Thái Cổ Thần Vương

Chiến lục cường

Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: Truyện YY
Lần này truy sát Tần Vấn Thiên có sáu đại cường giả của Bạch Hổ tộc, trước đây các cường giả Nam Hoàng thị chạy thoát thân, người bị truy sát khắp nơi khó tìm kiếm tung tích đối phương, cho nên bọn họ bắt đầu chia rẽ đội ngũ, hóa thành từng đội ngũ nhỏ tiến hành truy sát, đều đặn phân phối lực lượng.
Trước mắt trong sáu người truy sát Tần Vấn Thiên, người dẫn đầu chính là Kiếm Vương Cổ Tiêu, lúc trước trên chiến đài Trường Thanh Tiên Quốc, cảnh giới của hắn là Tiên Thai lục trọng, không ai bì nổi, chính là Kiếm Vương, lần đầu tiên lúc Tần Vấn Thiên đạp Thạch Chung Bích, hắn cũng ở đó, muốn sỉ nhục Tần Vấn Thiên, Tần Vấn Thiên lại bước ra tám mươi mốt bước.
Hiện tại tu vi của Cổ Tiêu đã vô cùng mạnh mẽ, bước vào cảnh giới Tiên Thai bát trọng, có thể tưởng tượng được hiện tại hắn mạnh tới mức nào.
Ở bên cạnh hắn có một vị Tiên Thai thất trọng, một vị cường giả Chí Tôn kiếm phái Tiên Thai lục trọng, tất cả đều theo Cổ Tiêu ngự kiếm mà đi, nhanh như tia chớp
Ngoại trừ ba người bọn họ ra, còn có ba đại cường giả, một vị đại yêu Bạch Hổ tộc Tiên Thai thất trọng, hai vị cường giả Thiên Lam Tiên Quốc, một vị Tiên Thai thất trọng, một vị Tiên Thai bát trọng.
Đội hình như vậy, có thể nói mạnh mẽ đến cực điểm, giết Tần Vấn Thiên chỉ có cảnh giới Tiên Thai lục trọng, theo bọn họ tuyệt đối không thành vấn đề.
Mặc dù lúc Tần Vấn Thiên và Lôi Phách chiến đấu đã từng thể hiện ra lực chiến đấu siêu cường, nhưng có Cổ Tiêu ở đây, một mình hắn đã có thể so với Lôi Phách, thậm chí người của Chí Tôn kiếm phái hiểu rõ, Cổ Tiêu Tiên Thai bát trọng đáng sợ thế nào, chỉ có thể trên cả Lôi Phách.
Năm đó Tần Vấn Thiên dùng toàn lực mới có thể đánh giết Lôi Phách ra khỏi Thông Thiên giới, nếu như là Cổ Tiêu, hắn có thể làm được càng hoàn mỹ hơn Tần Vấn Thiên, thực lực của hắn đã trên Tần Vấn Thiên, huống hồ còn có sự trợ giúp của năm đại cường giả, đội hình như vậy, mặc dù là thiên kiêu Tiên Thai cửu trọng cũng chết không thể nghi ngờ.
Cuối cùng, ánh mắt của đám người Hoàng Sát Thiên thậm chí đều có thể nhìn thấy được bóng lưng Tần Vấn Thiên, thấy Tần Vấn Thiên giống như chim đại bàng tiếp tục đi về phía trước, đôi mắt Cổ Tiêu giống như một thanh lợi kiếm ra khỏi vỏ.
- Bằng hữu của ngươi chết bị thương vô cùng nghiêm trọng, những thánh nữ Nam Hoàng thị đều đẹp vô song, không biết có mấy người bị xúc phạm rồi, ngươi còn có mặt mũi tuyên bố trở về, nếu như ta là ngươi, ta đã sớm tự sát, nếu như ngươi chết, có lẽ cường giả khắp nơi sẽ không còn truy sát những người của Nam Hoàng thị như trước nữa.
Giọng nói của Cổ Tiêu giống như từng thanh lợi kiếm truyền vào tai Tần Vấn Thiên.
Vậy mà Tần Vấn Thiên giống như hoàn toàn không nghe thấy, tiếp tục đi về phía trước.
- Tần Vấn Thiên, ngươi có phải còn có một vị thê tử gọi Mạc Khuynh Thành, ngươi hẳn còn chưa biết nàng cũng tới thánh viện chứ, chỉ có cảnh giới Tiên Thai nhất trọng như nàng, lại có đôi mắt đẹp vô song, ngươi có thể thử tưởng tượng một chút kết cục của nàng sẽ như thế nào.
Một vị cường giả Thiên Lam Tiên Quốc cao giọng nói.
Quả nhiên, lời này vừa dứt, Tần Vấn Thiên đang đi về phía trước đột nhiên dừng bước, hắn đột nhiện xoay người lại, trong đôi mắt bắn ra hàn quang, nhìn về phía người nói chuyện kia.
Khuynh Thành, nàng cũng tới thánh viện sao?
Đối mặt cục diện như vậy, Khuynh Thành, nàng sẽ như thế nào?
Nhìn thấy Tần Vấn Thiên dừng bước và xoay người, cường giả Thiên Lam Tiên Quốc cười lạnh, thiên kiêu cũng yêu mỹ nhân, thê tử của Tần Vấn Thiên xinh đẹp như vậy, quả nhiên là nhược điểm của hắn, lời này vừa dứt, Tần Vấn Thiên quả thực không còn chạy trốn nữa.
Như vậy chờ đợi Tần Vấn Thiên, là chỉ có đường chết.
Rất nhanh, sáu đại cường giả giáng lâm trước người Tần Vấn Thiên, khí thế đáng sợ trong nháy mắt đập ra, lôi cuốn thân thể Tần Vấn Thiên.
Trong mắt Tần Vấn Thiên, cũng chỉ có cường giả Tiên Thai thất trọng Thiên Lam Tiên Quốc kia.
- Nàng thế nào rồi?
Tần Vấn Thiên lạnh lùng hỏi.
- Tất nhiên là bị xúc phạm làm nhục rồi, Bạch Hổ tộc là một đám yêu thú như thế nào trong lòng ngươi chắc hẳn là hiểu rõ, hơn nữa bọn họ đối với ngươi hận thấu xương, mỹ nhân như thế, sao không từ từ hưởng thụ.
Cường giả Thiên Lam Tiên Quốc đó có ý muốn chọc tức Tần Vấn Thiên, khiến cho tâm cảnh Tần Vấn Thiên thất thủ, nhưng mà lúc này đôi mắt Tần Vấn Thiên kia giống như mơ hồ có ánh sáng màu vàng phật môn, giống như ánh mắt chân ngã, có thể nhìn thấu tất cả.
Tần Vấn Thiên tĩnh tâm lại, Mạc Khuynh Thành thật sự là nhược điểm của hắn, hắn không thể không quan tâm, nhưng mà, đối phương đã nói dối, như vậy tuy Khuynh Thành tới thánh viện nhưng chắc chắn có việc gì.
- Ầm.
Một luồng uy thế kinh người từ trên người Tần Vấn Thiên mang theo tất cả cuốn ra, Tiên Thai của hắn phóng ra, hoàn mỹ không tỳ vết, thân thể giống như thần ma không ai bì nổi.
- Trấn.
Tần Vấn Thiên phun ra một chữ, nhất thời trong thiên địa có một luồng lực quy tắc khủng khiếp hóa thành một chữ Trấn cực kỳ khổng lồ, uy năng chấn động hư không này, trấn áp tất cả mọi thứ, cũng bao phủ khắp nơi.
Sắc mặt Cổ Tiêu lạnh lùng, khí thế trên người hắn cũng bộc phát giống như chí tôn trong kiếm, hắn là Chí Tôn kiếm, là vương giả trời sinh.
Một đạo kiếm quang quét qua, vạn kiếm tề phát, trong thiên địa đều là kiếm uy vô tận, đánh lên chữ trấn cực lớn huyền diệu kia, kiếm vang vọng thiên địa, chữ trấn tan vỡ, nhưng đúng lúc sáu người bọn họ cho rằng Tần Vấn Thiên chuẩn bị cuồng bạo đánh một trận, Tần Vấn Thiên lại xoay người tiếp tục đi về phía trước, bọn họ sửng sốt và tiếp tục truy sát theo.
