[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 1008: Ngày Thứ Một Trăm Mười Một Xuyên Không 7

Chương 1008: Ngày Thứ Một Trăm Mười Một Xuyên Không 7Chương 1008: Ngày Thứ Một Trăm Mười Một Xuyên Không 7
Suy xét khẩu vị của bọn nhỏ, cô làm chia ra hai loại, nôi nhỏ thứ nhất không cay, nồi còn lại thì làm cua vị cay.
Không thể không nói, trong những món cua thì cua vị cay hấp dẫn nhất đậm đà nhất.
Mùi hương khuếch tán toàn bộ căn nhà, mấy đứa nhỏ ngửi theo mùi hương đi tới, ngồi trên chiếc ghế đẩu nhỏ canh miệng bếp.
Thẩm Mỹ Vân nhìn không được nữa nên gắp cho bọn nhỏ mỗi đứa một cái cua không cay và cả cua vị cay.
Miên Miên cầm đầu mấy đứa nhỏ lập tức cầm lấy cua vị cay xúi bọn nhỏ ăn theo, hưởng thụ gặm cua.
Khiến người lớn không khỏi chảy nước miếng.
"Mỹ Vân, sắp xong chưa?"
Sĩ quan hậu cần đem theo một chai rượu gạo đến, thấp giọng hỏi.
Còn bàn của bọn trẻ thì đơn giản hơn nhiều, bọn trẻ cảm thấy cua vị cay ăn rất ngon, Thẩm Mỹ Vân bưng cho bọn trẻ cả một nồi cua vị cay.
Thịt cua trắng nõn vừa nhìn là muốn ăn ngay, cô đậy nắp lên bếp than, để lại ba lỗ thông khí định nhân lúc ăn cua hấp và cua vị cay thì dùng lửa nhỏ nấu cháo cua.
Bên ngoài đã dọn xong bàn từ lâu, không ăn ở trong nhà chính mà ở ngoài sân dưới ánh đèn vàng mờ ảo.
Chỉ chờ một câu này thôi đó!
Chờ sau khi làm xong hết các món, cô nói: "Được rồi, dọn lên ăn thôi."
Trên bàn người lớn có rượu gạo, hai nồi cua hấp hai nồi cua vị cay và mấy chén rượu gạo.
Thẩm Mỹ Vân ừ một tiếng, mở nắp vung ra dùng muôi đảo nồi cháo cua, hạt gạo đã dẻo cua cũng đã vàng rồi.
Thẩm Mỹ Vân vừa nói xong mọi người gấp không chờ nổi cầm lấy đũa, gắp lấy cua vị cay, mùi vị còn thơm ngon đậm đà hơn lúc Thẩm Mỹ Vân còn đang làm nữa.
Vừa ngồi đúng quanh một vòng bàn đá.
"Ăn thôi!"
Miên Miên nhà bọn họ, hai đứa nhỏ nhà tham mưu Chu cộng thêm mấy đứa nhỏ nhà sĩ quan hậu cần nữa.
"Giòn đến độ tôi có thể ăn vỏ luôn đó."
Làm người khác không khỏi thở dài thỏa mãn hài lòng.
"Ngon quá đi."
Mở phần cua vị cay ra phần gạch cua lập tức lộ ra, cắn một ngụm hương vị cay cay, vị cay đánh thẳng vào mọi giác quan trên cơ thể.
"Vị cay này đúng đỉnh của chóp luôn."
Nhìn bà Quý như vậy mọi người vô thức nhìn qua: "Cua lông hấp ngon đến vậy sao?"
Bà Quý thỏa mãn híp mắt, ăn xong gạch cua mới ăn thịt cua, thịt cua có màu trắng nõn, mềm mịn tươi ngon.
"Gạch của của cua hấp mới tươi ngon nhất." Vừa mở mai cua ra thì nước sốt đã chảy ra ngoài, bà dùng muỗng múc gạch cua, gạch cua lấp đầy răng nướu của bà.
Bà Quý nhìn một đám người trẻ tuổi lắc đầu, châm chậm cầm một con cua hấp.
Chỉ có thể nói mặc kệ là cua lông hay cua gì, mặc kệ là thịt cua hay gạch cua đều là cực phẩm của nhân gian.
"Tôi cảm thấy gạch cua rất tươi luôn đó."
Bà Quý ừ một tiếng, lột gạch cua gắp cho Thẩm Mỹ Vân: "Con ăn thử đi."
Đương nhiên Thẩm Mỹ Vân biết gạch cua tươi ngon, cô cũng không khách sáo, sau khi nhận lấy thì không ăn vội mà lột một con khác. Cho hết gạch của của hai con cua lông vào trong mai cua rồi dùng muỗng múc một muỗng thật to.
"Mẹ, ăn như thế này mới đã ghiền nhất."
Một ngụm lớn gạch cua vào miệng, vô cùng thỏa mãn!
Bà Quý thấy vậy thì cười cười: "Mẹ thấy con mới là đứa tham ăn."
Còn biết ăn vậy mới đã ghiền, bà lột một hơi ba con cua hấp lấy toàn bộ gạch cua cho Thẩm Mỹ Vân.
Khiến Quý Trường Tranh nhìn thấy mà nhảy dựng: "Mẹ, cua Mỹ Vân ăn để con lột là được rồi."
Ý là để con, không cần mẹ lột đâu.
Nói xong thì lột một hơi bốn con cua, múc toàn bộ gạch cua vào vào trong chén của cô.
Anh không những cố tình lột nhiều hơn bà Quý một con mà còn dùng một chén sứ trắng đựng gạch cua vàng tươi.
Bà Quý: "..."
Đứa con trai này của bà không thể cứu được nữa.
Ngay cả bà cũng muốn tranh giành sự cưng chiều nữa.
Bà còn có thể cướp người đẹp của anh hay sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận