Thái Cổ Thần Vương

Cổ đế cung

Thời điểm mọi người đi vào không gian bên trong thủ chưởng ấn, bước chân lập tức chậm lại. Mảnh không gian này rất lớn, bọn họ nhạy cảm cảm thấy có uy áp hít thở không thông bao phủ trên thân. Cảm giác này tự hồ chỉ có cổ khí tức kia bộc phát ra, dễ dàng có thể xóa diệt rớt tất cả bọn họ.
Một cổ rung động vô hình kỳ diệu hàng lâm, tựa như có người đang hít thở, giữa mỗi hơi thở là bọn họ cảm giác trái tim không ngừng nhảy lên, huyết mạch lưu động điên cuồng ở trong người, đôi mắt không ngừng nhìn khắp chung quanh.
Mảnh không gian này rất cổ xưa, có cảm giác hoang vu như để cho phủ bụi vô số năm, lộ ra cảm giác tang thương qua năm tháng. Bọn họ theo cổ lộ đi về phía trước từng bước một, cảm giác này càng trở nên càng lúc càng mãnh liệt, dường như đang tới gần.
- Ngọn núi kia.
Có người nhìn chằm chằm vào một ngọn núi đá ở phía trước. Ngọn núi đá này có hình thái đặc thù như một con yêu thú vậy, chặn trước con đường phía trước, cỗ khí tức mạnh mẽ kia chính là truyền đến từ hướng đó.
Bước chân của bọn họ dần dần ngừng lại, chăm chú nhìn phía trước, cảm giác này càng lúc càng mãnh liệt, tim của bọn họ không ngừng nhảy lên.
Đúng lúc này, trên tòa núi đá có hòn đá lăn xuống dưới, dường như đang động, đột nhiên một cổ uy áp kinh khủng hàng lâm, hòn đá không ngừng lăn xuống, đầu bên kia núi đá không ngừng có đá lăn xuống, dần dần bày biện ra một khuôn mặt người cực kỳ hung hãn, mặt người giống như nhân gian sát thần, tựa như người, tựa như yêu, ánh mắt của hắn nhắm lại, hộc ra dòng khí Lão Nha kinh khủng, giống như yêu phong kinh khủng diễn tấu trên trên thân thể người, rất nhiều người đổ mồ hôi lạnh đầy trên lưng.
Đầu yêu thú cực kỳ to lớn này hít thở đại thổ ra một ngọn núi lớn vậy, khiến cho trái tim bọn họ đập loạn, dường như mỗi hơi thở ra của nó là có thể tiêu diệt hết thảy mọi người, không người nào dám đánh thức nó. Tất cả đều thận trọng, hít thở cũng chậm lại, sợ quấy rầy cho đến vị đáng sợ đang ngủ say kia.
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, đều cảm giác được áp lực trên thân mỗi người. Yêu thú này quá to lớn, nó giống như một tòa núi vô cùng to lớn, cản ở phía trước như là đại yêu thủ hộ nơi này.
“Làm sao bây giờ?”
Có người truyền âm hỏi lẫn nhau. Ánh mắt Tần Vấn Thiên sáng lên, nếu đã chạy tới nơi này thì không thể bỏ qua đi về phía trước, hơn nữa nếu nơi này là Nghệ đế lưu lại, mà hắn là người phá vỡ chưởng ấn phía ngoài đi tới chỗ này, hắn nghĩ không thể nào Nghệ đế đưa hắn đến nơi này để giết hắn a?.
Nghệ đế nếu đã lưu lại mảnh cổ sơn này, có nghĩa là muốn tìm được một truyền nhân, không có lý do gì để giết hắn.
Nghĩ vậy, Tần Vấn Thiên lại giơ bước chân lên tiến về phía trước. Mọi người sáng mắt lên, đua nhau ngóng nhìn theo Tần Vấn Thiên. Lập tức có người dẫn đầu đạp bước ra, mọi người lục tục đi phía trước cực kỳ thận trọng, thời điểm đi tới tòa đại yêu núi đá, bọn họ cảm giác sắp hít thở không thông, đại yêu đang ngủ kia lộ ra áp lực kinh khủng, giữa mỗi hơi thở đều chấn động trái tim của bọn họ, hơn nữa càng lúc lại càng mãnh liệt.
Có người đi không được rồi, không dám tiếp tục đi lên phía trước, dần dần nhìn khuôn mặt hung lệ khổng lồ gần trong gang tấc, cảm giác thật sự muốn nghẹt thở đến nơi rồi.
- Haizz
Một luồng khí tức kinh khủng ói ra, lộ ra dư ôn.
- Phốc.
Một người vì quá khẩn trương cho nên bước chân phát ra tiếng vang, mọi người sợ tới mức lại tâm kinh đảm chiến, đua nhau ngừng lại và nhìn đầu đại yêu kia, thấy đối phương không có phản ứng gì vì thế mới thoáng nhẹ nhàng thở ra.
Lúc này Tần Vấn Thiên chạy tới dưới đầu đối phương, chuẩn bị đi qua. Tiếng vang ầm ầm truyền đến, chỉ thấy hòn đá trên núi đá không ngừng lăn nhào xuống, áp lực giữa một hơi thở càng mạnh hơn rất nhiều, một đôi đồng tử mở ra cực kỳ to lớn, lộ ra hào quang kinh người, nhìn chằm chằm vào mọi người. Giờ khắc này mọi người đều trợn tròn mắt, cùng nhìn vào đôi mắt đó. Tất cả bọn họ cộng hết lại cũng chỉ có kích cỡ tương đương cùng cặp mắt của đối phương.
Tần Vấn Thiên chỉ sửng sốt trong chốc lát, nhìn cặp mắt lạnh lùng thâm u kia, âm thanh ầm ầm chấn động không ngừng. Thân thể đối phương cao lớn chợ động khiến cho núi đá chấn lạc, một tôn đại yêu hung lệ có mặt người xuất hiện ở trước mắt, hung thần ác sát giống như thượng cổ Sát Thần chân chính. Đây là cổ hung thú, đại yêu Đào Ngột.
- Đám người vãn bối đã quấy rầy tiền bối nghỉ ngơi, mong tiền bối thứ tội.
Doanh Đằng của Doanh Thị Gia Tộc phản ứng nhanh, khẽ khom người nói với đại yêu.
Đại yêu Đào Ngột vẫn thổ tức như cũ, nhìn chằm chằm vào mọi người, rất nhiều người ướt đẫm toàn thân, cảm giác chỉ cần đại yêu này nguyện ý là có thể đập chết tất cả bọn họ trong một trảo.
- Vì sao có nhiều người như vậy?
Một đạo âm thanh chấn động hộc ra từ trong miệng đại yêu Đào Ngột. Âm thanh nghe như một đạo thiên lôi chấn động trong màng nhĩ của người ta, không ngờ lại chấn rung cả người bọn họ, lục phủ ngũ tạng đều bị chấn động.
- Vãn bối và mọi người biết Nghệ đế lưu truyền thừa ở đây, bái phỏng Vũ đế, Vũ đế muốn chúng ta bước chân vào trong cổ sơn tìm kiếm truyền thừa, sau đó thì tiến nhập tới nơi này.
Doanh Đằng lên tiếng, nhưng không nói là bởi vì Tần Vấn Thiên cho nên mới bước chân vào nơi này.
- Vào đi thôi.
Đại yêu lại hộc ra một đạo âm thanh kinh khủng, lập tức tiếng nổ vang rền chấn động, hắn chậm rãi nằm xuống tiếp tục ngủ say, hồn nhiên không để ý đến mọi người, khiến tất cả đều nhẹ nhàng thở ra.
Đám người đi theo bên cạnh Tần Vấn Thiên tiếp tục đạp bước đi tới phía trước, khí tức cổ xưa tràn ngập trong không khí, xuất hiện ở trước mặt mọi người đích xác như là chỗ ở của người, bước chân của bọn họ lại dừng lần nữa, nhìn Tiên cung trống rỗng ngay trước mắt. Một Tiên cung cực kỳ uy nghiêm.
Đại năng giả Tiên vực đã đạt đến cảnh giới nhất định là có tư cách hưởng thụ, dĩ nhiên bọn họ sẽ không khiến cho mình quá hàn sầm, cũng có Tiên cung của bản thân mình, Tiên cung có thể là nơi mình ở, thậm chí tộc nhân đời sau.
Tòa Tiên cung trước mắt chính là Tiên cung Nghệ đế đã ở năm đó sao?
Bọn họ theo bậc thềm trung gian, đạp tới trước Tiên cung từng bước một, mang theo hành hương chi tâm, thầm nghĩ nếu là có thể trở thành chủ nhân tòa Tiên cung thật tốt biết bao. Bảo vật Nghệ đế lưu lại đều ở trong Tiên cung hay sao?
Nhưng mọi người nhanh chóng thất vọng rồi, dường như Tiên cung trống rỗng không tìm được cái gì. Tuy bản thân Tiên cung được tạo dựng bằng tài liệu cực kỳ quý báu, nhưng bọn họ không có khả năng dời đi, không có ích lợi gì. Hơn nữa ở bên ngoài còn có một đầu hung thú đại yêu trấn thủ ở đó, ai dám làm loạn đây?
Bọn họ đi sâu vào trong Tiên cung từng bước một, lại có một cổ khí tức kinh khủng tràn ngập đến. Tất cả cứ một đường đi lên phía trước, cuối cùng nhìn thấy được một cảnh tượng rung động.
Phía trước có một tôn thân khu màu vàng, thân khu màu vàng như hư ảo mờ mịt, cực kỳ to lớn, cao ngất đến tận trời, kinh khủng chí cực giống như thần linh vậy, tích chứa thần vận khí thế khiến cho mọi người liếc mắt cũng có cảm giác được sự kinh khủng.
Nhưng sau đồ án thân thể màu vàng vô cùng to lớn có từng phiến thanh đồng đại môn, mỗi một thanh đồng đại môn đều khổng lồ như là tồn tại mãi mãi ở nơi này. Phía sau thanh đồng đại môn kia rốt cuộc có cái gì? Là bảo tang Nghệ đế lưu lại đó sao?
Khiến cho mọi người tuyệt vọng là bên cạnh thanh đồng đại môn có từng con đại yêu trấn thủ ở đó. Những đại yêu thời cổ đều đang ngủ say, bọn chúng đã ở chỗ này quá nhiều năm rồi.
Đám người tim đập rộn lên, Cổ Chi Đại đế Nghệ, không chỉ lưu lại tuyệt học truyền thừa tại nơi này, dường như còn để lại bảo tàng của hắn, là để dành cho truyền nhân của hắn sao?
Nói như vậy Vũ đế không chỉ bảo vệ riêng Thần Chi Thủ tuyệt học, mà là bảo vệ hết thảy những gì Nghệ đế lưu lại.
Nghệ đế đã từng là Tiên vực chi vương, bảo tàng của hắn khủng bố đến mức nào quả thực khó có thể tưởng tượng.
Lúc này, thậm chí rất nhiều người đều quên đi Thần Chi Thủ, trong ánh mắt chỉ có thanh đồng đại môn cùng với bảo tàng của Nghệ đế, so với tuyệt học hư vô mờ mịt khó có thể tu hành thành công ấy thì bảo tàng mới phù hợp với thực tế hơn.
Rất nhiều người thân hình lập lòe vượt qua cự nhân màu vàng kia, đi tới phía trước thanh đồng đại môn.
- Oành, oành, oành
Ba phiến thanh đồng đại môn, bên ngoài mỗi một thanh đồng đại môn đề có đại yêu thủ hộ, đại yêu mở to hai tròng mắt, một cổ uy áp hít thở không thông trực tiếp ép mọi người xuống, từng người trong bọn họ chật vật ngẩng đầu, nói to lên:
- Đám người vãn bối được sự cho phép của Vũ đế mới đặt chân đến đây, mong tiền bối lưu tình.