Trên lòng bàn tay của Tần Vấn Thiên ẩn chứa lực lượng đáng sợ, đột nhiên, thân thể hắn lại ngừng lại, giơ tay lên và đánh ra một chưởng, một chương ấn này vô cùng to lớn, giống như thần linh đại thủ ấn, lúc bùng có rất nhiều chữ trấn ập tới, thiên địa cộng hưởng, lực lượng quy tắc vô tận bạo phát ra, đè ép thiên địa, nghiền ép sáu đại cường giả truy sát hắn.
Cổ Tiêu hừ lạnh một tiếng, quanh người hắn lại hình thành một mảnh Kiếm Vực đáng sợ, vạn pháp bất xâm, tru giết tất cả, lực lượng trấn sát đáng sợ kia bùng nổ và cắn nát tất cả, năm đại cường giả còn lại đều giơ tay lên chống lại, nhưng mà Tần Vấn Thiên đánh ra một chưởng kia mang theo thời gian lưu động, phong bạo lập lòe, bóng dáng của hắn trực tiếp xông vào trong sáu người, ánh mắt nhìn chằm chằm vào cường giả Thiên Lam Tiên Quốc nói Mạc Khuynh Thành gặp phải sỉ nhục kia.
Miệng hắn phun chân ngôn, lực lượng hủy diệt phóng ra, một chữ Diệt khổng lồ lại huyễn hóa thành từng thanh phương thiên họa kích đáng sợ, chém giết đối thủ.
Sắc mặt đối phương thay đổi, thân thể lui về phía sau, đồng thời đánh ra lực lượng to lớn, chỉ thấy phương thiên họa kích giống như cũng có cánh của đại bằng, tốc độ nhanh như tia chớp giết tới, chỉ trong nháy mắt, từng thanh phương thiên họa kích trực tiếp cắm vào trên thân thể của đối phương, sắc mặt người kia trắng bệch như tờ giấy, trong lòng sinh ra một cảm giác sợ hãi từ sâu trong linh hồn, sau đó hắn cảm thấy đau đớn.
- Ầm!
Một tiếng động rất lớn vang lên, phương thiên họa kích trực tiếp xuyên qua thân thể và Tiên Thai, trực tiếp tiêu diệt, một đòn cường thế nhanh đến mức mọi người còn không kịp phản ứng.
Lúc năm đại cường giả định thần lại, tất cả ánh mắt đều mang theo sát cơ mãnh liệt, không ngờ Tần Vấn Thiên lại xông vào trong bọn họ giết người, nếu hắn muốn tìm đến cái chết, tất nhiên phải cho hắn toại nguyện.
Cổ Tiêu hét lớn một tiếng, nhất thời kiếm uy bao phủ không gian chung quanh Tần Vấn Thiên, nghiền nát tất cả, Bạch Hổ gầm thét giận dữ, sát khí rũ xuống, sát phạt hàng lâm, cường giả Thiên Lam Tiên Quốc đánh ra lực lượng thần tượng, muốn chém giết Tần Vấn Thiên, chỉ vì Tần Vấn Thiên giết một người nên hắn lập tức rơi vào trong vòng vây, đến cấp bậc như vậy, phản ứng đều nhanh đến mức tận cùng.
Vậy mà vào lúc này, trên người Tần Vấn Thiên có thần quy bao phủ, trên thần quy lại mơ hồ có rất nhiều chữ cổ ẩn chứa trên đó, ảo ảnh thần quy khủng khiếp phát ra tiếng gào thét giận dữ, từng chữ Trấn quay chung quanh, trấn áp tất cả lực lượng, khi công kích đáng sợ giáng xuống, lúc đánh về phía Tần Vấn Thiên nhưng không thể phá hủy phòng ngự của Tần Vấn Thiên, công kích của năm đại cường giả không thể phá nát phòng ngự của hắn.
Ánh mắt Tần Vấn Thiên trực tiếp nhìn hai tên cường giả Chí Tôn kiếm phái, phần biệt là Tiên Thai lục trọng và Tiên Thai thất trọng, không ngờ dám tham dự bao vây tấn công hắn.
Mang theo phòng ngự đáng sợ tiến lên, ngón tay Tần Vấn Thiên điểm về phía trước một cái, ảo ảnh thần quy phóng ra, trong phút chốc từng chữ Kiếm khổng lồ bao phủ hai người, vô tận kiếm uy bạo phát, bao phủ hai cường giả am hiểu kiếm của Chí Tôn kiếm phái, sắc mặt hai người tái nhợt, dưới luồng kiếm uy này, kiếm ý của bọn họ có vẻ cực kỳ nhỏ bé, chiến đấu cùng đối phương giống như kiến càng muốn lay cây.
- Không...
Trong mắt hai người lộ ra thần sắc không cam lòng, kiếm uy bao phủ không gian, thân thể hai người trực tiếp biến mất không thấy, biến mất đột nhiên như vậy, bọn họ giải thể trong kiếm ý, đây là việc chấn động lòng người.
Trong nháy mắt giết ba cường giả.
Sáu đại cường giả bao vây tiêu diệt, đã chết ba người, Tần Vấn Thiên lúc trước thật sự đang chạy trốn sao?
- Giết.
Cổ Tiêu tức giận quát một tiếng, trong thiên địa tất cả đều là kiếm, một thanh cự kiếm vô thượng chém xuống từ hư không, đánh nát ảo ảnh thần quy trên người Tần Vấn Thiên, lúc này thần sắc Cổ Tiêu âm trầm, hắn là Kiếm Vương, Kiếm Vương trời sinh, vậy mà ngay trước mặt hắn, Tần Vấn Thiên đã tru giết hai đồng môn của hắn, hơn nữa còn kích sát cường thế như vậy.
Kiếm uy như cũ, vẫn tập trung thân thể Tần Vấn Thiên, thân thể Tần Vấn Thiên giống như thân thể thần ma, phù quang vô tận lưu chuyển, Tiên Thai diễn hóa, hắn ngẩng đầu gầm lên giận dữ, lại có một con Chân Hống khủng khiếp xuất hiện, gào thét chấn động hư không, trong tiếng gào thét đó, thiên địa rung chuyển, tất cả đều vỡ nát, hơn nữa, trong tiếng gào thét này có chữ cổ cường đại hủy diệt không gì sánh được.
Lợi kiếm sụp đổ, Tần Vấn Thiên lại giơ tay lên, thần thủ trực tiếp chụp vào hư không, cường giả Bạch Hổ tộc lui về phía sau muốn trốn nhưng không thể thoát khỏi chưởng ấn của Tần Vấn Thiên, chưởng ấn cực kỳ khổng lồ rơi xuống, Bạch Hổ diệt.
Sáu đại cường giả, chỉ còn lại hai đại cường giả cuối cùng có tu vi Tiên Thai bát trọng.
Một vị vương giả của Chí Tôn kiếm phái Cổ Tiêu, một vị cường giả của Thiên Lam Tiên Quốc.
Lúc Tần Vấn Thiên kích sát Bạch Hổ cũng trúng một đòn của cường giả Thiên Lam Tiên Quốc, hắn bị chấn động lui về phía sau, sau đó hắn nhìn chằm chằm vào hai vị cường giả cuối cùng kia, hai tay vươn ra, trong ánh mắt Tần Vấn Thiên lộ ra lạnh giá đáng sợ.
- Các ngươi thật sự cho rằng ta đang chạy trốn sao?
Tần Vấn Thiên nhìn chằm chằm vào hai người này:
- Dẫn các ngươi tới đây chỉ vì lấy mạng các ngươi mà thôi.
Vừa dứt lời, chân ngã xuất hiện, ánh sáng lóe lên trên người của Tần Vấn Thiên, giống như vị Chân Thần không thể rung chuyển.
- Ầm.
Khắp hư không bị một luồng lực lượng vô thượng bao phủ, chỉ thấy từng chữ phù xuất hiện trong hư không, chữ Kiếm, Trấn, Diệt áp xuống, che khuất bầu trời, chữ cổ và Tiên Thai hoà lẫn với nhau, mảnh không gian này giống như do Tần Vấn Thiên khống chế, hắn chưởng sinh sát, định sinh tử.
- Kiếm Vương trời sinh?
Thần sắc Tần Vấn Thiên lạnh giá, nói:
- Mặc dù ngươi là vương thật sự, hôm nay cũng phải chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận