mặt của Quân Mộng Trần trở nên sắc bén không gì sánh được, chỉ thấy hắn mở miệng, gầm lên một tiếng:
- Cút!
Tiếng hét kinh thiên động địa, trong trời đất giống như có một cơn bão quét qua, có thể giẫm đạp tất cả, có thể chém đứt hư không, mỗi một ngọn gió trong cơn bão này đều có lực sát thương cực kỳ kinh người.
Thiên kiêu của Vạn Thánh Thư Viện chỉ cảm thấy cả người như bị hàng ngàn hàng vạn lưỡi đao cắt qua, trên người hắn vội vàng hiện lên ánh sao lóng lánh bảo vệ thân thể. Nhưng chỉ một lát, vòng phòng ngự đã bị đánh nát, cơn bão khủng bố trực tiếp nghiền ép qua. Trên mặt thiên kiêu kia lộ ra vẻ hoảng sợ, thân thể như muốn bị cắt ra thành từng mảnh nhỏ, dưới sự khủng bố này mà hóa thành từng hạt nhỏ.
- Bành!
Một tiếng vang tận trời, thân thể của thiên kiêu kia bị nổ nát bấy, biến thành bụi bặm bay bay theo cơn gió.
Quân Mộng Trần dừng lại, mọi người rất kinh hãi nhìn vào người thanh niên này. Ánh mắt hắn lúc này rất sắc bén làm cho người ta hoảng sợ, trong đôi mắt lấp lánh như có ánh sáng của vương giả, chỉ cần nhìn ánh mắt của hắn thì có thể khiến người khác sinh lòng kính phục từ tận nội tâm.
- Lại thêm một tên biến thái.
Trong lòng mọi người đều run nhẹ, mắng thầm một tiếng. Xem ra lần tuyển chọn này của Vân Châu sẽ xuất hiện rất nhiều yêu nghiệt đây.
Người trẻ tuổi trước mắt này mặc dù ngông cuồng, giọng nói có chút nóng nảy nhưng mà sức chiến đấu lại cực kỳ đáng sợ, chỉ cần gầm lên một tiếng đã giết chết một vị thiên kiêu, những kẻ có thể đứng ở trên chiến đài đã có thể chứng minh bọn hắn có thể có sức chiến đấu vượt qua cảnh giới bản thân, nhưng mà vẫn bị kẻ này gầm một tiếng mà chết, có thể thấy được một chút sức chiến đấu của hắn như thế nào.
- Đệ tử của Vạn Thánh Thư Viện cũng không ra làm sao cả.
Tần Vấn Thiên tự nhiên là biết thực lực của Quân Mộng Trần, nên khi hắn thấy sắc mặt xanh mét của những cường giả Vạn Thánh Thư Viện thì cũng không quên bổ thêm một đao.
Trên một tòa chiến đài khác, Tổ Huyên và Tử Tình Hiên đang chiến đấu.
Tổ Huyên có vạn trượng chiến khí bay xung quanh, Tinh Thần Thiên Tượng phát sáng chói mắt, có thêm cả hàng ngàn hàng vạn nắm đấm trôi nổi trên trời, mỗi một nắm đấm đều ẩn chứa uy lực cực kỳ đáng sợ. Khi hắn tấn công, tất cả nắm đấm đều tấn công, vô cùng vô tận, Thần chặn giết Thần.
Nhìn Tổ Huyên chiến đấu rất vui vẻ, loại sức mạnh liên miên này làm cho người ta có thể cảm nhận được sự mạnh mẽ của tu sĩ cảnh giới Thiên Tượng.
Tinh Thần Thiên Tượng của Tổ Huyên là do nhiều loại chân ý dung hợp lại mà thành, nắm đấm của hắn không chỉ có mạnh mẽ cuồng bạo mà tốc độ cũng cực nhanh, nặng vô cùng. Mỗi một nắm đấm sáng chói rơi xuống đều giống như có thể ép nát trời đất, dưới sự công kích của hắn thì Tử Tình Hiên chỉ có thể dùng tốc độ nhanh chóng mà tránh né, nhưng mà vẫn phải lùi lại không ngừng.
- Công kích rất mạnh, kẻ có thể đạt được vạn trượng chiến khí đúng là không phải kẻ tầm thường a, hơn nữa còn tăng thêm sức mạnh của chiến khí để cho sức chiến đấu của hắn càng tăng lên mấy lần. Tử Tình Hiên có vẻ bị động, nhưng mà Tử Tình Hiên còn chưa có chính thức chiến đấu đâu.
Tần Vấn Thiên nhìn qua rồi nói thầm một tiếng. Lúc này, đầy trời nắm đấm của Tổ Huyên bay xuống, đập vào Tử Tình Hiên, hắn ngạo nghễ nói:
- Ngươi không phải là đối thủ của ta, để ta đưa ngươi xuống dưới.
- Ô…ô…n…g!
Hắn vừa nói xong thì trên người của Tử Tình Hiên hiện lên ngọn lửa mạnh màu vàng kim, bay thẳng lên trời, cả người nàng giống như đang cháy rừng rực, giống như một vầng mặt trời vậy. Trong đôi mắt bắn ra một vệt thần quang, trên người của nàng giống như có một cỗ lực lượng huyết mạch siêu mạnh bộc phát.
- Ngươi nghĩ mình rất mạnh sao?
Ánh mắt của Tử Tình Hiên bắn ra ánh sáng màu vàng như mặt trời ban trưa. Toàn thân bị bao phủ bởi ánh lửa, đi tới trước, trên hư không xuất hiện tinh thần thiên tượng, nhưng tinh thần thiên tượng của nàng còn chói mắt hơn cả mặt trời, có rất nhiều thần ưng vàng kim ở trên đó.
Sau lưng nàng, cũng xuất hiện hư ảnh của một thần ưng màu vàng kim khổng lồ, trên lưng nàng có một đôi cánh ưng khổng lồ, rực rỡ vô hạn.
Rất nhiều người đứng thẳng dậy, nhìn chăm chú vào Tử Tình Hiên. Sức mạnh của huyết mạch này thật sự mạnh, mặc dù cách rất xa nhưng vẫn có thể cảm nhận được uy áp mà Tử Tình Hiên lộ ra.
Tổ Huyên cũng sửng sốt, hắn cũng không biết cô gái trước mặt lại đáng sợ như vậy.
- Ô…ô…n…g!
Ánh sáng chiếu khắp nơi, thân thể của Tử Tình Hiên biến thành một vòng ánh sáng, giống như một thần ưng lao về phía Tổ Huyên.
Giờ này, lực lượng trên người Tổ Huyên bộc phát hoàn toàn, vô tận nắm đấm bắn ra, đánh về phía Tử Tình Hiên.
Con mắt Tử Tình Hiên bắn ra từng luồng sáng, lại có ánh sáng khủng bố bắn ra, làm cho những nắm đấm phía trước đều vỡ vụn. Cùng lúc đó, bàn tay nàng chộp tới, vô tận thần ưng cũng bay theo ra, đập nát từng nắm đấm, cả người Tử Tình Hiên đều không bị cản trở lao tới trước mặt Tổ Huyên.
- Ngươi còn chưa xứng để nói chuyện với ta.
Một tiếng nói cao ngạo xuất ra từ trong miệng Tử Tình Hiên, bàn tay nàng đập tới, một thần ưng khổng lồ bay ra, trực tiếp xuyên qua người Tổ Huyên.
Cả người Tổ Huyên run rẩy, sợ hãi. Chiến khí trên người tuôn ra, vạn trượng chiến khí đều chuyển qua người của Tử Tình Hiên. Sau một tiếng nổ vang, cả người Tổ Huyên biến mất trong hư không, biến thành từng luồng ánh lửa, tiêu tan thành mây khói.
Còn Tử Tình Hiên thì cướp được vạn trượng chiến khí, dưới sự bao phủ của hư ảnh thần ưng, còn thêm hào quang của chiến khí làm nàng giống như một nữ thần. Ánh mắt nàng quét qua làm người bình thường không dám nhìn thẳng, nàng giống như một nữ chiến thần trời sinh, có cực mạnh chiến thể và huyết mạch cực kỳ đáng sợ.
- Sư tỷ quá lợi hại.
Quân Mộng Trần khen ngợi, trận chiến này rất đẹp đẽ, để cho ánh mắt của mọi người đều tập trung trên người nàng.
Nhìn ba sư huynh đệ đồng môn ở trên chiến đài thì mọi người đều có thể thấy ánh sáng chói mắt từ ba người họ tỏa ra. Ba người này tới từ đâu?
Nếu mà người đã xuất hiện tại thành Phiêu Tuyết mà nhìn thấy cảnh này thì chắc chắn sẽ không nghi ngờ bọn họ xuất thân từ một thế lực lớn siêu hạng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận