Thái Cổ Thần Vương

Ngoài thành khâm châu

Nhóm: Liliana
Nguồn: Truyenyy
---------------
Việc Cửu Huyền Cung ra tay quả thực khiến người ta cảm thấy bất ngờ, thân là thế lực cấp bá chủ của thành Thanh Châu, thành trấn ngoài nằm ngoài chín châu thành của Đại Hạ Hoàng Triều nhưng thế lực của Cửu Huyền Cung lại không cách nào bì được với sự lớn mạnh của nhóm Âu Dương gia, sợ rằng chỉ có thể xếp vào vị trí cuối cùng trong số 36 thế lực cấp bá chủ. Lúc này bọn họ ra mặt có ý nghĩa vô cùng to lớn, tuy rằng trước mắt là họ ra tay với người thanh niên họ Đế này, nhưng xét trên nghĩa rộng thì vẫn là đứng ở vị trí đối lập với nhóm thế lực của Âu Dương Thế gia như trước.
Đương nhiên, còn một khả năng nữa, chính là bọn họ muốn kết đồng minh với nhóm người Trần gia.
Nghe nói, ở thành Thanh Châu bên cạnh Đại hạ, có Cửu Huyền Cung và Thanh Vân Các đã mâu thuẫn lâu năm, nhiều lần giao chiến với nhau, có lẽ, giờ đây Cửu Huyền Cung muốn tìm cho mình một lối đi khác.
Giờ phút này, cường giả Cửu Huyền Cung đồng loạt ra tay với người thanh niên họ Đế kia, bịt kín đường lui của hắn, hơn nữa còn có mũi nhọn tấn công bên phía Vương Kiên, gần như là muốn đẩy người thanh niên này vào chỗ chết.
Quả thực Tần Vấn Thiên có thể sử dụng Đấu Chuyển Tinh Di để rời đi, nhưng mà hắn không có ý định sử dụng quá nhiều tuyệt học của Đại Hạ, nếu không, có thể sẽ bị người kia đoán ra thân phận thật của mình.
Còn nếu hắn vẫn cứ tiếp tục sử dụng tuyệt học Ấn Huyết Chú như từ đầu đến giờ thì sẽ không bị hoài nghi.
Hắn nâng tay lên, chỉ chớp mắt đã bắt được cây trường thương, nhưng mà Vương Kiên không phải là kẻ lương thiện gì, hắn ta xoay tay, giống như có vô số mũi thương đồng thời bắn ra, sức mạnh ý chí Võ Đạo bùng nổ, cây thương xoay tròn với tốc độ khó tưởng như muốn cắn nuốt hết tất cả, hóa thành một điểm sáng chết chóc, tiếp tục truy sát đối thủ.
Mọi việc đều diễn ra chỉ trong chớp mắt, bàn tay Tần Vấn Thiên lại lần nữa hóa thành màu đỏ, khí thế hủy diệt tràn ngập, khiến cho thần sắc Vương Kiên phải biến đổi, cũng trong nháy mắt này, bàn tay đang nắm trường thương của Tần Vấn Thiên buông lỏng, đẩy mạnh về phía Vương Kiên.
Một giây tiếp đó, cơ thể Vương Kiên nhanh chóng lui về phía sau mà không cần suy nghĩ, tuy rằng chỉ cần trường thương của hắn tiến thêm một chút là có thể đâm vào người Tần Vấn Thiên, nhưng đồng thời Ấn Huyết Chú cũng sẽ đánh thẳng xuống đầu hắn, như vậy chắc chắn hai bên đều sẽ rơi vào kết cục phải chết, đây không phải là kết quả hắn ta muốn nhìn thấy.
Nhưng sự uy hiếp của Tần Vấn Thiên vẫn chưa biến mất, từ phía sau, cường giả của Cửu Huyền Cung dùng uy lực của Lôi Điện áp sát, biến hóa ra Lôi Châu, đánh về phía cơ thể hắn, nếu như bị đánh trúng, chỉ sợ rằng cơ thể này sẽ bị Lôi Đình phá hủy.
- Oành!
Tần Vấn Thiên nhanh chóng bước chân về trước, ngay cả Yêu Thần Biến Chi hắn cũng không thể sử dụng khiến việc chiến đấu trở nên khó khăn, cảm giác này cực kỳ khó chịu, nhưng hắn cũng chẳng còn cách nào khác.
Bước chân của hắn đạp lên hư không, uy lực của kiếm pháp khiến người ta hít thở cũng cảm thấy khó khăn đánh về phía cường giả Cửu Huyền Cung kia, khiến cho Võ Mệnh Thiên Cương của đối phương cũng phải run rẩy.
Quanh thân Tần Vấn Thiên, đột nhiên xuất hiện một nguồn kiếm uy khủng bố, luồng kiếm ý rực rỡ này như muốn quét ngang trời đất, dẹp tan mọi thứ, ở trước người hắn, xuất hiện vô số kiếm quang.
Hắn liên tục đánh ra mấy chưởng, kiếm ý ngập trời này nhanh chóng hóa thành kiếm quang, Lôi Châu bùng nổ, Lôi Đình khủng bố đánh thẳng vào luồng kiếm ý.
Thanh kiếm vỡ vụn, cơ thể Tần Vấn Thiên nhanh chóng lui về phía sau tự như một cơn gió.
- Thế lực các nơi đến vây công muốn tiêu diệt Đế mỗ như vậy, quả thực khiến tài hạ mở rộng tầm mắt, cáo từ.
Tần Vấn Thiên cao giọng lên tiếng, chim Đại Bằng nhanh chóng bay đến bên cạnh hắn, chân hắn nhanh chóng di chuyển sang lưng chim Đại Bằng, chỉ chớp mắt Đại Bằng đã giương cánh, chở Tần Vấn Thiên bay đi xa.
- Còn muốn chạy?
Đám người Vương Kiên hừ lạnh một tiếng, thân thể nhanh chóng bay đi, đuổi theo.
- Chúng ta cũng đi.
Âu Dương Cuồng Sinh quát lớn, chiến trường nhanh chóng thay đổi, tất cả các thế lực đều di chuyển về hướng đó.
Cường giả của Âu Dương thế gia định đuổi theo, nhưng lại bị đám người của Trần gia cản lại, bịt kín đường lui, Trần Phàm cười lạnh nói:
- Việc chiến đấu cứ giao cho bọn họ, để bọn họ tự giải quyết đi.
Cuồng phong quét qua, ngày càng có nhiều cường giả ồ ạt rời khỏi nơi này, đám người Trần Vương, Bạch Tình cũng nhanh chóng tiến về phía đó.
Trong trận chiến ở nơi này, các cường giả thuộc về hai nhóm thế lực đều đã bị tử trận không ít, nếu muốn truy kích đối thủ thì quả thực hơi khó khăn, nếu đã như vậy, chẳng bằng tìm một nơi vắng vẻ đánh một trận cho sảng khoái.
Vì thế, trên không trung ở thành Khâm Châu, xuất hiện một cảnh tượng đẹp đẽ như thế này.
Một con chim Đại Bằng to lớn bay trên không, như đang dẫn đường ở phía trước, ở phía sau không ngừng có cường giả đuổi theo, trên mặt người nào người nấy tràn đầy thần sắc đáng sợ.
- Là người của các thế lực cấp đại bá chủ, Trần Vương, Vương Kiên còn có cả Bạch Tình của Huyền Âm Điện, bọn họ lại khai chiến lần nữa sao, nhưng mà, người đang ở trên lưng Đại Bằng kia, là ai vậy?
Đám người phía dưới nhìn thấy tình cảnh rượt đuổi ồ ạt giữa không trung cũng định bay theo, nhưng mà tốc độ của những người này lại quá nhanh, trừ phi là những nhân vật có thực lực lợi hại, nếu không thì chẳng thể theo kịp.
Tuy rằng Tiểu Hỗn Đản đã biến thành chim Đại Bằng, sức chiến đấu thì vẫn như thế, nhưng tốc độ lại vô cùng nhanh, hai cánh xòe ngang giữa bầu trời, Tần Vấn Thiên đứng trên lưng chim Đại Bằng, điềm nhiên khoanh tay, khóe miệng vẽ thành một nụ cười lạnh như băng, còn dường như mang theo chút ý vị nghiền nghẫm.
- Nhóc con, bay ra ngoài thành Khâm Châu, càng xa càng tốt.
Tần Vấn Thiên thấp giọng nói xong, lại ung dung khoanh chân ngồi trên lưng chin Đại bằng, chẳng thèm để ý đến đám người đang truy kích phía sau, động tác như vậy, giống như mang theo hàm ý khiêu khích, khiến đám người Vương Kiên lại càng điên cuồng đuổi theo chứ quyết không buông tha.
Giữa những đám mây, gió mạnh gào thét, đám người phía dưới dần biến thành những điểm nhỏ tí hon, bọn họ đã dần dần rời xa khu vực trung tâm thành Khâm Châu, chỉ một lát sau, đã nhìn thấy cửa thành.
Đại Bằng không hề có ý định dừng lại, nhanh chóng phi vút ra khỏi thành, tiếp tục lao nhanh về phía trước, vượt qua Cổ Đạo, vượt qua sông, đi đến một khu rừng rậm hoang sơ cách thành Khâm Châu mấy trăm dặm.
- Được rồi.
Tần Vấn Thiên nói khẽ, cuối cùng, chim Đại Bằng cũng đáp xuống, dừng trên đỉnh một ngọn núi nhỏ, xoay người lại, giống như đang đợi những bóng dáng phía sau.
Từng luồng gió mạnh thi nhau kéo tới, người đến đầu tiên là Vương Kiên, tiếp đó là một hai cường giả của Vương gia, bọn họ đều theo Vương Kiên truy đuổi đến đây.
Tiếp sau đó, lại có hai cường giả và ba người của Cửu Huuyền Cung bay xuống, hai người Trần gia này đều có thực lực ở cảnh giới Thiên Cương Tam Trọng. Tần Vấn Thiên đã giết không ít người của Trần Gia, hôm nay, bọn họ tuyệt đối không cho phép Tần Vấn Thiên sống sót rời đi, bởi vậy mới bỏ qua chiến trường ở bên kia, mà cố gắng đuổi theo Tần Vấn Thiên.
Sau khi đám người này đến, liền nhanh chóng triển khai đội hình, vây chặt lấy Tần Vấn Thiên ở bên trong, Vương Kiên lên tiếng trước nhất:
- Ai giết được người này, thì sẽ được sở hữu chim Đại Bằng của hắn, ý của các vị như thế nào?
- Được.
Đám cường giả Trần gia cùng gật đầu.
- Được thôi.
Những kẻ bên Cửu Huyền Cung cũng vuốt cằm đồng ý. Từ cơ thể bọn họ, khí tức khổng lồ nhanh chóng tản ra, áp bách lên người đối thủ.
Tần Vấn Thiên ngẩng đầu, nhìn đám cường giả đang ở giữa không trung, thần sắc trở nên lạnh lẽo đến đáng sợ.
- Hôm nay, các vị cứ ở lại đây hết đi.
Tần Vấn Thiên lạnh lùng mở miệng, khiến cho vẻ mặt của những người kia đều trở nên kì quái.
Trong mắt họ, khẩu khí lúc này của Tần Vấn Thiên là vô cùng càn rỡ. Bọn họ có nhiều cường giả như vậy, chẳng lẽ không giết được Tần Vấn Thiên một cách dễ dàng ư, thế mà người này còn dám mở miệng phát ngôn ngông cuồng như thế, muốn bắt bọn họ phải ở lại đây hết, quả thực là ngang tàng.
- Nếu như ngươi lẩn trốn thêm vài ngày, có lẽ chúng ta sẽ từ bỏ không đuổi theo nữa, nhưng đã dừng lại ở đây, thì ngươi hết đường trốn rồi.
Khí tức khủng bố trên người Vương Kiêm nhanh chóng bùng nổ, Võ Mệnh Thiên Cương lao ra khỏi thân thể, chínhlà một cây trường thương vô cùng rực rỡ, giống như có thể hủy diệt hết mọi thứ.
Đám người trần gia kích hoạt Liệt Diễm, kình lực của Đại Nhật Càn Khôn điên cuồng bùng nổ, chiếu sáng cả một vùng.
Đám cường giả của Cửu Huyền Cung kích phát uy lực Lôi Điện, những tia sét không ngừng quấn quanh cơ thể, trông vô cùng uy mãnh, bọn họ đồng thời tiến lên, xông về phía Tần Vấn Thiên, áp lực từ trên ép xuống, không định cho Tần Vấn Thiên bất kỳ cô hội giãy giụa nào.
Đa số những người này đều có tu vi ở cảnh giới Thiên Cương tam Trọng, nhưng lại không dùng Võ Mệnh Thiên Cương công kích trực tiếp, hiển nhiên đều muốn là người đầu tiên giết Tần Vấn Thiên.
Ở một khoảng không gian khác, có thể nhìn thấy dòng sông Hoàng Sa chảy xiết, núi non trùng điệp, còn cách đó mấy vạn thước về bên này, lại bùng nổ một cuộc đại chiến, hay nói chính xác hơn đây là cuộc đối đầu nảy lửa giữa các cường giả.
Tần Vấn Thiên nắm chặt hai đấm tay, một luồng ánh sáng thù hận thoát ra, trên cơ thể hắn đột nhiên xuất hiện một ngọn lửa, màu đỏ rực như máu không ngừng quay cuồng, một luồng ánh sáng vởn quanh người hắn, cháy rực trong đôi đồng tử, ngọn lửa mạnh mẽ này lại mang đến cảm giác lạnh như băng.
Cùng lúc đó, trong tay Tần Vấn Thiên, xuất hiện một thanh kiếm lớn, kiếm này có màu đen toàn thân, được đúc từ huyền thiết ngoài không gian, dài mười thước, nặng hơn mười vạn cân, không biết phải có sức lực mạnh mẽ thế nào mới cầm nổi.
Khiến nhiều người cảnh thấy sợ hãi chính là, một thanh kiếm nặng như thế lại có khí tức vô cùng sắc bén, mũi kiếm có ánh sáng lưu chuyển, giống như chỉ cần chém một kiếm ra, là có thể chặt đứt đôi cả người vậy.
Thần sắc của đám người đang bước đến đều trầm hẳn xuống, trong khắp cả Đại Hạ Hoàng Triều, bọn họ chưa từng nghe nói về người có thể sử dụng được thanh cự kiếm thế này, đương nhiên đây cũng chính là thứ mà Tần Vấn Thiên muốn nhìn thấy, Lực Ý Chí Vũ Đạo và Yêu Ý Chí Vũ Đạo đều có thể xuất hiện cùng lúc khi thanh kiếm công kích, mà còn có thể khiến người khác không thể hoài nghi hắn là Tần Vấn Thiên.
- Ông!
Cơ thể Tần Vấn Thiên phi lên cao, cây kiếm hơn mười vạn cân trong tay được tùy ý đánh ra, kiếm quang sáng rọi, dùng tốc độ vô cùng nhanh đánh về phía ba cường giả của Cửu Huyền Cung.
Ba người cùng quét lên, Lôi Long hung mãnh đánh ra, toàn bộ cơ thể tập trung phóng thích uy lực Lôi Đình.
- Cửu Huyền Cung đã sắp biến mất, mà các ngươi còn định giễu võ giương oai ở thành Khâm Châu này sao.
Trong giọng nói của Tần Vấn Thiên lộ ra ý lạnh bá đạo đáng sợ, bàn tay vẫn nắm lấy cự kiếm đánh về phía trước, một luồng uy lực bùng nổ từ trong thân kiếm, ý chỉ Võ Mệnh Thiên Cương Vương Giả bao phủ lấy ba người đối diện.
- Giết!
Tần Vấn Thiên phun ra một chữ, cự kiếm cắt qua không gian, ba người cảm nhận được uy lực của nguồn sức mạnh vương giả này liền nhanh chóng đỡ đòn, Cự Long Lôi Đình rít gào đánh về phía trước, phóng thẳng về phía cự kiếm.
Nhưng đúng vào khoảnh khắc này, cự kiếm lại không bị ngăn lại, mà dần dần tiến tới như một con Hắc Long đáng sợ.
- Bành!
Luồng sóng địa chấn đánh vào không gian, tác động đến cơ thể của mỗi người, giết chết bọn họ, nhưng kiếm của Tần Vấn Thiên vẫn không dừng lại mà tiếp tục quét đi, hai người còn lại nhanh chóng rút lui, nhưng kiếm khí vẫn rít gào lao đến, dường như bọn họ nhìn thấy một thanh kiếm sắc bén khủng bố lao đến, quét qua cổ bọn họ, máu tươi lập tức bắn ra tứ phía.
Chỉ chớp mắt, ba cường giả Tam Trọng đồng thời ngã xuống.
Ở phía sau, đám cường giả của Trần gia và Vương gia đều đã ra tay, nhưng luồng ánh sáng trên người Tần Vấn Thiên càng lúc càng thêm lộng lẫy đáng sợ, lúc hắn quay người lại thì mang theo cả sự giận giữ của kiếm khí, công kích không cần nhìn địch thủ, cự kiếm này lại biến hóa thành một con Hắc Long khủng bố, từ trên trời rơi xuống, cắn xé mọi người. Trường thương trong tay Vương Kiên xé không lao đến, hóa thành một luồng ánh sáng, muốn tiêu diệt hắc Long.
Đám cường giả Trần gia cũng kích phát uy lực của Đại Nhật Càn Khôn đến mức lớn nhất, ánh mắt bọn họ chăm chú nhìn Tần Vấn Thiên, bị đôi đồng tử của đối phương làm cho tim gan hoảng hốt.
Người này vốn cố ý dẫn bọn họ ra khỏi thành Khâm Châu.
Giờ khắc này bọn họ mới hiểu được câu nói kiêu ngạo - Ở lại hết đi
kia là có ý gì.
- Phá Hư Không!
Cự kiếm của Tần Vấn Thiên nện về phía trước, ý chí Vương đạo vô cùng đáng sợ, một luồng sóng hủy diệt vô hình áp sát đến, một tiếng nổ chói tay vang lên, hai cường giả Trần gia hét lớn, tâm mạch đều đã bị vỡ nát, phun máu mà chết, chết không nhắm mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận