Thái Cổ Thần Vương

Băng Linh Tông cùng Thiên Lôi Quốc

Nhóm: Liliana
Nguồn: Truyenyy
---------------
Trên không trung Đại Hạ Hoàng Triều, Đại Bằng Điểu bay lượn trên mây, trong mấy ngày qua hắn đã đi ngang qua không biết nhiêu địa vực rồi.
Đại Bằng có thể xưng Vương bầu trời thì biết tốc độ của hắn đáng sợ đến mức nào, ngay cả tốc độ của Cửu Thiên Ứng Long cũng không thể sánh cùng với tốc độ của Đại Bằng. Sau khi gặp đám người Bạch Lộc Thư Viện rồi thì Đế Thiên lại đến khu vực trú đóng của Tông gia và mang đi ba vị cường giả của Tông Nghĩa lên trên Đại Bằng.
Nhân vật Đế Thiên này tự nhiên chính là Tần Vấn Thiên chẳng qua là do Đại Bằng cùng Tần Vấn Thiên không thể xuất hiện đồng thời được nên hắn đã sử dụng một loại bí pháp cải biến dung nhan lấy được trên người Đế Phong để thay đổi dung mạo. Còn sở dĩ hắn lấy tên là Đế Thiên là bởi vì họ của Thương Vương là Đế, họ Đế tượng trưng cho người thừa kế của Đế Thương, còn chữ Thiên là lấy chữ cuối cùng trong tên của Tần Vấn Thiên, ngoài ra lại có được khí khái của Đế Lâm Cửu Thiên muốn Đại Hạ xưng Vương.
Đế Thiên hôm nay và Tần Vấn Thiên hoàn toàn tương tự nhau nhưng lại không phải là thân ngoại hóa thân mà chân chính là chân thân. Đây cũng là sự cường hoành của Đại Niết Tiên Pháp, Tần Vấn Thiên sử dụng Đại Bằng Niết Bàn biến ảo ra Chân Ngã Chi Thân, so với bản tôn chân chính thì vô luận là về Tinh Hồn, cảnh giới, huyết mạch hay thậm chí là tính cách tâm tính hoàn toàn như bản tôn, không có bất kỳ sự khác nhau nào.
Đế Thiên do Niết Bàn mà ra cũng chính là Tần Vấn Thiên thân hóa Đại Bằng trước đây nhưng về tu vi thì hắn đã đề thăng lên tới tầng thứ hai Thiên Cương cảnh rồi.
Sau khi tu hành thành công Đại Niết Tiên Pháp Tần Vấn Thiên mới biết sự đáng sợ của công pháp này. Công pháp này có thể giúp người tu luyện đắp nặn ra chân ngã chân thân mà không phải thân ngoại hóa thân, đây là chuyện cực kỳ nghịch thiên nên khó trách Thanh Nhi cẩn thận bảo hắn không được để lộ ra chuyện này.
Thời khắc này Tần Vấn Thiên đang nghĩ, Thanh Nhi, nàng đến cùng đã phải trả giá như thế nào để lấy được tiên pháp nghịch thiên như vậy ?
Đáng tiếc là Tần Vấn Thiên cũng chỉ có thể sử dụng Đại Niết Tiên Pháp để niết một lần, nếu còn muốn biến ảo tiếp thì chính là niết vong chân chính rồi.
Tần Vấn Thiên đứng tại trên người Đại Bằng đưa mắt nhìn xuống phía dưới, hắn nhìn thấy phía trước có tòa cổ sơn cao vút trong mây thì liền liếc nhìn bản đồ trong bàn tay rồi tức khắc tâm niệm vừa động, Đại Bằng liền từ trên bầu trời chao lượn xuống. Đế Thiên cùng Đại Bằng đều là chân thân, tuy có thể tu hành theo phương hướng khác nhau nhưng tâm niệm lại tương thông với nhau, tuy là hai người nhưng thực lại là một người.
Cuồng phong rít lên bên tai Tần Vấn Thiên rồi trong sát na Đại Bằng đã hạ xuống cổ sơn phía dưới. Tần Vấn Thiên ngẩng đầu nhìn về phía phía trước rồi mở miệng nói :
- Các ngươi ở đây chờ đợi còn Đại Bằng đi theo ta.
Tần Vấn Thiên nói xong thì liền cùng Đại Bằng đi lên trên cổ sơn, hai người không có ngự không bay đi mà đi bộ từng bước lên phía trên cổ sơn.
Đường núi tuy gồ ghề nhưng mà đối với Võ Mệnh tu sĩ mà nói lại không gây ra bất kỳ khó khăn nào. Tuy Tần Vấn Thiên chỉ dạo bước đi lên nhưng tốc độ cũng không chậm, một người một Yêu đi không bao lâu sau thì đã tới đến đỉnh cổ sơn. Ở trên này có một gian phòng đơn sơ, bên ngoài phòng có một vị lão giả ăn mặc quần áo lam lũ đang mắt nhắm an tĩnh ngồi đó.
Tần Vấn Thiên cùng Đại Bằng đứng tại bên cạnh lão nhân, cả hai không nói gì mà lão nhân thì cũng an tĩnh ngồi ở đó, mắt vẫn nhắm, bộ dáng dường như không có gì phát sinh cả.
Một lúc lâu sau, đôi môi lão nhân khẽ mấp máy rồi mở miệng nói :
- Nếu như đã tới thì vì sao lại không nói gì.
- Tên ta là Đế Thiên.
Tần Vấn Thiên vừa lấy ra Thương Vương lệnh vừa chậm rãi mở miệng nói. Nghe xong lão nhân lại trầm mặc, sau một lát hắn mở mắt ra nhìn Tần Vấn Thiên cùng với Đại Bằng thật sâu rồi lại ngưng mắt nhìn vào Thương Vương lệnh. Sau đó hắn lại lập tức hắn đứng dậy bước vào bên trong phòng, không bao lâu sau lại đi ra và trên lưng lại xuất hiện thêm một cái bọc.
- Nghe nói tại trong thời gian nghìn năm qua Hình Phạt nhất mạch đã gặp đại biến mà chỉ còn lại có một người, người đó vẫn ở nơi này chờ đợi, Đế Thiên ta cực kỳ kính phục nên ta mới đi bộ lên núi .
Tần Vấn Thiên chậm rãi mở miệng nói, hắn đi bộ trên núi chính là để tỏ lòng kính trọng.
- Mặc dù chỉ có một người nhưng cũng là nhất mạch đời đời truyền lại, cho đến nay Lôi Phạt Chi Trượng vẫn do ta chấp chưởng, bây giờ ta nguyện đi theo Đế thị thiếu chủ.
Lão giả khẽ khom người với Tần Vấn Thiên, Tần Vấn Thiên thì nhẹ nhàng gật đầu rồi chuyển bước đi lên trên người Đại Bằng nói:
- Đi thôi.
Lão giả vẫn mặc áo gai dệt bằng vải thô đi lên phía trên lưng Đại Bằng, Đại Bằng bèn tung cánh bay lên, trong sát na đã hạ xuống dưới chân cổ sơn.
Đám người Bạch Lộc Thư Viện cùng với Tông gia đưa mắt nhìn nhìn thấy lão giả, bọn họ cũng không biết đối phương là ai nên thời khắc này không khỏi chăm chú quan sát. Tuy nhiên sau khi nhìn thấy sau lưng lão giả có một vật dài nặng rồi lại đã từng được nghe các trưởng bối đề cập qua về bí mật của Thương Vương Cung đã được tương truyền qua nhiều thế hệ thì thần sắc mọi người cũng hơi có biến hóa.
Tông Nghĩa lại mở miệng nói :
- Ngươi là người của Hình Phạt nhất mạch à?
Lão nhân nhìn Tông Nghĩa một cái, trong ánh mắt đục ngầu hình như có một đạo khí thế phong duệ lóe lên một cái rồi biến mất, chỉ thấy hắn nhẹ nhàng gật đầu nói :
- Kiếm Môn nhất mạch à, xem ra vẫn còn truyền thừa.
- Đi thôi.
Thanh âm Tần Vấn Thiên lại vang lên, mọi người liền bước lên lưng Đại Bằng rồi lập tức bay lên trời. Tại thời điểm ở trên lưng Đại Bằng biểu hiện của mọi người mặc dù vẫn bình tĩnh nhưng ai nấy trong lòng cũng có chút kinh hãi. Sau khi Tần Vấn Thiên giao phó quyền lực cho Đế Thiên rồi thì xem ra Đế Thiên đã chuẩn bị thay mặt Tần Vấn Thiên chấp chưởng Thương Vương Cung, muốn tại trong thời gian ngắn nhất chỉnh hợp các đại ẩn mạch của Thương Vương Cung lại.
Trước đó Tần Vấn Thiên đã nhờ Thanh Mị tiên tử điều tra tinh tường tình hình của các đại ẩn mạch, bằng không hắn cũng sẽ không biết được việc Hình Phạt nhất mạch tao ngộ đại biến.
Hôm nay, chỉ cần cầm Thương Vương lệnh trong tay đi đến các mạch để tiếp quản.
U Châu Thành, tại một chỗ hẻo lánh của Đại Hạ, nơi này có địa thế phức tạp, hoàn cảnh ác liệt. Ở xung quanh U Châu Thành vốn có rất nhiều hiểm địa, cũng bởi vậy nên người trong ngoài U Châu Thành đều có võ phong bưu hãn, dưới hoàn cảnh gian nan bọn họ sẽ cần phải cố gắng hơn rất nhiều.
Tại Bắc Cảnh chi địa bên ngoài U Châu Thành có một mảnh băng thiên tuyết địa, mảnh băng thiên tuyết địa bao la không gì sánh được và được xưng là Bắc Cực Băng Vực. Bên trong đó có rất nhiều hiểm cảnh nhưng mà đối với người yêu thích tu hành lực lượng băng tuyết thì lại chỗ này là thiên đường của mình.
Tại Bắc Cực Băng Vực, Băng Linh Tông đã có ngàn năm lịch sử, người sáng lập ra tông môn chính là mấy vị nữ tử, từ bân đầu chỉ có một nhóm người nay dần dần đã phát triển lên thành một tông môn có hơn vạn người. Bình thường thái độ của Băng Linh Tông vốn vô cùng khiêm tốn, cũng không đi trêu chọc vào tông môn thế lực nào hay tranh chấp với đời mà chỉ tập trung bồi dưỡng lực lượng bản thân. Bởi vậy, tuy rằng có rất nhiều thế lực kiêng kỵ Băng Linh Tông nhưng bởi vì lý niệm của tông môn này nên cũng chưa có thế lực cường đại chân chính nào ra tay đối với Băng Linh Tông.
Tại trong khu vực băng tuyết mênh mông có từng tòa Hàn Băng cổ điện liên miên đứng sừng sững kia và đang có rất nhiều nữ tử đi lại ở bên trong Băng Vực. Tất cả các nàng ai nấy đều ăn mặc rất đơn bạc như không sợ lạnh lẽo vậy.
- Sư tỷ ngươi xem phía trên kìa?
Vào thời khắc này có một nữ tử bỗng ngẩng đầu nhìn lên thiên không mà ánh mắt ngưng trọng, thần sắc lộ ra vẻ giật mình vì nàng thấy được trên mây đang có tám đạo thân ảnh lao xuống phía Băng Linh Tông của các nàng.
Người cầm đầu có khí chất phi phàm, bảy người phía sau hắn ai nấy đều lộ ra một cỗ khí chất của cường giả làm cho người ta có cảm giác không thể địch lại nổi.
- Mau đi bẩm báo tông môn.
Có mấy nữ nhân vội lao đi rồi sau một lát liền thấy có một cái thân ảnh từ trong hư không đáp xuống phía trên một cái băng điêu và kèm theo sau lại có rất nhiều thân ảnh lục tục xuất hiện, tất cả đều là nữ tử vì pháp quyết tu hành của Băng Linh Tông chỉ thích hợp cho nữ nhân.
- Chư vị là người phương nào?
Lúc này một trung niên mỹ nhân nhìn đám người Tần Vấn Thiên mở miệng hỏi.
- Tông chủ của Băng Linh Tông đang ở đâu?.
Tông Nghĩa nhàn nhạt mở miệng nói, thanh âm của hắn bình tĩnh nhưng trong ngữ khí lại như chất chứa đầy nhuệ khí, hình như trong đó có một cỗ Kiếm uy tán ra tràn ngập bầu trời.
- Các hạ tìm Băng mỗ là có chuyện gì?.
Phía xa xa có một đạo thân ảnh đang vừa bay đến vừa nói. Đám người Tần Vấn Thiên nhìn về thanh âm thì liền thấy một nữ tử mặc quần áo trắng như băng tuyết đi đến, bộ dáng của nữ nhân này thoạt nhìn lại có chút trẻ tuổi, như chỉ có chừng ba mươi tuổi thôi vậy, da thịt như nước nhưng từ trên người lại toát ra một cỗ hàn ý.
- Đế Thương.
Đôi môi Tần Vấn Thiên nhúc nhích truyền âm cho đối phương, vừa nghe xong trong sát na thần sắc Băng Ngọc Thiền đột nhiên biến hóa mà lập tức mở miệng nói :
- Ngươi đi theo ta.
Dứt lời, nàng liền xoay người đi, đám người Tần Vấn Thiên đi theo sau. Đi một lúc thì Băng Ngọc Thiền dẫn bọn họ tới đến phía trước một tòa băng điêu, tòa băng điêu này nhìn trông rất sống động, đó đúng là một vị mỹ nhân.
- Đây là Thủy Tổ Băng Linh của Băng Linh Tông à?
Tần Vấn Thiên nhìn băng điêu một cái rồi mở miệng nói.
- Ân, Thủy Tổ vẫn không nguôi nỗi nhớ nhung Thương Vương và còn mệnh lệnh cho hậu nhân là sau khi nàng chết thì xử lý, biến thân thể nàng hóa thành băng điêu đứng ở nơi đây mà ghi khắc mối tình này. Nếu như một ngày kia có hậu nhân của Thương Vương đến đây thì hủy băng điêu do nàng biến thành đi đồng thời từ đó về sau Băng Linh Tông không còn thờ phượng Thủy Tổ Băng Linh nữa mà đi theo hậu nhân của Thương Vương.
Băng Ngọc Thiền nhàn nhạt mở miệng nói, nghe vậy Tần Vấn Thiên bèn lấy Thương Vương lệnh ra. Băng Ngọc Thiền tỉ mỉ nhìn kỹ một hồi rồi cuối cùng cúi người nói:
- Băng Ngọc Thiền ra mắt thiếu chủ.
Cảm tình của Băng Linh tiền bối đối với Thương Vương có thiên địa chứng giám.
Tần Vấn Thiên nhàn nhạt mở miệng nói :
- Không cần hủy băng điêu đi, hãy vĩnh viễn bảo tồn ở đây. Sau đó ngươi chọn ra ba người mạnh nhất từ trong Băng Linh Tông để theo ta rời đi, việc còn lại trong tông môn giao cho người có thể giao phó được, sau đó ra lệnh giải tán Băng Linh Tông, tất cả đệ tử tông môn đi đến Tiên Trì Cung tại khu vực Yêu Vực tại trong rừng rậm mênh mông bên ngoài Yêu Châu Thành, Thanh Mị tiên tử sẽ chờ mọi người ở đó-
Khi nghe nói đến Thanh Mị tiên tử thì thần sắc Băng Ngọc Thiền hiện lên một tia biến hóa nhưng nàng lại lập tức nhẹ nhàng gật đầu nói :
- Ta sẽ đi an bài mọi việc luôn.
Sau một thời gian ngắn, Băng Ngọc Thiền đã an bài thỏa đáng mọi sự tình rồi liền đi theo Tần Vấn Thiên bay lên trên hư không. Sau khi bước vào trong đám mây thì Băng Ngọc Thiền thấy được thân ảnh Đại Bằng Điểu, lúc này con ngươi nàng rút lại mà lộ ra phong mang rực rỡ.