Uy áp yếu dần, vì thế mọi người mới đứng dậy, chỉ thấy những đại yêu kia nhắm hai mắt lại không thèm nhìn mọi người. Bọn họ lập tức đi tới trước thanh đồng đại môn, dùng sức muốn đẩy thanh đồng đại môn ra, nhưng phát hiện không thể lay chuyển nhúc nhích được chút nào.
Tần Vấn Thiên không cùng tham gia với mọi người, hắn đi tới cự nhân đồ án màu vàng kia từng bước một, lực lượng trong cơ thể hắn bắt đầu vận chuyển, bước ra từng bước, hắn đi tới nhân hình đồ án màu vàng ở đối diện. Trong phút chốc, một cổ uy áp viễn cổ hàng lâm, đánh vào trong cơ thể hắn, xương cốt của hắn phát ra tiếng vang răng rắc. Hắn kêu lên một tiếng đau đớn, phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt.
- Đây mới là Thần Chi Thủ hoàn chỉnh.
Tần Vấn Thiên nhìn đồ àn hình người ở phía trước, chỉ một cái. Hắn có thể cảm thấy đây mới thực là Thần Chi Thủ, tích chứa hết thảy, nhân hình đồ án hư ảo như là một tôn tồn tại chân thật vậy, uy áp từ người hắn truyền đến giống như cổ nhân, đáng sợ như vậy.
Tần Vấn Thiên đi tới đối phương từng bước một, lực lượng trong cơ thể vận chuyển điên cuồng, lực lượng Thánh Tiên đài giải phóng đến mức tận cùng, trên tôn đồ án này quang mang không ngừng tràn vào trong cơ thể của Tần Vấn Thiên, mỗi một luồn lực lượng đều khiến cho Tần Vấn Thiên cảm thấy được uy lực của tử thần.
- Đây là...
Nam Hoàng Vân Hi nhìn hành động của Tần Vấn Thiên, trong đôi mắt đẹp chợt lóe lên tia sáng kỳ dị.
- Xem ra, hắn thật sự muốn tu thành tuyệt học rồi, chỉ có hắn là có cơ hội tu thành Thần Chi Thủ của Nghệ đế.
Nam Hoàng Sanh Ca mỉm cười nói, Vũ đế chỉ phụng mệnh Nghệ đế thủ hộ nơi này, chờ đợi truyền nhân đến hay sao?
- Không đơn giản như vậy, dường như hắn thừa nhận áp lực rất mạnh.
Nam Hoàng Vân Hi có chút bận tâm.
- Tu hành Thần Chi Thủ dĩ nhiên sẽ không đơn giản như vậy.
Nam Hoàng Sanh Ca nhẹ giọng nói, Luyện Ngục và Quân Mộng Trần cũng đều nhìn Tần Vấn Thiên.
Lúc này, Khương Tử Dục cũng đạp bước ra, hai tròng mắt hắn có quang thải đáng sợ như muốn nhìn thấu hết thảy, nhìn thấu nhân hình đồ án màu vàng kia. Hắn đi về phía trước từng bước một, lực lượng lưu động trong cơ thể, một cổ uy áp cường đại tỏa ra từ trên người hắn khiến cho đám người Nam Hoàng Vân Hi và Nam Hoàng Sanh Ca mắt sáng lên, người này thật là lợi hại.
- Oành.
Một cổ lực lượng kinh người bộc phát ra, Khương Tử Dục hộc ra một ngụm máu tươi, thân thể hắn bị chấn bay ra ngoài. Người của Khương gia đại biến thần sắc, đua nhau lập lòe mà đi.
- Lực lượng thật kinh khủng.
Quân Mộng Trần nhìn vào chỗ ấy, nếu Tần Vấn Thiên không cẩn thận, sợ là sẽ gặp nguy hiểm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận