[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 509: Ngày Thứ Năm Mươi Bốn Xuyên Không 2

Chương 509: Ngày Thứ Năm Mươi Bốn Xuyên Không 2Chương 509: Ngày Thứ Năm Mươi Bốn Xuyên Không 2
"Trước đó cậu không cho chúng tôi xem gói to là bởi vì cái này sao?"
Chẳng trách sau khi xuống xe, Quý Trường Tranh không cho bọn họ động vào ba cái túi to kia, sờ cũng không được sờ.
Quý Trường Tranh ừ một tiếng, vừa trả lời vừa đi về phía cửa, hét lên với người ở bên trong.
Anh trực tiếp lấy ra một đồng tiền, đứng ở cửa ném ra: "Nhận tiền cưới thôi."
Một tiếng hét này khiến những người đang nhận kẹo lập tức chuyển địa điểm đi nhận tiền.
Thậm chí có đứa trẻ hô to: "Tiền, nhiều tiền, rất nhiều tiền."
"Nhanh lấy đi."
Tiếng hét này khiến người ở cửa lo lắng hỏi: 'Có mở cửa không?”
Mọi người liếc nhìn nhau, cảm thấy ý hay nên lập tức hét ra bên ngoài: "Chú rể sĩ quan đưa tiền vào, nếu không đưa không mở cửa."
"Không mở."
"Để chú rể sĩ quan đưa cho chúng ta lần nữa."
"Chúng ta ở cửa này không có gì."
"Nhưng nếu không mở thì để mấy người bên ngoài lấy được, bọn họ lấy cả kẹo và tiền."
Cái này...
"Bên ngoài tặng tiền."
Mẹ kiếp, người này đúng là quá tệ, quá tệ.
"Tôi đã đưa tiền."
Lần này, toàn bộ đều đưa tới ngoài cửa khiến mặt người canh cửa: "1" Vóc dáng Quý Trường Tranh cao, trực tiếp cầm lấy tiền đưa tới cửa, ra hiệu với người ở cửa: "Thấy được không?"
"Đợi, tôi lấy được ba đồng."
Nhưng người bên ngoài vẫn hét: "Chú rể sĩ quan lại phát tiền cưới!"
"Nhanh nhanh, nhanh nhận lấy."
Đưa cho bọn họ thấy không nói, nhưng không có phát cho bọn họ.
"Tôi được năm đồng."
"Mấy người không mở thì tôi mở. Tôi phải đi ra ngoài lấy kẹo và tiền, con của tôi vẫn còn chờ tôi vê cho nó một túi đấy."
"Đó là của chúng ta, sao lại đưa hết cho người bên ngoài rồi?"
"Đó là tiên để mở cửa mà?"
Mọi người nói chuyện đã hấp dẫn người trong phòng, đều nôn nóng.
"Mở cửa không?"
"Tôi được nhiều nhất, được tám đồng."
Đây là xuất hiện mâu thuẫn nội bộ.
Quý Trường Tranh đứng ở cửa, sau khi nghe thấy thì không khỏi cong môi, nói với người bên ngoài đang nhận tiền: "Mấy người có muốn nữa không?"
"Chỉ cần mấy người nó muốn, mở cửa ra thì tôi sẽ tiếp tục phát."
"Muốn."
Người bên ngoài còn đánh nhau sứt đầu mẻ trán thì tất nhiên bên trong cũng vậy.
"Mấy người nghe thấy chưa? Chú rể sĩ quan còn muốn phát tiền cưới nữa, nhanh lên, mở cửa ra, tôi phải đi ra ngoài nhận tiền."
"Không mở cửa là bị kẹt hả? Đừng trách tôi tàn nhẫn."
"Mau mở đi."
"Không được, nhiệm vụ của chúng ta là canh giữ cửa." "Thế cậu không muốn tiền à?"
Cái này...
Muốn hay không đây?
Tất nhiên là muốn rồi.
"Được rồi, vậy mở cửa đi nhận tiền nào."
Đến đây thì Quý Trường Tranh đã vượt qua cửa thứ nhất.
Quý Trường Tranh chỉ mất ba phút đi vào cửa, những người bên trong đang đứng thành đám đông cũng nhanh chóng tản ra.
Thấy người giữ cửa kiên định cũng đã mở cửa ra thì như ong vỡ tổ lao ra ngoài nhận tiền.
Sĩ quan hậu cần không khỏi giơ ngón cái vê phía Quý Trường Tranh: "Cao tay, vẫn là cậu thông minh.”
Nhưng người thông minh như thế sao lại có thể nhảy hai chân vào cửa nhà gái lúc đi đón dâu chứ.
Điều này khiến cho sĩ quan hậu cần không giải thích được.
Tất nhiên nếu để Quý Trường Tranh biết thì không cần phải nghĩ, anh sẽ làm chỉ cần là tốt cho hôn nhân của anh.
Nhảy vào thay đổi tư thế cũng không sao.
Chỉ cần hôn nhân suôn sẻ thôi.
Không có gì mà Quý Trường Tranh không làm được cả.
Mặt mũi sao? Có tác dụng gì chứ? Cũng không thể giúp hôn nhân hạnh phúc.
Quý Trường Tranh nghe sĩ quan hậu cần khen thì đắc ý cười, sau đó đi vào cửa thứ hai. Nhưng là...
Sau khi nhìn thấy người đứng ở cửa thứ hai là Trần Viễn thì Quý Trường Tranh cười không nổi nữa. Người bên trong xuyên qua khe cửa nhìn anh, Trần Viễn trực tiếp nói: "Em đã đổi tất cả bao nhiêu tiền?"
Ở trước mặt anh cả, Quý Trường Tranh trung thực nói: "10 tệ."
"Một nghìn tờ sao?”
Quý Trường Tranh ừ một tiếng.
"Đưa hết cho anh."
Trần Viễn thò tay từ trong khe cửa ra nói: "Việc em làm lúc nãy là trái quy tắc."
Cái này...
Khung cảnh yên tĩnh.
ebookshop.vn
Bạn cần đăng nhập để bình luận