Bất quá nàng cũng không có hỏi nhiều mà liền bước lên trên lưng Đại Bằng, khi đó Tần Vấn Thiên mở miệng nói :
- Tên ta là Đế Thiên, nói vậy ngươi cũng đã biết được thân phận của Đại Bằng, Tần Vấn Thiên mới thật sự là truyền nhân của Thương Vương, chẳng qua bây giờ hắn đã hóa thân thành Đại Bằng nên mọi chuyện hắn giao cho ta đi xử lý. Ta và hắn tuy hai mà một, tuy nhiên ngươi lưu ý là không thể để chuyện này truyền ra ngoài được, đối với chuyện này Thương Vương các mạch chỉ cần biết trong lòng là được.
- Dạ.
Băng Ngọc Thiền gật đầu đáp lại còn Tần Vấn Thiên cũng không có nói gì tiếp. Có thể nói là chuyến đi này phi thường thuận lợi, Băng Linh Tông không nói một lời liền giao ra quyền lực, nguyên nhân trong đó có một phần là tình cảm đối với Thương Vương nhưng cũng có một phần là do chuyến này mình có mang theo nhân thủ có thực lực cường đại. Nếu như lúc năm đó mình lẻ loi một mình đi vào Vọng Châu Thành mà bước vào Bạch Lộc Thư Viện thì có khả năng sẽ không có được cục diện dễ dàng như vậy.
...
Tại Đại Hạ Hoàng Triều có một quốc gia tên là Thiên Lôi Quốc, quốc gia này mặc dù không lớn bằng Cửu Châu Thành nhưng cũng có được thực lực không kém. Nhất là thực lực của Thiên Lôi thế gia là hoàng thất của Thiên Lôi Quốc lại càng cường hoành và đáng sợ.
Tuy nhiên tám trăm năm trước tên của quốc gia này cũng không phải là Thiên Lôi Quốc mà sau đó, khi Thiên Lôi thế gia trấn áp hoàng quyền, đặt hoàng quyền ở dưới thân mà gây ra một hồi đại chiến. Cuối cùng Thiên Lôi thế gia chiến thắng, cướp được quốc gia này và đổi tên thành Thiên Lôi Quốc. Hơn nữa trong thời gian tám trăm năm qua bọn họ lại xâm lược ba cái quốc gia khác chung quanh và làm cho thực lực của mình nước càng lúc càng cường hoành.
Ngoài ra Thiên Lôi hoàng thất cũng cực kỳ lợi hại tiến hành mời chào cường giả khắp nơi, theo đó bọn họ có rất nhiều cường giả có tu vi Thiên Cương cảnh và thế lực phát triển càng ngày càng khủng bố.
Hôm nay trong Thiên Lôi Quốc có mấy vị khách không mời mà đến. Sau khi đám người Tần Vấn Thiên đến đây thì chưa đi gặp hoàng thất Thiên Lôi Quốc mà đầu tiên đến thăm di chỉ của Thiên Lôi thế gia ngày trước. Sau khi đưa mắt nhìn nhìn di tích của một thế gia đã bị san thành bình địa hoàn toàn biến mất, không lưu lại một ai thì hình như trong ánh mắt Tần Vấn Thiên có một tia lãnh ý nhàn nhạt hiện lên.
Trong số các đại ẩn mạch của Thương Vương hiện có một số thế lực đã không còn nữa. Bây giờ, ngoại trừ các thế lực Tần Vấn Thiên đã thu phục được thì chỉ còn lại có Thiên Lôi thế gia lúc trước đã ở chỗ này. Tuy nhiên Thiên Lôi thế gia ngày nay tựa hồ không muốn tuân theo di mệnh chờ đợi ở đây của Thương Vương nữa, mà bọn họ có mưu đồ cường đại, muốn biến Thiên Lôi thế gia trở thành Thiên Lôi Quốc.
Đến mức mà bọn họ đã hủy hết khu vực nằm trong bản đồ của Thương Vương lệnh, ngay cả người cũng không lưu lại. Cái này có ý vị là bọn họ đã không thèm nhìn đến di mệnh của Thương Vương nữa, bọn họ muốn phát triển Thiên Lôi thế gia, có suy nghĩ một mình bay cao!
Bạn cần đăng nhập để bình luận